[Quyển 1] [Mau Xuyên] Nữ Phụ Lưu Manh!!! Vật Hi Sinh Mau Phản Kích!

Chương 67

Sáng sớm hôm sau,


Ngay khi vừa mở máy lên, đập vào mắt Lặng Triệt đầu tiên chính là một đống người tag hắn trên kênh thế giới...


Lăng Triệt mờ mịt, lướt dần lên trên xem lại hội thoại đêm qua...


Hai cái thông báo to đùng, đỏ chói hiện lên...


[ Kênh thế giới: Thông báo: 'Nhị Thập Tam' muốn lấy vợ, đối tượng là 'Tiểu Khả Ái cầu bao nuôi', sẽ tiến hành lễ đính ước tại đền Nguyệt Lão lúc 20:00 tối nay, mọi người mau đến thỉnh an và chúc phúc! ]


[ Kênh thế giới: Thông báo: 'Nhị Thập Tam' muốn lấy vợ, đối tượng là 'Tiểu Khả Ái cầu bao nuôi', sẽ tiến hành lễ đính ước tại đền Nguyệt Lão lúc 20:00 tối nay, mọi người mau đến thỉnh an và chúc phúc! ]


Nhịp tim đột nhiên gia tốc, thiếu niên thoáng cái liền đỏ mặt...


Phải thật cố gắng mới nuôi được bảo bối!!!


Thiếu niên quyết định mở điện thoại lên, tra công thức nấu ăn một lần nữa...


Lăng Triệt "..." Mà muốn lấy vợ là cái quỷ???


...


Tại một chung cư bình thường,


Sở Sở nhìn chằm chằm thông báo đỏ chói mắt trên màn hình, đáy lòng cuồng loạn thành một mảnh...


Cố Bắc, rốt cuộc đi đâu rồi?


...


Số 23 tỉnh dậy đã hơn bảy rưỡi sáng...


Người bên cạnh không thấy đâu..., Số 23 nhíu mày,


Bực mình loay hoay mãi mới vệ sinh cá nhân xong, đang trôi 'lơ lửng' vào nhà bếp kiếm cái gì bỏ bụng thì...


Trên bàn ăn bày biện vô cùng chói mắt...


Thức ăn!!!


Còn có hình dáng của thức ăn!!!


Nhị Tam [ ... ] Ký chủ thử nói hẳn ra xem! Xem hắn có chụp chết cô không?


Trứng rán, bánh mì, sữa!!!


Mất bao lâu vậy? Mười tiếng? Hay hai mươi tiếng?...


Nhị Tam [ ... ] Khả năng cao là ký chủ sẽ bị chụp chết...


Số 23 điều khiển mình ngồi xuống bàn, thiếu niên rất nhanh liền đi tới ngồi xuống đối diện...


Hắn chống cằm, háo hức chờ mong nhìn cô...


Thiếu nữ tự trấn an chính mình, thử cắt một miếng 'trứng', đưa lên miệng...


Mẹ!


Cái này là...???


Thực lòng khó diễn tả mùi vị của nó...


Nói thế nào không quá thô lỗ nhỉ?


Số 23 cẩn thận dò hỏi,


"Cái này là... X?"


Lăng Triệt "..." X em gái ngươi!


"Khó ăn đến vậy?" Thiếu niên vẻ mặt không tin, cầm dĩa xiên một cái bỏ vào miệng


Tiếp đó vẻ mặt liền khó coi,


"Không được ăn nữa!"


Thiếu niên tức giận, cầm lấy đĩa định đem đi,


Số 23 để ý, tay của hắn, có vài vết cắt đã được dán lại...


Số 23 "..." CMN chứ!


Cô đưa tay giật lấy đĩa trứng, để xuống, bắt đầu cắt


"Ngươi không được ăn!" Lăng Triệt đen mặt


Cô mặc kệ, 


Một lát sau, đưa cho hắn chiếc đĩa không, lại xoa xoa mái tóc mềm kia


"Lần sau cố gắng là được..."


Thiếu niên nhìn chiếc đĩa sạch trơn, im lặng, đột nhiên ôm choàng lấy cô


Số 23 để hắn tùy ý,


Lăng Triệt nhỏ giọng,


"Bảo bối ~"


"Ừ."


"Ta sợ ngươi ăn không đủ, nên là..."


"Ừ"


"Còn một nồi cơ..."


Số 23 "..."


Không cần ngươi cố gắng nữa! Vẫn là gọi đồ ngoài đi!!!


...


Lăng Triệt phải đến công ty làm việc, Số 23 thản nhiên đi theo... nói đúng ra là 'bay' theo...


Phải đến chiều hắn mới về...


Lại phải đối mặt với cái bếp...


