Quyền Tài

Chương 58

Nửa trận sau bắt đầu.

Tiếp tục sách lược nữa hiệp đầu, đội Thành Đông ngoại trừ vài người nhận thẻ vàng còn thoáng chơi tử tế. đội viên còn lại dưới chán trên tay vẫn “rất bân” như trước, mọi người ngươi tới ta đi thay nhau tiến công, chỉ cần đoàn người Thành Tây bắt được quả bóng có uy hiếp, đội Thành Đông đều có người phạm quy, hoặc đây hoặc đốn hoặc túm hoặc kéo hoặc ôm, tóm lại chính là không cho đoàn người Thành Tây thong khoái cầm bóng tiến công.

Các đội viên đội Thành Tây bị uất ức, Từ Yến và Đổng Học Bân cùng thay uất ức!

Bời vì bạn trai bị thương, Đàm Lệ Mai phẫn nộ cố gắng lên dây thanh, “Đội Thành Tây! cố gắng lên! Đội Thành Tây! cố gắng lên!” Thường Quyên và vài nữ hài nhi xử tài vụ cùng đều lớn tiếng cố gắng trợ uy, cùng thỉnh thoảng mắng một câu vô sỉ đối với đội viên đội Thành Đông chơi cực bản trên trận đấu.

Mười lăm phút...

Ba mươi phút..

Không có bất kỳ tiến triển nào, tý sổ vẫn 0:0.

Chắng lẽ cứ như vậy là hoà sao? Đây chính là tám trận không thắng đó!

Đổng Học Bân đã bất kể trông mong đối phương có thể đạt được penalty, bởi vì cho dù mình ra bắt được cũng là thế hoà, hắn thật sự bị đội Thành Đông và Hứa Diễm làm tức gìận, vô cùng ngóng nhìn một hồi thắng lợi, báo thù vì Thung Tử cùng đội viên đội Thành Tây bị thương!

Rốt cuộc, tại lúc trận đấu đá tới hai phút cuối cùng, mắt thấy sắp chấm dứt, cơ hội đội Thành Tây đã tới!

Quách Phàn Vỹ bên phần sán đối phương, bị cầu thủ đổi phương đụng đầu gối một cái, kết quả vô tình vừa vặn rơi xuống trên chán một ít tiên phong vóc dáng cao ở phía trước đội Thành Tây, sau lưng không có người kèm, tiểu tử tiên phong thuận lợi xoay người, nhanh chóng phóng về khu cấm địa.

Từ Yến chan động tình thần, “Lên trợ giúp hắn! Toàn bộ lên đi!”

Phòng tuyến đội Thành Đông khá trống vắng, đối mặt phòng thủ chỉ có một hậu vệ, chỉ cần qua hắn, thì có hy vọng đá vào gôn!

Đoàn người Thành Tây thấy được ánh rạng đông, đều đi lên trợ giúp!

Nhưng, chợt nghe Hứa Diễm phó chính ủy bên kia hô:“Ngăn lại hắn! Đừng để cho hắn đột phá!” Lời này vừa nói ra, hậu vệ đối diện chặn lại lập tức một gia tốc, tiểu tử tiên phong dốc bóng về phía bên trái cầu môn, có lẽ muốn vượt qua từ nơi đó, ai ngờ hậu vệ căn bán mặc kệ bóng, đi lên đụng thắng vào người!

Đùng! Thanh âm thịt và thịt va chạm buồn bực!

Tiểu tử tiên phong kêu thảm ngã xuống, mồ hôi chảy vào thảm cỏ.

Đô đô, người trọng tài một lần nữa đưa ra một tấm thẻ vàng không đau không ngứa, cùng chi cho đá phạt trực tiếp (free kick)!

Nhưng thẻ vàng và free kick được cho là cái gì? Nếu như có thể đột phá, đây chính là vô ích!!

Lý Khánh nhanh chóng chạy lên trước hỏi thăm tình huống tiêu tử tiên phong, thấy hắn không có cách nào tiếp tục trận đấu, đội Thành Tây phẫn nộ rốt cục bạo phát!

“Con mẹ nó! Không đá!” Một anh chỗ em tài vụ cởi t T-shirt ném xuống trên bãi cỏ!

Quách Phàn Vỹ hổn hển nói: “Giờ đây không giơ thẻ đỏ thì khi nào cho?”.

“Ngươi nha cố tình hả?” Hai người chỗ chính trị đây người hậu vệ đối phương ngăn chặn.

Đội Thành Đông cũng không ít người nôi lên, hai bên mắng nhau vài câu, tràng diện có phần không cách nào khống chế!

Có thể là một trận thì đấu cuối cùng toàn bộ thị cơ quan, lãnh đạo hai thị cục lúc này lại có thể đi đến từ cửa hông, đoán chừng là muốn nói chuyện hoặc là thị sát thị sát tình huống, song khi hai người bọn họ nhìn thấy trên trận tình huống, lập tức quát: “Làm gì? Các ngươi làm gì?”.

Mọi người đều nhận ra hai người bọn họ, âm thanh khắc khâu dần dần nhỏ, cho đến lúc biến mất.

Lãnh đạo gìữ lại hai chòm râu chìm mặt nhìn xung quanh, “Từ Yến, Hứa Diễm, hai người các ngươi dẫn đội thế nào đây? Tư các ngươi nhìn xem cái bộ dáng này! Đây là cái gì?” Hẳn chỉ vào các đội viên trên cầu trưởng nói: “Cái này còn có một chút tính tính ký luật tổ chức sao?”

