(Quyển 2) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 234

Editor: Đào Tử

__________________________

Bùi Diệp và đám người Liễu Diệp Tiên hẹn xong địa điểm hội hợp.

Rảnh rỗi chán chê tìm tòi điện thoại mới, cô phát hiện cửa hàng ứng dụng lên kệ mấy cái App mới.

Một trong đó cùng loại với ứng dụng Weibo trao đổi thông tin, người sống sót đăng kí đều có thể tham luận trên đó

Đêm thứ hai tận thế, điện thoại bình thường trừ trò chuyện, gửi tin nhắn, chơi trò chơi offline, những chức năng khác hoàn toàn tê liệt.

Máy chủ các ứng dụng sập, đóng lại.

Lúc này những cái App điện thoại đặc chế đẩy ra làm nhiều người sống sót mắng nhiếc chế nhạo.

Nhà khoa học đầu chứa bã đậu à?

Trí tuệ nhân tạo rảnh nhức cả trứng rồi?

Không dồn tất cả tinh lực đặt trên phá giải virus Zombie, lại đi làm mấy cái thứ loè loẹt này!

Bùi Diệp dùng thẻ căn cước người sống sót đăng kí tài khoản, đăng nhập vào phát hiện bảng hot search App mới vẫn rối bời như cũ.

May mắn là—— Nơi này không chỉ có tin tức tiêu cực, cũng có tin tức tích cực khiến người ta ấm lòng, nuôi hi vọng.

Những người khác có lẽ không để ý tới dụng tâm của Thái Hạo, Bùi Diệp hiểu được.

Càng tận thế càng cần tăng cường giao lưu giữa người với người.

Không chỉ vì bù đắp thông tin cho nhau, còn vì phá tan rào cản về khoảng cách không gian, kéo lòng người sát gần.

Lòng người còn nóng, hi vọng vẫn còn tồn tại.

Bùi Diệp xem mấy dòng hot search có liên quan đến căn cứ người sống sót.

Tường đá xanh cao lớn vững chãi bao quanh, khu nhà xây dựng chỉnh tề, cơ sở hạ tầng tương đối hoàn thiện. . . Hình ảnh dị năng giả đăng tải càng đáng ghen tị, phòng thuê trang trí đơn giản, phòng tắm đầy đủ tiện nghi, tuy điện mức chỉ cung ứng giới hạn nhưng đã khó có được.

Dù nhấp vào hình ảnh nào, mọi người đều có thể nhìn thấy một căn cứ cỡ lớn gần như hoàn thiện.

Nếu là tận thế một hai năm, cái này không kỳ quái, nhưng bây giờ mới ngày thứ hai tận thế!

【 A Cẩu 】: Trên mặt cười hì hì, trong lòng MMP! Quốc gia chúng ta quả nhiên là anh da đen thâm tàng bất lộ. Hai ngày có thể tạo dựng căn cứ? Lừa gạt quỷ à! Quốc gia sớm đoán trước, vì thế thành lập căn cứ sinh tồn, nhưng —— Vì sao không cảnh báo trước!

Nhiều người cảm thấy, nếu cảnh báo sớm có thể người thân bọn họ sẽ không phải chết, bọn họ cũng không cần đứng trước nguy cơ sinh tử.

Chỉ có số ít người sống sót lý trí biết chuyện này là không thể.

Quốc gia cũng không biết khi nào thảm họa giáng xuống, bọn họ chắc là lập giả thiết các loại tai nạn, lên phương án ứng phó.

Trước tận thế từng có đại dịch cúm, quốc gia cũng lên phương án khẩn cấp, thậm chí kêu gọi mọi người đừng đến chỗ đông người tránh lây nhiễm chéo; Đề xướng ngày nghỉ lễ ngồi trong nhà làm trạch nam trạch nữ, Đừng chạy loạn khắp nơi; Đề nghị mọi người cường thân kiện thể tăng cường sức miễn dịch. . .

Có ai biết thảm họa sẽ lấy phương thức thảm liệt như vậy giáng lâm.

Về mặt lý trí có thể hiểu, trên tình cảm lại không khỏi oán hận.

【 Chung Thần Tú 】: Mọi người nhìn mấy tấm hình này có cảm thấy quen quen không?

Hình ảnh là góc chụp phía xa một căn cứ, nhìn góc chắc chụp trên xe vận chuyển.

Cư dân mạng trí nhớ tốt nhớ mang máng đây là quỷ thành nửa năm trước bị một cánh truyền thông phanh phui, bị ngàn vạn cư dân mạng phỉ nhổ.

Căn chung cư cao chót vót đột ngột mọc từ mặt đất lên, từng tòa rồi từng tòa.

Loại khu vực xa xôi, giao thông bất tiện làm sao hấp dẫn người trẻ tuổi?

Không thể thu hút người trẻ tuổi mua căn hộ định cư ở đây, kinh tế phát triển thế nào?

Tới cuối cùng, dân số kinh tế một mớ hỗn loạn.

Lúc ấy truyền thông còn vạch trần bảo đó là hạng mục quốc gia dẫn đầu, nhiều cư dân mạng dồn dập trào phúng, ngôn ngữ cay nghiệt cực điểm.

Rửa tiền à, hay túi tiền vị lãnh đạo lớn nào đó thừa hơi, kiến tạo nhiều phòng ma như vậy thả hủ tro cốt, lãng phí mồ hôi nước mắt nhân dân. . .

