Ngạn ly một mình bước về phía sau, Bây giờ Mạng cô không còn chỉ một mình cô nữa Mà Còn là Của Phong Nguyệt Trần...
Bước một Chân đi về Phía sau Thái Thanh Thành , Trước mặt cô Có Một Hàng rào cao lớn Để Hai Chữ Lớn " CẤM ĐỊA " ...
Xung quanh Ngạn Ly bây giờ Là Không gian bổng nhiên Khác đi, Xung quanh Chỉ là Một Màu trắng mây , Trên không trung Lơ lửng những thanh kiếm Đầy Linh khí, Có thể lấy Mạng người trong chốc lát...
Từ Tứ phía Những thanh kiếm kia Lần lượt bay đến phía cô, Với tốc độ rất nhanh ... Cô Vội vàng Nhảy Lên trên thì Những thanh kiếm kia Bay đến tiếp Khiến cô bị thương Trên tay và Một rạch trên mặt Dài...
\- Trận này Chắc là Tên Thành Chủ kia Bày ra đây, Đáng ghét ...
Cô quát, Cô bị thương khắp người rồi, Hơn nữa lại không thể sử dụng Phép thuật dù chỉ một ít, Nếu không phải Kiếp trước là một Sát thủ Thì bây giờ chắc đã Bị Ngũ Mã Phanh thây rồi...
\- Không được, Phải tìm cách ...
Ngạn ly vừa tránh né Những thanh kiếm kia bay đến vừa chạy , Thiên Tuyệt trận Quả thật Rất khó để phá giải hay là tìm điểm yếu gì...
Ảnh Quân kiếm Bổng Nhiên xuất hiện trước mặt Ngạn Ly, Cô cằm lấy vung kiếm chém đứt những thanh kiếm đuổi theo mình ...
\- phù , Quên mất là Còn Ảnh Quân kiếm ...
Ngạn ly Thở phào nhẹ nhõm, thì Ảnh Quân kiếm trên tay Rung chuyển , Nó bay đi vụt khỏi tay cô trong nháy mắt...Chưa cho Ngạn Ly Nghỉ ngơi lấy sức..
Ảnh Quân kiếm bay mất, Những thanh kiếm kia bắt đầu Bay về phía Cô đầy sát khí , Như đang bị điều khiển ...
Thái Thanh Thành...
Rất nhiều đệ tử đã ngã xuống , Thanh kiếm vung vãi khắp nơi, Dưới chân ngài có rất nhiều máu..., Bên cạnh Rất nhiều đệ tử Ngoại môn đang quay xung quanh ngài...
Ngài Bổng nhiên thổ Huyết, Phía Ngực Phải Cảm giác rất đau , Ngài Khụy xuống ...
\- " Vương Ngạn Ly, Ngươi Không chết chứ"....
Những đệ tử kia Nhân lúc , Đồng loạt xông lên Ngài Vung một Sóng mạnh, Khiến những người kia Đa phần điều bị Văng ra rất xa...
Thiên Tuyệt trận
Ngạn ly Bị Một Thanh kiếm xuyên tim , Người vẫn đứng yên, trợn tròn mắt, rồi bổng Khụy xuống, Máu chảy rất nhiều, Trông rất thê thảm...
Cô không phục, Kiếp trước Cô sống Khá đơn độc, Bị mọi người ruồng bỏ nói là quái thai vì Hình dáng bên ngoài khác người , Ba mẹ Bỏ rơi, Bạn thân phản bội, Chỉ có Bảo Bảo Bên cạnh, Lớn lên Làm một sát thủ Cũng bởi vì Bởi người ta lợi dụng ,Khi phát hiện ra Cô mới Diệt sạch Cái tổ chức đó , Sống trong Bóng đêm, Người người đuổi giết , Mọi người căm hận , Kiếp này Cô Được Phụ thân và Ca ca, Xem như bảo bối, Bạn hữu Rất nhiều, Mọi người đối xử với cô rất tốt, Nhưng tại sao cô không bảo vệ được họ, Cô không phục, Bản Thân Phải chết như vậy sao ? Cô chết , Vương Nguyên Sẽ bị giết , Cô chết Phong Nguyệt Trần Cũng phải chết, Phụ thân cô sẽ như thế nào ,..chắc sẽ Đau khổ lắm...
