Quyền Khuynh Nhất Thế

Chương 256


"cậu cảm thấy mình có thể chủ trì công tác một huyện hay không?" Kiều Nhâm Lương sắc mặt nghiêm túc nói với Lục Duệ.
Ngẩn ra ngẩn ra, không ngờ Kiều Nhâm Lương lại hỏi như vậy, thế chẳng phải có nghĩa là người đứng đầu đảng chính huyện Đại Hồng có thể tồn tại vấn đề ư? Nghĩ đến đây, Lục Duệ hơi trầm ngâm một chút, kiên quyết lắc đầu: "Bí thư Kiều, ngài quá đề cao tôi rồi, tuổi tôi còn nhỏ, bất kể là kinh nghiệm hay là thủ đoạn xử sự đều còn tồn tại không ít khuyết điểm, cần học tập đồng chí có kinh nghiệm nhiều hơn."
Lục Duệ cũng không phải kẻ ngu, chủ trì công tác một huyện, vậy là thực chức cấp chính ban, mình năm nay mới 23 tuổi, được đề bạt đến phó xử cũng mới khoảng một năm.

Nếu như lại đề bạt lên chính xử, chẳng phải là thành cái đích cho mọi người chỉ trích ư.

Chắc trong phạm vi toàn quốc, một phó xử hai mươi ba tuổi như hắn cũng là hiếm có rồi, nhưng hai mươi ba tuổi là chính xử thì đó chính là độc nhất vô nhị, một khi đồn đại ra ngoài.

Lục Duệ nghĩ tới cư dân mạng không có chỗ nào là không chui vào được của đời sau, trong lòng tất nhiên kính nhi viễn chi với cái Chuyện tốt từ trên trời rơi xuống này.
Cẩn thận quan sát vẻ mặt của Lục Duệ, phát hiện hắn thật sự cự tuyệt chuyện này, Kiều Nhâm Lương thầm gật đầu, rất hài lòng với sự tỉnh táo cậu của Lục Duệ, dù sao không phải tất cả mọi người đều có thể chống lại được sự hoặc này.

Để tay lên ngực tự hỏi, Kiều Nhâm Lương tin, mình ở tuổi của Lục Duệ, tuyệt đối không có công phu dưỡng khí này, gặp chuyện lớn mà không loạn, thấy danh lợi mà không động, cũng có vài phần phong độ của một đại tướng.
Vẻ mặt dần dần trở nên nghiêm túc, Kiều Nhâm Lương nói: "Đồng chí Lục Duệ, đối với vấn đề của huyện Đại Hồng, tỉnh ủy sớm đã có chú ý, sự kiện quần chúng lần trước, tổ điều tra bí thư Hướng dẫn dắt cũng đã tra ra một số manh mối, sở dĩ ẩn mà không phát, là vì bí thư Hướng cũng phát hiện chuyện liên quan trọng đại, nên mới thầm áp chế chuyện này.


