Hoàng Hiểu Dương ngàn vạn lần không ngờ, tính toán của mình vốn là ép Lục Duệ phải trở mặt với Tả Thiên Nhai, không ngờ lại bức cho Tả Thiên Nhai nóng nảy nổi bão với mình!
Thật ra hắn đã xem nhẹ một chuyện, Tả Thiên Nhai trở mặt với Lục Duệ thì rốt cuộc em lợi gì?
Tả Thiên Nhai là ai? Hắn là người của tỉnh trưởng Ký Thiên Vũ, nghiêm khắc mà nói thì là người của kinh hệ, với Hoàng Chiêm Sơn phần lớn là hợp tác, chứ không phải quan hệ đồng minh đáng tin cậy, cho nên nói trình độ thân mật giữa hai người không hề thâm hậu như Hoàng Hiểu Dương tưởng tượng.
Quan trọng hơn là, Tả Thiên Nhai không ngốc, hắn biết rõ, nếu như mình vì chuyện này mà trở mặt với Lục Duệ, chẳng khác nào đẩy Lục Duệ về phía Hoàng Hiểu Dương, hơn nữa mình vẫn chưa nhất định có thể ngăn cản được Mã Hướng Đông tiến vào cuộc họp thường ủy, dù sao Lục Duệ ở phòng tổ chức tỉnh ủy có quan hệ sâu hơn mình nhiều.
Trưởng phòng tổ chức Tỉnh ủy Dương Quân là người bí thư tỉnh ủy tiền nhiệm Hàn Định Bang đề bạt, mà Lục Duệ là tâm phúc của Hàn Định Bang, quan hệ hai bên rất gần, Tả Thiên Nhai chỉ cần thoáng suy nghĩ là hiểu.
Hơn nữa, trên tay Lục Duệ có ba tới bốn phiếu của thành viên cuộc họp thường ủy, đắc tội với Hoàng Chiêm Sơn thì nhiều nhất chỉ tổn thất một, nếu thực sự bức Lục Duệ về phía Hoàng Hiểu Dương, chẳng khác nào mất quyền chủ động trên cuộc họp thường ủy thị ủy Thanh Giang, Tả Thiên Nhai tất nhiên sẽ không làm ra loại chuyện tự hủy tường thành này.
Cho nên, hắn vô cùng dứt khoát trực tiếp hướng đầu mâu về phía Sở Kiếm, dù sao mình đã chống đối với Hoàng Hiểu Dương, vậy thì dứt khoát phân thắng bại đi không cần thiết phải đắc tội với Lục Duệ.
Hoàng Hiểu Dương ngàn tính vạn tính không ngờ bức quá khiến Tả Thiên Nhai bạo phát với mình, hắn nhìn qua thì là đang bức Lục Duệ và Tả Thiên Nhai trở mặt, trên thực tế lại là đang ép Lục Duệ tỏ thái độ, không biết Tả Thiên Nhai lại không muốn nhìn thấy Lục Duệ tỏ thái độ vào lúc này, bởi vì Lục Duệ một khi tỏ thái độ, thế cục của cuộc họp thường ủy tất nhiên sẽ mất khống chế.
" Đồng chí Tả Thiên Nhai, anh phải chú ý phương thức và cách dùng từ của mình." Hoàng Hiểu Dương bực bội, nhìn Tả Thiên Nhai rồi lập lại lời nói.
Tả Thiên Nhai không chút úy kỵ nhìn Hoàng Hiểu Dương, trầm giọng nói: "Bí thư Hoàng, tôi cho rằng hội nghị hôm nay không cần thiết phải tiến hành nữa, phòng tổ chức đối với chuyện lần này phải có lời với thị ủy, chuẩn tắc đề bạt bổ nhiệm cán bộ của chúng ta là gì? Là công bình, công chính, công khai! Nhưng hiện tại phòng tổ chức không ngờ lại bao biện làm thay! Cứ tiếp tục như vậy, chúng ta làm sao đối mặt được với sự nghi ngờ của tỉnh ủy tỉnh chính phủ, làm sao lãnh đạo công tác sau này? Toàn bộ ban lãnh đạo chúng ta sẽ ở trong tình huống bị động!"
