Ở Thành Lâm Hoài
Hai vị thiếu niên xuất hiện , Biết bao ánh mắt người đi đường phải trầm trồ, Ngạn Ly trong bộ đồ Màu trắng, Tóc một lên cao, Tay cầm quạt, khuôn mặt như là được đúc khắc, sống động hoàn hảo mọi khía cạnh, Hoàng Anh công chúa Y phụ màu cam, dáng thanh tú, Tóc cột cao, Ánh.mắt kiêu ngạo đi về phía trước,Một người Thanh Nhã lịch thiệp, người kia tuấn tú phong khoáng....
Hoàng Anh hình như rất thích thú nhìn xung quanh , dù gì Công chúa cũng mới 15 tuổi đầu sống ở trong cung dĩ nhiên là phải cần đứng trên Người khác để bảo vệ bản thân rồi..
Đi qua một Ngân lầu, Hoàng Anh kéo tay Ngạn Ly vào trong , Bên trong toàn là kỳ trân dị bảo, Bảo bối đắt giá, vàng bạc đầy đủ...mà toàn là những thứ rất đẹp..
\- Tiểu Ngạn xem cái trâm ngọc này có đẹp không..
Hoàng Anh cằm chiếc trâm làm bằng ngọc đó lên , muốn cài vào đầu nhưng lại phát hiện là mình đang mặc nam trang... nên ủ rũ bỏ trâm xuống.
\- Thích như vậy sao lại bỏ xuống..
\- Thích chứ, nhưng Ra khỏi cung quên mang tiền rồi, chỉ đem theo có 5 lượng bạc..
\- Thích gì cứ lấy đi, Ta mua cho , nói thật nha Vương Ngạn Ly này cái gì cũng thiếu nhưng không thiếu tiền đâu..
Ngạn Ly mạnh miệng nói, Tiền bây giờ cô thật sự có rất nhiều rồi,...
\- muội nói đấy tiểu Ngạn, Ông Chủ ta mua hết ở đây..
Hoàng Anh la *hét những nhân viên ở đây hoàn toàn há* hốc miệng, Toàn bộ không ít đâu, Hàng trăm vạn lượng đó, Ngạn Ly cũng phải Rùng mình khi nghe , ..
\- phù....May quá lúc đến Chiến Vương Phủ Ta đã lấy trộm lệnh bài của Phong Nguyệt Trần bây giờ Hoàng Anh mua sập Thành Lâm Hoài này thì ta cũng không mất một đồng...
Ngạn Ly vuốt ngực thở phào, Lần này Cửu Vương gia Chắc mất rất nhiều tiền đây..
Sau khi thu gom hết những đồ đạc trong đây, Chủ tiệm bước ra..
\- Quý khách ngài mua quá nhiều rồi, Hết 370Ngàn lượng ...
Ngạn Ly đưa lệnh bài của Cửu Vương gia cho ông chủ xem, Rồi cúi người nhỏ giọng vào tai ông chủ không muốn Hoàng Anh nghe..
\- Cần bao nhiêu , đến Chiến Vương Phủ Lấy.
\- Vâng Vâng..
Chủ tiệm gật đầu lia lịa, người ở Chiến Vương Phủ cả Hoàng Thượng cũng phải nể mặt mà,.Ai mà dám đắt tôi chứ..
\- Nhưng tiểu Ngạn làm thế nào để đem những thứ này vào cung ta.
Ngạn Ly lắc đầu, Kéo cổ áo chủ tiệm Khuôn mặt gian xảo nói.
\- kêu người đem những thứ này đến Vương Phủ , Hơn nữa ngươi dám hé lộ ra một lời với Ngũ Vương gia Thì năm sau là Ngày giỗ ông nha..
Ngạn Ly Cười rất tươi sau khi nói xong, Tội Chủ quán , sợ đến rung người, Nếu báo quan thì Chiến Vương Phủ sẽ không bỏ qua.. hôm nay cứ như là thần chết đến Tiệm vậy..
\_\_\_\_\_\_\_\_
Mỗi người đang cằm một cây kẹo hồ lô ngào đường, Thì bị đám nữ nhân ăn mặc hở eo hở ngực bao quanh , ..ôm ấp..Ngạn Ly xù lông giận dữ..
\- Các ngươi làm gì vậy..
Còn Phía Hoàng Anh hình như rất vui, Tay trái ôm một người, Tay phải ôm một người có nhưng là mình là nam nhân thật sự vậy...
\- Hoàng Anh ..
\- Tiểu Ngạn, Vào đó chơi đi , Không biết là gì nữa , Thanh Ngọc Lâu...
Đám nữ nhân kia ỏng ẻo ôm tay cô ...
\- Công Tử.. Đến.đây đi..
\- Không...
Hoàng Anh hiên ngang cười vui bước vào, Ngạn Ly như một con mèo vùng vẫy trong tay.bao nữ nhân..