Quyền Khuynh Nhất Thế

Chương 735


Hội sở, tiếng Anh là club, cũng tức là câu lạc bộ, theo giới thiệu của tư liệu có liên quan, Châu Âu mười bảy mười bảy, câu lạc bộ chế độ hội viên đầu tiên trên thế giới ra đời trong một quán cà phê nước anh.

Bởi vì người tham dự có sở thích giống nhau, vì thế quyết định tạo thành một loại liên minh, trên thực tế đây là tiền thân của tư nhân tư nhân.

Theo sự biến đổi của thời đại, bởi vì loại câu lạc bộ cung cấp một loại hoàn cảnh xã giao có tính tư cho nhân sĩ có giai tầng xã hội như nhau, cho nên rất được hoan nghênh và cũng dần dần lưu hành, khi phát triển tới cảnh tượng câu lạc bộ toàn cầu hiện nay, hội sở đã trở thành tụ hội của giai cấp tư sản dân tộc và nhân sĩ giai tầng xã hội giống nhau, mà thân phận của hội viên hội sở cũng diễn biến thành nhãn hiệu tượng trưng cho tài phú.

Theo sự phát triển kinh tế rất nhanh của Hoa Hạ, các loại hội sở cũng mọc lên như nấm, từ đối tượng phục vụ cho thấy, có "Hội sở đỉnh cấp", "Hội sở Tư nhân" Phục vụ cho tinh anh thương giới, nhân sĩ chính khách, cũng có" Hội sở Bình thường" Hoặc "Hội sở Công cộng" Phục vụ cho giai cấp trung sản, từ nội dung phục vụ mà phân ra thì có hội sở golf, hội sở thẩm mỹ dưỡng sinh, hội sở suối nước nóng, hội sở xì gà...

Cho dù là người trùng sinh như Lục Duệ, cũng không thể không nói, loại địa phương như hội sở này, bởi vì khởi điểm phát triển của hội viên khá cao, khiến cho sự gia nhập hội sở từ từ trở thành tượng trưng cho thân phận, mà về phương diện khác, bởi vì có tính tư mật, tính thương vụ, hội sở cũng là nơi dung hợp của các loại quan hệ.

Hiện tại chỗ này của Lam Hiểu Âu, chính là câu lạc bộ kinh thành, câu lạc bộ giành cho những người giàu có thứ nhất Hoa Hạ đại danh lừng lẫy, câu lạc bộ kinh thành thành lập vào năm 94, từng tập hợp số lượng lớn đại sứ ở Hoa Hạ và tổng tài các công ty lớn của Hoa Hạ.

Mà bởi vì cơ hồ phía sau mỗi một hội viên đều có bối cảnh công ty, nhất cử nhất động của bọn họ tựa hồ đều mang theo cơ mật thương nghiệp.

Để tránh suy đoán và hiểu lầm không cần thiết, hội xí nghiệp gia đã đem rất nhiều trao đổi thương vụ và hội kiến tư nhân quan trọng an bài ở câu lạc bộ.

"Hoàng lão Tam, không biết anh hẹn tôi tới đây • rốt cuộc có chuyện gì?"


Ngồi đối diện Hoàng Bác Phong, không ngờ là Lam Thiên Dã, đại ca của Lam Hiểu Âu.

Hoàng Bác Phong lúc này sắc mặt bình tĩnh, nhìn Lam Thiên Dã, thản nhiên nói: "Không ngờ Lam đại thiếu danh chấn kinh thành lại làm chân chạy cho Lục Duệ, nói thật, anh không sợ mất mặt thì tôi cũng thấy mất mặt thay anh."

Sắc mặt Lam Thiên Dã biế đổi, ánh mắt nhìn Hoàng Bác Phong cũng trở nên bất thiện: "Lời này của anh là có ý gì?"

"Không có ý gì." Hoàng Bác Phong mỉm cười: "Không biết Lam đại thiếu có hợp tác với tôi hay không?"

"Hợp tác?" Lam Thiên Dã lập lại, nhìn Hoàng Bác Phong: "Tôi với anh có thể có gì mà hợp tác."

"Ha ha, anh với tôi tất nhiên là không có gì để hợp tác, nhưng nếu như tôi có thể giúp anh vận tác trở thành phó bí thư thị ủy Thanh Giang thì sao?" Hoàng Bác Phong tung ra mồ câu.

"Nực cười! Tôi cũng không phải là kẻ ngốc, đó là chuẩn bị cho Lâm Thiên Bình của Lâm gia, anh dựa vào gì mà nói giúp tôi giành được?"

Lam Thiên Dã rõ ràng là không tin.


Lộ ra nụ cười Thần bí, Hoàng Bác Phong bình tĩnh nhìn Lam Thiên Dã: "Chỉ cần anh theo tôi hợp tác với tôi, tất nhiên là có thể."

Lục Duệ tất nhiên không biết những điều này, lúc này tâm tình của hắn vô cùng tốt, Vương Chu và Trần Bân đều tỏ vẻ sẽ ủng hộ mình, điều này khiến Lục Duệ có chút vững tâm, ít nhất thì cho thấy phía sau hắn cũng có người ủng hộ.

