Quỷ Dị Xâm Lấn (Dịch)

Chương 72 - Chương 126: Sap Diêm Sụp Đổ

Chương 126: Sap Diêm sụp đổ Chương 126: Sap Diêm sụp đổChương 126: Sap Diêm sụp đổ

đại sư Liễu khẳng định là có uy quyền trên phương diện này. Còn về an nguy của quần chúng, tôi vẫn không hề từ bỏ."

"Uy quyền? Sao tôi rõ ràng nghe nói trong cục còn có một cách nói khác, mà anh thì lại chuyên quyên độc đoán, chỉ tán thành cách nói trận pháp viễn cổ, mạnh mẽ áp chế một cách nói khác?"

Rốt cuộc thì phó cục trưởng Diêm cũng đã hiểu ra vấn đề nằm ở đâu. Quả nhiên là có người cáo trạng.

Người của ban Hành động thứ ba đều bị bắt đi học tập chính trị, lại còn không thành thật như vậy? Chẳng lẽ là phó trưởng ban Hàn đã cáo trạng ông?

Theo quan điểm của cá nhân ông, việc này quả thật khó hiểu. Với tư cách là phó trưởng ban, nhìn thấy cấp trên của mình xảy ra vấn đề, chẳng phải là nên mừng thầm, chờ thay thế vị trí hay sao? Lý nào còn đi nói đỡ cho cấp trên của mình?

Trên đời nào có quan hệ trưởng phó hài hòa đến vậy?

"Cục trưởng nhất định là đang nói đến La Đằng của ban Hành động thứ ba có đúng không? Anh ta cho rằng vụ án ở Quảng trường Thời đại Vân Sơn là do người làm. Nhưng chúng tôi thông qua một loạt phân tích những video ghi hình từ camera giám sát ngoại vi đã hoàn toàn loại trừ khả năng này. Nếu đó là do người làm, vậy những người đó đã đi đâu? Họ không thể nào vô duyên vô cớ mất tích chứ? Chẳng lẽ bọn họ bốc hơi ngay tại chỗ, có phải không?”

"Lúc ấy ban thứ ba từng yêu cầu lục soát toàn bộ trung tâm thương mại, vậy mà bị anh cự tuyệt, đúng chứ?"

"Lúc ấy La Đằng đang ở vào giai đoạn mẫn cảm, dưới tình huống đó, tôi lo lắng người của ban thứ ba đi vào sẽ phá hoại hiện trường, cho nên cự tuyệt đề nghị này của ban thứ ba, tôi cho rằng quyết định này cũng không có vấn đề gì."

Phó cục trưởng Diêm cũng không phải ăn chay. Mỗi một bước của ông kỳ thật đều trải qua tính toán tỉ mỉ, có thể tìm được cách nói tương ứng.

"Sau đó, ban thứ năm đã khám xét kỹ lưỡng khắp mọi nơi trong trung tâm mua sắm, không tìm thấy dấu hiệu của bất kỳ ai, càng không tìm thấy bất kỳ manh mối nào liên quan đến người mất tích. Vì vậy, cách nói do người làm là không hợp lý."

"Cho nên, anh cho rằng người dân mất tích là do bị trận pháp viễn cổ dời đi?"

"Đây là suy đoán của đại sư Liễu, trước mắt cũng là cách nói đáng tin cậy nhất."

Cục trưởng Chu biểu tình hờ hững, lại không rối rắm đề tài này nữa, mà hỏi tiếp: "Như vậy ba mươi triệu thù lao diệt quỷ, lại là chuyện gì?”

"Trận pháp viễn cổ biến mất, nhưng âm khí trong trung tâm thương mại quá nặng, còn chưa kịp tản đi, cho nên bị ma quỷ xung quanh phát hiện, tiến vào quấy phá. Đây là một vụ án khác. Trước mắt, đại sư Liễu đã tiêu diệt con quỷ đó, hơn nữa còn làm một hồi pháp sự. Đại sư có thể bảo đảm, Quảng trường Thời đại Vân Sơn tuyệt đối sẽ không bị ma ám nữa, nếu không sẽ hứa trả lại toàn bộ tiền thù lao."

"Vậy anh có từng nghĩ qua khả năng đó đều là do đại sư Liễu kia cố ý tạo ra khủng hoảng hay không?”

Phó cục trưởng Diêm ngẩn ra, có chút kinh ngạc nhìn Cục trưởng Chu.

"Làm sao có thể chứ?"

"Làm nghề này của chúng ta, trước khi nói việc gì không có khả năng, nhất định phải có đây đủ chứng cứ để lật đổ. Nếu không, tại sao không thể? Chỉ vì ông ta là người mà anh đã mời?" Phó cục trưởng Diêm vội vàng nói: "Tôi cũng mới lần đầu tiên gặp đại sư Liễu, người mời là trưởng ban Cao.

"Hiện tại trưởng ban Cao đã chết không đối chứng."

Phó cục trưởng Diêm có chút bối rối.

