Quyền Tài

Chương 457

Lý Hồng đã chết?

Ngày hôm qua còn thấy hôm nay đã chết?

Đổng Học Bân lập tức cầm di động ngồi lên, nhíu mày nói: “Sao lại thế này?”

Phùng Phó đội trưởng giống như ở trên xe, đầu kia có thanh âm động cơ, “Tôi mới từ hiện trường trở về, đại khái trước sáu giờ có người báo án, nói trong một ngõ nhỏ phía tây ký túc xá có một cô gái cả người là máu, giống như bị xe đụng phải, trong khi chờ cứu xe cùng cảnh sát giao thông đuổi đi tới, thì người đã đã chết, giấy chứng minh trên người là Lý Hồng, đã kêu Lữ Cục trưởng đến, xác nhận người chết là vợ hắn”.

“Tai nạn xe cộ?” Đổng Học Bân kỳ quái nói: “Đội hình cảnh các anh cũng tới hiện trường?”

Phùng Phó đội trưởng nói: “Bởi vì trên người người chết có dấu vết bị người đánh qua, cho nên chúng tôi hoài nghi không phải tai nạn xe cộ, cũng có thể là có người có ý định mưu sát, hoặc là đem người chết đổ cho tại nạn xe cộ, bất quá bởi vì lái xe gây chuyện còn chưa có bắt đến, cụ thể đang điều tra chứng cứ, vừa lúc cũng muốn biết một chút tình huống phòng Chiêu thương bên này, tôi nghe nói cuộc sống tình cảm của Lý Hồng có điểm… loạn, cái này cũng là một phương hướng điều tra”.

Báo thù? Tình sát? Đổng Học Bân cảm thấy vấn đề có điểm nghiêm trọng, sau khi ngắt điện thoại, hắn mặc xong quần áo rồi đi xuống lầu lái xe, thẳng đến đại viện phòng Chiêu thương.

Một chiếc xe cảnh sát đứng ở dưới lầu, hai cảnh sát đang cùng La Hải Đình Tôn Thụ Lập vừa đi làm nói chuyện.

Đem xe dừng lại, Đổng Học Bân xuống xe đối với khoa viên chung quanh khoát tay, “Đều trở về công tác! Xem náo nhiệt cái gì!”

Mấy khoa viên lập tức giải tán, vào cơ quan.

Hai cảnh sát lập tức cung kính nói: “Đổng Cục trưởng.” Ở hệ thống, Đổng Học Bân uy tín vẫn rất cao.

Đổng Học Bân hỏi, “Lái xe gây chuyện bắt được chưa?”

“Ngoài một km trên camera theo dõi tra được một xe, là một chiếc Kim Bôi, đang truy lùng” Hai cảnh sát lại cùng bọn họ hỏi chuyện một chút tình huống Lý Hồng, ghi lại xong, liền lên xe cảnh sát rời đi.

Tôn Thụ Lập khe khẽ thở dài, La Hải Đình cảm xúc cũng không quá cao, hai người bọn họ cùng Lữ Đại Phát quan hệ vẫn không tốt lắm, cùng Lý Hồng tự nhiên cũng sẽ không hòa hợp, nhưng đều là cùng một khu nhà, mỗi ngày mua đồ ăn về nhà ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, ai ngờ ngày hôm qua còn gặp hôm nay đã chết? Hai người bọn họ ai cũng không có một chút cảm xúc vui sướng khi người gặp họa, ngược lại trong lòng mười phần phức tạp. Đổng Học Bân cũng vậy.

Một người khỏe mạnh, nói chết là chết sao?

