(Quyển 1) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 187

Editor: Đào Tử


__________________________


Ngoại ô thành phố T xuất hiện sấm chớp dị thường khiến cư dân mạng bàn tán sôi nổi.


Lôi điện không hiếm lạ, nhưng nhiều lôi điện chỉ đánh ngay một chỗ như muốn hủy thiên diệt địa, đấy mới ly kỳ.


Có cư dân mạng dồn dập đăng video phát sinh lên Weibo.


Từ video có thể nhìn thấy người quay cách điểm xảy ra chuyện rất xa, nhưng thanh âm sấm sét vẫn to kinh hoàng, nhiều tia sét màu lam từ đám mây đen dày đặc đánh xuống như nối liền bầu trời với mặt đất.


Sấm sét vang dội, gió dữ tàn phá bừa bãi, bỗng cho người ta ảo giác tận thế sắp xảy đến.


Đây là tận thế?


Hay thiên phạt?


Vị cư dân mạng ấy còn đăng video khác.


Video không chỉ có tia sét mạnh bạo nhiều lần giáng xuống, còn có tiếng rồng gầm thét.


"Rồng!"


"Mẹ nó!"


"Đạp ngựa là rồng thật!"


Video còn ghi lại thân ảnh mấy chục con rồng, những long ảnh này đang vây công một bóng người cầm đao không rõ tướng mạo.


Trên mạng sôi trào!


"Má ơi, video này P à?"


"Giám định xong, không có P, cảnh thật 100%!"


Đám dân mạng nhịn không được xem video nhiều lần, chờ bọn họ muốn download lưu trữ, video đã bị xóa.


Không chỉ video bị xóa, chủ đề tương quan đến khu sấm sét ngoại ô thành phố T, bóng người, long ảnh đều bị xóa, động thái khiến đám cú đêm ngửi thấy mùi khác thường.


Cuối cùng chủ đề bị đẩy lên đầu đề Weibo đều là "Sấm sét hình thành thế nào", "Bí ẩn liên quan đến huyễn ảnh thời cổ", "Cái gọi là rồng thét chỉ là tiếng gió" ... Lộ ra hương vị càng che càng lộ nồng đậm. Đám dân mạng là kẻ lõi đời thân kinh bách chiến, kịch bản rất quen thuộc.


Bọn họ không dám cứng rắn đối chọi, ngược lại đem chủ đề # Đạo hữu phương nào ở đây độ kiếp # đẩy lên đầu bảng.


"Ha ha ha, hôm nay tu thành kim đan, nhìn rõ đại đạo, không ngờ dẫn tới Tứ cửu thiên kiếp, các vị đạo hữu xem chớ kinh hoảng."


"Nhìn thấy không, mấy đầu rồng kia là nhà ta nuôi đấy."


"Ôi, chỉ tấn thăng cái nguyên anh, không ngờ đạo hữu khắp thiên hạ đều biết."


Cư dân mạng từng xem video ngầm hiểu lẫn nhau, dân mạng chưa xem cho là bọn họ đang giỡn.


"Mỗi ngày độ kiếp độ kiếp, bộ chơi không chán à? Đám thần tiên thiên đình mỗi ngày rảnh nhức trứng đánh sét xuống nhân gian? Rảnh bổ ba thứ tào lao, sao không bổ chết đám súc sinh đội lớp người? Già đầu đừng bắt lấy trò mèo chơi nữa."


Không lâu sau, có tài khoản marketing bác bỏ tin đồn.


"Nghe nói có đạo hữu độ kiếp tại ngoại ô thành phố T? Tin tưởng khoa học, đừng phong kiến mê tín. Trên thực tế đây là thí nghiệm khoa học kĩ thuật hình chiếu giả lập 3D, kĩ thuật đặc thù có thể đồng bộ hóa thời gian thực, có triển vọng đưa vào sử dụng trong vòng hai ba mươi năm tới, ứng dụng rộng khắp các lĩnh vực."


Đám cư dân mạng: "..."


(╯‵□′)╯︵┻━┻


Không đợi cư dân mạng tiếp tục đàm luận ngoại ô thành phố T, ngày hôm sau giới giải trí tuôn ra học bá ngụy tạo kết quả học tập, tiểu hoa cùng người đã có vợ ở khách sạn bật đèn đọc kịch bản trong sáng cả đêm, ca sĩ cùng tiểu tam ở quán bar điên cuồng cắn thuốc đủ loại tin tức oanh tạc tê liệt Weibo.


Cư dân mạng nhận lấy dưa vui vẻ xem náo nhiệt, làm gì còn nhớ chuyện ngoại ô thành phố T?


Lực chú ý bị dời đi, chủ đề không đủ độ hot tự nhiên bị đảng ăn dưa ném ra sau đầu.


Đám dân mạng đã quên, bọn người Bùi Diệp không quên.


Cô dùng phù chú trị liệu sơ cứu cho Lôi Nhã Đình, để vết thương trông bớt khủng bố hơn mới đưa đến bệnh viện trung tâm thành phố T chữa trị.


Lôi Nhã Đình sau mấy tiếng tỉnh lại, khuôn mặt tái nhợt không chút máu, hai mắt khô khốc vô thần.


Gương mặt lõm đi, sắc mặt tiều tụy tựa mấy chốc già mười mấy tuổi.


Không, cô đúng thật mười mấy tuổi.


Nói đúng hơn là mười chín tuổi bảy tháng.


Con số này là Phong Đô Đại Đế điều tra Sinh tử bộ cho.