Sau khi Trở lại tỉnh lý, bí thư Hướng báo cáo với bí thư Hoàng, tỉnh lý đã báo cáo với Trung kỉ ủy, đồng chí của Trung kỉ ủy cũng triển khai điều tra bí mật." Dừng một chút, Kiều Nhâm Lương cười nói: " Chỉlà, bởi vì là bí mật điều tra, cho nên chứng cớ chúng tôi nắm giữ được cũng không nhiều, không ngờ lại bị thằng nhóc cậu cướp trước."
Lục Duệ ngẩn ra, lập tức lắc đầu bật cười, mình vẫn xem thường những người lãnh đạo thân ở địa vị cao này, đối với bọn họ mà nói, rất nhiều chuyện sở dĩ bất động, không có nghĩa là bọn họ không biết, chỉ chẳng qua là đang chờ một cơ hội thích hợp mà thôi.
Lục Duệ mở miệng nói: "Đội ngũ cán bộ lãnh đạo Huyện Đại Hồng tổng thể mà nói thì vẫn rất thuần khiết, rất nhiều đồng chí cũng vừa mới điều nhiệm, đối với không ít chuyện cũng chưa biết như tôi."
Kiều Nhâm Lương gật đầu, Lục Duệ xem ra dã ý thức được vấn đề tỉnh ủy đang nghĩ tới, đó chính là ổn định.
Một huyện nếu như liên tiếp xuất hiện vấn đề, vậy chẳng phải có nghĩa là người của chính phủ vô năng ư? Bảo quần chúng sẽ nhìn nhận chính phủ như thế nào, lực công tín còn tồn tại hay không? Cho nên, chuyện của huyện Đại Hồng, thậm chí chuyện của thành phố Tất Phương hoặc là nói của tỉnh G chỉ có thể từ từ làm, đóng vững đánh chắc.
"Lục Duệ a, sắp tới ban lãnh đạo huyện Đại Hồng sẽ tiến hành điều chỉnh, ban lãnh đạo thành phố Tất Phương cũng thế, công tác cho tôi, tôi rất coi trọng cậu." Kiều Nhâm Lương cười ha ha, nói.
Lục Duệ khẽ gật đầu, hắn tất nhiên minh bạch trong lời nói trong lời nói của Kiều Nhâm Lương, chuyện của huyện Đại Hồng sẽ được xử lý, nhưng phải điểm đến thì dừng, về phần những người dính dáng phía sau, cán bộ cấp thành phố tất nhiên sẽ điều tra, mà cán bộ cấp tỉnh bộ th Trung ương tất nhiên sẽ xử lý.

Nhưng điều kiện tiên quyết là phải ổn định tình tự quần chúng, dưới tiền đề không tổn hại tới uy tín của chính phủ, đảm bảo những người vi phạm kỷ luật sẽ bị xử phạt.
Khi Lục Duệ rời khỏi văn phòng của Kiều Nhâm Lương, Vương Mậu Đức và Tạ Trường Thanh không theo hắn, mà Lưu Bân tự mình tiễn Lục Duệ tới cửa.
"Huynh đệ, nghe tôi khuyên một câu, có một số việc cậu nên minh bạch." Nhìn Lục Duệ hơi có tình tự mất mát, Lưu Bân thấp giọng khuyên nhủ.
Lục Duệ gật đầu, hắn biết rõ tập đoàn lợi ích của huyện Đại Hồng do Điền Hoa cầm đầu có liên quan cực rộng, thậm chí vượt xa sức tưởng tượng của mình, hành vi trái pháp luật của những người này vượt xa tưởng tượng của mình, chuyện của tập đoàn Hồng Môi chỉ là một ảnh thu nhỏ, trong đó tồn tại trao đổi lợi ích với trình độ rất lớn mà mình không thể hiểu nổi.

Muốn vạch trần tấm màn đen này không chỉ phải có quyết tâm ngọc thạch câu phần, mà còn phải chú ý thủ đoạn.

Chỉ đánh thẳng về phía trước thì không giải quyết được vấn đề, Chu lão từng nói, cứng quá thì dễ gãy.

Lục Duệ cũng lý giải sự bất đắc dĩ của Kiều Nhâm Lương và Hoàng Thế Hùng, có những chuyện một khi triệt để vén lên, rung chuyển tạo thành không phải tất cả mọi người đều có thể chịu được.
"Anh yên tâm đi, tôi biết nên làm như thế nào.

Có điều, tỉnh ủy rốt cuộc là chuẩn bị điều chỉnh từ trên xuống hay là trước tiên diệt kẻ cầu đầu?" Lục Duệ cười cười hỏi.
Lưu Bân cười thần bí, nói khẽ: "Ngày mai bí thư Kiều sẽ tự mình xử lý chuyện này.