Châm chọc khiêu khích cay nghiệt năm đó lần lượt hóa thành nước mắt chua xót rơi trong lòng hôm nay.

Những căn hộ này đều cho thuê! ! !

Dị năng giả hoặc người bình thường có đồ ăn hối đoái điểm cống hiến mới ở nổi.

Người bình thường không đồ ăn không năng lực, bọn họ phải dựa theo tuổi tác, giới tính phân tại phòng đơn nhỏ hẹp.

Một phòng nhỏ mười mấy mét vuông chia thành hai gian trên dưới, mỗi tầng trải ngủ bảy tám người.

Nói cách khác, một cái phòng nhỏ có thể nhét 30 người!

Chật chội còn cố chèn ra không gian riêng tư phần mình bày vật dụng cá nhân.

Người bình thường muốn đổi phòng cần làm việc, đống góp cho căn cứ, dùng điểm cống hiến hối đoái thuê căn hộ nhỏ độc lập.

Những căn hộ rộng lớn ở quỷ thành?

Ha ha, nằm mơ có thể ở được mấy giờ.

【 Vệ Vũ 】: Mẹ, tao hết chịu nổi đãi ngộ bất công này rồi! Dựa vào đâu những dị năng giả kia ở căn hộ chung cư, mà chúng ta hai mươi ba mươi người chen phòng nhỏ mười mấy mét vuông? Bởi vì cái gọi là không lo ít của cho bằng lo chia không đều, quốc gia phân biệt đối xử tính chơi chết người bình thường ư?

Bọn họ cảm thấy mình không phải người bình thường, rõ ràng là nô ɭệ không có quyền sinh tồn!

Nội tâm khá nhiều người sống sót dấy lên lửa giận ghen ghét.

Người xưa cũng nói vương hầu tướng lĩnh lẽ nào trời sinh, dựa vào đâu tận thế đến còn phải thuận theo đãi ngộ giai cấp chó má này?

Không cầu cho bọn hắn bao nhiêu tài nguyên, xử lý mọi việc công bằng là tốt rồi!

Bài Weibo này nhận được ủng hộ từ số lớn người sống sót, nhiều người thì lựa chọn như chưa từng thấy.

Tất cả là người trưởng thành cả rồi, bớt mắc hội chứng hoang tưởng tuổi dậy thì.

Người bình thường ở tại căn cứ quốc gia, chịu cố gắng tốt xấu không lo đói chết, vẫn được bảo hộ nhân quyền, chạy đến bên ngoài Zombie bò đầy đất hoặc gia nhập căn cứ tư nhân? Ha ha —— Căn cứ tư nhân không có hạn chế, người lãnh đạo vì ham muốn cá nhân có thể lột cả da lẫn xương người bình thường!

Không chỉ nghiền ép sức lao động, còn chà đạp thân thể tôn nghiêm bọn họ!

Thời gian lướt hot search, bọn người Liễu Diệp Tiên đã lần theo định vị của Thái Hạo đón người.

"Cha, dì, chúng ta về nhà."

Hai người cha Liễu nước mắt tuôn đầy mặt, kích động gật đầu.

Nhà mới trang trí đơn giản, Liễu Diệp Tiên trưng cầu ý kiến Bùi Diệp xong nhường căn phòng nhiều ánh mặt trời cho cha mẹ.

"Tiểu Tú, có thông tin nói tám giờ rưỡi tối nay, Thái Hạo sẽ tuyên bố một tin tức trọng đại, bảo chúng ta đúng giờ nghe đài."

Bùi Diệp đang định đi phòng tắm tắm rửa.

Một ngày bận rộn, cô mình đầy bụi đất, không tắm rửa rất khó chịu.

"Còn lộ ra tin tức gì?"

"Không có, tin tức là thành viên tiểu đội 'Sói xám' sát vách truyền đạt."

Bùi Diệp nói, "Vậy thì nghe một chút."

Chưa tới 8:30, cô có thể tắm rửa thư thả một phen.

Phòng thuê cung cấp điện nước miễn phí định mức hiển nhiên không đủ sáu người dùng.

Một tìm biện pháp chứa nước, hai đi kiếm điểm cống hiến.

Bùi Diệp không chút do dự lựa chọn cái sau.

Nhờ ơn 【 Mỗi ngày một thiện 】chết tiệt, mỗi ngày cô đều phải rời căn cứ đi làm thánh mẫu, đem ánh sáng huy hoàng rải khắp tận thế.

8:30 vừa đến, màn hình điện thoại đúng giờ xuất hiện thân ảnh Thái Hạo.

Vẫn hình tượng thiếu niên mắt xám tóc xanh, nhưng đáy mắt điểm thêm chút mệt mỏi.

Đầu tiên hắn thông báo tiến độ và nhân số các căn cứ cứu viện nội địa, số liệu trực quan làm người nghe đài tinh thần phấn chấn.

Thái Hạo tiếp tục tự thuật, giọng không mang một tia chập trùng.

". . . Trải qua nghiên cứu, có hi vọng trong vòng nửa năm chỉnh lý ra một bản sơ thảo sổ tay tu luyện dị năng giả. Không chỉ thích hợp với dị năng giả , tương tự cũng có thể tăng cường thể chất người bình thường. Đến lúc đó, chúng tôi sẽ công khai toàn bộ xem như tài sản cộng đồng nhân loại. Hi vọng trước đó, mọi người đừng mù quáng thí nghiệm tránh tạo thành tổn thương không đáng có." 

Bình Luận (0)
Comment