Ông đã nhận ra bầu không khí dường như có gì đó không ổn. Cục trưởng Chu cho tới bây giờ chưa từng hỏi những câu sắc bén đến thế.

Chỉ là một ít phí ra sân cộng thêm ba mươi triệu tiên thù lao diệt quỷ thôi mà? Mặc dù số tiền này cũng khá lớn, nhưng cục cũng không phải chưa từng chi tiêu số tiền nào khoa trương hơn thế. Cục trưởng Chu không có khả năng gây khó dễ chỉ vì chút tiền này.

Chẳng lẽ mình đã để lộ chuyện gì?

"Vậy ý của sếp là đại sư Liễu cố ý giết đội viên của chúng ta, tạo ra khủng hoảng, uy hiếp đe dọa, để chúng ta cam tâm tình nguyện bỏ tiền phí tiêu diệt quỷ?"

"Anh cảm thấy thế nào?" Cục trưởng Chu hỏi ngược lại.

"Không có khả năng! Vào lúc đó, tất cả mọi người đều có mặt ở hiện trường, đại sư Liễu và nữ trợ lý của ông ấy cũng có mặt, ông ấy không thể có thời gian gây án."

Đúng lúc này, điện thoại ở trước bàn cục trưởng Chu vang lên. Sau khi tiếp nhận, cục trưởng Chu chỉ nghe không nói, cuối cùng đáp hai tiếng, liền cúp máy.

"Anh Diêm, những lời này của anh có lẽ cũng có chút đạo lý. Tuy nhiên, bây giờ các thanh tra của khu Trung Nam đã đến văn phòng, họ muốn điều tra rõ ràng vê những hành vi gan đây của anh. Cho nên, anh tốt hơn là nên giữ lại những lời của mình để giải thích sao cho hợp lý với tổ thanh tra của khu Trung Nam ấy.

Tổ thanh tra?

Bất kỳ cơ cấu quyền lực nào cũng cần phải có biện pháp chế tài, Cơ quan Hành động Siêu nhiên cũng không ngoại lệ.

Bộ phận thanh tra dành riêng cho Cục Hành động có thể tiến hành các cuộc điều tra cần thiết với bất kỳ nhân viên nào của cục.

Phó cục trưởng Diêm vừa nghe đến ba chữ này, nhất thời luống cuống tay chân. Tại sao bất tri bất giác, không có bất kỳ gió thổi cỏ lay nào liền kinh động đến tổ thanh tra?

Cửa phòng cục trưởng bị đẩy ra, các thanh tra viên nối đuôi nhau đi vào.

Sau khi xuất trình giấy tờ, một trong số họ nói với phó cục trưởng Diêm: "Chuyện ở Quảng trường Thời đại Vân Sơn, chúng tôi cần phó cục trưởng Diêm phối hợp điều tra, làm phiên đi cùng chúng tôi một chuyến."

Ánh mắt phó cục trưởng Diêm nổi giận tóe lửa. Cuối cùng thì ông cũng đã hiểu, vừa rồi cục trưởng Chu dông dài với ông như vậy, căn bản chính là kế hoãn binh.

Đây là cố ý kéo ông, để ông không có bất kỳ chuẩn bị tâm lý nào, chờ cho người của tổ thanh tra đến dẫn người.

Đồ nham hiểm Chu Nhất Hạo!

Phó cục trưởng Diêm phẫn hận không thôi, gào thét với người của tổ thanh tra: "Các vị không nên nghe gió thành mưa, có người cáo trạng hãm hại tôi!" "Phó cục trưởng Diêm, có phải hãm hại hay không, sau khi điều tra xong sẽ tự có kết luận. Tổ thanh tra chúng tôi cũng bận rộn, không có chứng cứ xác đáng, ai rỗi hơi hơn nửa đêm chạy xa như vậy?”

"Ai? Rốt cuộc là ai đã vu khống tôi? Có phải La Đằng không? Mông của anh ta cũng không sạch sẽ gì cho cam. Trưởng ban Hành động thứ năm của chúng tôi rất có thể là do anh ta hại chết."

"Phó cục trưởng Diêm, hãy giữ lại một chút thể diện đi. Cái chết của trưởng ban Cao cùng với những đội viên kia, hung thủ đã khai nhận. Điều này, anh không cần phải lo lắng."

"Hung thủ nào khai nhận? Ai vậy?" Phó cục trưởng Diêm trừng mắt, trong lòng lại mang theo vài phần may mắn.

"Nói cho anh biết cũng không sao, chính là vị đại sư Liễu mà anh mời tới với giá cao ấy. Lại thuận tiện nói cho anh biết một chút, mấy trăm quần chúng mất tích đã tìm được."

Đầu của phó cục trưởng Diêm kêu ong ong một tiếng, hai chân mềm nhũn, rốt cuộc đứng không vững, trong đầu chỉ còn lại một ý niệm, toang, toang thật rồi.......

Trong căn cứ của ban thứ ba, Hàn Dực Minh trước tiên liền nhận được tin tức, phó cục trưởng Diêm đã bị tổ thanh tra mang đi.

