Chương 122
Mộng hồi thanh xuân: Ôn nhuận học trưởng, quá đau ta (10)
Edit: Thuần An
️ • ️ • ️ • ️ • ️ • ️ >
Vô Dược một đầu chui vào gối, sau đó lại tự hỏi, lời nói vừa rồi của Lâm Nghiên.
Niên Tứ Thần nói qua có người thích. Vậy thì người kia là ai? Là cô sao? Hệ thống nói giá trị yêu thích trước kia của anh đối với cô là 89 vậy thì hẳn là cô không sai đi?
Vô Dược vỗ vỗ đầu, đột nhiên cảm thấy mình choáng váng. Không phải còn có 93 giá trị yêu thích kia ở đó sao? Dù sao mặc kệ anh trước kia thích ai, hiện tại thích cô là được.
Ở thời điểm Vô Dược tự hỏi, đột nhiên nghe được âm thanh hệ thống [Đinh! Giá trị yêu thích của nam thần Niên Tứ Thần +1, giá trị yêu thích hiện tại là 94!]
???
Đã xảy ra chuyện gì?
——
Lại nói về Niên gia bên kia, Niên Tứ Thần đi vào phòng khách, thời điểm thấy ba mẹ của mình, ôn hòa có lễ như cũ nói: "Ba, mẹ con đã về."
Niên Sương Hoa nhìn con trai nhà mình trên mặt treo vẻ tươi cười, nỗ lực khắc chế bản thân xé bỏ cái gương mặt giả dối kia của anh.
Vẻ ôn hoà có lễ, khiêm khiêm quân tử của anh. Bà cảm thấy còn không bằng con trai cao lãnh khó tiếp cận, lạnh nhạt không theo chân bọn họ kia.
Cũng không biết phát sinh chuyện gì, mười mấy năm trước sau sinh nhật anh, đột nhiên liền biến thành bộ dạng này.
Tất cả mọi người đều cảm thấy anh trở nên càng ngày càng tốt, nhưng là người thân của anh, chỉ cảm thấy anh càng ngày càng lạnh nhạt.
Đối với tất cả mọi người đều giống nhau, nguyên nhân chính là vì như thế cho nên không có người nào đặc biệt, không có người nào quan trọng nhất, bộ dạng này mới là lạnh nhạt nhất.
Đều cảm thấy anh đối với người khác hiền lành ôn nhu, chẳng sợ đối đãi với mình hay là đối thủ cũng đều giống nhau.
Nhưng Niên Sương Hoa biết hết thảy hành động của Niên Tứ Thần, biết con trai của mình có bao nhiêu tàn nhẫn. Để người ta thăng đến thiên đường, lại hung hăng đẩy ngã xuống địa ngục.
Khi đối thủ cho rằng mình đã thắng, anh nhìn những người kia giống như thằng hề đang nhảy nhót cho rằng mình là đối thủ của anh.
Những việc anh làm không bao giờ thoát khỏi sự khống chế của anh, tựa như một quốc vương cao cao tại thường, bụng dạ đầy dã tâm mà đùa bỡn người khác, còn để cho những người kia cho rằng mình là người thắng.
Niên Tứ Thần cởi áo trên, thân thân ngửi hương thơm của cô còn lưu lại trên quần áo anh.
Con ngươi màu đen tràn đầy mê luyến, khóe môi gợi lên, cười nhẹ: "Tiểu công chúa của anh em rốt cuộc đã trở lại."
Đầu ngón tay nhẹ nhàng cọ qua môi, tựa hồ hương vị của cô còn lưu tại trên môi.
...
"Bang!" Vô Dược bực bội đem gối đầu trên giường hung hăng vứt xuống đất.
Cái quỷ gì! Rõ ràng thời điểm giữa trưa còn ngủ khá tốt, vì cái gì vừa đến buổi tối liền không ngủ được. Thật tức giận nga!
Lúc này Tĩnh Dạ yên lặng xuất hiện: Ký chủ muốn đổi thuốc ngủ hay không, không có bất luận tác dụng phụ gì. Bảo đảm an toàn, chỉ cần một tích phân.
... Vô Dược nghĩ nghĩ, một tích phân giống như cũng không quý, hơn nữa cô thấy tích phân giống như cũng không có gì dùng. Sau đó liền nói: Đổi... Đổi đổi!
Chỉ chốc lát, một viên thuốc liền xuất hiện trên tay cô. Vô Dược uống không đến một phút liền ngủ rồi.
Ngày hôm sau, Vô Dược mang theo tinh thần tràn đầy, bước vào Vân Thánh.
Thời điểm đang chuẩn bị trực tiếp qua đi sân huấn luyện, một nữ sinh thật xinh đẹp ngăn cản cô.
Nữ sinh nhìn thoáng qua dung mạo của cô, đáy mắt xẹt qua một tia âm lãnh.
Vô Dược nhìn một chút, Tĩnh Dạ nhắc nhở: Ký chủ, người này chính là Văn Lan học tỷ kia.
Sau khi nghe được Tĩnh Dạ nói, môi Vô Dược hơi hơi gợi lên, ngoại trừ nữ chủ cô còn chưa có sợ qua cái loại nữ xứng nào đâu. Không đúng, cho dù là nữ chủ cô cũng không sợ qua!
Những ngày công lược nhàm chán, có người có thể bồi cô chơi chơi cũng là không tồi: "Ân? Xin hỏi cậu có chuyện gì sao?"
24/12/2020 - 25/12/2020