Quyền Tài

Chương 452

Trong điện thoại.

“Huyên di, em ăn trước đi, anh đi mua xổ số”.

“Xổ số? Đã muốn tám giờ rồi?”

“Đúng, trước không nói, anh đi cho kịp giờ”.

“Đừng quá sốt ruột, mua không được thì thôi, anh lái xe chú ý an toàn, biết không?”

“Biết rồi, lát nữa gặp”.

Không kịp cùng Cù Vân Huyên nhiều lời, ngắt điện thoại, Đổng Học Bân vừa thấy đèn đỏ bật xanh, hắn lập tức giẫm chân ga nhìn về phía ven đường, ánh mắt rơi xuống một cái hộp đèn, chính là nó. Điểm bán số xố ở Bắc Kinh vẫn là rất nhiều, hầu như trên mỗi đường đều ít nhất có một chỗ. Đổng Học Bân sau khi nhìn thấy một chỗ, vội vàng đưa xe vào, két một tiếng dừng ở ven đường.

Còn chưa tới bốn phút nữa!

Mở cửa xuống xe, Đổng Học Bân đi nhanh vọt vào trong quán.

Trong quán ước chừng có bảy tám người, có hai người đang xem các loại hình xổ số, mấy người còn lại đều là chơi song sắc cầu, đang ở thảo luận con số kỳ này.

“Kỳ này tôi xem nên có 11”.

“Ừm, 11 có khả năng, sáu kỳ rồi chưa thấy ra qua”.

“Được, kỳ rồi đã xuất hiện thì càng khó ra”.

Lại nhìn trên máy đánh số, ông chủ đang đánh số cho một người trung niên, một tấm xổ số từ trong máy đi ra. Đổng Học Bân đi qua, trong lòng nói ngươi nhanh lên, nhìn lên đồng hồ, trên mặt nhịn không được lộ ra thần sắc vội vàng, còn có ba phút nữa!

Lúc này, người trung niên rốt cuộc đã mua xong, thanh toán tiền.

Vừa thấy, Đổng Học Bân lập tức nói: “Đến tôi chưa? Tôi đọc số anh đánh vào, phiền toái nhanh một chúy được không?”

Ông chủ cũng biết thời gian không nhiều lắm, gật gật đầu, “Được, đọc đi”.

“…01, 04, 05, 09, 15, 17, dãy số đặc tuyển là 06”.

Bốp bốp bốp bốp, ông chủ thuần thục thao tác, “Mua mấy tờ?”

Nói xong thì lại nhìn lên màn hình mua trúng thưởng, Đổng Học Bân nói: “Số này mua mười tờ… không, đợi chút” Cắn răng một cái, Đổng Học Bân nghĩ cũng đã đến bước này, thì phải chơi tới một chút, “Con mẹ nó, không chơi mười tờ, mua một trăm tờ đi!”

Đổng Học Bân là bất cứ giá nào, mạo hiểm thì mạo hiểm đi!

Ông chủ ngạc nhiên, mấy ngời chung quanh cũng đều kinh sợ.

Kháo! Một trăm tờ? Người này có điên không?

Năm tờ mười tờ còn thực thông thường, nhưng một trăm tờ thật sự có điểm nhiều quá, người nọ là muốn đem giải thưởng song sắc cầu kỳ này toàn bộ vét sạch sao? Nhưng đâu có nghĩa là sẽ trúng, một trăm tờ toàn hạ ở một dãy số, như thế chẳng khác nào là mất tiền không, ăn thiệt thòi, nếu thật muốn mua nói, mua rộng ra tỷ lệ cũng cao hơn một ít.

Đổng Học Bân thấy ông chủ ngây người, không khỏi thúc giục nói: “Phiền toái nhanh lên, liền một trăm tờ!”

“Ok” Ông chủ vui vẻ, lập tức xuất phiếu cho hắn.

“Đúng rồi.” Đổng Học Bân lại nói: “01, 03, 06, 08, 16, 18, dãy số đặc tuyển là 02, số này cũng mua một trăm tờ”.

Còn chưa đến hai phút!

Đổng Học Bân một người chiếm lấy máy, liên tục nói ba bốn dãy số, mỗi một dãy đều thua một trăm tờ, dãy số sau đó đều là hắn nói đại ra, cũng không phải sợ ra vấn đề mới mua một cái bảo hiểm, nếu mở thưởng thực ra hiệu ứng con bướm gì đó, vậy thì mình mua số nào cũng không trúng được, Đổng Học Bân sở dĩ làm như vậy thuần túy vì che dấu sự chú ý, liền chỉ mua một số thì quá bắt mắt, nhưng mua nhiều như vậy mà nói nếu trúng, là có thể quy kết là một loại vận khí tốt.