Nhất là Vương Chu tỏ thái độ, đại biểu cho ý tứ của Hàn Định Bang, đại biểu cho đoàn hệ công nhận Lục Duệ, một chỗ dựa vững như vậy, Lục Duệ không có lý do gì để sợ hãi, đã có người muốn động thủ trên đầu thái tuế, vậy mọi người đấu một trận đi!

Bắt đầu từ ngay hôm nay, Lục Duệ bắt đầu thường xuyên báo cáo công tác với Hoàng Hiểu Dương và Tả Thiên Nhai, đương nhiên, đầu tiên Lục Duệ vô cùng thành khẩn thừa nhận sai lầm với thị chính phủ thị ủy, thừa nhận mình trong quá trình làm quyết sách của khu cao tân xuất hiện sai lầm, không cân nhắc tới tình huống cụ thể của khu cao tân, trong câu thông với bộ tài nguyên đất đai xuất hiện sai lầm.

Cho nên mới xuất hiện vấn đề sai quy định, bằng không lãnh đạo tỉnh ủy và bộ tài nguyên đất đai tỉnh đều đã ký tên trên văn bản chưng thu đất cho khu cao tân Thần Quang, sao có thể có vấn đề sai quy định?

Làm như vậy đương nhiên là để cho Tả Thiên Nhai và Hoàng Hiểu Dương thấy, Lục Duệ làm lãnh đạo phân quản có trách nhiệm, chẳng lẽ bọn họ làm đội trưởng đội phó thị chính phủ thị chính phủ lại không có trách nhiệm? Có một đạo bùa hộ mệnh như vậy, Lục Duệ chính là cột toàn bộ ban lãnh đạo thị chính phủ thị ủy Thanh Giang vào người mình, một khi mình vì chuyện này mà gặp xúi quẩy, như vậy có nghĩa là ban lãnh đạo thị chính phủ thị ủy Thanh Giang cũng sẽ xúi quẩy theo, ai bảo quyết sách của khu cao tân là mọi người cùng nhau làm?

Mặt khác, Lục Duệ rất sạch sẽ lưu loát gửi báo cáo cho chính phủ tỉnh H, nếu như Lục Duệ nhớ không lầm, thường ủy tỉnh ủy phân quản công nghiệp là người của bí thư tỉnh ủy Giang Vĩnh Lực, nếu đã lộn xộn, dứt khoát kéo nhiều người vào, dù sao đến lúc đó mọi người sẽ dứt khoát chơi trò anh đùn tôi đẩy.

Cuối cùng, Lục Duệ cũng gửi một tài liệu tương tự cho thính tài nguyên đất đai tỉnh, chuyện mà bộ môn quốc thổ tỉnh không thấy có vấn đề gì.


Vì sao vừa đến bộ tài nguyên đất đai liền xảy ra vấn đề? Có phải trong đây có người muốn làm khó tỉnh H hay không? Hơn nữa, cho dù là là có vấn đề, cũng không đến mức bắt toàn bộ hạng mục dừng lại, chẳng lẽ có người cố ý muốn làm khó hạng mục của tỉnh H?

Nói tóm lại, Lục Duệ làm lớn chuyện, mà mục đích tất nhiên chính là buộc chặt thế lực toàn bộ tỉnh H lại với nhau.

Quả nhiên, chuyện này ở tỉnh H dẫn tới chấn động cực lớn, bí thư tỉnh ủy Giang Vĩnh Lực trên cuộc họp thường ủy vỗ bàn, nghiêm khắc trách cứ thành phố Thanh Giang và thính tài nguyên đất đai tỉnh đã có sai lầm, sau đó gửi kiện cáo tới quốc vụ viện, quốc vụ viện trên hội nghị xử lý thường vụ trực tiếp chất vấn bộ trưởng bộ tài nguyên đất đai Trình Văn Chiêu, có phải có bất mãn với hay không tỉnh H hay không, dựa vào gì mà làm khó hạng mục khu cao tân của thành phố Thanh Giang, đến cuối cùng, Giang Vĩnh Lực thậm chí ở trước mặt thủ tướng nói rất ác.

" Bộ trưởng Trình, chẳng lẽ, bộ tài nguyên đất đai các anh nhìn thấy trình độ đời sống của người dân thành phố Thanh Giang lên cao, nhìn thấy kinh tế thành phố Thanh Giang phát triển nhanh chóng, trong lòng có chỗ nào đó không vui? Hay là anh có bất mãn với Giang Vĩnh Lực tôi hay là người nào đó trong ban lãnh đạo tỉnh ủy tỉnh H, chỉ cần anh nói ra, tôi sẽ trực tiếp xin lỗi anh! Có điều, tôi xin anh buông tha cho thành phố Thanh Giang, lưu lại đường sống cho quần chúng, thế nào?"

