Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 950 - Chương 1636: Ta Nguyền Rua Ngươi (2)

Chương 1636: Ta nguyền rua ngươi (2) Chương 1636: Ta nguyền rua ngươi (2)Chương 1636: Ta nguyền rua ngươi (2)

Chương 1636: Ta nguyen rua ngươi (2)

Chỉ là Chu Phàm lại biến mất khỏi lưng nó, xuất hiện ở chỗ cổ, giơ Đức Tự Đao lên, Đức Tự Đao chém xuống.

Quái quyệt ác mộng hét lên một tiếng, song trảo vỗ xuống đất, cào nát hai căn nhà, nó dừng bay ý đồ muốn lợi dụng cỗ lực đạo này để hất Chu Phàm xuống.

Đức Tự Đao của Chu Phàm không thể đánh xuống, nhưng đao gỉ ở tay phải lại đâm vào lưng của quái quyệt ác mộng, khiến cho hắn vẫn ở lại trên đầu quái quyệt ác mộng.

Quái quyệt ác mộng giống như phát điên hất đầu.

Chu Phàm quát lạnh một tiếng trong miệng bộc phát ra một âm tiết.

Gợn sóng màu vàng tản ra, bao phủ cái đầu to lớn của quái quyệt ác mộng, nó dừng lại.

Muon nháy mắt này, Đức Tự Đao vung lên, bổ vào đầu quái quyệt ác mộng.

Cái đầu Xanh lam giống như kim loại ngay cả Đức Tự Đao cũng không thể chém vào, nhưng đối với Chu Phàm mà nói đã đủ rồi.

Ngụy Hải Huyết Bộc Thế.

Tiếng xì xì vang lên.

Chất lỏng màu xanh lam ở đầu quái quyệt không ngừng bắn ra, rải xuống đất.

Thân thể của quái quyệt ác mộng lảo đảo, nó phát ra tiếng than khóc.

Hai quái quyệt ác mộng còn lại đang chém giết với đám người Hoàng Bất Giác của Nghi Loan Ti cũng phát ra tiếng rít khẽ, chúng giống như phát điên, không để ý tới công kích của bọn Hoàng Bất Giác, lao thẳng về bên này, vô số kiến trúc bị phá hủy.

Công Thiên Phù Tiễn ở ba góc khác nhau bắn về phía hai quái quyệt ác mộng, nhưng bị chúng dùng bốn cánh gạt đi.

Chu Phàm không nhìn hai quái quyệt ác mộng đang điên cuồng xông tới, hắn sợ quái quyệt này chưa chết, Đức Tự Đao không ngừng chém bổ vào người quái quyệt ác mộng.

Mỗi một đao mang theo Huyết Bộc Thế hạ xuống, đều có vô số máu xanh lam phun tung toé ra.

Giống như đổ một hồi mưa to xanh lam đặc biệt.

Cho đến phần đuôi của quái quyệt, Chu Phàm mới hạ xuống đất thở dốc, hắn xác nhận quái quyệt ác mộng này đã chết rồi.

Vậy còn lại hai.

Chu Phàm ngẩng đầu nhìn hai quái quyệt ác mộng đã sắp xông tới khu vực này, lúc này nhân hồn của hắn đột nhiên rung động, thân thể hắn thuấn di rời khỏi chỗ, xuất hiện ở ngoài mấy chục bước. Nhưng tín hiệu nguy hiểm ý thức truyền tới cho hắn vẫn không giải trừ, nhân hồn của hắn lờ mờ trở nên đau nhói.

Hắn không ngừng thuấn di lui về phía sau, nguy hiểm như bóng theo hình.

- Ta nguyền rủa ngươi không có hai tay.

Trong hắc ám có thanh âm vang lên.

Chu Phàm cảm thấy cổ tay của hắn truyên đến cảm giác đau đớn như bị cắt, hắn cố nén loại cảm giác đau đớn này, Võ Thế ở đao gỉ lan ra, nhưng Võ Thế cũng vô dụng, cảm giác đau đớn này vẫn còn.

- Ta nguyền rủa ngươi không có hai tay.

Thanh âm giống như vang lên trong đầu vậy.

Cổ tay của Chu Phàm xuất hiện đường máu mờ mờ, tay hắn giống như sắp gãy vậy.

Đây là thuật pháp mà tu sĩ Đạo cảnh sử dụng.

Chu Phàm lập tức hiểu được, hắn quát lạnh một tiếng, lục thức mở ra toàn bộ, mũi và tai hắn đều đang toàn lực tìm kiếm tu sĩ đang lẩn trốn đó.

- Ta nguyền rủa ngươi không có hai tay.

Thanh âm dường như không chỗ nào không có.

Theo thanh âm này vang lên, rất nhanh Chu Phàm liền nghe thấy động tĩnh rất nhỏ, hắn đột nhiên thuấn di tới chỗ phát ra động tĩnh rất nhỏ đó, song đao trong tay điên cuồng chém bổ.

Trong bóng tối truyên đến tiếng kim loại va chạm.

Đau đớn ở hai tay Chu Phàm đã được giải trừ, nhưng cổ tay của hắn vẫn bị để lại từng đường máu màu đỏ, có điều bởi vì nguyên nhân của thân thể tự lành, đường máu đang khép lại với tốc độ mắt người có thể thấy được.

Người ở trong bóng tối bị thế công của Chu Phàm đánh cho không ngừng lui về phía sau.

Nhưng trong lòng Chu Phàm lại căng thẳng, hắn biết người này có thể chính là tu sĩ Đạo cảnh một mực muốn lấy mạng hắn, song đao càng chém nhanh hơn.

Trong miệng hắn phát ra Long Ngữ quái dị, đồng thời, đao gỉ Huyết Bộc Thế, cự đao Tịch Diệt Thế điên cuồng chém ra.

Mới đầu tu sĩ tay cầm binh khí đó còn có thể lợi dụng sự đặc thù của tu sĩ Đạo cảnh để chống đỡ thế công của Chu Phàm, nhưng Long Thần Ngữ của Chu Phàm cộng thêm Ngụy Hải Võ Thế thật sự quá đáng sợ, Long Thần Ngữ khiến động tác của tu sĩ cứng ngắc, Huyết Bộc Thế và Tịch Diệt Thế mượn điều này hạ xuống người tu sĩ.

Thân thể hắn có một nửa có máu bắn ra, một nửa là sinh cơ đoạn tuyệt giống như thây khô.

Nhưng tu sĩ này không ngờ nhất thời vẫn chưa chết, hắn ngã xuống đất kêu lên thê lương:

- Ngươi không thể giết ta, nếu không Diện Thủ Hội khẳng định... Hắn còn chưa nói hết, cả người đã bị cự đao chém thành hai nửa.

Chu Phàm chém tu sĩ này thành hai nửa, cho dù tu sĩ này đã không còn động tĩnh, hắn vẫn lo lắng, lại điên cuông chém thêm mười đao, mới dừng lại, gảy phù đại mang theo trên người kẻ này ra cách đó không xa.

Đao gỉ của Chu Phàm xoẹt một tiếng bốc lên hỏa diễm màu lam lạnh, hỏa diễm hạ xuống.

Thân thể của tu sĩ đó lập tức bị thiêu cháy.
Bình Luận (0)
Comment