"Chỉ tiếc là đã để cho cái tên đại sư Liễu kia chuồn mất!"

Đại sư Liễu làm bộ tổ chức một hồi pháp sự, giống y như thật. Sau đó, trung tâm thương mại quả nhiên không còn bị ma ám.

Y danh chính ngôn thuận lấy đi tất cả thù lao, sau đó liền biến mất.

Hàn Dực Minh sớm đã cho nhân viên kỹ thuật theo dõi tài khoản của y, nào ngờ y sớm đã có chuẩn bị, thông qua các loại thủ pháp che mắt, căn bản không thể truy tung thân phận thật sự của y được nữa.

Hàn Dực Minh lại mở lại đoạn ghi âm Giang Dược gửi cho ông trước đó.

Đoạn ghi âm không dài, chỉ có một vài cuộc trò chuyện.

"Mấy tên khốn kia rốt cuộc có vào trung tâm thương mại hay không?"

Đây là tiếng gâm gừ của đại sư Liễu.

"Đại sư, nuôi binh ngàn ngày dùng binh nhất thời. Ngài nuôi mấy con quỷ nô, cần gì phải rụt rè, cứ thả ra hết cho eml Trung tâm thương mại lớn như vậy, em không tin mấy người bọn họ có thể trốn được đi đâu? Theo ý em, ngài cũng không nên vội vàng để cho quỷ nô động thủ với hai tên thủ hạ của trưởng ban Cao. Mặc dù làm thế có thể gây ra sự hoảng loạn, buộc họ phải trả thêm tiên, nhưng cứ như vậy, tiết tấu đều rối loạn. Em cảm thấy tình hình hiện tại rõ ràng có chút mất khống chế..."

Đây là giọng nói của nữ trợ lý.

"Cô thử nói một chút xem, chúng ta hiện tại nên làm gì?”

Đây là đại sư Liễu hỏi nữ trợ lý.

"Vẫn là phải tìm ra được mấy người kia trước, quyết không thể để cho bọn họ còn sống đi ra ngoài! Chỉ cần những người này đều chết, bên trong xảy ra chuyện gì còn không phải do chúng ta định đoạt hay sao? Đến lúc đó, vấn đề giải quyết xong, người chia tiền còn thiếu đi một người. Tựa hồ cũng không thiệt thòi?"

Đây lại là thanh âm của nữ trợ lý.

Bản ghi âm đến đây, đột nhiên dừng lại. Nhưng tất cả các thông tin quan trọng đã được bao gồm trong đó. Các kỹ thuật viên cũng phân tích rằng đoạn ghi âm này chỉ là một phần, có dấu vết biên tập.

Tuy nhiên, nhiêu đó cũng đủ tiết lộ sự thật.

Về phần đoạn ghi âm bị cắt bỏ, Hàn Dực Minh hiển nhiên sẽ không truy cứu nữa.

Chẳng những không truy cứu, Hàn Dực Minh còn phải thay Giang Dược giữ bí mật. ...

Sáng hôm sau, Giang Dược tỉnh dậy sớm.

Điện thoại di động để chế độ im lặng nhảy ra vô số tin nhắn.

Sau khi xem xong, Giang Dược cuối cùng cũng xả được cơn giận. Lãnh đạo cấp cao như sếp Diêm cuối cùng cũng phải quy án. Chân tướng cơ bản cũng đã phơi bày.

Hắn vừa đọc xong tin tức, chú Hàn liền gọi điện thoại tới.

"Cậu Giang, người nhà của cậu đều an bài ở khách sạn Như Phong, sáng nay e rằng cậu còn chưa thể đi học, phải đi đón gia đình cậu nữa."

"Chú Hàn à, chuyện này là sao? Không phải lại muốn bẫy tôi đấy chứ?"

Hàn Dực Minh cười khổ nói: "Cậu yên tâm, quân đội đang tìm cao thủ thần bí cứu ra mấy trăm quần chúng kia, có điều, tôi cũng không nói đó chính là cậu."

"Chú bớt giả vờ đi nhé, tôi không tin. Nếu chú không tiết lộ chuyện của tôi, quân đội sẽ xuất động?"

"Ha ha, cậu Giang, có một số việc, chỉ cân không có chứng cứ xác thực, hoài nghi là một chuyện, có phải sự thật hay không lại là một chuyện khác. Chỉ cần cậu cắn chết không nhận, bọn họ không có chứng cứ rõ ràng, cũng không thể quấn lấy cậu mãi, có đúng không?"

Về chuyện này, Hàn Dực Minh kỳ thật có chút tư tâm.

Đương nhiên, nói dễ nghe một chút, đây gọi là dựa thế, nói hơi khó nghe một chút, đó chính là lợi dụng Giang Dược làm con bài tẩy của mình, tăng lên trọng lượng lời nói của nhà họ Hàn bọn họ.

Đương nhiên, bất luận là cách nói nào, việc giữ gìn quan hệ tốt với Giang Dược thủy chung vẫn luôn là đại sự hàng đầu.
Bình Luận (0)
Comment