Edit by Thanh tỷ
Chương 488: Thiếu niên xinh đẹp Trạch Ninh
Mà dị năng tinh thần của Tần Nhất vừa vặn có thể thay đổi mùi trên người mình, cho nên cô có thể dễ dàng trà trộn vào trong đám bọn chúng.
Zombie không cần ngủ, hơn nữa đẳng cấp giữa các Zombie với nhau được phân chia rất rõ ràng, thực lực Zombie càng mạnh thì quyền lợi đạt được càng nhiều.
Những điều này đều là kinh nghiệm quý báu mà đời trước Tần Nhất thu được.
Trên đất trống, rất nhiều Zombie đang lắc lư đi qua đi lại, cũng có tốp năm tốp ba ngồi bất động dưới đất, cũng có vài con đang luyên thuyên gì đó. Tần Nhất từ ngoài tiến vào, mỗi một con Zombie đi ngang qua đều muốn tiến đến ngửi một chút, đợi ngửi được mùi quen thuộc lại lắc lư đi chỗ khác.
Bỗng nhiên có một cánh tay duỗi tới, kéo cô sang một bên, người đến là một thiếu niên xinh đẹp, hắn chớp đôi mắt to màu đỏ, vẻ mặt khát vọng nhìn Tần Nhất: "Tiểu Tứ, ngươi còn có gì ăn không?"
Tần Nhất liếc mắt liền nhìn ra thực lực của con Zombie này không thấp, sắc đỏ của con ngươi rất đậm, biểu cảm trên mặt hắn cũng rất phong phú, không phải loại rất dữ tợn.
Người địa vị càng cao càng dễ dàng tiếp cận Zombie vương, tâm tư Tần Nhất khẽ động, lập tức thấp giọng nói: "Còn một chút."
Hai mắt thiếu niên sáng lên, lập tức thận trọng nhìn xung quanh, sau đó lôi kéo Tần Nhất rời đi: "Tiểu Tứ, ngươi đối với ta thật tốt, còn cố ý lưu lại đồ ăn cho ta."
Tần Nhất tùy ý để hắn lôi kéo mình, sau đó tiến vào một cái lầu bạt, Tần Nhất quan sát một chút, phát hiện đồ vật bên trong lều bạt cũng không ít, giường, bàn ghế cái gì cũng có.
Thiếu niên có chút vội vã không nhịn nổi: "Tiểu Tứ Tiểu Tứ, đồ đâu, ta sắp chết đói rồi, Vương không cho ta ra ngoài."
Toàn thân Tần Nhất được áo choàng to rộng che phủ, người ngoài không thể nhìn thấy gì bên dưới lớp áo, cô liền từ không gian lấy ra một con gà, đầu ngón tay nhẹ nhàng chuyển động, con gà béo mập trong nháy mắt đi đời nhà ma.
Tần Nhất đưa con gà trong tay cho thiếu niên: "Đây, chỉ có cái này thôi."
Khuôn mặt tuấn tú của thiếu niên cười tít mắt: "Không sao không sao, thế này đã rất nhiều rồi."
Thiếu niên nhận lấy, đang chuẩn bị ăn một bữa no nê thì bỗng nhiên không nhìn thấy mặt Tần Nhất, hắn nghiêng đầu hơi nghi hoặc: "Tiểu Tứ, sao ngươi còn che mặt?"
Trong lòng Tần Nhất căng thẳng, sau đó có chút chột dạ nói: "A, ta quên, ta sợ bị người khác nhìn thấy, đồ ăn cho ngươi sẽ bị người khác cướp mất."
Nói xong, Tần Nhất thản nhiên bỏ mũ áo choàng xuống, lộ ra gương mặt màu xanh nhạt.
Thiếu niên nhìn Tần Nhất một lát, sau đó mới thu hồi ánh mắt, tán thưởng nói: "Tiểu Tứ ngươi làm rất đúng, nếu như bị bọn hắn phát hiện, thứ này khẳng định không giữ được."
