(Quyển 2) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 552

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Đào Tử

___________________________

Điện thoại truyền đến tiếng đinh đông, nhắc nhở Bùi Diệp A Tể trở về.

Từ khi biết công tác mới của A Tể không quá thuận lợi, Bùi Diệp liền vô cùng để ý tình huống của cậu nhóc, nó vừa về lập tức muốn quan tâm hai câu.

Ấn mở giao diện 【 Yêu và nuôi trẻ 】, nhiệm vụ trò chơi vốn không có động tĩnh gì bỗng có tiến triển.

Tối hôm qua trở về phát hiện A Tể nói thức đêm tăng ca nên không đọc【 Hệ thống ghi chép 】.

Đây là tình huống gì?

Cô ôm nghi hoặc lật 【 Hệ thống ghi chép 】.

【 Đại chiến! Anh hùng! Vợ yêu nữ đầu bếp ôm bầu bỏ chạy: Tướng quân mặt quỷ đừng đuổi theo! 】

【 Đội ngũ 2/2 】

【 Độ hoàn thành 2/7 】

Bùi Diệp nhìn thấy hàng chữ này mày nhướng lên, tiếp tục xem.

【 Chúc mừng người chơi A Cha hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt 'Dâm dục' 】

Giống nhiệm vụ trước, đồng dạng bổ sung hàng chữ nhỏ không đáng chú ý.

【 Phóng túng không bị khống chế, sa vào thỏa mãn và kích thích tình dục đem lại cho thân thể, phớt lờ tất cả chà đạp gông xiềng đạo đức. 】

Sau câu nói kia là mấy chữ đỏ tươi.

【 Phạm nhân -- Dương Thiện 】

Dương Thiện???

Bùi Diệp nhíu mày nhớ tới đại tiểu thư Dương gia tối hôm qua bị cô giết chết, chắc hiện tại đã bị phát hiện tử vong.

Dương Thiện chính là chỉ cô ta?

Bùi Diệp vuốt cằm, lầu bầu nói: "Cái thứ nhất là 'Đố kỵ', thứ hai là 'Dâm dục', lại là bảy nhiệm vụ chi nhánh... Dựa theo thiết lập và quy luật này, giống như là bảy mối tội đầu. Năm cái còn lại có phải là 'Tham ăn', 'Tham lam', 'Lười biếng', 'Phẫn nộ' và 'Kiêu ngạo'?"




Nghĩ đến Chu Dương nhiệm vụ thứ nhất và Dương Thiện nhiệm vụ thứ hai, Bùi Diệp hơi hoài nghi nhiệm vụ còn lại sẽ có liên hệ với những nhà khác thuộc bảy đại gia tộc.

Nhưng manh mối của cô không nhiều, trước mắt cũng mới hoàn thành hai nhiệm vụ, nội dung sau này có thể phát triển theo suy đoán này chăng cô không dám khẳng định.

Ai bảo 【 Yêu và nuôi trẻ 】 thích gây sự nhất.

Nghĩ đến đây, Bùi Diệp gửi tin nhắn cho Phó Miểu và Cố Thiều.

"Có tra được Chu Dương thuộc nhà nào chứ?"

Chu Dương bị bảy đại gia tộc thu mua, nhưng bảy đại gia tộc không phải việc nào cũng cùng bắt tay, Bùi Diệp cảm thấy ông ta hẳn là một nhà trong đó hoặc là gia tộc phụ thuộc nhà đó ra mặt thu mua. Một nhân vật nhỏ, còn chưa tới phiên đại Boss bảy đại gia tộc tự mình ra mặt mời chào.

Vì Bùi Diệp và bọn người Phó Miểu chưa quen thân, nên hai người có thể sẽ không trả lời.

Nhưng trước khi đáp lại, cũng phải đề ra nghi vấn một phen.

"Hỏi cái này làm gì?"

Bùi Diệp nói: "Tôi chỉ là hiếu kỳ, không có ý gì khác. Nếu như có thể trả lời thì tốt, không thể trả lời tôi sẽ không hỏi nhiều."

Cố Thiều không có động tĩnh, chắn là không có xem tin nhắn, ngược lại là Phó Miểu phản hồi.

"Mỗi lần cô nói 'Hiếu kỳ', tôi đều có dự cảm xấu."

Hiện thực đẫm máu nói cho Phó Miểu biết, lòng hiếu kỳ của Bùi Diệp không phải dạng vừa, cô sẽ làm ra phiền toái lớn hơn.

"Chuyện Chu Dương thuộc về bí mật nội bộ của quân Tự do, nội dung cặn kẽ tôi không cách nào tiết lộ cho cô, chỉ có thể lộ ra một chút."

Thật ra cũng không tính lộ ra.

Bảy đại gia tộc đều có sở trường chuyên môn, việc làm gián điệp, hơn phân nửa là "Lữ gia" không thể sai được.

Cái này đều thuộc về bí mật mở.

Gian tế bắt được trước đó phần lớn đều là "Lữ gia" làm ra.

"Lữ gia?"

Bùi Diệp nhớ kỹ thông tin này.

Một lát sau, cô đang chuẩn bị tắt giao diện trò chuyện, Phó Miểu không nhịn được mặt dày hỏi một câu.

"Cô nàng Hoa Khinh Khinh thu lưu cô... Hôm nay có xuống bếp không?"

Bùi Diệp: "..."

Ngấp nghé nữ đầu bếp nhà cô???

"Đừng mơ, đều là của tôi!"

Block nửa giờ!

Phó Miểu: "..."

Bùi Diệp ném chi tiết ra sau đầu, chuẩn bị rút thẻ hằng ngày.

Hôm nay tâm trạng A Tể siêu cấp tốt.