Hứa Diễm trốn tránh trách nhiệm nói: “Lừ Chủ nhiệm, là bọn Từ Cục trưởng không phục án phạt”.

Từ Yên tức gìận, kích động nói: “Lừ chủ nhiệm! Đội Thành Đông...”

“Không cân phải nói!” Lừ Chủ nhiệm rất không khách khí ngăt lời nói: “Tôi mặc kệ chuyện trên trận! Một câu! Còn có thể đá hay không?”

Từ Yến dồn dập thở hổn hển thở gấp, dừng lại vài giây đồng hồ, “...Có thể!”

Lừ chủ nhiệm khoát tay chặn lại,“Vậy nhanh bắt đầu!” Dứt lời, hắn cũng không còn tâm tình xem trận đấu, sau khi hừ một tiếng, cùng với cái lãnh đạo thị cục khác đi ra từ cửa hông đối diện.

Hứa Diễm cười cười xem xét Từ Yến, “Từ phó cục trưởng, nên thay người đi?”

Trong lòng Lý Khánh rất là bất mãn đối với Hứa Diễm, nhưng người ta là lãnh đạo, hắn không nên biểu hiện ra ngoài, chỉ có thể dắt giọng nói: “Thay người! Tiên phong!” Những người phân cục Thành Tây đen cô vù không phải nữ nhân chính là người trung niên, danh sách thay thế bô sung cùng chỉ thừa lại Đổng Học Bân, một thủ thành, còn có tiên phong để đổi sao?

Từ Yến trong lòng biết đại the đã mất, trận đau hôm nay là không thể nào thắng.

Reng reng reng, điện thoại trong bọc nàng vang lên, Từ Yến có điểm mệt mỏi bả quyền chỉ huy giao cho trong tay Lý Khánh, mình thì ngồi xuống chỗ đội dự bị, nhìn xem dãy số điện thoại, đúng là nàng chồng trước đánh tới, thì ra là trượng phu giờ đây của Hứa Diễm. Từ Yến nhíu lông mày một cái, an nút nghe, ngừ khí lạnh lùng nói: “Alo, chuyện gì?”

Đầu kia truyền đến một giọng nam khàn khàn, “Con đâu?”

Từ Yến nói: “Ở nhà chơi máy vi tính”.

“Tại sao cô lại để nó chơi trò chơi? Tôi đã biết tới chỗ cô là không có gì tốt rồi!” Nam nhân không vui nói: “Hôm nay tôi tan tầm sớm, như thế này, tôi đón con đi, ngày mai sinh nhật Hứa Diễm, tuần lễ trước con nói muốn chúc mừng sinh nhật cho nàng, cuối tuần này sẽ không ở chỗ cô, tháng sau nói sau”.

Từ Yến bông xiết chặt điện thoại tay, “Anh có ý tứ gì? Mỗi tháng con phải theo tôi ở một tuần! Đây là trước khi ly hôn đã nói! Giờ đây vừa mới vài ngày anh đã muốn đón đi?”

“Không phải nói Hứa Diễm sắp sinh nhật sao? Con cùng đồng ý!”

“Chị ta sinh nhật có quan hệ gì với con tôi?”

“Tôi không muốn nói với cô! Con tôi sẽ đón đi! Cứ như vậy!”

“Anh...” Nghe thanh âm trong điện thoại di động bỗng xuất hiện tiếng tít tít Từ Yến cơ hồ muốn bóp nát điện thoại, sau một khắc, thân thể nàng nhoáng một cái, cánh tay và bả vai đập vào rạp khung che nắng, suýt nữa ngã xuống.

Đổng Học Bân một mực quan sát đến Từ Yến, thấy thể vội đi lên vịn nàng, “Từ Cục trưởng, cô làm sao vậy?”

Từ Yến không lên tiếng, nhanh chóng mở ra túi sách xuất ra nửa viên thuốc huyết áp, quơ lấy nước khoáng uống xuống, dồn dập thở dốc. Từ sau khi Hứa Diễm xuất hiện, cuộc sống của nàng hoàn toàn bị làm rối loạn, tình yêu bị cướp đi, trượng phu bị cướp đi, gia đình bị cướp đi, giờ đây đến đứa con cùng bị đoạt đi rồi, mình còn thừa lại cái gì? Nàng chỉ còn hai bàn tay trắng! Chi còn một sự tức gìận đặt ở trong lòng nhiều năm!

Tại trước trận đấu, Từ Yến ít nhất muốn thắng được trận đấu, thắng một lần, nhưng bây giờ... Nhưng lại thật đáng buồn, đến một ít yêu cầu nhỏ nhoi này cũng không thể thực hiện!

Chậm trễ lâu như vậy, trận đấu cách lúc chấm dứt chỉ sợ không đến một phút đồng hồ, trên trận không có người nào có thể đi vào đá, dưới trận không người nào có thể đôi, còn có tình huông bêt bát hơn so với cái này sao?

Nhìn Hứa Diễm bên cạnh quăng đến chỗ nàng nụ cười thuộc về người thắng, trong lòng Từ Yến khó chịu như kim đâm!

Thua!

Lại thua lần nữa!

Từ Yến cười tự gìễu, thoát lực tựa ở trên ghế dài.

Đổng Học Bân cảm nhận được tâm tình Từ Yến giờ phút này, không đành lòng nhìn nàng một chút, tiếp đó nắm mạnh nắm tay, “Từ cục! Để cho tôi lên đi!”
Bình Luận (0)
Comment