Quỷ Tình Duyên, Nhân Duyên Tuyến

Chương 46

Tôi thấy các cao nhân trong phim đều là tiên phong đạo cốt, tóc trắng bạc phơ, thậm chính ngay cả lông mày cũng thật là dài, vừa nhìn vào cùng người bình thường rõ là không giống nhau, tôi tuy rằng còn chưa chân chính gặp qua cao nhân, bất quá tôi nhìn qua thấy được một chút trong phim ảnh, dù sao nghệ thuật cũng lấy cảm hứng từ đời thường mà ra, tôi nghĩ như thế lòng tràn đầy kỳ vọng.

Tôi bay vào cửa tiệm thấy Tiểu Nhiễm cùng một phụ nữ trung niên đang ngồi trong quầy nói chuyện, thoạt nhìn cực kì bình thường, không hề giống như tôi tưởng tượng trong đây có một cao nhân, đừng nói là tiên phong đạo cốt, còn không có tướng mạo cao nhân như mấy ông ngoài chợ bán sỉ kia.

Hay là mắt của tôi vụng về nhìn không ra vị cao nhân này là đang nguỵ trang đây?

Dù sao trên gáy cũng không có viết chữ cao nhân.

Tôi mang theo chút hy vọng lại bay lại gần một chút, người phụ nữ này nhìn cũng không có chút kì kè phản ứng gì khi tôi ở cùng với Tiểu Nhiễm, không một chút nào trông như nhìn thấy tôi, tôi quyết không chết tâm, bay vòng quanh bà, bay xuyên qua thân thể bà, rồi ở đỉnh đầu bà ấy mà bay bay, các biện pháp đều đã thử qua xong mới rốt cuộc từ bỏ.

Cái gì chứ, hoàn toàn chính là không cảm giác được sự tồn tại của tôi rõ là như người bình thường mà! Hơn nữa còn một người bình thường rất già dặn chuyện đời, lúc này tôi không thể gạt chính mình được nữa.

Tôi sâu sắc chấp nhận lấy sự thật đó, hầm hừ nghiêng đầu qua chỗ khác không nhìn bà chủ cửa hàng nữa, đồ vật bày biện trong cửa hàng đúng là rất chỉnh tề, có điều trong mắt tôi đều chả có ý nghĩa gì, Tiểu Nhiễm cùng chủ tiệm hỏi thăm một phen mới ra quyết định đóng gói mua mấy hộp nhang trông không tệ, mấy hộp nhang này cũng không có lợi ích gì, mà Tiểu Nhiễm phải bỏ ra tận mấy tờ tiền tệ màu đỏ.

Mua đắc như vậy có ích gì chứ, cũng không phải để làm quà tặng, tôi ở bên cạnh xem Tiểu Nhiễm mạnh bạo tiêu tiền như vậy, bất mãn bĩu môi thì thầm.

Tiểu Nhiễm mua nhang xong cũng không có liền trở về nhà, mà là hẹn bạn bè đi ra quán ăn nhỏ ngồi nói chuyện phiếm, vừa ăn cơm vừa cùng bạn bè nói chuyện công việc, nghe bọn họ nói chuyện trên trời dưới đất, Tiểu Nhiễm biết công ty của vị bằng hữu này có chức vị còn trống liền định đi tới, cùng Tiêu Minh Khanh nói về công ty nọ quả nhiên là lừa hắn.

A, không hổ danh là Tiểu Nhiễm của tôi nha, thực sự là cơ trí, Tôi hết sức vui mừng

Editor: hứ, lúc đầu còn chê người ta ngốc hơn A Miêu cơ mà, giờ lại mèo khen mèo dài đuôi (◎ω◎*)

______________________

Tiểu Nhiễm sau khi về nhà liền lập tức đốt hai nén nhang lên, cắm nhang xong, nàng liền gật đầu một cái nói: "Đúng là rất dễ ngửi".

Tôi bay tới trước bàn xem nhãn đóng gói trên có nói rõ, nói là nhang này khiến cho người ta tinh thần an tĩnh rất công hiệu, là thứ đàn hương xa hoa, tôi ngược lại không có hoài nghi chuyện cái này là đàn hương xa hoa, dù sao một loại cũng là được đóng gói chỉnh tề còn một loại bán giá sỉ bên ngoài dĩ nhiên chất lượng khác nhau, bất quá đối với tôi mà nói nó cũng chẳng có cái gì khác nhau cả, vì lẽ đó Tiểu Nhiễm rõ ràng là phá tiền. Tôi còn chưa xem xong cái nhãn hộp đóng gói liền bị Tiểu Nhiễm lấy đi, tôi hướng Tiểu Nhiễm lườm một cái, bay tới bàn nhỏ phía đối mặt với lửa cháy nhen nhóm trong đàn hương dùng sức ngửi, quả nhiên cái gì cũng không ngửi được.

Căn bản là cái gì cũng đều không hưởng được rồi! Làm gì còn mắc công mua như vậy!! Phụ nữ thực sự kỳ quái, kén cá chọn canh đã rồi mua đồ mắc như vậy về.