Giọt Lệ Pha Máu rơi xuống , Vạn kiếp bất phục..
Trời Sinh Không nước mắt , Cớ sao Lệ Vẫn rơi ..
Trời Sinh Không Tình cảm , Vì sao Lòng vẫn đau..
Ánh mắt bỗng rũ xuống , mịt mờ dần đi, Tại sao Lại Cảm thấy có một người xuất hiện trước mặt, Gương mặt Lạnh Lùng khẽ cười , Đầu hơi cúi xuống, Đưa tay về phía cô ..
\- Ngạn Vương, Nên Về rồi..
Giọng nói nhẹ nhàng, trầm lặng Vang lên, thời gian gần như dừng lại , người đó . .. Người đó Là Quyết...
Đôi mắt Nàng một lần nữa được mở ra , Ánh mắt lạnh lùng đầy u sầu và Lạnh lẽo, Nàng Đứng lên, Mọi vết thương Gần như đều lành lặng, Tóc Chuyển đỏ Huyết...
\- Ngạn Vương, Diêm Vương Bảo Thần đến đón người, Kiếp này Người đã chết , ...
\- Huynh ấy đang ở đâu..
\- Diêm Vương Đại nhân đang ở Quỷ giới, Đến tìm Quỷ Vương có việc...
\- Ngươi về đi, Muốn về ta Tự về..
\- Vâng ...
Phán quan biến mất, Mọi thứ trở về Bình thường , Cô khẽ Cười cay đắng, Lại lạnh giọng.
\- Huyết, Giết Hết tất cả...
Thanh Ma kiếm Kia Xuất hiện bên cạnh cô, Cứ như được lệnh, Nó Tự cử động Phá Hủy Trận một cách nhanh chóng,...
\_\_\_\_\_\_
Các đệ tử nội Môn Quay quanh Ngạn Vương Như loài kiến, Phía sau đó là Triệu Kim Bình, Những trưởng lão Và Vương Nguyên đang nằm bất động ở trên một bệ đá..
\- Tránh ra ...
Bầu trời trên cao càng âm u hơn Khi Ngạn Vương bước đến..
\- Các Hạ Nơi này không phải là nơi các hạ nên đến ..
Bảy người Trưởng lão kia Chặn đường ngạn Vương , Đại trưởng lão Cung kính lên tiếng, Nhìn Ngạn Vương đầy tôn trọng..
\- Muốn cản Bản Vương...
Ngạn Vương Cười nhẹ nói .
\- Nếu các hạ muốn Đi tiếp thì e là Bọn ta phải đắc tội, Thành Chủ đã có lệnh , Không để Ai đến gần ngài...
\- Ngu xuẩn..
Ngạn Vương bước đi về phía trước không chần chừ, Bảy người trưởng lão kia Cũng không tránh đường Mà Tấn công Ngạn Vương, Bổng nhiên Vừa Đến gần cô Thì Ai nấy Cũng Văng ra , Mà thổ Huyết...
Tiến lên phía trước, Thành Chủ Đang làm việc gì đó , Đưa kiếm lên định đâm Vương Nguyên thì Ảnh Quân kiếm xuất hiện Cản lại...
\- Ảnh Quân kiếm...
Thành Chủ quay sang nhìn xung quanh, Thấy Bao nhiêu người Tất cả ngã xuống, Chỉ thấy Ngạn Vương đang bước đến ...
\- Lại là ngươi, Tiểu Nha đầu, Ta không tìm ngươi thì Lại đến tìm chỗ chết ...
\- Ngươi Giết Mặc Tử Quân , Giết hại cao thủ Đại lục, Có ý giết Vương Nguyên , Chết không hết tội..
Ngạn Vương xoay tay, Thanh Ma kiếm Trở về trong tay cô..
