Quỷ Vương Kén Vợ

Chương 26

Tôi không rụt rè nhìn thẳng anh ta “ Anh có thể buông tay ra không? Tôi muốn ăn."

Mạc Tử Li nhìn tôi vài giây, rồi che mắt bằng một tay khác, nhẹ nhàng nói vào trong tai tôi, "Em có biết không? Đôi mắt của em rất đẹp, tốt nhất là đừng nhìn những nam nhân khác như thế này, nếu không ta sẽ rất tức giận."

Tôi vỗ vào tay anh ta tiếp tục ăn, nam nhân này lại bệnh cũ tái phát. Dục vọng chiếm giữ mạnh mẽ như thế này, đều không biết làm thế nào mà đến. Tôi không dám quy hết thấy cả những gì anh ấy làm cho tôi là vì tình yêu, mà bất kể người quỷ đều trăm sông đổ về một biển, huống hồ, nam nhân này có tính cách như vậy làm sao có thể dễ dàng yêu một người?

Bữa ăn này rất thoải mái, chỉ là ăn no rồi liền muốn đi ngủ, nhưng lại nhận được điện thoại của anh trai. Tôi nhìn vào điện thoại lưỡng lự không biết tôi có nên nhấc máy hay không. Anh ấy có phải sẽ hỏi sự tình vì sao phải vào đồn cảnh sát hay không? Mạc Tử Li lập tức với lấy điện thoại trong tay tôi, nheo mắt nói: “ nam nhân?”

Tôi không nói nên lời, "Đó là anh trai của tôi, đưa nó cho tôi, tôi sẽ tự trả lời."

Vừa kết nối, liền nghe giọng nói lạnh lùng hà khắc của anh trai vang lên, "Đường Vấn Lam, nói cho tôi biết cô đã làm gì, tại sao phải vào đồn cảnh sát?"

Tôi nghe lời nói của anh ta không có tí tẹo nào quan tâm, mũi tôi có chút chua xót, mặc dù tôi biết bản chất anh ta là một người như vậy, tôi chẳng phải tưởng tượng rằng anh ta có thể đối xử với tôi như anh em của những gia đình khác."Nguồn fb: Thoa tiểu quỷ, đọc chương mới nhất ở web truyện-mới.online bỏ dấu khi tìm web" Tôi luôn là người xa lạ trước mặt anh ta, ngay cả khi tôi có danh phận là em gái thì vẫn là như vậy, "Chuyện của tôi anh không cần quản, nếu cảm thấy tôi làm anh mất mặt, anh không cần phải nhận tôi là em gái của mình.”

Tôi đã kìm nén sự khó chịu trong lòng và nói những lời như vậy một cách dứt khoát. Sau khi tôi nói xong, tôi cảm thấy thoải mái hơn, điện thoại im lặng một lúc lâu sau đó phát ra tiếng nói của Đường Vấn Mặc: “ Nếu có nhu cầu giúp đỡ..."

"Không cần!" Tôi ngắt lời anh ta, "việc của tôi, tôi tự giải quyết, anh coi như là khong có người em gái này" nói xong, tôi lập tứcc tắt điện thoại.

Ngước mắt lên, nhìn thấy ánh mắt hài lòng của Mạc Tử Li. " sau này nên giữ thái độ như vậy với những người đàn ông khác."

"..." tôi có thái độ như nào thì việc gì đến anh nhỉ, thật là lo nhiều chuyệ bao đồng, tất nhiên, câu này chỉ có thể oán thầm, nhất thiết không được nói ra, nếu không nam nhân này mà tức giận, tôi không thể tự tin chống đỡ.

Lần này, cuôi cùng có thể đi ngủ rồi. Tôi ngáp dài một cái và chuẩn bị quay lại giấc ngủ. chuông Điện thoại lại reo, nhưng lần này là đồn cảnh sát.

"Cô Đường, những hiềm nghi của cô đã được xóa bỏ, nhân viên của cục cảnh sát chúng tôi sẽ nhanh chóng rút lui. hôm nay tôi gọi điện để thông báo cho cô một tiếng. thật ngại, những ngày qua đã gây phiền phức cho cô rồi." một sĩ quan cảnh sát nói chính thức.

tôi có chút kì lạ, dường như mới vừa ngủ một giấc mà thôi, tại sao mọi thứ đều được giải quyết rồi? tôi vô thức nhìn qua Mạc Tử Li, Anh ta vừa pha xong một tách cà phê. nhìn thấy tôi, ánh mắt có chút lộ liễu quan sát lên cơ thể của tôi, nó làm cho tôi cảm thấy như đang đứng trần trụi trước mặt anh ta, không nhịn được

thắt lại nút áo choàng.

bỏ đi, tôi vẫn là hỏi viên cảnh sát này vậy, "Tại sao những nghi ngờ của tôi được xóa bỏ rồi??"

