[Quyển 2][Edit] Mạt Thế Trọng Sinh Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống!

Chương 506

Edit by Thanh tỷ

Chương 506: Chiến ý

Mặc dù hiện tại tiến sĩ bị thương, thực lực không bằng trước kia. A Sâm yên lặng bổ sung ở trong lòng.

A Sâm thản nhiên đứng bên cạnh nhìn, trong mắt còn có ý cười trên nỗi đau của người khác: "Tần Nhất, tôi khuyên cô vẫn nên tự sát sớm một chút, cô đánh không lại tiến sĩ."

Mắt phượng lạnh lùng, cô một tay cởϊ áσ choàng trên người xuống, lộ ra dáng người cao gầy mảnh khảnh. Tần Nhất rất gầy, thế nhưng giờ phút này sống lưng thẳng tắp đứng đấy, giống như tùng bách kiên cường không lay chuyển được.

"Ai chết ai sống còn chưa chắc đâu."

Khóe miệng Tần Nhất hơi cong lên, sau đó cô giống như mèo, nhanh nhẹn xông về phía trước. Cô linh hoạt né tránh những nắm đấm của tiến sĩ Lâm, dùng băng tiễn thử thăm dò.

Thú nhân hoàn mỹ thế này, Tần Nhất từ trước tới nay chưa từng thấy qua. Nhưng người lợi hại đến đâu đi nữa cũng đều sẽ có nhược điểm, tiến sĩ Lâm chắc chắn cũng không ngoại lệ.


Truyện được đăng tải trên trang truyenwiki1.com @thanhty1412

A Sâm có chút kinh ngạc, anh ta bỗng nhiên hơi hiểu vì sao Hiên thiếu gia lại trong thời gian ngắn như vậy thích cô gái này.

Đôi mắt phượng nồng đậm chiến ý kia giống như đúc với Hiên thiếu gia.

Tần Nhất lại tránh thoát một quyền của tiến sĩ Lâm, linh hoạt xoay người, hô hấp của cô có chút dồn dập. Suy cho cùng thì là phái yếu, khác biệt trời sinh ở thời điểm này liền hiển hiện ra.

Nhưng tiến sĩ Lâm sau khi hóa thú da đúng thật dày, cô dù gì cũng là dị năng giả cấp tám, thế nhưng băng tiễn của cô đánh đến trên người hắn lại một chút tác dụng cũng không có, thậm chí ngay cả một dấu vết cũng không để lại.

A Sâm liếc nhìn Tần Nhất, cô mồ hôi đầy đầu, tóc đen ướt dính dán sát vào mặt cô, thế nhưng lại khiến cô càng thêm soái khí bức người.


"Không có tác dụng đâu, cô đánh không lại tiến sĩ."

Tần Nhất tùy ý lắc lắc đầu, mồ hôi rơi xuống đất, nhưng ánh mắt cô lại càng sáng hơn.

Cô không nhìn A Sâm, mà lại xông lên một lần nữa.

Động tĩnh của tiến sĩ Lâm và Tần Nhất rất lớn, không ít Zombie đều vây lại xem, Thanh Tuyệt cùng Trạch Ninh cũng theo tới.

Xa xa, liền trông thấy tiến sĩ Lâm hóa thú.

Thanh Tuyệt có hơi kinh ngạc: "Đây là, đây là bán thú nhân? Không, không đúng, hắn so với bán thú nhân còn hoàn mỹ hơn!"

Bán thú nhân đối với Zombie mà nói cũng không xa lạ gì, bởi vì bọn hắn rất ghét bán thú nhân. Loài này không phải loài thú cũng không phải là loài người, Zombie gặp được kiểu gì cũng vẫn sẽ ăn bọn chúng.

Tiến sĩ Lâm tuy rằng hóa thú, nhưng bề ngoài thiên hướng về nhân loại nhiều hơn. Hơn nữa ngũ quan của hắn vẫn còn đó, một chút cũng không thay đổi, Thanh Tuyệt liếc mắt liền nhận ra.