Anh yên tâm đi, chúng tôi đã sớm giăng lưới rồi, không ngờ cậu trực tiếp đưa cá tới miệng, đây chính là đại án đầu tiên sau khi tôi thượng nhiệm, hôm nào mời cậu uống rượu."
Lục Duệ gật đầu, hắn tất nhiên hiểu ý Lưu Bân, thân là bí thư Ủy ban kiểm tra hắn rất muốn làm ra chính tích, cách duy nhất chính là phá nhiều đại án, mà vụ án của huyện Đại Hồng hoàn toàn có thể khiến cho con đường lên chức ngày sau của Lưu Bân trở nên nổi bật hơn.
Khi Lục Duệ rời khỏi, Lưu Bân phái lái xe chở hắn, ngồi trong xe Lục Duệ lấy ra di động, bấm số của bí thư Ủy ban kiểm tra huyện Đại Hồng Chu Kiến Dân.
Sau khi nói chuyện một phen với bí thư Ủy ban kiểm tra tỉnh Kiều Nhâm Lương, Lục Duệ biết Chu Kiến Dân này không có vấn đề, hắn từ trong miệng Kiều Nhâm Lương biết được, Chu Kiến Dân những năm gần đây nhiều lần âm thầm tố cáo vấn đề Điền Hoa tồn tại vi phạm kỷ luật nghiêm trọng với Ủy ban kiểm tra tỉnh, chỉ có điều bởi vì nguyên nhân nào đó mà bị đè xuống, cũng may Kiều Nhâm Lương vẫn rất coi trọng cán bộ kiểm tra kỷ luật trong lòng có chính khí này, cho nên hắn mới có thể ngồi được trên vị trí hiện tại.
Bấm số điện thoại của Chu Kiến Dân, Lục Duệ mở miệng hỏi: "Bên cạnh bí thư Kiến Dân có ai không?"

Chu Kiến Dân ở đầu dây bân kia giật mình, nhìn vợ rồi đứng lên đi vào phòng ngủ, nhỏ giọng nói: "Bí thư Lục, ngài có chuyện gì?"
Lục Duệ cười ha ha chỉ thản nhiên nói một câu: "Gần đây bí thư Kiều của Ủy ban kiểm tra tỉnh sẽ tới huyện Đại Hồng chúng ta thị sát."
Chu Kiến Dân ngây người, liền nghe thấy Lục Duệ nói tiếp: "Vụ án Vương Tiểu Bảo mới tiến triển mới."
Nghe xong những lời này, Chu Kiến Dân trầm tư trong chốc lát rồi nói với Lục Duệ: "Bí thư Lục, tôi hiểu rồi."
Nói xong câu đó, hai người dập máy.\
Buông điện thoại, Chu Kiến Dân thầm có chút kinh ngạc, Lục Duệ rốt cuộc làm sao biết mình đang điều tra Điền Hoa? Chẳng lẽ biết biết mình có quan hệ với bí thư Kiều? Chu Kiến Dân năm đó từng tham gia ban huấn luyện cán bộ Ủy ban kiểm tra, lúc đó chủ nhiệm lớp chính là bí thư Ủy ban kiểm tra tỉnh hiện tại - Kiều Nhâm Lương, quan hệ này được giấu rất kỹ, đối với lão sư này, Chu Kiến Dân cực kỳ tôn trọng, có đại sự gì đều sẽ xin chỉ thị.
Cầm điện thoại, Chu Kiến Dân bấm gọi Kiều Nhâm Lương: "Lão sư, vừa mới rồi phó bí thư huyện ủy Đại Hồng Lục Duệ gọi điện thoại cho tôi." Giống như Kiều Nhâm Lương đang mình trước mặt mình, Chu Kiến Dân cung kính nói.
Kiều Nhâm Lương cười ha ha: "Không sao, là tôi nói với hắn.

Đồng chí Lục Duệ một một cán bộ thanh niên có tiền đồ, cậu phải phối hợp với anh ta nhiều hơn." Nói xong câu đó, Kiều Nhâm Lương dập máy, y tin Kiến Dân là người thông minh, tất nhiên sẽ biết nên làm như thế nào.
Chuyện này chỉ chẳng qua là một khúc nhạc đệm nhỏ.

