Quỷ Mật Hồ Sơ - Yêu Tinh Trong Chai

Chương 1

"Đừng đến đây!!! xin ngươi!!! xin lỗi!!!!!! ta sai rồi!! đừng đến đây!!!! A!!!!!!! A!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!] 2:00 am, công viên Quế Trúc yên tĩnh, bầu trời đêm bị tiếng kêu gào thê lương đánh vỡ, không lâu sau, "Bụp!" một tiếng, hình như có vật gì từ trên cao rơi xuống, nhóm nhân viên an ninh chạy nhanh đến nơi phát ra âm thanh.

***********************************************

"BIBU~~BIBU~~BIBU~~" mấy chiếc xe cảnh sát cùng xe cứu thương kêu ầm ĩ đi tới, trong công viên Quế Trúc ồn ào, nhiều gia đình ở khu chung cư cũng sáng đèn, có vài người mặc đồ ngủ từ ban công nhìn xuống, đêm nay nhất định là không yên tĩnh. 

Trương đội trưởng đội hình sự xuống xe, nhìn cảnh tượng máu me đầm đìa cực kỳ thê thảm đã thấy qua ba lần quen thuộc, hai hàng lông mày nhíu chặt lại, nhân viên y tế kiểm tra qua không thể cứu chữa được, chết tại chỗ, các nhân viên cảnh sát cũng bắt đầu nhao nhao làm việc, người chết là nam thanh niên bên dưới mặc quần sooc rộng thùng thình, bên trên không mặc áo, một cánh tay đã đứt, cánh tay bị đứt cách xa thi thể vài mét, đầu vỡ nát, máu nhuộm đầy đất, kinh khủng nhất là khuôn mặt chảy đầy máu tươi của hắn, máu thịt be bét, khắp nơi đều là những vết thương sâu, nhìn như mạng nhện bình thường, khuôn mặt bị hủy hoàn toàn, mười đầu ngón tay cũng đầy vết máu. 

Trong lúc nhân viên cảnh sát kiểm tra đang ghi lại tình huống hiện trường, thì từ trong lầu có một nam một nữ chạy đến, đầu tóc bù xù, mang đôi dép ngủ, hình như mới thức dậy từ trên giường, cả hai liều lĩnh chen vào xem hiện trường phát sinh bên cạnh, vừa nhìn thấy thi thể trên đất, thì đột nhiên suy sụp, nữ nhân quỳ trên mặt đất gào khóc, nam nhân như bị choáng váng không dám tin ngơ ngác nhìn thi thể, nói không ra lời nước mắt nhỏ giọt.

"Trương đội trưởng, ngươi xem phải làm sao đây? đã là lần thứ tư rồi, nhìn tình trạng tử vong của thi thể cùng cách thức còn có tuổi người chết, đoán chừng hắn cũng chỉ là học sinh trung học a!" cảnh viên đứng cạnh Trương đội trưởng lặng lẽ nói. 

Trương đội trưởng nhắm mắt lại, thở dài thật sâu, "Bảo các nàng đến đi, sợ là vụ án này chúng ta không thể làm được rồi, các nàng là hy vọng cuối cùng", trong vòng một tháng rưỡi ngắn ngủi, ba học sinh cùng một trường cùng một khóa nhảy lầu, hai nam một nữ, cuối cùng đều kết luận tự sát, điều tra ở trường học người lớn trong gia đình cùng bạn bè, lại không tìm được nguyên nhân khiến họ tự sát, càng không thể hiểu được chính là, học sinh nhảy lầu đầu tiên, tự mình hủy dung ngoài việc là người đầu tiên nhảy lầu, rồi cùng dùng dao rạch nát mặt mình, hai người còn lại thì dùng móng tay cào nát mặt mình, vì khi nghiệm xác thì phát hiện trong kẽ móng tay người chết dính đầy những mảnh da, cách thức hạ thủ độc ác hơn sự tưởng tượng của mọi người, đến tối nay cũng là học sinh nhảy lầu lần thứ tư của vụ án rồi, mặc dù cảnh sát đã nỗ lực phong tỏa tin tức truyền thông, không tạo thành khủng hoảng, nhưng cứ theo đà này, chỉ sợ tránh không được bao lâu.