Nói xong, thiếu niên vui sướng ăn gà, Tần Nhất thở phào một hơi, khóe miệng lập tức lại giật giật, Zombie, quả nhiên đều mù mặt.
Tần Nhất mặt không đổi sắc nhìn thiếu niên ăn hết con gà. Nói thật, thiếu niên này lớn lên rất đẹp, ngũ quan tinh xảo, con ngươi đỏ rực nhiều thêm mấy phần cao quý, nếu thả trong nhân loại cũng là tiểu thịt tươi hiếm có.
Thiếu niên thỏa mãn liếm liếm cánh môi, cánh môi trắng bệch nguyên bản dính máu đỏ tươi, ngược lại khiến hắn tăng thêm vài tia tà mị.
"Tiểu Tứ, thật sự rất cảm ơn ngươi." Giọng điệu của thiếu niên rất vui vẻ.
Lúc Tần Nhất đang chuẩn bị đáp lời, từ ngoài có một người khác xông vào, a không, là một con Zombie khác: "Trạch Ninh, ngươi gọi ta có chuyện gì?"
Tiến vào là một con Zombie lớn xấp xỉ thiếu niên, chỉ có điều ngũ quan có phần cứng ngắc hơn, con ngươi giống như Tần Nhất là màu đỏ nhạt.
Trạch Ninh nghiêng nghiêng đầu khó hiểu, mái tóc màu cà phê có chút rối, khiến cho người nhìn cảm giác hắn có chút ngốc manh.
"Ngươi là Tiểu Tứ, vậy hắn là ai?"
Chương 489: Tiểu Tứ và Tiểu Thất
Mắt phượng của Tần Nhất khẽ chớp, tia sáng bên trong nhanh chóng lướt qua, trong tay đã ngưng tụ sẵn băng châm.
Tiểu Tứ nhìn Tần Nhất, cũng nghiêng nghiêng đầu giống Trạch Ninh, sau đó tức hổn hển nhìn Trạch Ninh: "Ngươi lại quên rồi, hắn là Tiểu Thất, ngươi luôn luôn nhận nhầm hai chúng ta."
Trong giọng nói của Tiểu Tứ có chút oán trách, họ tên hay thân phận đối với Zombie mà nói cực kỳ quan trọng, bọn chúng rất không thích người khác dùng tên của mình.
"A." Thiếu niên gõ gõ đầu mình, con ngươi màu đỏ giống như mắt mèo vừa vô tội vừa đáng thương: "Thì ra ta lại nhận sai, Tiểu Tứ, Tiểu Thất các ngươi đừng tức giận."
Khóe miệng Tần Nhất giật một cái, lặng lẽ thu hồi băng châm trong tay, cô có thể nói gì đây, hai tên mắc chứng mù mặt giai đoạn cuối, người sau cũng chả đỡ hơn kẻ trước.
Thế là Tần Nhất cứ như vậy dùng thân phận Tiểu Thất ở lại bên cạnh Trạch Ninh.
Tiểu Tứ là tên lắm lời, Tần Nhất không cần tốn nhiều công sức đã từ chỗ của hắn moi ra rất nhiều tin tức.
Cô và Tiểu Tứ là người chăm sóc Trạch Ninh, nói trắng ra chính là người hầu của Trạch Ninh. Đừng nhìn dáng vẻ thiếu niên yếu ớt của Trạch Ninh mà nhầm, hắn thực ra là một con Zombie cao cấp cấp chín, là Zombie có dị năng hệ mộc.
Hắn còn thiếu một cấp nữa liền có thể trở thành Zombie Vương, cho nên ở nơi này ngoại trừ Zombie Vương thì người có quyền lợi lớn nhất chính là Trạch Ninh. Zombie Vương tên là Thanh Tuyệt, bọn hắn lần này tới đây là vì nhận lời mời của một người thần bí họ Lâm.