Vương Mậu Đức ngày hôm sau về huyện làm, Tạ Trường Thanh thì xin nghỉ, lý do là về quê thăm thân.

Lục Duệ thì mỗi ngày vẫn bận rộn với công tác huyện ủy, tuy rằng chuyến tới thị lý này không thể xin được tiền từ cục bảo vệ môi trường, nhưng bởi vì khai triển hoạt động an toàn vệ sinh văn minh trong phạm vi toàn huyện, điều kiện vệ sinh an toàn của huyện Đại Hồng vẫn được cải thiện rất lớn, mấy chuyện ăn cắp ăn trộm ít đi nhiều, quần chúng nhân dân đều vỗ tay vui mừng.
Hôm nay, Lục Duệ đang xem văn kiện thì Lý Tú Quân gọi điện thoại tới.

"Bí thư Lục, Đoạn Hải này rất vô lý." Ngữ khí của Lý Tú Quân rất nghiêm túc.
Lục Duệ sửng sốt, nghĩ thầm chẳng lẽ huyện trưởng Lý Tú Quân lại chịu thiệt gì ở chỗ Đoạn Hải? Nói như vậy, Đoạn Hải kia cũng không tránh khỏi có chút quá mức bừa bãi rồi, tuy rằng anh là người của bí thư huyện ủy, nhưng ít nhất cũng phải quan hệ tốt với những các thường ủy khác chứ, nếu cứ đắc tội với người ta như vậy, chỉ sợ sẽ xui xẻo!
"Bí thư Lục, chuyện để Đoạn Hải tham gia huấn luyện trường đảng, tôi thấy không thể kéo dài nữa.

Lát nữa trên cuộc họp thường ủy tôi sẽ đề xuất, tôi cho rằng mọi người nên kiên trì quan điểm chính xác, đối với đồng chí vô trách nhiệm ss không thể nuông chiều, cũng không thể để các đồng chí đang cố gắng công tác phải lạnh lòng." Lý Tú Quân không khách khí, đi thẳng vào vấn đề nhắc tới chuyện của Đoạn Hải.
Lục Duệ đoán không sai, buổi sáng hôm nay Lý Tú Quân ở cục tài chính nuốt phải một cái đinh không nhỏ, người hắn phái đi lấy bị Đoạn Hải đuổi về, Lý Tú Quân tự mình gọi điện thoại tới, kết quả Đoạn Hải dứt khoát tỏ thái độ lợn chết không sợ nước sôi, tôi không có tiền đấy, anh làm gì thì làm?
Cho nên, lần này Lý Tú Quân không định nhịn nữa, hắn nhất định phải nắm lấy vị trí cục trưởng cục tài chính, cho dù bỏ một số lợi ích là Lục Duệ cũng được.
" Huyện trưởng Lý yên tâm, chỉ cần là ý kiến chính xác thì tôi nhất định sẽ ủng hộ.

Có một số cán bộ của chúng ta quả thực nên đi học tập nhiều hơn mới đúng." Lục Duệ mỉm cười nói.
Buông điện thoại, khóe miệng Lý Tú Quân phác ra nụ cười, chỉ cần Lục Duệ tỏ thái độ ủng hộ mình, ít nhất trên cuộc họp thường ủy mình cũng ở thế bất bại.
So với sự lạc quan của Lý Tú Quân, khi Lục Duệ buông điện thoại thì sắc mặt rất nghiêm túc, dù sao chuyện này cũng không phải là nhỏ, mình lần đầu tiên hợp tác với Lý Tú Quân, có một số việc vẫn phải bảo đảm một chút thì tốt hơn.

Nghĩ một lát, Lục Duệ cầm điện thoại.
" Bộ trưởng Uông à? Tôi là Lục Duệ đây, có chuyện này tôi muốn thương lượng với ông...".

Bình Luận (0)
Comment