Chương 165: Hành hạ đến chết (3)
Vẻ mặt Yến Trì u ám, quả nhiên cũng không ngoài ý muốn, lúc hắn nhận được tin tức cũng đã nghĩ như vậy. Tần Hoan nói với Yến Trì xong thì Uông Hoài Vũ ở bên cạnh lại ngoài ý muốn hơn nữa, "Ý của Cửu cô nương chính là... là 2 vụ án này có liên quan?"
Tần Hoan nheo mắt, ngược lại nhìn sang Yến Trì, "Ta nhớ rõ Điện hạ đã từng nói qua, năm đó trước khi xảy ra đại án cướp vàng thì chủ tướng áp giải quân lương đã dùng kế điệu hổ ly sơn. Lúc đó ta còn hỏi Điện hạ có phải là có người để lộ tin tức ra bên ngoài hay không, thế nhưng hiện tại ta lại có một suy đoán khác. Có phải có người lợi dụng quan hệ thân thuộc với người trong đội áp tải nên mới lấy được tin tức điệu hổ ly sơn này? Rồi sau đó lại dựa vào quan hệ này, trong lúc bọn họ không hề phòng bị mà sát hại mạng người để cướp vàng. Đồng thời bọn chúng còn giả làm gia đinh và binh sĩ đi theo đoàn, bởi vậy cho nên mới giết sạch tất cả những người ở trạm dịch. Nếu như đây chỉ là đám thổ phỉ trắng trợn tấn công thì không có khả năng không hề lưu lại bất cứ dấu vết nào thế này."
Đáy mắt Yến Trì tối sầm lại, lại thêm lần nữa Tần Hoan có suy nghĩ giống hệt với hắn.
Uông Hoài Vũ nhìn Tần Hoan, sau đó lại nhìn Yến Trì, đôi mắt trực tiếp trợn to lên như 2 quả chuông...
Chết một người là Thanh Quân, lại chết thêm một người nữa là mệnh quan triều đình Lưu Nhân Lệ, hiện giờ thậm chí còn dính líu đến một vụ đại án còn chưa được phá vào 15 năm trước? Vô hình chung, giống hệt như có một ngọn núi lớn đặt ở trên vai Uông Hoài Vũ, nếu như lời Cửu cô nương nói là sự thật, thì vụ án quá mức khủng khiếp. Nếu như ông có thể phá được vụ đại án cướp vàng kia, chẳng lẽ không phải là...
Đáy mắt Uông Hoài Vũ vừa chần chừ lại vừa hưng phấn, ông hít một hơi thật sâu rồi nói, "Cửu cô nương nói có lý, trước đây chúng ta cho rằng cái chết của Thanh Ly có thể là ngoài ý muốn, thế nhưng hiện tại cái chết của cả 3 người này gộp lại thì cũng không thể nói là gợi nhớ đến cách chết trong vụ án 15 năm trước. Nếu nói như vậy, thì có vẻ như có người đến đây để báo thù."
Dứt lời, bản thân ông cũng tin tưởng vào suy luận này của chính mình, "Nhất định! Nhất định là như vậy! Không thì tại sao đang yên lành Thanh Quân vừa đến đã chết luôn, mà trước đó hạ quan cũng nhận ra quan hệ giữa Thanh Quân, Bàng lão gia và Lưu vận chuyển có chút không bình thường. Hiện giờ nghĩ lại, trong số bọn họ liệu có người có liên quan đến chuyện năm đó?"
Yến Trì nhìn Uông Hoài Vũ, "Thanh Quân và Bàng Phụ Lương, còn có Lưu Nhân Lệ, 3 người bọn họ đều là người Định Châu."
Trong lòng Uông Hoài Vũ lại kinh ngạc, "Vậy mà Điện hạ đã điều tra ra được, hạ quan thật sự phải trách năng lực của mình không bằng... Nếu đều là người Định Châu, khoảng cách đến Mạnh Châu cũng rất gần. Năm đó mặc dù chuyện áp tải quân lương là bí mật, thế nhưng vì đi từ kinh thành đến đây cho nên khi vào bên trong địa phận của Định Châu thì mọi người cũng đều biết cả. Nói như vậy thì khả năng càng cao rồi..."