**********************************************

Chuông điện thoại chói tai thình lình vang lên, Cảnh Táp mở mắt ra, khẽ nhíu mày, bật đèn trong phòng, hơi nước có chút ngăn trở tầm nhìn, sắc mặt lộ chút tái nhợt, trên cổ và tay đều đeo phật châu xá lợi tử trân quý, nàng đứng đó lấy điện thoại để trên bàn cách đó không xa bắt máy nghe.

"Này, Cảnh Táp nhanh đến công viên Quế Trúc khu 1, có án đại án tử..."

Để di động xuống, Cảnh Táp tiện tau nhấn chuống gian phòng Tổ Hiểu bên cạnh, sau đó nhanh chóng mặc quần áo, ánh sáng trong phòng rất mạnh, chiếu lên làn dan trắng như tuyết của Cảnh Táp, có một loại khí tức vô cùng quỷ dị, cả phòng cũng không quá lớn, cững đã bị hơn phân nửa giá sách chiếm đóng, trên giá sách đầy kinh phật thiền ngữ, còn có một ít thư tịch nội dung quái dị, đồ dùng bày biện thoạt nhìn vô cùng cổ điển, nói thật thì đúng là cổ xưa. Đợi Cảnh Táp thu dọn xong mở cửa phòng, phát hiện Tô Hiểu đã chờ từ sớm ở phòng khách tường bên cạnh, còn buồn ngủ nhìn về phía nàng, hiểu tình có chút không tình nguyện.

"cô động tác luôn nhanh như vậy." Cảnh Táo nhún nhún vai, ngồi xổm người buộc dây giày. Khóe miêng Tô Hiểu hơi nhếch lên, hơi duỗi người một cái, nhàn nhàt nói, "là cô quá chậm." Mỗi lần có nhiệm vụ đều là tìm Cảnh Táp làm người liên lạc, rồi Cảnh Táp rung chuông gọi cho Tô Hiểu, và mọi lần đều là Tô Hiểu chuẩn bị xong trước, sau đó đứng ở phòng khách đợi Cảnh Táp đi ra.

Hai người lên xe chạy đến nơi bắt đầu, đa số cảnh sát ai cũng biết hai người các nàng, cho nên khi lái xe đến hiện trường đều không gặp chút cản trở nào, Cảnh Táp xuống xe trước một bước, Trương đội trưởng lập tức đi tới, nhíu mày có chút buồn bực xoa tay. "Cảnh Táp, rốt cuộc các cô cũng đến, vụ án này sợ là hai cô phải hỗ trợ."

Cảnh Táp gật đầu nhìn xung quanh một vòng, hít sâu một cái, cái tiểu khu này hoàn cảnh đều rất ưu nhã không sai, nhưng trong không khí lại có lệ khí thoáng qua khiến người hít thở không thông, đây là chứng minh có quỷ từng đến nhất định sẽ ở lại, Cảnh Táp liếc nhìn Tô Hiểu, nàng đã chạy đến bên cạnh thi thể làm kiểm tra, vì vậy xoay người nói với đội trưởng Trương, "nói đại khái một chút tình hình cho tôi biết đi."

Thì ra, tối nay người nhảy lầu cũng thực sự là một học sinh sơ trung, người chứng kiến vụ án nói, trước khi hắn nhảy xuống lầu, thì có nghe được tiếng hét thê lương cực kỳ chói tai, sau đó thì thấy người nhảy xuống, khi này cặp nam nữ từ trên lầu chạy xuống cũng là cha mẹ của người chết, qua điều tra sơ bộ, tối nay con bọn họ không có gì khác thường, trước khi đi ngủ vẫn khỏe mạnh, cho đến nửa đêm thì dưới lầu có tiếng tranh cãi ầm ĩ, hai vợ chồng bị đánh thức, mơ hồ nghe nói có người nhảy lầu, không để ý thuận tiện đến phòng con trai, xem có làm hắn thức hay không, kết quả phát hiện giường con trai trống không, người đã mất tích, xoay người nhìn ra cửa chính thì thấy để mở, lúc này hai người hoảng hồn, vội vàng chạy xuống lầu xem, không ngờ nhảy lầu lại là con trai mình. 

