[Quyển 1] Nhân Ngư Hãm Lạc

Chương 5


Bạch Sở Niên đi rút phích cắm dưới đất, máy giặt rốt cục cũng dừng lại, lúc này con cá này cùng băng gạp trên người mình đều đã được rửa sạch lấp lánh.

"Anh đang làm cái quái gì vậy! ?"
Rimbaud chỉ vào nút "làm sạch" trên máy giặt, anh nhìn hiểu từ "rửa".

"Tuy vậy nhưng anh rót nhiều nước giặt như vậy làm gì.

"
Rimbaud dùng đầu đuôi khoác bên ngoài máy giặt cuộn lên chai nước giặt trên mặt đất, chỉ vào chữ "rửa" trên nhãn cho Bạch Sở Niên xem.


"! "
"! ! Vậy làm sao anh lại khởi động đuộc máy giặt?" Trước khi đi hắn rõ rang đã tắt nguồn điện rồi.

Rimbaud sửng sốt một chút, đồng tử lóe lên lam quang, một tia chớp theo đuôi cá tiến vào nguồn điện máy giặt, máy giặt phát ra tiếng bật máy, lại mang theo Rimbaud ở bên trong xoay vòng.

"! ! "
Bạch Sở Niên rốt cục ôm cũng omega ra rồi để ráo nước, hắn dùng khăn mặt lót ở góc sô pha, lấy điện thoại di động lên mạng đặt một cái bể cá thủy tinh có quy cách lớn nhất, thuận tiện gọi hai phần đồ ăn sẵn mang đến.

Bạch Sở Niên cảm thấy cần phải cùng chú Cẩm xác nhận một chút giấy chứng nhận kiểm tra và xét nghiệm máu, vì thế chỉnh sửa một tin tức chuẩn bị phát ra, vừa lúc đồ ăn bên ngoài gõ cửa, Bạch Sở Niên theo thói quen chỉ huy Rimbaud đi lấy cơm vào.

Chú Cẩm và Hội trưởng Ngôn chỉ có một đứa con, hắn chỉ nhìn thấy từ xa vài lần, là một omega thỏ tai cụp, tên là Lục Ngôn, năm nay mười lăm tuổi, ở trường kiêu căng bá đạo quen rồi, thỉnh thoảng tạo ra một chút phá phách còn phải nhờ đến Bạch Sở Niên âm thầm giúp đỡ thu dọn mớ hỗn độn.

Phát tin nhắn xong, Bạch Sở Niên đi vào sảnh nhìn thoáng qua xem con cá kia lấy đồ ăn nhanh sao còn chưa trở về, phát hiện tiểu ca ca giao hàng còn chưa đi, hai chân run rẩy đỡ khung cửa không dám nhúc nhích.

Cái đuôi của Rimbaud cuộn trên tủ giày, giương nửa người nhướn ra đem sushi vẫn được bọc màng bảo quản trực tiếp nuốt vào, thuận tiện đem hộp bao bì cũng ăn, còn đem hộp bảo quản bên ngoài cắn mất một phần, may mắn Bạch Sở Niên nhanh chóng, đem Rimbaud đúng lúc ôm đi, hắn ngược lại lại phải bồi thường cho tiểu ca giao hàng hai trăm đồng.


Đóng cửa lại, Bạch Sở Niên ngồi trên mặt đất chà xát mặt.

Rimbaud: "Ợ"
Rimbaud chưa bao giờ sống sót trong thế giới bên ngoài phòng thí nghiệm, nhận thức về thế giới con người gần như bằng không, mục đích duy nhất của anh được bồi dưỡng ra chính là chiến tranh cùng phá hoại, cùng với alpha đủ cường đại cưỡng chế giao phối, sinh ra thế hệ sau có lực chiến đấu cường đại hơn.

Bạch Sở Niên chỉ là không muốn hồi tưởng lại, trong trí nhớ hắn và Rimbaud một đoạn ngọt ngào ở chung, kỳ thật đều ở trong một cái rương quan sát lớn, trong rương có nệm mềm mại cùng ánh đèn màu vàng ấm áp, hắn ôm Rimbaud hôn cổ cùng ngón tay anh, Rimbaud cũng sẽ nhiệt tình đáp lại hắn.

Bên ngoài hộp quan sát trong suốt một chiều, hơn một chục nhà khoa học mặc quần áo làm việc màu trắng xung quanh xem và ghi lại, và liên tục tiêm pheromone trợ tình vào hệ thống thông gió của hộp quan sát.

Nhìn bộ dáng mơ mơ màng màng của Rimbaud đối với thế giới thực, Bạch Sở Niên cảm thấy mình cho tới nay suy nghĩ quá nhiều, con cá này có thể trời sinh không có tình cảm, cho nên cũng không tồn tại phản bội, nghĩ như vậy, oán hận trong lòng liền phai nhạt một chút.

Kỳ thật chỉ là bạn bè! Làm đối tác cũng có thể, chờ 48 giờ trôi qua, đủ để chứng minh với hội trưởng Ngôn rằng Rimbaud cũng không phải là thí nghiệm nguy hiểm dễ dàng mất khống chế, Bạch Sở Niên muốn giúp Rimbaud tranh thủ một chức vị trong liên minh, sau này làm đồng nghiệp, sớm chiều ở chung, cũng sẽ không quá nhàm chán.


"Ngày mai tôi sẽ dẫn anh đi ra ngoài, hai ngày sau sẽ trở về.

" Bạch Sở Niên dựa lưng lên ghế sô pha, lười biếng dặn dò: "Con trai chú Cẩm ngày mai thi chiến thuật, tôi đi giúp cậu nhóc bảo vệ top 3, vừa lúc trong đội ngũ trống rỗng một vị trí, tôi sẽ mang anh theo, loại thi này giống như chơi đùa, anh không cần đánh nhau, nhớ kỹ, cái gì cũng không cần làm, báo vị trí cho tôi liền xong việc.

"
Rimbaud chăm chú lắng nghe, nắm bắt chính xác một vài từ khóa: "@< + % ×% ǎ bạn + ǎ% đánh nhau% ǎ + × tốt, +%@.

Làm @%%↑.

Bình Luận (0)
Comment