Tiểu Nhiễm không biết tôi đang hờn dỗi, chính mình còn rất cao hứng cảm thấy cái kiện vật này hữu dụng cho tôi, được rồi, vậy tôi liền cho nàng chút mặt mũi làm bộ nghe thấy là được rồi.

Tiểu Nhiễm rất nhanh khôi phục trạng thái từng ngày, có điều cùng trước đây lại không đồng nhất, nàng xem ra mỗi ngày tâm tình đều khoái trá, tôi đều rất kì quái, còn tưởng rằng nàng đi làm có cái chuyện gì đó thú vị, bèn theo nàng đi tới nơi làm việc việc một ngày, cảm giác cùng công việc trước đây cũng rất khô khan bận rộn, thế nhưng lúc tan tầm thì tâm tình Tiểu Nhiễm liền trở tốt, tuy rằng dân đi làm đều lúc tan tầm mà thở phào nhẹ nhõm, nhưng Tiểu Nhiễm cùng trước đó không giống nhau, trở về nhà tâm tình liền đặc biệt tốt hơn, buổi tối còn có thể theo chương trình thể thao trên tivi mà đồng thời cùng làm theo, tôi có lúc ở bên cạnh nàng như kẻ ngốc như thế nhìn nàng như thế, có lúc thực sự nhàm chán, ngược lại trên tivi cũng không có chiếu phim, liền cùng bên nàng bay lung tung rồi nhấc tay muá chân, A Miêu xem chúng tôi nhộn mà hai cái tai dựng lên, cũng phấn khích theo, ở bên cạnh một bên kêu một bên vây vòng quanh bọn tôi.

Tiểu Nhiễm phát hiện tôi ở bên cạnh nàng, quay sang hai bên mà nhìn, sau đó cười rộ lên.

Cắt, cười cái gì ah, thật giống như là nhìn thấy được tôi vậy.

Tôi hướng nàng lườm một cái, sau đó ôm mặt bay tới góc trong phòng.

Aizzzz, không phải tôi thẹn thùng đâu!!

Biến hoá của Tiểu Nhiễm khiến bạn bè nàng cảm giác được, bạn bè nàng cũng có hỏi han, làm sao mà lại vui vẻ như vậy, có phải là có tình yêu rồi?

Tiểu Nhiễm mím mím môi cười rất thẹn thùng mà lắc đầu.

Nói Tiểu Nhiễm có hay không có tình yêu tôi đương nhiên là người rõ ràng nhất a, tôi mỗi ngày đều ở cùng nàng, tuy rằng thời điểm Tiểu Nhiễm đi làm đôi lúc tôi cũng không có ở bên cạnh nàng, nhưng nếu nói nàng có chuyện luyến ái đều sẽ có chút đầu mối, và đây căn bản là chuyện không hề có, Tiểu Nhiễm chiều nào tan ca cũng chính là về nhà, nếu như là có thì nhất định sẽ khác, chính là nàng sau khi về nhà một bên luôn làm một công chuyện nào đó một bên cùng tôi đột nhiên sẽ nói chuyện phiếm, thế nhưng tôi không đáp lại được, vì lẽ đó chỉ là nhìn nàng nghe nàng một người tự thuyết, đôi lúc có chút nhàm chán khi hướng bên cạnh nàng trong phòng làm một vòng mà lúc đi ra nàng vẫn cứ đang lầm bầm lầu bầu cùng tôi tán gẫu.

Ah, hơn nữa nàng cũng không hay mộng du nữa.

Tựa hồ bắt đầu từ ngày đem tôi tìm được trở về, Tiểu Nhiễm liền không hay mộng du nữa.

Tôi cẩn thận hồi tưởng một lúc, đúng là như vậy không sai.

Tiểu Nhiễm không còn hay mộng du nửa đêm, mà là tại thời điểm trong nhà cùng đều là không nhìn thấy được tôi mà nói chuyện phiếm, nàng chỉ ở trong nhà mới có dáng vẻ như vậy, ở trước mặt người khác không thấy được, tôi cũng không nói được đây rốt cuộc là chuyện tốt hay chuyện xấu, có điều khỏi bệnh được đều là tốt rồi, đúng không?

Tiểu Nhiễm không cùng Tiêu minh khanh đề cập tới cái công ty kia, lừa được Tiêu Minh Khanh mà thuận lợi từ chức, nàng tìm được công việc mới cũng không có mấy ngày Tiêu Minh Khanh liền gọi điện tới, Tiểu Nhiễm thẳng thắn dứt khoác chặn đứt sau đó đem số danh bạ hắn vào danh sách đen, xem ra đã sớm muốn làm như vậy.

Ai chà quả quyết như thế thật là có điểm soái nha.

"Đúng không" tôi hỏi A Miêu.

A Miêu không hiểu tôi đang nói cái gì, giơ lên móng vuốt cùng tôi đánh tay một cái, ậm ừ lên tiếng.

Tiểu Nhiễm đang tập thể dục nghe thấy động tĩnh A Miêu liền quay đầu nhìn sang, thấy A miêu đang cùng đuổi theo tôi chơi đùa, liền trong trẻo cười lên.
Bình Luận (0)
Comment