"Anh!" Lời nói của Tả Thiên Nhai lập tức khiến Hoàng Hiểu Dương thiếu chút nữa thì tức quá ngất xỉu, quát lớn: "Anh đây là vô tổ chức, vô kỷ luật! Làm bừa bãi!"
Tả Thiên Nhai không chút khách khí tiếp tục nói: "Người Vô tổ chức, vô kỷ luật không phải tôi, mà là đồng chí nào đó, bí thư Hoàng đừng vu khống người tốt!"
Lục Duệ vừa thấy tình huống này.
Cau mày, tuy rằng trong lòng vô cùng khinh thường hai người này, nhưng hắn biết rõ, không thể để bọn họ tiếp tục cãi nhau nữa, như vậy, ban lãnh đạo thành phố Thanh Giang thực sự sẽ trở thành trò cười cho toàn bộ tỉnh H, nghĩ đến đây, Lục Duệ vội vàng đứng lên đi đến trước mặt Hoàng Hiểu Dương, khẩn thiết nói: "Bí thư Hoàng, ngài đừng tức giận, đừng tức giận.
Hay là thế này đi, chúng ta trước tiên bình tĩnh một chút lại đã."
Nói xong, Lục Duệ quay đầu, đánh mắt ra hiệu cho đám người Lý Giang Nam, các thường ủy còn lại tất nhiên cũng không ngốc, biết lúc này tuyệt đối không thể để thị trưởng và bí thư thị ủy tiếp tục cãi nhau nữa, vốn chuyện này cũng đã đủ thái quá rồi.
Cứ tiếp tục, thực sự sẽ xảy ra đại sự.
Mọi người đều đứng lên khuyên Tả Thiên Nhai và Hoàng Hiểu Dương, Lý Giang Nam thì dứt khoát cùng bí thư Ủy ban kiểm tra thành phố Diêm Quang Minh hai người mỗi người một bên đỡ Tả Thiên Nhai ra khỏi phòng họp.
Cuộc họp thường ủy thị ủy Vốn đang trang nghiêm không ngờ lại kết thúc bằng kiểu buồn cười này.
Tuy rằng trong lòng cảm thấy loại chuyện này vô cùng thái quá, có điều Lục Duệ vẫn khuyên Hoàng Hiểu Dương, hắn và chủ nhiệm văn phòng thị ủy Trương Triêu Dương cùng nhau khuyên Hoàng Hiểu Dương về văn phòng bí thư thị ủy.
Hoàng Hiểu Dương lúc này sắc mặt xanh mét.
Một câu cũng không nói nên lời, chỉ không ngừng thở hổn hển, ngực phập phồng, nhìn ra được, hắn lúc này phẫn nộ tới cực điểm, từ khi đảm nhiệm bí thư thị ủy thành phố Thanh Giang tới nay, tuy rằng vẫn luôn có chuyện thế này thế kia, nhưng cuộc họp thường ủy giống như hôm nay thì lần đầu tiên phát sinh.
Càng đừng nói tới những hành vi của Tả Thiên Nhai hôm nay hoàn toàn chính là trực tiếp công khai khiêu khích tôn nghiêm của bí thư thị ủyhắn.
Nói thật, Lục Duệ đối với chuyện phát triển tới tình trạng này, thực sự cũng không ngờ, hắn lúc ấy nghe thấy Mã Hướng Đông được đề danh làm nhân tuyển thường ủy tân nhiệm, quả thực cũng động lòng, thậm chí lúc đó hắn đã chuẩn bị trở mặt với Tả Thiên Nhai mà nghiêng về phía Hoàng Hiểu Dương.