"Cô Đường, đây là bí mật của cục cảnh sát chúng tôi, sao có thể tiết lộ ra bên ngoài, chỉ là nhìn cô cũng là người có liên quan, liền cho cô biết một chút cũng được, pháp y đã phán đoán rằng người chết đã chết được gần bốn ngày, vì vậy..."

Tôi nghe thấy điều này, toàn thân cảm thấy có chút lành lạnh. Thi thể được tìm thấy vào sáng hôm qua, vì vậy, lúc Tô Dung Nhi chết không phải ở trong làng, cô ấy đã chết từ trước đó rồi, phải chăng, người mà tôi gặp mặt hai ngày qua chính là người chết!

ông trời của tôi ơi, tôi thà làm một nghi phạm phải vào đồn cảnh sát còn hơn là nghe được tin tức này.

"các anh liệu có kiểm tra sai không? ngày hôm trước rõ ràng tôi còn cùng cô ấy nói chuyện."

"Cô đường, sự việc này thật không dám nói, lén nút nói cho cô, thi thể không dùng bất cứ loại thuốc nào, "Nguồn fb: Thoa tiểu quỷ, đọc chương mới nhất ở web truyện-mới.online bỏ dấu khi tìm web"cô ấy đã chết một cách tự nhiên, vì vậy xét nghiệm pháp y Thời điểm chết rất chính xác và không thể sai được. "

" Thật sao? "Tôi vẫn không chắc.

Cảnh sát nói với tôi một cách chắc chắn rằng bây giờ tôi đã được xóa hết mọi nghi ngờ, chỉ là thời gian tử vong anh ta không đề cập đến, sự việc này phải được giữ bí mật, nói chung không thể truyền ra ngoài, "những người bọn họ có biết việc này không?"

Cảnh sát nói, " lúc lấy khẩu cung chắc hẳn sẽ đề cập đến."

bây giờ thật rất muốn biết tình hình mấy người bọn họ như thế nào, kỳ thực tôi vẫn ổn, tiếp xúc với Tô Dung Nhi không nhiều, nhưng mấy người bọn họ thì không chắc chắn.

Sau khi tắt điện thoại, tôi không thể phục hồi thần sắc trong một thời gian dài. nhìn vào tách cà phê của Mạc tử Li ở trên bàn, không thể kiềm lại những hoài nghi ở trong lòng “ sự việc xảy ra trong cái thôn đó, anh đêu biết chứ?"

Mạc Tử Li mơ hồ liếc nhẹ tôi một cái nói:" em muốn biết cái gì?"

"Tôi muốn biết những thi thể đó làm sao có thể di chuyển lại còn truy đuổi chúng tôi?"

" có một cản thi nhân ở đó" Mạc Tử Li nói

( cản thi là luyện xác chết nha chị em)

cản thi nhân? "Đó có phải là người có thể điều khiển thi thể không?" Tôi ngạc nhiên hỏi anh ta, thật không ngờ trên thế giới này có người như vậy.

"uh, họ không chỉ có thể điều khiển thi thể mà còn có thể bắt linh, phong ấn linh hồn trên thân thể người chết, đợi đến khi kí ức của linh hồn sinh tiền hoàn toàn bị mất đi, sau đó liền trở thành một con bù nhìn ngoan ngoãn." Mạc Tử Li dường như là giải thích những gì tôi nghe được trên điện thoại.

nói như vậy, đúng là Tô Dung Nhi đã chết từ lâu, có lẽ bản thân cô ấy cũng không biết mình đã chết. sau khi chết, linh hồn không rời khỏi thể xác, từ từ biến thành con rối, linh hồn vĩnh viễn không được tái sinh.

"Viên đá đó cũng không đơn giản, nó luôn theo dõi chúng tôi." tôi lại dùng ánh mắt hiếu kì nhìn anh ấy.
Bình Luận (0)
Comment