Chương 1634: Muốn làm hoàng tước?
Chương 1634: Muốn làm hoàng tước?Chương 1634: Muốn làm hoàng tước?
Chương 1634: Muốn làm hoàng tước?
Nếu chỉ có một võ giả Khí Cương Đoạn ở đây, Chu Phàm đã sớm xuất thủ, nhưng đối phương có hai người, hai người này ở trong Khí Cương Đoạn đều là trình độ đỉnh cấp, Chu Phàm muốn lấy một địch hai, cũng không phải dễ dàng.
Đối với Chu Phàm mà nói, kéo dài càng lâu càng tốt, nơi này chính là Cao Tượng Thành.
Hiển nhiên nam tử đeo mặt nạ xanh đỏ và nam tử áo đen cũng hiểu đạo lý này.
Lúc này nam tử đeo mặt nạ xanh đỏ động trước, hắn làm một chuyện khiến Chu Phàm và nam tử áo đen đều không dự đoán kịp, tay trái của hắn thu vào trong tay áo, khi vươn ra lại có thêm một tấm phù chỉ màu xanh, phù chỉ nhanh chóng bốc cháy.
Lúc phù chỉ bốc cháy, phù trận màu xanh đang nhốt quái quyệt ác mộng tản đi.
Quái quyệt ác mộng hét lên một tiếng, giương cánh bay lên, biến mất trước mắt ba người.
Trên mặt Chu Phàm lộ ra nộ ý, hắn chỉ có thể đuổi theo quái quyệt ác mộng.
Thân ảnh của nam tử đeo mặt nạ xanh đỏ rất nhanh liền ẩn vào hắc ám.
Nam tử áo đen hừ một tiếng, thân ảnh của hắn đuổi theo phương hướng của Chu Phàm.
Chỉ là hắn mới vừa đi được mấy bước, trong hắc ám có đao gỉ lộ ra, đao gỉ bộc phát ra hỏa diễm màu lam lạnh, Thanh Hắc Quỷ Khí, lôi hồ màu đen, dưới sự rót vào của chân khí, một đao có mấy loại lực lượng đan vào cực kỳ hung hiểm.
Thân thể của nam tử áo đen run lên một cái, hóa thành một tia tàn ảnh di động về bên trái, tránh được một đao hung hiểm này.
Chỉ là lại có một thanh cự đao từ trong bóng tối đánh xuống, cự đao bắn ra lông nhỏ màu vàng.
Lông nhỏ xuyên qua thân thể của nam tử áo đen, mưa máu bắn đầy trời.
Nam tử áo đen ngã xuống đất, toàn thân hắn dày đặc lỗ máu, hắn trước khi chết vẫn không thể tin được, mình lại chết như vậy.
Từ trong bóng tối thân ảnh của Chu Phàm hiện ra, chỉ nhìn lướt qua chỗ tối, hắn tháo phù đại của nam tử áo đen xuống cất đi, mới phóng tới phương hướng quái quyệt ác mộng đã biến mất.
Trong bóng tối, thân ảnh của nam tử đeo mặt nạ xanh đỏ hiện lên, mặt dưới mặt nạ toát mồ hôi lạnh, thực lực của võ giả trẻ tuổi của Nghi Loan Ti này không khỏi quá đáng sợ, võ giả Thực Nhật Giáo bất phân thắng bại với hắn cứ như vậy bị giết chết.
Thực lực là một chuyện, tâm tính của võ giả trẻ tuổi này cũng rất đáng sợ, hắn không ngờ võ giả trẻ tuổi này nhanh như vậy đã vòng về, giết cho nam tử áo đen không kịp trở tay.
Vừa rồi nếu hắn cũng giống như nam tử áo đen đuổi theo sau, đối mặt với hai đao của võ giả trẻ tuổi này, chỉ sợ cũng khó có thể may mắn thoát chất. - Thôi, thôi, hay là từ bỏ Hồn Mộng Thú đi.
Nam tử đeo mặt nạ xanh đỏ lẩm bẩm nói, rất nhanh hắn liên biến mất.
Chu Phàm không thể không vòng về, hắn không muốn bọ ngựa bắt ve sầu hoàng tước phía sau, mất một chút thời gian giết chết nam tử đeo mặt nạ xanh đỏ, thân ảnh của quái quyệt ác mộng sớm đã biến mất trước mắt Chu Phàm.
Tị thức và nhãn thức của hắn của hắn một mực vẫn duy trì mở ra, hắn ngước nhìn không trung chung quanh, phát hiện không có gì liền tiếp tục dùng tốc độ không nhanh không chậm mà đi.
Quái quyệt ác mộng chắc là biết không trung không có vật che chắn cũng không an toàn, nhất là trong không trung còn có phù trận của Nghi Loan Ti.
- Vì sao nó không giống trước kia tiến vào trạng thái ẩn nấp?
Chu Phàm vừa tìm kiếm vừa khó hiểu.
Nếu quái quyệt ác mộng này tiến vào trạng thái ẩn nấp, Chu Phàm đã sớm bất lực với nó.
Nó chắc không thể làm như vậy, bằng không đã sớm làm rồi, chứ không phải bị người đó dùng trận pháp phong ấn.
Vậy điều kiện tiến vào trạng thái ẩn nấp là gì?
Là vì thân thể đã tiến vào trạng thái thành thục của nó không thể giống như trước kia, hay là thiếu điều kiện cần thiết nào đó?
Trong lòng Chu Phàm xoay chuyển đủ loại suy nghĩ, rất nhanh hắn từ Tiểu Đồng Phường khu vực đông bắc chui ra, nhìn biên giới của Thượng Phong Phường ở ba phường tây bắc, hắn tạm dừng một chút.
Cho dù không thể phát hiện bóng dáng của quái quyệt ác mộng, nhưng Chu Phàm có thể ngửi được khí tức của quái quyệt ác mộng đang ở khu vực tây bắc này.
Vì sao nó muốn chạy về bên này?
Không phải nên chạy tới bên cạnh đồng bạn của nó mới đúng sao?
Chu Phàm nghĩ như vậy, hắn ném ra một đạo phù, phù phát ra quang mang màu đỏ, râm một tiếng, quang mang màu đỏ dâng lên.
Chỉ chốc lát sau, các võ giả Nghi Loan Ti ở phụ cận đều chạy tới, bọn họ chắp tay hành lễ với Chu Phàm.
- Có một con quái quyệt ác mộng tiến vào ba phường tây bắc, các ngươi tìm ra cho ta, đồng thời nói với các thế gia ở khu vực này, bảo bọn họ cẩn thận một chút, một khi có phát hiện, phát tín hiệu cho ta.
Chu Phàm lạnh giọng hạ lệnh.
Các thế gia ở ba phường tây bắc tối nay một mực không ra tay giúp đỡ, chỉ thủ trong nhà của mình, chỉ cần không dao động tới bọn họ, bọn họ đều sẽ không để ý.