Dù sao bất kể là thế nào, nếu như thực sự có thể để Mã Hướng Đông dùng thân phận cục trưởng công an tiến vào cuộc họp thường ủy thị ủy, đối với thế lực của mình có thể nói là một sự tăng cường cực lớn, huống chi Lục Duệ biết, ngày của Hoàng Hiểu Dương không còn dài, nếu thực sự là xuất hiện tình trạng Hoàng Hiểu Dương rơi đài, như vậy trong thời gian ngắn, nhất là khi bí thư thị ủy tân nhiệm chưa nắm trong tay toàn cục, mình và Tả Thiên Nhai đánh cờ, tất nhiên sẽ trở thành chủ lưu trên chính đàn Thanh Giang.
Chính đàn Thành phố Thanh Giang là giống như Tam Quốc Diễn Nghĩa, hiện tại cho thấy, Tả Thiên Nhai là nước Ngụy, thực lực cường đại nhất, có đại gia tộc của tỉnh lý và kinh thành làm ô dù, hơn nữa gần đây hắn áp chế bí thư thị ủy Hoàng Hiểu Dương này rất lợi hại, bộ dạng kiêu ngạo ương ngạnh.
Ngược lại, bí thư thị ủy Hoàng Hiểu Dương thì thuộc nước Thục thực lực yếu kém, dựa vào cơ sở quần chúng có vẻ không tồi, so với Hoàng Hiểu Dương và Sở Kiếm ở thành phố Thanh Giang kinh doanh nhiều năm, quan hệ nhân mạch với người trong thành phố thì Lục Duệ và Tả Thiên Nhai hai người khó có thể so bì.
Hai bên tranh đấu, mục đích để tranh đoạt quyền chủ đạo cuộc họp thường ủy, thậm chí thành phố thành phố Thanh Giang.
Mà Lục Duệ là nước Ngô tọa sơn quan hổ đấu, có thế lực thuộc về mình, có thuộc hạ dựa vào hắn để phát triển, điều Lục Duệ phải làm, chính là khi hai người này tranh đấu, lựa chọn thời cơ thích hợp mở rộng thế lực.
Hiện tại xem ra Tả Thiên Nhai tựa hồ không biết chuyện Hoàng Hiểu Dương có thể bị điều chỉnh, cho nên hắn mới thà trở mặt với Hoàng Hiểu Dương chứ không muốn đắc tội với Lục Duệ, lúc ban đầu Lục Duệ còn tưởng rằng Tả Thiên Nhai sẽ mình đầu mâu về phía mình, nhưng hắn ngàn vạn lần không ngờ, Tả Thiên Nhai lại nã pháo thẳng vào Hoàng Hiểu Dương.
Có điều nếu cẩn thận cân nhắc thì có thể lý giải, Hoàng Hiểu Dương là bí thư thị ủy, là người đứng đầu thị ủy, mà Lục Duệ chỉ là người số hai của thị ủy, cho dù là thế lực của Lục Duệ tăng mạnh, đối với Tả Thiên Nhai mà nói, tính uy hiếp của hắn cũng không mạnh như Hoàng Hiểu Dương, nếu thực sự là Tả Thiên Nhai lựa chọn liều chết với Lục Duệ, một khi bức Lục Duệ tới bên Hoàng Hiểu Dương, vậy trên cơ bản Hoàng Hiểu Dương chẳng khác nào chỉnh hợp được cả thị ủy, một bí thư thị ủy chỉnh hợp được thế lực bên đảng uỷ, mục tiêu tiếp theo của hắn tất nhiên chính là vươn tay về phía chính phủ.