【 A Tể về nhà 】

Ở phòng tập thể thao vận động một hồi, lên lầu tắm rửa rồi đến phòng giặt giặt quần áo, dọn dẹp xong lại đi thư phòng tìm đồ vật.

Bùi Diệp nhìn phân nửa trứng A Tể muốn ngã chúi vào rương đựng đồ, không nhịn được hiếu kỳ nó đang làm gì.




Hồi lâu, 【 Hệ thống ghi chép 】cập nhật.

【 A Tể kiếm ra một chồng giấy thủ công đầy màu sắc 】

Sau đó kiếm dao rọc giấy, bút trang trí.

Đem chúng nó đến trước bàn sách, nghiêm túc vẽ hình thù con người.

Bùi Diệp điều chỉnh góc nhìn xem trộm.

Nhân vật là nữ, hình tròn là đầu, hình khối chữ nhật hẹp là tóc, con mắt giống như trứng vịt, cái mũi là số 3 nằm ngang, miệng mở ra giống như miếng dưa hấu. Thân thể là hình tam giác cân đầu nhọn ở trên, bên dưới là váy ngắn, hai cái đùi xiêu xiêu vẹo vẹo, bàn chân chính là hai viên bi nhỏ, vẽ lên mấy đường cong đại biểu ngón chân.

Bùi Diệp nhìn bức vẽ của A Tể, trong nháy mắt liền sợ ngây người.

Tể...

Vì sao trình độ vẽ hệt trẻ mẫu giáo thế này?

Trình độ vẽ thấp như vậy, nếu một ngày gặp công việc cần trình độ hội họa nhất định biết tính sao?

Bùi Diệp không nhịn được suy xét đăng ký cho A Tể lớp mỹ thuật nâng cao kỹ năng hội họa một chút.

Cô ghét bỏ nhiều phương diện, A Tể lại cực kỳ hài lòng, thậm chí còn cầm bức tranh trên bàn lên cẩn thận thưởng thức.

Nó chăm chú tô màu cho nhân vật.

Tóc dùng bút sáp màu trắng, con mắt là đen nhánh, Bùi Diệp còn phát hiện A Tể tô hơi lố, vùng mắt nhân vật đen hơi nhiều giống như có phấn mắt màu đen, váy màu trắng, găng tay viền ren màu đen, giày da nhỏ màu đen???

Nhân vật dang "Hai tay", bàn tay ôm một quả trứng siêu cấp lớn.

Quả trứng này hình như là A Tể.

Cuối cùng, A Tể còn vẽ cho nhân vật một cái nón xanh mơn mởn.

Trên mũ dùng màu màu xanh sẫm tô rồi điểm thêm vài mảnh lá trúc.

A Tể rất hài lòng với tác phẩm của mình, đóng đinh, đóng khung rồi treo nó trên đầu giường.

Bùi Diệp vây xem toàn bộ quá trình.

"A Tể..."

Cô kêu một tiếng.

A Tể rất vui vẻ đáp lại.

"Cha tới rồi (*^▽^*) "

Nhiệt tình mời cô cùng thưởng thức kiệt tác vừa vẽ của nó.

"... Đã lâu chưa vẽ, có chút ngượng tay... Cha cảm thấy thế nào?"

Bùi Diệp run rẩy hỏi: "Được, rất tốt... Nhưng người trong tranh là ai?"

A Tể rất kiêu ngạo rất tự nhiên nói: "Cha và A Tể nha."

Bùi Diệp: "..."

Cô bỗng không cách nào nhìn thẳng gian phòng tràn ngập "Thiếu nhi" của A Tể.

"Tể, không cần tiết kiệm tiền vì cha."



A Tể mờ mịt toát ra mấy cái dấu hỏi.

Bùi Diệp nói: "Cha có thể đăng ký cho con lớp học vẽ tốt nhất."

Trứng A Tể toát ra một nhóm lớn ký tự cổ quái kỳ lạ, cuối cùng tổng kết một dòng 【 Hệ thống ghi chép 】.

【 A Tể bị đả kích lớn, tự bế, giá trị tâm trạng -999 】

Bùi Diệp: "..."

Cô thật sự không thể nói ra lời khen trái lương tâm.

Chỉ riêng đội cái nón xanh biếc kia cô đã không thể nào tiếp thu được.

"Bé cưng bảo bối của ta, thật ra ta rất hài lòng, nhưng ta không hài lòng cái mũ kia."

A Tể phảng phất khóc thút thít hỏi cô.

"Cha không thích màu lục sao? Màu lục thân thiện môi trường vậy mà..."

Bùi Diệp: "..."

(╯‵□′)╯︵┻━┻

Cái này bảo cô làm sao trả lời tiếp đây.

Cô chỉ có thể nhắm mắt nói: "Thật ra ta không có màu sắc ưa thích hoặc là rất ghét, nhưng câu nói này đứng trước A Tể căn bản không đúng."

Giá trị tâm trạng của A Tể tăng thêm 233.

Bùi Diệp tiếp tục nói: "Ta vẫn thích A Tể vỏ trứng màu trắng, A Tể màu lục sẽ làm ta cảm thấy con ngã bệnh, ta không thích."

Giá trị tâm trạng A Tể tiếp tục thêm 233.

Bùi Diệp moi ruột gan tiếp tục dỗ bé con.

Đợi giá trị tâm trạng A Tể trở về bình thường, Bùi Diệp cảm thấy như mình đã nói hết những lời sến súa cả đời này có thể nói ra.

________________________________

Đào: Mọi người thấy trình độ hội họa này quen quen không? Cả thiết lập tửu lượng một giọt đã gục của A Tể :)))

Bình Luận (0)
Comment