\- Ngươi tự tìm chỗ chết đừng trách ta ra tay độc ác..
Triệu Kim Bình bay xuống Cằm kiếm chém Cô , Thì Bị chặn, Hắn nhăn mặt, Tức khí này mạnh hơn con người rất nhiều lần...
\- Ngươi hại ta, Tu Vi giảm xuống, Ta chưa giết ngươi là nhân nhượng lắm rồi, Hôm nay tự tìm đường chết xem như ngươi xui xẻo đi..
\- Nhiều lời ..
Ngạn Vương Lạnh giọng, Tay xoay vung kiếm, Hắn bay ra xa, Đột nhiên Bầu trời Giáng xuống một trận sấm sét liên tục Nơi triệu Kim Bình đang đứng....
Nhân lúc Ngạn Vương đến Chỗ Vương Nguyên, Bắt mạch cho cậu... Xem xem...
Mạch tượng đang đập rất yếu Bán sống bán chết, Gân Tay gân chân bị đứt , Cơ thể rất lạnh, Nếu Sống thì cũng là Một người Tàn phế cả đời...
\- Nguyên , Hắn Làm vậy với Ngươi sao... Người của Bản Vương mà Dám động đến xem ra ngươi chán sống rồi...
Ngạn Vương lấy ra một viên thuốc nhỏ cho cậu Uống, Còn mình thì Phía Triệu Kim Bình..
\- Ahahahaha.....
Triệu Kim Bình cười lớn, Cuối cùng thì hắn cũng Đạt đến Thăng tiên, Thăng tiên Sơ Kỳ.. Bây giờ Đại lục này có ai là đối thủ của Hắn ... A.
\- Hahaha.. Trở nên mạnh nhất, Sau này đại lục à không cả Thiên Hạ này điều là của ta ...
\- Ngu xuẩn, Thăng tiên thì sao, Cũng không phải Là Thần , Chẳng phải thăng thượng tiên , Thượng thần hay Thần Quân ...
Ngạn Vương Ngồi xuống trên bệ đài trước mặt Ngài có một Cây đàn Màu đen Rất đẹp, Hoa văn điêu khắc rất tinh tế, Cây Đàn này Là Một Vị Thần Quân Duy nhất ở Thiên Giới Tặng cho Ngài Khi Còn rất nhỏ..
\- Sẽ có một ngày , Ta sẽ đứng trên thiên hạ này xưng vương...
Ngạn Vương gẫy nhẹ dây đàn , Cảm giác rất quen tai , Âm Thanh của nó rất tuyệt, Âm Dao khúc Chỉ dạo trên cây đàn này mới có thể phát huy Hoàn toàn Khúc nhạc..
\- Quên mất, Tiểu Nha đầu, Ngươi bây giờ có muốn làm thuộc hạ của Ta hay không, ta sẽ bỏ qua cho ngươi...
\- Muốn Bản Vương làm thuộc Hạ cho ngươi, Nhân gian bây giờ đúng là không tự lượng sức mình...
Ngài Đưa tay lên Gãy đàn , Lần lượt xuất hiện những sóng đàn tiến về phía triệu Kim Bình với sức công phá rất lớn , Khiến Xung quanh bệ đá này Hoàn toàn Gần như bị phá hủy...
\- Ngươi, .. Ngươi ruốt cuộc là Thần thánh phương nào, ..
\- Âm giới, Ngạn Vương...
Nghe Ngài Nói mà Hắn Đơ người, Từ nhỏ Hắn được Mặc Tử Quân kể Cho nghe Những vị thượng thần, Tiên , Hay Thần Quân tất cả những người có liên quan đến thần...Ngạn Vương Là Nữ nhi duy nhất Xưng vương , Hay Vượt qua Thượng thần , Thần Quân Duy nhất Ở Tam giới , Cư Ngụ tại Tử Ngạn Điện Ở Âm giới, Đứng sau Diêm Vương hay là Minh Vương ..
\- Ngạn ..Vương...