Những lời này của Giang Vĩnh Lực cũng là bất lực, hắn là bí thư tỉnh ủy tỉnh H, bất kể hắn thuộc phe phái nào, nếu như không thể tranh thủ nhiều lợi ích hơn cho tỉnh H, như vậy tất nhiên sẽ không thể khống chế toàn cục trên cuộc họp thường ủy, mắt của thế lực khắp nơi đều đang nhìn chằm chằm mình, xem hắn xử lý chuyện này như thế nào, cái này gọi là tên đã trên dây không thể không phát, cho dù là vì mặt mũi, Giang Vĩnh Lực cũng phải biểu hiện ra sự cực kỳ cường ngạnh.

Trình Văn Chiêu tất nhiên là không cam lòng yếu thế, lập tức phản bác Giang Vĩnh Lực, nói việc trưng dụng đất của khu cao tân thành phố Thanh Giang có thao tác sai phạm, Giang Vĩnh Lực nó chuyện này đã qua xét duyệt của thính tài nguyên đất đai tỉnh, tỉnh H à bộ tài nguyên đất đai liền bắt đầu giằng co.

Điều này tất nhiên chẳng liên quan gì tới không có quan hệ gì với Lục Duệ, bởi vì cách trình độ của hắn quá xa, hắn tuy rằng là người khởi xướng, nhưng lại cũng không cần đối mặt với đối thủ cường đại như vậy, lúc này hắn đang cầm điện thoại nói chuyệ với bí thư thị ủy Thanh Giang Hoàng Hiểu Dương, Lục Duệ kể lại tiến triển của toàn bộ sự việc gần đây với Hoàng Hiểu Dương, cuối cùng nói: "Bí thư Hoàng, hay là tôi về nhé?"

"Về?" Hoàng Hiểu Dương cười lạnh một tiếng, Lục Duệ thậm chí có thể tưởng tượng được sắc mặt của hắn hiện tại đang âm trầm cỡ nào: "Việc đã đến nước này, anh trở về cũng không có tác dụng gì.

Tôi thấy thế này đi, anh cứ tiếp tục ở lại ở kinh thành hoạt động một chút, nếu tỉnh ủy đã tham gia, tin rằng không lâu nữa sẽ có kết quả.

Phó thị trưởng Lam nếu không có tác dụng gì thì anh có thể cho cân nhắc để anh ta về trước."


"Tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ của thị ủy." Lục Duệ lập tức lớn tiếng, có điều lại bảo: "Bí thư, tôi thấy hay là để phó thị trưởng Lam ở lại đi, tuy rằng không thể giúp được nhiều, có điều nhà hắn ở kinh thành, rất nhiều quan hệ quen thuộc hơn tôi, có lẽ có thể giúp được gì đó?"

Cân nhắc một chút lời nói của Lục Duệ, Hoàng Hiểu Dương không nghĩ nhiều, gật đầu: "Vậy cũng được, tôi tin năng lực của anh, thị ủy thị chính phủ hậu thuẫn cho các anh."

Buông điện thoại, khóe miệng Lục Duệ nổi lên một tia cười lạnh, Hoàng Hiểu Dương hiện tại cũng là bất lực, mình cột toàn bộ ban lãnh đạo thị ủy Thanh Giang vào với nhau, hắn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn mình ở kinh thành, trừ phi tỉnh ủy bị bộ tài nguyên đất đai đánh gục, nếu không cho họ mấy lá gan, họ cũng không dám tùy tiện động tới mình.

Sở dĩ để Lam Thiên Dã ở lại kinh thành, Lục Duệ là cân nhắc hắn quả thực không hề thiếu phương pháp, dựa theo lời của Lam Hiểu Âu, thế lực của đám người Trình Dã chính là Lam Thiên Dã tiên phong tiếp xúc, Lục Duệ cân nhắc nếu có chuyện gì, có thể để Lam Thiên Dã đi liên hệ.

"Reng reng!" Tiếng chuông điện thoại vang lên, Lục Duệ cúi đầu nhìn số, khóe miệng cong lên, ấn nút nghe: "Sao lại gọi điện thoại cho anh vậy?"

Bên kia truyền đến giọng nói có chút trầm thấp của Lâm Nhược Lam: "Anh vì sao lại gạt em?"

Lục Duệ sửng sốt, vẫn giả bộ hồ đồ nói: "cô nó gì thế, tôi gạt cô cái gì?"

"Còn giả vờ nữa." Lâm Nhược Lam bực mình: "Hiểu Âu gọi điện thoại cho em, chuyện anh bị tam thúc tính kế, vì sao muốn giấu em? Còn nữa, chuyện Lâm Thiên Bình muốn tới Thanh Giang hái đào, anh vì sao cũng không nói?"

Ngữ khí của cô ta dần dần mang theo một chút nghẹn ngào: "Anh vì sao muốn một mình gánh vác tất cả? Tư vị bị người ta phản bội rất khổ sở, em biết mà, nhưng anh còn có em."

Lục Duệ im lặng, một lúc sau mới chậm rãi nói: "Anh biết, cho dù toàn thế giới đều phản bội anh thì tôi biết vẫn còn có em bên anh.".

Bình Luận (0)
Comment