Thanh toán xuất phiếu, thời gian vừa vặn tám giờ đúng!

“Hết hạn” Ông chủ tuyên bố.

Ở mọi người nhìn theo, Đổng Học Bân cầm xổ số của mình lên xe, nắm tay lái thở một hơi thật mạnh, nếu một trăm giải xổ số đều trúng, mình cùng Huyên di khẳng định một đêm phất nhanh, bất quá phương pháp này chỉ có thể dùng một lần, một là mình không có nhiều thời gian còn thừa như vậy mà tiêu phí ở trên mặt này, hai là trước kia mình cũng đã trúng số xố qua, lần này nếu lại trúng, lần sau Đổng Học Bân mặc dù có thể trúng thưởng cũng không dám mua, trên thế giới không có khả năng có người có vận khí tốt như vậy, một lần hai lần giải nhất còn có thể, nhưng ba lượt bốn lượt còn có điểm mơ hồ, không chuẩn sẽ bị người có tâm phát hiện, cho nên an toàn mà nói, mấy năm nữa là tuyệt đối không thể trúng xổ số.

Cửa bắc phố Hòa bình.

Đổng Học Bân lái xe lại đây, sau khi xuống xe nhớ tới một sự kiện, không lên lầu, mà là quay đầu đến một cửa hàng bảo vệ sức khoẻ ở cửa tiểu khu mua bình dầu bôi trơn, lúc này mới trở về nhà.

Leng keng, leng keng.

Cửa mở, Cù Vân Huyên cười để hắn vào nhà, “Mua được chưa? Mua loại gì?”

“Song sắc cầu” Học Bân cởi giày, đem xổ số đưa cho nàng, “Em xem xem, anh cảm thấy kỳ này hy vọng rất lớn nha, ha ha, đê xem vận khí của anh”.

“Vận khí của anh luôn luôn tốt, ồ, một số một trăm tờ? Nhiều như vậy?”

“Mua thì mua nhiều chút, nếu chỉ trúng một tờ thì cũng không có ý nghĩa”.

“Em ngày hôm qua cũng mua song sắc cầu, vậy hai ta liền xem một lần ai vận khí tốt đi, đi, rửa tay đi ăn cơm, em đi hâm nóng đồ ăn cho anh”.

Lại ăn cơm?

Đổng Học Bân vừa rồi đã ăn qua, bất quá là một thời gian khác, giờ cũng có chút đói bụng, liền lại ăn một lần cơm.

Sau khi ăn xong, Đổng Học Bân không gây họa cho Huyên di, hắn tâm tư không ở nơi này, hơn nữa mới vừa rồi cũng đã sớm hưởng qua một cái tư vị cạy cửa sau, Đổng Học Bân liền đi qau sô pha ngồi, muốn hút thuốc, nhưng nhìn bụng của Huyên di lại nhịn xuống, bắt đầu cầm lấy xổ số để xác nhận lại, sợ mua sai dãy số, lần này đã tiêu phí thời gian còn thừa của hắn, hiện tại thời gian còn lại chỉ có vài phút, nếu mua sai thì thiệt thòi lớn rồi.

Đang cầm chén trà, Cù Vân Huyên dịu ngoan ngồi bên cạnh hắn, đằng ra một bàn tay nhéo nhéo khuôn mặt hắn, “Hôm nay sao lại để tâm như vậy? Chỉ quan tâm xem xổ số, ngay cả em cùng đứa nhỏ cũng không để ý?”

Đổng Học Bân a một tiếng, “Xem em mẫn cảm kìa, như thế nào lại không để ý hai mẹ con em?”

Cù Vân Huyên nhìn nhìn hắn, “Mỗi lần anh tới đều trước ôm bụng em một cái”.

Đổng Học Bân trong lòng nói anh đã sớm ôm rồi mà, quay người lại, ôm nàng kéo qua, “Tiểu bảo bối, nghe thấy ba ba nói chuyện không? Nghe thấy được liền đá đá ba nào” Rồi nhấc đầu ha ha cười nói: “Như vậy được rồi chứ?”

“Có lệ” Cù Vân Huyên lườm hắn một cái, “Anh chẳng có thành tâm chút nào cả!”

“Ha ha, chốc lát nữa sẽ có người cao hứng cho em, chờ xem, sắp mở thưởng rồi” Đổng Học Bân ôm nàng hôn một cái, “Chúng ta lại muốn phát tài”.

“Trúng hay không còn chưa biết mà, anh cứ làm như là anh mua trúng không bằng”.

“Anh không mua trúng sao?”

“Ha ha, nếu trúng cũng là em mua trúng”.

“Hắc, em còn không chịu phục? Được, hôm nay để cho em xem vận khí chồng của em, phải cho em tâm phục khẩu phục”.