Lôi Nhã Đình mở to đôi mắt mờ mịt, cảnh tượng trước khi hôn mê nhanh chóng lướt qua trong đầu.


Dường như cô đã mơ một cơn ác mộng vô cùng đáng sợ kinh khủng.


"Tỉnh?"


Giọng nam khàn khàn đột ngột truyền đến.


"Tỉnh thì đừng chậm trễ, đi thôi."


"Ngài —— "


Lôi Nhã Đình còn chưa nói xong, một chuỗi xiềng xích tối đen khóa chặt cổ cô.


Thân thể nhẹ bẫng, cô bị tỏa hồn liên câu lấy ngã khỏi giường.


Lôi Nhã Đình nhất thời chưa kịp phản ứng.


Khi cô quay đầu nhìn về phía giường bệnh, lúc này mới phát hiện một bản thân khác nằm trên giường bệnh suy nhược gầy gò.


"Cô" nằm trên giường bệnh rộng lớn tựa con rối chế tác thất bại, gầy yếu da bọc xương.


Lôi Nhã Đình phủ nhận đó là mình, lại chú ý tới bụng vốn nhô cao xẹp xuống, không một đường cong.


Không thấy đứa bé...


Đứa bé đâu mất rồi?


"Con của tôi đâu! Con của tôi đâu!"


Cô cuồng loạn la to, ánh mắt bởi vì dùng quá lực lồi lên, tơ hồng từ hốc mắt hướng con ngươi bò tới trông dữ tợn lại đáng sợ.


Hắc vô thường nói, "Nhanh thấy thôi."


Đáy lòng Lôi Nhã Đình lạnh băng.


Có ý gì?


Cô bị tỏa hồn liên buộc cổ và hai tay, chẳng có nổi khí lực giãy dụa, chỉ có thể theo Hắc vô thường rời đi.


"Ngài muốn mang tôi đi đâu?"


Hắc vô thường mang Lôi Nhã Đình xuyên qua quỷ môn, yếu ớt nói, "Phong Đô, cao ốc Thiên tử."


Lôi Nhã Đình biết Phong Đô là nơi nào, nhưng cô chưa từng tới, nội tâm tràn ngập sợ hãi trước hoàn cảnh xa lạ.


"Tôi đã chết?"


Nếu ác mộng là thật, cô chắc là đã chết.


Bị lệ quỷ mổ bụng lấy đứa bé, máu tươi chảy không ngừng, cuối cùng...


Lôi Nhã Đình bất chợt rùng mình, không dám hồi ức tràng cảnh "Trước khi chết".


Hắc vô thường lạnh lùng không trả lời.


Bước ra quỷ môn, cảnh sắc đột nhiên biến đổi.


Bầu trời hai bên đông tây treo một vòng "trăng" sắc tím và "mặt trời" bạch sắc.


Nơi xa núi non trập trùng cùng kiến trúc mờ ảo trong âm khí, đây hoàn toàn khác với cảnh sắc dương gian.


Sự kiện ác tính liên quan đến âm dương hai giới, bình thường giải quyết tại dương gian, qua Âm sai truyền đạt kết quả thẩm phán âm phủ.


Vì ảnh hưởng sự việc lần này ác liệt trong thời gian dài, phạm nhân là lệ quỷ bỏ trốn khỏi địa ngục từ lâu nên mới phá lệ đặt tại âm phủ một lần.


Đại lão Thiên sư liên minh và cơ quan yêu tinh ngồi phía bên trái, cao tầng Phong Đô ngồi phía bên phải, mà Phong Đô Đại Đế ngồi trên Long tọa.


Bùi Diệp ngồi bên Thiên sư liên minh, cúi đầu nhìn điện thoại.


【 Chúc mừng người chơi 'A Cha' cẩn thận thăm dò, phá giải nhiệm vụ chính tuyến ẩn giấu, đem kẻ thủ ác ra công lý, cứu vớt lê dân 】


【 Đánh giá hoàn thành cấp SSS, ban thưởng công đức 100 000 điểm, khen thưởng thêm 50 000 điểm 】


Trừ những nội dung này, còn có cái khác.


【 Chúc mừng người chơi 'A Cha' chém chết 'Oán long Giáp', công đức + 1000 】


【 Chúc mừng người chơi 'A Cha' chém chết 'Oán long Ất', công đức + 1000 】


...


Thông báo cùng loại trên màn hình có hơn trăm cái, chỉ riêng "Oán long" đã mang đến cho cô mấy trăm ngàn công đức.


Hệ thống trò chơi chó chết hào phóng như vậy, khiến Bùi Diệp vốn quen trò chơi keo kiệt hẹp hòi không thích ứng lắm.


Phải biết nhiệm vụ chi nhánh lúc trước, ban thưởng đều dùng "trăm" làm đơn vị, vất vả tìm kiếm.


"Được rồi, lông dê còn chả phải ở trên con dê, hào phóng đến đâu cũng phải nạp..."


Kịch bản nạp tiền rác rưởi cô đã sớm nhìn thấu.


【 Chúc mừng người chơi 'A Cha' thu hoạch được vật phẩm thần bí, tiến độ hiện tại 1250/ 10 000 】


【 'A Cha' phát hiện những mảnh vỡ hài cốt này đến từ cùng một người, hình như có thể hợp thành, xác định hợp thành? 】


【 Xác định 】


【 Đương nhiên vẫn xác định 】


Bùi Diệp: "..." 

Bình Luận (0)
Comment