Editor: Nha Đam
Không dám tự tiện bước tới.
Sợ làm mất lòng ông lớn nào đó.
...
Phủ Tổng thống.
Người đàn ông chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng đang dựa lưng vào chiếc ghế da màu đen.
Đôi mắt hổ phách lạnh lùng.
Một email đang được hiển thị trên màn hình máy tính.
Cuộc họp video lúc 8 giờ tối tạm thời bị hủy bỏ.
Ngôn Sanh nheo mắt, ngón tay mảnh mảnh gõ nhẹ trên bàn.
Lại tạm dừng.
Hủy bỏ không có lý do?
Một lúc sau.
Trên màn hình là một cuộc gọi video khác.
Là cha Ngôn.
Tổng thống đại nhân im lặng một lúc, bấm chuột vào, thản nhiên trả lời.
Hộp thoại video hiện lên trên màn hình máy tính.
Ngôn Sanh vắt chéo hai chân, bất cần dựa vào ghế.
Đôi mắt màu hổ phách không chứa bất kỳ dộ ấm nào, cùng với tư thái bất cẩn, dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn người đàn ông trên màn hình máy tính.
Cha Ngôn híp mắt nhìn Ngôn Sanh đang lầm lì trên màn hình.
"Ở Phủ tổng thống phải chú ý một chút."
Tùy ý như vậy, nếu truyền ra ngoài thì chắc chắn sẽ bị mọi người phê bình.
Ngôn Sanh trầm mặc vài giây, sau đó nhẹ giọng nói: "Không cần ngài lo lắng."
Bầu không khí có chút khó xử.
Cha Ngôn ho vài lần để phá vỡ sự im lặng.
"Vào lúc tám giờ tối nay, nhà hàng của Đế Sa."
Hoàn toàn là giọng điệu của thông báo.
Xem ra...
Không hề có ý định muốn thảo luận với anh.
Ngôn Sanh thờ ơ, im lặng một lúc.
Không trả lời.
Cha Ngôn lại nói: "Gặp mặt thôi, nếu không có hứng thú có thể nhận ra người ta là em gái."
Cha Ngôn xem ra đã thỏa hiệp, nhượng bộ vài phần.
"Được."
Giọng nói vẫn lạnh nhạt xa cách như cũ.
Hẹn gặp mặt, không phải là không thể.
Về sau...
Cũng đỡ bị đối phương ở bên tai ồn ào.
Ngôn Sanh liếc nhìn màn hình, giơ tay đóng notebook trước mặt.
Sau khi ngồi xuống.
Nâng cổ tay lên.
Ánh mắt nhàn nhạt nhìn đồng hồ màu bạc ở trên cổ tay.
Sáu giờ chiều.
Còn hai giờ nữa.
Dừng lại một lúc, lại mở notebook ra.
Ngón tay gõ gõ lên bàn phím, thành công tiến vào cơ sở dữ liệu.
Ngôn Sanh nhập tên của cô.
Một loạt thông tin chi tiết hiện ra ngay bên dưới.
Từ thành tích đạt được, đến sở thích.
Cực lỳ chi tiết.
Ngôn Sanh chỉ tùy ý liếc nhìn, sau đó đóng khung tìm kiếm.
Không quan tâm đến những điều này.
Cũng sắp đến thời gian hẹn rồi.
Ngôn Sanh từ từ đứng dậy khỏi chỗ ngồi và lấy chiếc áo khoác vest đen treo trên mắc áo.
Không nhanh không chậm mặc vào.
Chiếc áo khoác được mặc vào, hoàn toàn che không khí vô kỷ luật vừa rồi đi.
Đôi mắt màu hổ phách ngày càng thêm lạnh lùng.
Khí chất cả người đã lắng xuống.
Trầm ổn, cấm dục.
Lạnh nhạt xa cách.
Khí tức toàn thân không khỏi khiến người ta kinh sợ.
Đầu ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng di chuyển chiếc đồng hồ trên cổ tay, sau đó vặn nắm của, chậm rãi xoay.
Tổng thống trẻ nhất của nước Z.
Bước vào thang máy dành riêng cho tổng thống đi xuống phía dưới.
Ánh mắt bình tĩnh, lãnh đạm.
Ngôn Sanh đến tầng một.
Trong phủ tổng thống, từ nhân viên cấp cao đến cấp thấp, đều cung kính nói: "Xin chào ngài Tổng thống."
Người đàn ông chỉ khẽ gật đầu.
Ánh mắt không chút để ý lướt qua mọi người.
Một nhóm vệ sĩ đã sẵn sàng xuất phát, tất cả đều mặc vest đen và đeo kính râm trên mặt.
Bình tĩnh và kính cẩn đi theo sau ngài Tổng thống.
Vệ sĩ chở Tổng thống đại nhân vào gara.
Xe của ngài Tổng thống là một chiếc Lincoln dài cao cấp.
Bên ngoài thì trang trọng.
Bên trong là thì xa hoa.
Đây là cấu hình tiêu chuẩn dành cho tổng thống.
Vệ sĩ mở cửa xe cho thiếu niên.
~~~~~~~~~~~~
Spoil trước là chương sau 2 người vẫn chưa được gặp nhau đâu. Bà tác giả này miêu tả lắm kinh khủng
Dự là lịch đi chơi 30.4 - 1.5 của tớ gần như full hết từ thứ 5 đến thứ 2 tuần sau nên chắc tớ chỉ edit được tầm tối như này thôi