Giọng nói Yến Trì trầm định, "Đây chỉ là một phương hướng, Uông Tri phủ định điều tra thế nào thì cứ tiếp tục tra đi, tạm thời đừng để lộ ra chuyện chúng ta nghĩ đến vụ án năm đó. Nếu như thật sự có liên quan đến vụ án năm đó, vậy thì nhất định cũng sẽ biết người biết nội tình ngày xưa đến đây báo thù rồi. Trong âm thầm, chúng ta lại phải đề phòng bước tiếp theo hung thủ định làm gì."
Uông Hoài Vũ vội vàng đáp lời, mà hiện tại ông cũng phản ứng cực nhanh, "Vụ án 15 năm trước tổng cộng có 4 cách chết, trước mắt đã thấy được 3 loại, loại sau cùng chính là phóng hỏa. Bước tiếp theo của hung thủ có thể là phóng hỏa hay không?"
Uông Hoài Vũ nhìn Yến Trì rồi lại nhìn Tần Hoan. Tần Hoan và Yến Trì cũng liếc nhau, Yến Trì gật đầu, "Đúng là có khả năng này, mà chuyện này nếu như thật sự có liên quan thì chắc hẳn sẽ liên quan đến Bàng Phụ Lương. Mục tiêu tiếp theo của hung thủ cực kỳ có khả năng chính là ông ta."
Uông Hoài Vũ cảm thấy được vụ án này liên lụy rộng như vậy thì càng lúc càng khó giải quyết, thế nhưng nhìn thấy Tần Hoan và Yến Trì cùng ở đây thì không hiểu sao trong lòng ông lại sinh ra một luồng khí phách. Ông đảo mắt, "Đúng rồi, nếu Bàng Phụ Lương quả thật có liên quan đến vụ án năm xưa, chuyện đó phát triển đến bây giờ thì liệu có phải chính ông ta cũng phát giác ra chỗ không đúng? Bản thân ông ta liệu có phòng bị không?"
Sắc mặt Yến Trì khoan khoái đôi chút, "Uông Tri phủ có thể thử một lần."
Uông Hoài Vũ suy nghĩ trong giây lát, "Được, hạ quan biết phải làm thế nào rồi..."
...
Cửa phòng vừa mở, Uông Hoài Vũ bước nhanh từ bên trong ta. Ông vừa ra thì Yến Ly lập tức tiến lên phía trước hỏi, "Uông Tri phủ, thế nào rồi?"
Phòng bên ngoài có Bàng Phụ Lương và Bàng Hữu Đức đang chờ, Tần Diễm cũng có mặt. Yến Ly vừa hỏi thì cả 3 người đều quay sang nhìn Uông Hoài Vũ, vẻ mặt ông tỏ ra đau khổ kịch liệt, "Lưu vận chuyển đúng thật là bị chết chìm, hiện tại đã được kiểm chứng rồi. Còn ông ta tự mình ngã xuống hay là bị người khác đẩy xuống thì vẫn còn phải dùng biện pháp khác mới biết được. Có điều, đang êm đẹp Lưu vận chuyển cũng sẽ không thể tự ngã xuống hồ được."
Không riêng gì Uông Hoài Vũ nghĩ như vậy, mà những người khác cũng nghĩ như vậy, vụ án này chắc chắn là mưu sát.
"Quá kỳ lạ, Thanh Quân chết rồi thì thôi, cũng xem như là có người kết oán với bà ta. Thế nhưng Lưu vận chuyển sao lại chết rồi? Ai có thù với ông ta hay sao? Trong phủ Bàng gia này, nhiều người như vậy..."
Yến Ly nghi hoặc một lúc xong lại nhìn về phía Bàng Phụ Lương, Bàng Phụ Lương là chủ nhân tòa viện, theo lý mà nói thì ông ta chính là người dễ dàng làm những chuyện mà không muốn người khác biết nhất, thế nhưng mặt khác, ông ta cũng không thể nào giết người ở ngay trong nhà mình được.