Bất quá người nhà một Phó Cục trưởng qua đời, cũng không ảnh hưởng đến công tác bình thường của phòng Chiêu thương, Đổng Học Bân sau khi trở lại văn phòng trước tiên gọi điện thoại cho Lữ Đại Phát, tỏ vẻ an ủi, cũng cho hắn nghỉ phép. Hai người tuy rằng quan hệ không tốt, nhưng thời điểm này Đổng Học Bân nếu chẳng quan tâm còn có điểm không thể nào nói nổi, cũng có vẻ hắn khí lượng quá nhỏ, Lữ Đại Phát ít nhất cũng là lính của mình, khẳng định phải tỏ vẻ một chút.

Nhưng mà trên điện thoại Lữ Đại Phát cảm xúc tựa như không có tệ như Đổng Học Bân nghĩ, chỉ là thanh âm rất thấp trầm, tiếng khóc con của hắn Lữ Hiểu Lỗi cũng từng trận truyền đến.

Đổng Học Bân khẽ lắc đầu, cũng không biết Lữ Đại Phát là thật thương tâm đến cực điểm hay là không quá đau lòng, nếu cái sau, cái này cũng quá vô tâm đi, tốt xấu nhiều năm vợ chồng như vậy, cho dù Lý Hồng với đệ đệ hắn làm chuyện xấu, hắn cũng không nên ngay cả giọt nước mắt cũng đều không có chứ?

Quên đi, chuyện nhà người ta Đổng Học Bân cũng lười quản.

Buổi sáng.

Công tác phòng Chiêu thương triển khai đâu vào đấy, trừ bỏ một ít người khe khẽ nghị luận sự tình vợ Lữ Đại Phát ra, công tác cũng không có bị ảnh hưởng gì.

Nhưng mà ai cũng thật không ngờ, sự tình lại có thể chỉ là vừa mới bắt đầu!

Mười giờ, Đổng Học Bân được tin tức, lái xe Kim Bôi gây chuyện đã bị bắt, là một lái xe của một trường tiểu học, buổi sáng hắn đang chuẩn bị đi đón, kết quả khi đi ngang qua một cái ngõ nhỏ thì Lý Hồng đột nhiên bị người đẩy qua, đụng vào đầu xe Kim Bôi, theo lái xe kia nói, hắn lúc ấy đã muốn dọa phát mộng, từ cửa kính xe vừa thấy nữ nhân kia không được, theo bản năng nhấn ga chạy, chờ hắn quay đầu từ kính chiếu hậu nhìn lại, thì người đẩy Lý Hồng ra kia đã không nhìn thấy, chỉ cảm thấy là một nam nhân, cái khác hắn một mực không biết.

Thật sự là hắn giết?

Hoặc là ngộ sát?

Một khắc kia, Đổng Học Bân thậm chí nghĩ tới Lữ Đại Phát, nghe nói con của hai người bọn họ bị bệnh, buổi sáng Lý Hồng dậy sớm như vậy tám phần là đi bệnh viện thăm con, như vậy, Lữ Đại Phát này chẳng lẽ đi cùng? Nói không chừng là hai người bọn họ trên đường đi lại tranh cãi, sau đó đánh nhau mới hại chết Lý Hồng? Cái này cũng không phải là không thể, đương nhiên, đệ đệ hắn Lữ Đại Tài hiềm nghi cũng rất lớn, nghe Phùng Phó đội trưởng đang nói, cảnh sát đã muốn hướng về phía triển khai điều tra.

Hội Chiêu thương lập tức sẽ khai mạc, tại thời điểm mấu chốt này Đổng Học Bân cũng không muốn phòng Chiêu thương nháo ra cái tin tức gì xấu, cho nên đối với án này thực chú ý.

Mười phút…

Nửa giờ…

Một giờ…

Nhưng trải qua cảnh sát điều tra một loạt chứng cớ, đột nhiên gian tra được một cái chứng cớ lại làm cho toàn bộ nhân viên phá án đều kinh ngạc!

Cùng lúc đó, Đổng Học Bân tiếp một cuộc điện thoại, là Phùng Phó đội trưởng gọi tới, nghe xong lão Phùng nói, Đổng Học Bân mặt sắc đột nhiên biến đổi, quả thực không dám tin!