Số 23 quả quyết,


Ra ngoài ăn!!!


Lúc trở về, vừa vặn nhận được tin nhắn đến


Cu li - Hải Vũ: Tiểu Khởi! Cậu đi đâu rồi? Mau đến cứu tớ!!!


... : ???


Cu li - Hải Vũ: Có một tên bệnh thần kinh đang đuổi theo tớ!!!


... : Cố lên!


Cu li - Hải Vũ: ...


Cu li - Hải Vũ: Này! Cố lên cái quỷ...???


Sau đó không thấy nhắn tin nữa...


Chắc là ổn thôi...


Nhị Tam [ Giờ thì ta đã hiểu vì sao ký chủ không có bạn. ]


"Ừm, ta là một con sói cô độc trên đỉnh núi tuyết băng giá, thật đáng thương..."


Nhị Tam [ ... ] Đáng thương em gái cô!!!


Còn muốn tiếp tục nói không hả???


"Tiểu Tam, cũng chỉ có ngươi cùng ta bầu bạn giữa thế gian đầy nghiệt ngã này..."


Số 23 bật mode bịa chuyện, thống thiết kể lể...


Nhị Tam bật mode lẩn tránh, nhanh nhanh chóng chóng off...


...


Tối đến,


Lăng Triệt cùng Số 23 đều ngồi trong phòng ngủ, đăng nhập game,


Game 'Phượng Hoàng',


19: 50,


Kênh thế giới đã sớm náo thành một mảnh,


Mọi người háo hức chờ đợi,


Đền Nguyệt lão,


Nói là đền, nhưng thật ra là cả một vùng đất lớn, mà đền nằm trung tâm...


Nhưng ngoài ngôi đền đơn sơ, còn lại không thấy bất kì thứ gì...


Chỉ có đám nhân vật quần chúng ngồi xổm vây xem hai bên,


Còn mười phút,


20: 05,


Nhân vật quần chúng "..." Khả năng lại bị cho leo cây!!!


Leo cây một lần nhớ mãi, đám người còn chưa kịp ồn ào thì....


Đoàng!


Đoàng!


...


Cả khoảng trời ngập trong ánh rực rỡ của pháo hoa,


Xung quanh mọc lên nhưng cây đuốc lớn, ánh lửa lập lòe...


Từ trên trời, hoa hồng từ từ rơi xuống,


Sau đó là tiền vàng, choán gần như toàn bộ màn hình...


Đền Nguyệt lão trang trí rực rỡ, vải đỏ dập dờn...


Mọi thứ hiện lên giống như có phép thuật,


Trên bầu trời đêm có những ngôi sao lấp lánh, một tiếng kêu dài vang lên


Người xem hầu như đều nín thở,


Trong bóng đêm,


Một con phượng hoàng diễm lễ, lỗng vũ rực sáng cả một vùng trời, đập cánh bay đến, rồi từ từ hạ xuống,


Cưỡi trên lưng chim, là hai thân ảnh...


Thiếu nữ mặc hỉ phục đỏ tươi, tà áo phiêu dật trong không trung, đẹp đến kinh ngạc, đưa tay đỡ thiếu niên bên cạnh, 


Thiếu niên cũng mặc đồ giống cô, gương mặt tinh xảo động lòng người, vui vẻ cầm lấy tay thiếu nữ, cùng bước xuống...


Thảm đỏ xuất hiện, trải dài từ chân hai người đến tận bậc cửa thềm...


Hai người sóng vai, nắm tay nhau bước đi trên thảm, như đôi tiên đồng ngọc lữ,


Quang cảnh như trong phim, lại hiện ra dưới mắt người nhìn


Xung quanh vạn người hò hét, tung hô, ngưỡng mộ, ghen tị không thôi!


Hoa hồng cùng tiền vàng lại bắt đầu rơi xuống,


Giữa những kẻ đang không ngừng kêu la, lao đến nhặt phúc lợi kia, có một thân ảnh lặng lẽ dời đi...


...


Sở Sở nhìn quang cảnh hoàng tráng trên màn hình, nghiến răng, 


Tức giận trào dâng, cô ta quăng máy tính xuống đất,


Màn hình cứ như vậy vỡ tan tành...


Vì cái gì?


Ả có thể hạnh phúc, được mọi người tung hô, còn mình thì không?


...


Cố Bắc nói lời chia tay với Sở Sở,


Tình hình của công ty đã ổn định lại, nhưng hắn cũng có người mới,


Là một cô gái vô cùng bình thường, còn không bằng một phần của cô ta,


Vậy mà lại khiến Cố Bắc phải điên cuồng theo đuổi,


Sở Sở thực sự cảm thấy như muốn nổ tung...


...







Bình Luận (0)
Comment