Quỷ Tân Nương - Tiềm Tâm Mộng Đồ

Chương 389

Tôi và Hạ Đông Hải nhìn nhau, không nhịn được mà nuốt khan.
“Khà khà khà.” Tiếng cười ghê rợn truyền tới tai tôi. Vừa nghe thấy âm thanh này tôi đã biết đây là ma quỷ.
Tay Hạ Đông Hải đã thò vào trong cái túi vải mò mẫm. Sư phụ dang tay ra che chắn cho chúng tôi ở sau lưng, mặt ông ấy nghiêm lại quát một tiếng lớn: “Ra đây!”
“Xạt xạt xạt.” Một cái đầu lâu với mái tóc rối bù thò từ dưới gầm giường lên, cô ta ngẩng đầu nghiêng mặt nhìn chúng tôi.
Đây không phải là thai phụ ch.ết thảm đó sao? Hồn cô ta vẫn ở đây? Nhìn tròng mắt đỏ au đầy sát khí kia, chỉ e rằng cô ta đã biến thành lệ quỷ.
“Con ơi? Con ơi? Khà khà khà.” Mắt cô ta dán vào phần bụng của Thanh Thanh lộ ra vẻ tham lam.
Lúc cô ta bò từ dưới đất lên cả người tôi bỗng run rẩy. Bộ dạng của cô ta lúc này vẫn là dáng vẻ lúc bị xé bụng, trông vô cùng ghê rợn.
Cái bụng trống hoác khô quắt đến đáng sợ, nội tạng cũng không thấy đâu.
Cô ta cứ nghiêng đầu từ từ tiến về phía chúng tôi. Sư phụ đã bắt đầu lẩm nhẩm đọc khẩu quyết. Hạ Đông Hải không được bình tĩnh nhẫn nhịn như sư phụ, cậu ấy cầm lá bùa chạy nhanh về hướng nữ quỷ.
Cô ta bị dán bùa lên thì phát ra tiếng kêu thê lương, cả người co giật dữ dội.
Tôi cứ nghĩ cô ta sẽ ngã xuống dưới tác động của lá bùa, bởi đây cũng không phải là lệ quỷ có đạo hạnh thâm sâu gì, nhưng hành động tiếp theo của cô ta vượt xa khỏi dự liệu của chúng tôi. Cô ta vùng vẫy với móng vuốt sắc nhọn của mình, nằm trên mặt đất và bò về phía chúng tôi nhanh như một con thú.
Sư phụ rút kiếm diệt quỷ ra khỏi vỏ chĩa về phía cổ nữ quỷ. Nếu như bị kiếm này đ.â.m phải chắc chắn cô ta sẽ hồn xiêu phách tán.
Nữ quỷ co người lại không dám hành động khinh suất.
Đúng lúc chúng tôi đều không ai chú ý thì người đàn ông vốn dĩ vẫn nằm bẹp trên mặt đất bỗng tỉnh lại lập tức túm lấy chân của sư phụ.
Bị bất ngờ, cả người sư phụ lảo đảo suýt thì ngã xuống.
“A a a.” Nữ quỷ đang bò dưới đất nhân cơ hội này bổ nhào về phía Thanh Thanh. Tôi giơ chân đạp mạnh vào người cô ta.
“Nhìn ta đây.” Hạ Đông Hải túm lấy nữ quỷ trên mặt đất, trực tiếp dán tấm bùa lên đầu cô ta.
“Ao ao ao.” Nữ quỷ tru tréo.
Người đàn ông đang bị sư phụ túm tay bắt đầu vùng vẫy kịch liệt: “Các người không được động vào cô ấy.” “Tiểu Hải dừng tay.” Sư phụ hướng về phía Hạ Đông Hải, nói.
“Nhưng, nhưng cô ta?” Hạ Đông Hải nhìn nữ quỷ dưới đất, lại nhìn vẻ mặt nghiêm túc của sư phụ chỉ đành thỏa hiệp.
Sư phụ đẩy người đàn ông ra, anh ta lập tức giơ tay muốn đỡ nữ quỷ dậy.
Nữ quỷ cào cấu vào cánh tay người đàn ông gào thét thê lương. Tròng mắt gười đàn ông đỏ hoe, mặt đầy thương tâm.
“Có người bảo anh làm vậy đúng không? Nói cho tôi biết những người trong thôn đã đi đâu rồi?” Sư phụ nhìn một người một quỷ hỏi.
Người đàn ông ngẩn ra: “Không có ai sai khiến tôi hết, tôi hận không thể gi.ết hết các người. Các người gi.ết hại người nhà tôi, tôi hận không thể tự tay gi.ết ch.ết các người.”
“Chúng tôi nói rồi, người không phải do chúng tôi hại ch.ết, không tin thì anh hỏi cô ta đi.” Hạ Đông Hải chỉ vào nữ quỷ.
Người đàn ông hướng về vợ mình: “Rốt cuộc có phải là bọn họ không?”
Nữ quỷ không đáp lời chồng, khóe mắt vẫn đỏ au nhìn chằm chằm vào Thanh Thanh.
“Đừng cố chấp nữa, hãy đi đầu thai chuyển thế, bần đạo nguyện sẽ niệm chú vãn sinh cho cô.” Sư phụ gỡ tấm bùa trên đầu nữ quỷ.
Nữ quỷ giống như phát điên lao về phía trước, sư phụ phất tay áo một cái, nữ quỷ thân thể mềm nhũn, ngã xuống đất không thể nhúc nhích.
“Vợ ơi?” Người đàn ông hét lớn.
“Có phải một người đàn ông mặc trường bào màu trắng đã bảo anh dẫn dụ chúng tôi đến đây?” Sư phụ nhìn người đàn ông hỏi.
“Các người cứ ở đây đợi ch.ết đi, ông có gi.ết tôi cũng không thoát được ra khỏi đây đâu ha ha ha ha.” Người đàn ông điên cuồng cười lớn.
Tôi một chân đạp bung cửa, sư phụ cau mày lo lắng lẩm nhẩm: “Hỏng rồi, tính chậm một bước rồi. Xem ra Liễu Trường Minh đã đi trước chúng ta một bước, tới đất dưỡng thi rồi.”
Liễu Trường Minh sao? Tối qua tôi còn nhìn thấy hắn hóa thành một làn khói, hắn vẫn chưa ch.ết? Hắn vẫn muốn hại chúng tôi?
Tôi hoang mang nhìn sư phụ, ông ấy vẫn rất bình tĩnh.
“Mau lên xe.” Sư phụ hét to gọi chúng tôi.
Chúng tôi lập tức nhanh chân bước theo sư phụ leo lên xe, mây đen vần vũ trên bầu trời. Tôi nhìn sắc mặt trắng xanh của Thanh Thanh lo lắng trời mưa không có chỗ trú Thanh Thanh sẽ không chịu đựng được.
Sư phụ dùng lực quất lên người con bò, xe bò nhanh chóng di chuyển.

Bình Luận (0)
Comment