Như thế nào có khả năng??

Sau đó không lâu, một chiếc xe cảnh sát vào đại viện phòng Chiêu thương, mọi người vốn đang nghĩ đến lại là đến điều tra án Lý Hồng, ai có thể nghĩ tới mấy hình cảnh lại có thể vào văn phòng Tiểu Đổng Cục trưởng, một lát sau, Đổng Học Bân đã nhận được tin tức bình tĩnh cùng mấy hình cảnh cùng nhau đi xuống lầu, ngồi xe cảnh sát đi.

Đổng Cục trưởng bị đưa đi?

La Hải Đình cùng Quách Phàn Vỹ kinh hãi thất sắc, sao lại thế này!?



Huyện cục.

Phòng thẩm vấn.

Đổng Học Bân âm trầm ngồi ở trên ghế, đốt điếu thuốc rít vài hơi, ngẩng đầu nhìn Phó Cục trưởng Hồ Nhất Quốc, “Thẩm vấn một cán bộ quốc gia, tôi hy vọng các người hẳn là làm đủ trình tự cùng thủ tục, còn đi phòng Chiêu thương mời tôi? Hồ Cục trưởng, đã làm chưa?”

Hồ Nhất Quốc cùng Đổng Học Bân cũng là người đối đầu cũ, ở thời điểm cục vẫn không hòa thuận.

Hồ Nhất Quốc nghiêm túc nhìn hắn, “Anh yên tâm, thủ tục chúng ta đã làm”.

“Vậy tốt rồi” Đổng Học Bân liếc liếc hai hình cảnh bên cạnh, “Có gì thì cứ nói đi”.

Hồ Nhất Quốc nói: “Sáng sớm hôm nay trong khoảng thời gian năm đến sáu giờ, anh ở nơi nào? Cùng với ai? Đang làm cái gì?”

Đổng Học Bân gạt tàn thuốc, “Buổi sáng, tôi đang ngủ ở nhà”.

“Ở ký túc xá huyện ủy? Có chứng nhân không?”

“Anh có ý tứ gì?”

“Không nhân chứng?” Hồ Nhất Quốc ném ra một phần văn kiện lên trên bàn, mặt trên có ảnh chụp, là một cái túi xách nữ dính máu, “Đây là túi xách của Lý Hồng, vậy anh giải thích cho tôi, vì cái gì ở trên túi xách có vân tay của anh? Lại không chỉ một cái? Từ trên quai cho đến trên túi đều có!”

Đổng Học Bân hiển nhiên đã muốn từ điện thoại của Phùng Phó đội trưởng đã biết chuyện này, híp mắt nhìn, “Các người là hoài nghi tôi giết Lý Hồng?”

“Chúng tôi đang ở điều tra, không bài trừ khả năng này!”

Đổng Học Bân bật cười nói: “Vậy anh nói cho tôi biết, tôi giết chị ta làm gì?”

Hồ Nhất Quốc lại lấy ra một phần văn kiện, “Theo chúng tôi biết cùng điều tra, Lý Hồng từng nhiều lần cùng anh từng có xung đột, còn cào bị thương qua mặt của người giúp việc nhà anh, trước khi xảy ra chuyện, ngày hôm qua còn có người nhìn thấy anh cùng Lý Hồng ở phòng Chiêu thương từng có tranh chấp qua, hơn nữa Lý Hồng trước khi chết có dấu hiệu cùng người đánh nhau qua, trên túi xách cũng có vân tay của anh, Đổng Cục trưởng, chuyện này anh có thể giải thích cho chúng tôi không?”