Tiếp đó Trương đội trưởng cũng đem ba vụ án nhảy lầu phát sinh quái dị trước đó đại khái nói cho Cảnh Táp, đây cũng là nguyên bảo các nàng trực tiếp đến, các vụ án nhảy lầu tự sát liên tục quỷ dị, cũng không phải vấn đề bình thường mà cảnh sát có thể giải quyết được. Sau khi Cảnh Táp nghe xong ngẩng đầu nhìn lên mái nhà, "Là nhảy từ trên đó xuống sao?" bầu trời một màu đen kịt, chỉ có mấy điểm tinh quang, tuy bên dưới cần lục soát nên có vài ngọn đèn, nhưng nhìn lên tựa như mái nhà trong bóng tối, lại có cảm giác nho nhỏ mê muội cùng mờ nhạt.

"Phải, là từ trên tầng 20 cao nhất trên sân thường nhảy xuống, trên đó còn dính lại vài giọt máu."

"Trương đội, xem ra ngày mai chúng ta cần phải đến cục một chuyến, nhớ đem những tài liệu liên quan đến mấy vụ giết người liên quan cùng toàn bộ hình chụp điều tra ra hết." Cảnh Táp nhìn chằm chằm mái nhà, thở ra khẩu khí thật dài, hai mắt híp lại không biết đang suy nghĩ cái gì. Trương đội trường vội vàng gật đầu, "được, tư liệu gì đều dễ nói, nhưng mà các cô tốt nhất nên hạ vụ giết người này và giải quyết trước khi phá sinh thêm, nếu không.... cục cảnh sát chúng tôi sẽ rất khó làm, hiện tại phong tỏa tin tức cũng rất trắc trở phiền phúc."

"Chúng tôi sẽ tận lực, tôi lên lầu xem một chút." Cảnh Táp mượn hai cái đèn pin của viên cảnh sát, đi đến bên cạnh Tô Hiểu thì thầm vài câu, sau đó Tô Hiểu lập tức cởi bao tay đang kiểm tra thi thể, cùng Cảnh Táp đi vào trong lầu, đèn cảm ứng sáng lên, trong lầu một bên là thang máy một bên là thang lầu thường đi về phía trước, ánh sáng vàng đen cùng không khí trầm trọng chung quanh kiềm nén, vết máu trên đất hình như cũng đã được cảnh sát lục soát rồi vẽ vòng lại, bên cạnh cũng không có đồ du thừa gì, chỉ là là một cái sân thương trống rỗng, Tô Hiểu lơ đãng nhíu mày, trong không khí lệ khí so với dưới lầu còn cường liệt hơn rất nhiều, hô hấp có chút mệt không được thuận, khí âm hàn từ lòng bàn chân hướng thân thể chui vào, bên người Cảnh Táp bắt đầu toàn là trận trận khí lưu, tựa hồ có một cổ lực lượng đang cùng lệ khí xung đột va chạm, hai bên liếc nhau, không sai, quỷ bản thể mới vừa rời đi không lâu.

Chậm rãi đi xuống lầu, một viên cảnh sát đã chạy đến hỏi Tô Hiểu có cần kiểm thi hay không, nếu không cần thì thi thể sẽ được khiêng đi, Tô Hiểu khẽ lắc đầu, chỗ nên tra cũng tra rồi, từ trong thi thể không cách nào lấy được manh mối có giá trị nào. Nàng duỗi người một cái chui vào xe, tựa hồ có ý dẹp đường hồi phủ, nhìn quen biểu tình sinh tử, những cảnh sát hình sự đã so sánh rõ ràng, không phải nhân tình thờ ơ, chỉ thấy quen máu me cùng chết chóc, thần kinh chắc sẽ có chút trở nên tê dại, Cảnh Táp chắp hai tay trước ngực, nhắm hai mắt lại cúi đầu, im lặng dừng lại mấy giây, rồi mới lên xe. Trương đội trưởng vội gõ cửa xe nhắc nhở, "Phải đi rồi? các cô ngày mai nhớ đến a, tới sớm một chút, nhất định phải giải quyết sớm vụ án này, cấp trên đã vội thúc dục rồi."
Bình Luận (0)
Comment