Phải biết rằng khu cao tân Thần Quang mắt thấy sẽ có chính tích đã bị phó bí thư thị ủy Lục Duệ cầm giữ, nếu như Hoàng Hiểu Dương lại chiếm được địa vị lãnh đạo tuyệt đối trên cuộc họp thường ủy thị ủy, vậy Tả Thiên Nhai ở thành phố Thanh Giang sẽ mất đi quyền lên tiếng rất lớn, hơn nữa đây chỉ bắt đầu, nếu như Lục Duệ vẫn duy trì cực ly với Hoàng Hiểu Dương và Tả Thiên Nhai cũng tốt, ba người đại biểu cho ba cỗ thế lực khống chế nhau, loại cân bằng này vẫn có thể chấp nhất.
Nhưng, đây là điều không thể.
Hoàng Chiêm Sơn sẽ không cho phép Mã Hướng Đông tiến vào cuộc họp thường ủy thị ủy, bởi vì một khi xuất hiện tình huống như vậy, áp lực của hắn đối với cục trưởng công an Mã Hướng Đông sẽ nhỏ hơn, vốn còn có thể dựa vào mình là thường ủy thị ủy, bí thư Ủy ban chính pháp thành phố áp chế Mã Hướng Đông một chút, nhưng nếu như Mã Hướng Đông cũng thành thường ủy thị ủy thành phố Thanh Giang, vậy có nghĩa là địa vị của hai người như nhau, từ đó, Hoàng Chiêm Sơn muốn đứng vững ở Ủy ban chính pháp là rất khó.
Hơn nữa, Hoàng Chiêm Sơn là người đi tiền trạm của Lâm gia và Hoàng gia phái đến thành phố Thanh Giang, tuyệt đối sẽ không ngồi nhìn thế lực của Lục Duệ lớn mạnh, bởi vậy chuyện này, Tả Thiên Nhai bắt buộc phải lựa chọn.
Cho dù là vì tiền đồ chính trị tương lai của mình, Tả Thiên Nhai cũng phải giở một chút thủ đoạn với Hoàng Hiểu Dương.
"Bí thư Lục, anh đi về trước đi! Tôi không sao!" Hoàng Hiểu Dương nói với Lục Duệ, có điều Lục Duệ nhìn vẻ mặt của hắn, bộ dạng đâu có giống không sao.
Có điều nếu bí thư người ta đã nói như vậy, Lục Duệ tất nhiên sẽ không tiếp tục ở lại trong văn phòng của Hoàng Hiểu Dương, hắn cung kính gật đầu: "Bí thư Hoàng, vậy tôi về trước, ngài đừng tức giận, chuyện vẫn có thể thương lượng mà." Nói xong những lời này, Lục Duệ xoay người rời khỏi văn phòng của Hoàng Hiểu Dương, bên trong chỉ còn lại một mình hắn.
Trong nháy mắt cửa văn phòng đóng lại, Lục Duệ còn chưa đi được xa thì liền nghe thấy trong văn phòng Hoàng Hiểu Dương truyền đến tiếp vỡ đổ, Lục Duệ trong lòng khẽ động, phải biết rằng trên bàn trà của Hoàng Hiểu Dương toàn là trà cụ thượng hạng, nghe nói giá trị bất phàm, lần này thật là lãng phí!
Cuộc họp thường ủy biến thành như vậy, trong khoảng thời gian ngắn tất nhiên là chịu không thể họp nữa, mọi người về văn phòng của mình, dù sao đau đầu là hai vị đội trưởng thị ủy thị chính phủ, bọn họ nếu có thể làm lớn chuyện, vậy tất nhiên sẽ nghĩ biện pháp bình ổn, đây là chính khách, nếu như quá chú trọng mặt mũi, muốn đi trên sĩ đồ là rất khó.
Lục Duệ trở lại văn phòng của mình, nghĩ một lát rồi nói với Lý Giang: "Anh gọi điện thoại cho hội quản ủy khu cao tân, bảo Quản Chi Trung tới đây một chút.
Thuận đường thì thông tri cho cục trưởng Mã của cục công an." Tuy rằng là tâm phúc của mình, nhưng trấn an thích hợp là vẫn cần..