Tần Nhất lúc này có thể khẳng định chắc chắn, người thần bí họ Lâm này chính là tiến sĩ Lâm.
Không biết tiến sĩ Lâm và Zombie Vương Thanh Tuyệt đã làm giao dịch gì, sau khi bọn hắn (Zombie) rời khỏi hang ổ của mình liền đi thẳng tới đây.
Tần Nhất hơi nhíu mày, rốt cuộc tiến sĩ Lâm muốn làm cái gì? Bắt cô và Vân Hoán ư? Thế nhưng với chút hiểu biết của cô về tiến sĩ Lâm thì hắn là một người vô cùng thận trọng.
Nếu như hắn thật sự muốn bắt cô và Vân Hoán, nhất định sẽ lén lút làm ở sau lưng chứ không phải trắng trợn như này.
Thế nhưng trực giác trong lòng cô nói cho cô biết, nguyên nhân mà tiến sĩ Lâm làm như vậy có liên quan đến cô.
Tiểu Tứ nói rất nhiều, lúc quay đầu liền trông thấy Tần Nhất đang ngẩn người, hắn có chút không vui lắc lắc cánh tay Tần Nhất: "Tiểu Thất, Tiểu Thất, ngươi có đang nghe ta nói chuyện không đấy, ngươi đang suy nghĩ gì thế?"
Tần Nhất hoàn hồn, sau đó có chút áy náy nhìn Tiểu Tứ: "A, thật ngại quá, ta đang nghĩ không biết lúc nào Vương mới hạ mệnh lệnh tiến công, ta thật sự sắp không kịp chờ đợi muốn xông vào căn cứ Z, bên trong thế nhưng có thật là nhiều đồ ăn ngon."
Hai mắt Tần Nhất sáng lên, giống như nghĩ đến món ăn ngon nào đó, tham lam liếm môi một cái.
Tiểu Tứ nghe vậy trên mặt cũng tràn đầy khát vọng: "Đúng vậy đúng vậy, thiệt là nhiều đồ ăn luôn, cũng không biết Vương có thể thưởng cho chúng ta bao nhiêu. Đáng tiếc Trạch Ninh không ăn thịt người, bằng không ta đã đưa phần của ta cho hắn."
Tần Nhất khẽ giật mình, thiếu niên xinh đẹp kia không ăn thịt người? Thế nhưng không phải Zombie thích ăn người nhất sao, đặc biệt là dị năng giả, nó khiến bọn chúng thăng cấp rất nhanh.
Tuy trong lòng Tần Nhất có phần không thể tin được, nhưng trên mặt vẫn bày ra vẻ đáng tiếc: "Đúng vậy đúng vậy, nếu như Trạch Ninh ăn thịt người, ta cũng chia một phần của ta cho hắn ăn."
Trạch Ninh từ bên ngoài đi tới, vừa vặn nghe thấy toàn bộ lời nói của Tần Nhất và Tiểu Tứ, hắn có chút cảm động ôm lấy hai người, a không, là một người một Zombie: "Tiểu Tứ, Tiểu Thất, các ngươi đối với ta thật tốt."
Sắc trời càng lúc càng đen, mặc dù Zombie không ngủ nhưng chúng nó có thể tu luyện. Tần Nhất cũng giả vờ cùng theo bọn chúng tu luyện, kì thực là cô đang ngủ. Một đêm không có chuyện gì xảy ra, Tần Nhất an toàn vượt qua buổi tối đầu tiên trong bầy Zombie.
Ánh nắng sáng sớm chiếu xuống, Tần Nhất mở to mắt, Trạch Ninh và Tiểu Tứ bên cạnh còn đang tu luyện, Tần Nhất lặng lẽ lui ra ngoài, tìm một chỗ không có ai liền tiến vào không gian.
---------
Huhu, Thanh đăng thiếu chương mà hông thấy bạn nào thắc mắc thế nhỉ