Hắn hiện tại ngoại trừ kinh ngạc thì vẫn là kinh ngạc, hóa ra kẻ hắn coi là nhân loại lại là bán thú nhân, còn là bán thú nhân hoàn mỹ!

Trạch Ninh cũng kinh ngạc một hồi, nhưng ánh mắt của hắn rất nhanh đã bị thân ảnh nho nhỏ kia hấp dẫn: "Tiểu Thất, kia là Tiểu Thất."

Trạch Ninh có chút mờ mịt, hắn không biết tại sao Tiểu Thất lại đánh nhau với tiến sĩ Lâm, không phải đã nói là diễn à, hiện tại rõ ràng là thật!

"Không đúng, đó không phải là Tiểu Thất, là nhân loại!" Thanh âm the thé của một con Zombie vang lên.

Ngay sau đó, chúng Zombie đều hít hà ngửi ngửi, quả nhiên có mùi của nhân loại.

Tần Nhất cũng có chút bất đắc dĩ, cô cùng tiến sĩ Lâm đối chiến nhất định phải lấy ra mười hai phần thực lực, duy trì mùi của Zombie sẽ tiêu hao dị năng của cô, lúc này cô dĩ nhiên phải thu hồi lại.
Bị phát hiện cũng nằm trong dự liệu của Tần Nhất.

Toàn bộ bầy Zombie đều muốn bạo động, đây chính là nhân loại đó!

Thanh Tuyệt vẻ mặt tức giận đùng đùng, còn trong mắt Trạch Ninh là sự không thể tin được.

Tần Nhất lúc này không quan tâm được nhiều như thế, giao thủ thời gian dài như vậy, thể lực của cô đã có phần chống đỡ không nổi, thế nhưng tiến sĩ Lâm thì một chút xuống dốc cũng không có.

Chương 507: Giải trừ thú hóa

Tần Nhất không thể không thừa nhận, cô quả thật đánh không lại tiến sĩ Lâm.

Đầu ngón tay Tần Nhất khẽ động, một tấm lưới điện lớn trực tiếp che chắn trước mặt cô. Uy lực dị năng hệ lôi của Tần Nhất cũng không nhỏ, cho dù tiến sĩ Lâm có da dày thịt béo cỡ nào cũng không dám nếm thử.

Chỉ là để duy trì lưới điện này cũng cực kỳ tiêu hao dị năng. Trên mặt Tần Nhất hiện giờ còn có lớp hóa trang Zombie, nhưng cô cũng biết sắc mặt mình bây giờ tái nhợt cỡ nào.
"Cô cho rằng chỉ như thế đã kết thúc? Quá ngây thơ rồi! Tiến sĩ căn bản còn chưa nghiêm túc đâu." Trong mắt A Sâm lập loè ý cười.

Tần Nhất sửng sốt. Ngay sau đó liền cảm giác được tinh thần lực có điểm dao động, có cái gì đó đang mạnh mẽ tiến vào trong đầu cô.

Tinh thần lực!

Tiến sĩ Lâm vậy mà lại là dị năng giả hệ tinh thần!

Tần Nhất lập tức dùng tinh thần lực chống cự, hai cỗ tinh thần lực ngươi không nhường ta, ta không nhường ngươi, kháng cự lại nhau.

Sắc môi Tần Nhất càng lúc càng tái nhợt, nhưng cô biết hiện giờ mình không thể lui bước, một khi cô không kiên trì được nữa thì chờ đợi cô hoặc là bị tiến sĩ Lâm khống chế, hoặc là bạo thể (nổ tan xác) mà chết.

Trạch Ninh không biết bọn họ đang làm gì, nhưng hắn thấy rõ ràng Tần Nhất đang rất khó chịu. Hắn không nhịn được tiến lên trước, vung tay, dây leo thật dài phóng ra, trực tiếp công kích tiến sĩ Lâm.
Có lẽ không nghĩ tới sẽ có người giúp đỡ Tần Nhất, A Sâm đứng một bên không phản ứng kịp, để cho Trạch Ninh một phát đắc thủ. Tiến sĩ Lâm bị quấy nhiễu, tinh thần lực đột nhiên không ổn định, Tần Nhất nhân lúc sơ hở, lập tức phản công.