Đổng Học Bân thanh âm lạnh lùng nói: “Đây là các ngươi đi điều tra, tôi có thể minh xác cho các người, từ đêm qua về nhà tôi vốn không có rời khỏi cửa, về phần trên túi vì sao có vân tay của tôi, tôi không biết, có thể là trước kia khi tiếp xúc Lý Hồng ngón tay đụng tới, cũng có thể là có người muốn hãm hại tôi, địa phương khác không có vân tay sao? Trên quần áo? Trên người? Chỉ có trên túi mới có?”

Hồ Nhất Quốc nói: “Quần áo người chết là vải dệt, mặt trên vân tay muốn lưu cũng lưu không được”.

“Thiết bị theo dõi đâu? Trong ký túc xá không có camera, nhưng ở ngoài cửa đầu đường có mà?”

“Cái này chứng minh không được anh buổi sáng không có rời khỏi ký túc xá, thiết bị có góc chết, camera cũng có chỗ ghi lại không được, hơn nữa cũng không có người có thể chứng minh anh luôn luôn ở nhà. Đương nhiên, chúng tôi cũng không có nói người là anh giết, có lẽ anh lúc ấy cùng Lý Hồng xảy ra tranh cãi, trong lúc vô tình mới làm cho Lý Hồng va vào chiếc Kim Bôi, theo pháp luật mà nói, đây là ngộ sát”.

“Phóng con mẹ nó nó rắm!” Đổng Học Bân phát hỏa.

Hồ Nhất Quốc cũng biết hỏi không ra cái gì, sửa sang ghi chép lại một chút rồi đi ra.

Hắn vừa đi, một hình cảnh bên cạnh cười khổ đối với Đổng Học Bân nói: “Đổng Cục trưởng, chúng ta cũng tin tưởng chuyện này cùng ngài không quan hệ, nhưng hiện tại chứng cớ đối với ngài thực bất lợi, trên túi chỉ có vân tay của ngài cùng người chết Lý Hồng, trừ cái đó ra… ngay cả vân tay Lữ Cục trưởng đều không có”.

Đổng Học Bân làm sao không biết?

Vân tay? Trên túi của Lý Hồng như thế nào lại có vân tay của mình? Con mẹ nó! Tên khốn nào muốn hãm hại mình đây?

Đổng Học Bân cảm thấy chuyện này rất quỷ dị, suy nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ rõ ràng, cho dù có người muốn hãm hại hắn, đem túi xách của Lý Hồng để cho mình đụng vào? Như vậy vân tay mới có thể lưu lên, nhưng Đổng Học Bân lại đối với phương diện này một chút ấn tượng cũng không có, chẳng lẽ là khi mình ngủ có người giở trò quỷ? Cũng không khả năng!

Nghĩ tới nghĩ lui, đột nhiên, Đổng Học Bân sửng sốt, vỗ mạnh lên trán!

Hắn nghĩ tới một sự kiện, thời điểm mình vừa mới nhận chức đã từng lẻn vào nhà của Lữ Đại Phát chụp ảnh Lý Hồng cùng Lữ Đại Tài, mà lúc đó, mình còn vào phòng ngủ vợ chồng hai người bọn họ, muốn lục chứng cứ phạm tội của Lữ Đại Phát, kết quả không lúc ra cái gì, vào lúc đó, những thứ trong tủ quần áo Đổng Học Bân đều lục qua một lần, cái túi xách này cũng vậy!

Kháo! Thì ra vân tay là có như thế!

Đổng Học Bân đã rõ ràng, không ai hãm hại mình, bởi vì ai cũng không biết trên túi kia sẽ có vân tay của mình, đây là trùng hợp!

Con mẹ nó! Như thế nào chuyện ghê tởm này đều lại đổ lên trên đầu anh em?

Nhưng giải thích như thế nào? Nói chính mình từng vụng trộm tiến vào nhà Lữ Đại Phát? Cái này khẳng định không được!

Đổng Học Bân cảm giác được sự tình nghiêm trọng, trong lòng lộp bộp một tiếng, có điểm không ổn!
Bình Luận (0)
Comment