“Nói năng ngọt xớt, đánh giờ!”

Năm phút…

Mười phút…

Bán giờ......

Rốt cuộc đến giờ mở thưởng!

Cù Vân Huyên cảm xúc cũng rất cao, sớm liền mở TV sau đó lấy ra xổ số nàng mua hôm qua nhất nhất để lên trên bàn trà, “Em hôm nay cũng không tin, lần trước là anh mua trúng thưởng, lần này cũng nên là em”.

Đổng Học Bân cười nói: “Không trúng đừng có khóc đó nha”.

“Anh cho em là ai vậy? Chọc đánh”.

Công chứng viên đã xuất hiện, MC đang giới thiệu - mở thưởng.

Cù Vân Huyên nhìn xổ số trong tay nàng, Đổng Học Bân cũng nhanh cầm lấy xổ số của hắn, tinh thần đề cao, nháy mắt cũng không nháy mắt nhìn thẳng lên màn hình TV, chỉ thấy nhân viên công tác đang thao tác máy, tiểu cầu đang quay cuồng.

Đến đây!

Quả cầu thứ nhất ngay sau đó liền mở ra!

Định thần vừa nhìn, là 04! Cùng con số xuất hiện đoạn thời gian trước đó giống nhau như đúc!

Đổng Học Bân vừa thấy liền vui vẻ, dấu hiệu tốt!

Lập tức cầu thứ hai cũng mở -05!

Lại đến là 01!

Lại đến là 09!

Đổng Học Bân càng xem càng hưng phấn, đến cuối cùng chân cũng không biết nên đặt như thế nào, một lát chân phải đặt lên chân trái, một lát chân trái đặt lên chân phải. Trái lại Cù Vân Huyên bên kia thì khóe miệng càng ngày càng bất đắc dĩ, nhìn xem màn hình, lại cúi đầu nhìn xem xổ số, cười khổ lắc đầu.

Số thứ năm đi ra -17!

Số thứ sáu -15!

Cuối cùng là dãy số đặc tuyển -06!

Mở thưởng đã xong!

Cù Vân Huyên thở dài, đem xổ số ném lên trên bàn nghiêng đầu nhìn hắn, “Di không trúng rồi, anh thì thế nào?”

Đổng Học Bân chỉ cười mà không nói.

“Đưa cho em xem nào” Cù Vân Huyên đưa tay qua.

Đổng Học Bân đem những tờ số vì che mắt người ta mà mua, trong tay để lại dãy số mấu chốt nhất.

Cù Vân Huyên tiếp nhận xem, liếc mắt nhìn hắn một cái, “Anh không phải cũng không trúng sao? Ngay cả số đặc tuyển đều không có, đắc ý cái gì? Em ít nhất còn trúng vài số, này? Trong tay còn có? Cũng là số một trăm giải? Đưa cho em nhìn xem” Đưa tay chụp qua, thấy được Đổng Học Bân không cho, Cù Vân Huyên liền trừng mắt, giơ tay lên dọa: “Lại còn dám tránh né, tiểu bại hoại, anh có đưa hay không đây?”

“Em gọi anh một tiếng dể nghe thì anh mới đưa”.

“Anh có đưa hay không? Nói nhanh?”

“Ha ha, em không gọi thì anh cũng không cho, con số này khá lớn, anh sợ dọa em sợ”.

Vừa nghe, Cù Vân Huyên hung hăng nhéo cái mũi hắn, tức giận nói: “Sớm muộn gì cũng bị anh làm tức chết, đưa em nhìn xem, anh yêu…”

Đổng Học Bân nghe được trong lòng vui vẻ, đem xổ số đưa cho nàng, “Xem đi xem đi, đừng có bị dọa’.

“Em xem anh chính là cố lộng huyền hư” Cù Vân Huyên cầm qua, cúi đầu xem xét xem xét, bỗng nhiên sửng sốt một chút, lập tức cầm qua dãy số trúng thưởng vừa rồi dùng bút ghi lại.

01, 04, 05, 09, 15, 17, dãy số đặc tuyển 06!

Đúng rồi!

Cùng xổ số Tiểu Bân mua một chúng cũng không kém! Đều đúng rồi!

“Tiểu Bân!” Cù Vân Huyên sắc mặt cả kinh, đưa tay nhanh lôi kéo hắn, “Anh… chúng ta thực trúng!?”

Đổng Học Bân đắc ý nói: “Anh đã nói gì? Chồng của em vận khí không phải là tốt bình thường sao?”

“Ai ui, anh cũng thật là, như thế nào thực trúng?” Cù Vân Huyên hít vào một hơi, có điểm không thể tin được, “Vẫn là trúng giải nhất một trăm tờ! Một trăm tờ!?”
Bình Luận (0)
Comment