Hồi lâu sau, mắt phượng sáng chói như bảo thạch mở ra, mồ hôi đầy đầu, tóc và quần áo ướt đẫm, thế nhưng đôi mắt kia vẫn đẹp như cũ.

Tần Nhất nhìn về phía Trạch Ninh, cô biết vừa rồi là hắn cứu mình, cánh môi hơi mấp máy. Trạch Ninh nhìn hiểu, cô nói cảm ơn với hắn.

Tiến sĩ Lâm bị Tần Nhất phản công, não bộ bị công kích, sắc mặt hắn tái nhợt, phun ra một ngụm máu lớn, sau đó tiến sĩ Lâm khôi phục bộ dạng ban đầu, thú hóa được giải trừ.

A Sâm lập tức đi tới đỡ tiến sĩ Lâm. Nhìn sắc mặt càng ngày càng trắng bệch của tiến sĩ, con ngươi tràn ngập lo lắng.
"Tiến sĩ, ngài sao rồi?"

Tiến sĩ Lâm muốn gϊếŧ Tần Nhất, anh ta có thể hỗ trợ. Nhưng anh ta biết tiến sĩ không cho phép anh ta ra tay, chỉ có tự tay giải quyết Tần Nhất, khúc mắc trong lòng tiến sĩ mới có thể đặt xuống.

Tiến sĩ Lâm khoát tay, còn chưa kịp nói chuyện đã lại ho ra mấy ngụm máu, sắc mặt hắn lúc này trắng đến mức không khác ma là bao.

"Đây, đây rốt cuộc là chuyện gì?" Thanh Tuyệt nổi bão. Hắn đường đường là Zombie Vương, thế nhưng giờ lại bị một thú nhân và một nhân loại lừa đến xoay vòng vòng, chú có thể nhịn, còn thím không thể nhịn!

Tiến sĩ Lâm lại ho khan vài tiếng, sau đó bình tĩnh nhìn Thanh Tuyệt. Trên môi còn dính vệt máu khiến hắn càng trở nên yêu dị.

"Chuyện gì? Ngươi còn chưa hiểu sao, thật ngu ngốc." Tiến sĩ Lâm vẫn cười ôn nhuận như cũ, nhưng đáy mắt lại tràn đầy chế giễu.
"Có ý gì?" Thanh Tuyệt trước giờ chưa từng thấy qua tiến sĩ Lâm như vậy. Mỉa mai chế giễu, băng lãnh vô tình của tiến sĩ Lâm làm hắn bỗng nhiên có chút kinh sợ.

Dường như, hắn chưa từng hiểu rõ người này.

"Ngươi còn chưa hiểu sao, anh ta đang lợi dụng ngươi, lợi dụng ngươi khơi lên chiến tranh giữa nhân loại và zombie." Tần Nhất nói xong liền thở dốc. Tuy rằng nhìn qua cô không hề bị thương, nhưng thật ra cũng không tốt hơn là mấy, còn là trong lúc quan trọng Trạch Ninh đã giúp đỡ cô nữa.

Thực lực, thực lực, trong mắt Tần Nhất lóe lên từng tia khát vọng điên cuồng.

Suy cho cùng vẫn là do cô còn quá yếu!

Thanh Tuyệt bỗng nhiên lộ ra răng nanh, hung tợn nhìn chằm chằm tiến sĩ Lâm, trong thanh âm có chút khó chịu không rõ. Tuy rằng lúc trước hắn có hoài nghi tiến sĩ Lâm, nhưng đáy lòng vẫn lựa chọn tin tưởng, vậy mà hiện tại người này lại hung hăng vả mặt hắn!
Bình Luận (0)
Comment