Quyền Tài

Chương 745

Buổi tối.

Bệnh viện Số 1 của khu.

Thời gian đã không còn sớm, bên ngoài hành lang là một mảnh lặng lẽ, đại bộ phận bệnh nhân cùng hộ sĩ đều ngủ, có điều trong phòng bệnh của Đổng Học Bân không không như vậy, hắn nằm ở trên giường nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, trong chốc lát cười ha ha, trong chốc lát lại thoải mái cầm di động lên, híp mắt nhìn, vừa cao hứng lại vừa lo lắng chờ điện thoại, trên gương mặt có bao nhiêu mong đợi, trông mong tin tức từ Bắc Kinh.

Bỗng nhiên, cửa phòng bệnh mở ra.

Tiểu hộ sĩ lại đến kiểm tra phòng, nhìn thấy Đổng Học Bân còn trợn tròn mắt nhìn trời, tiểu hộ sĩ không thể không nói gì, trừng mắt nhìn, “Chủ! Nhiệm! Đổng!”

Đổng Học Bân nhìn về phía cô, “Sao cô lại tới nữa?”

“Tôi tới xem anh có ngủ không!” Tiểu hộ sĩ chu miệng nói: “Sao anh lại không nghe lời như vậy hả”.

“Tôi không phải không ngủ mà ngủ không được thôi” Đổng Học Bân không cho là đúng nói: “Cô ngủ thì ngủ đi, không cần quan tâm đến tôi”.

“Tôi làm sao có thể không quản, nếu anh muốn đi WC thì làm sao bây giờ? Nếu anh muốn ăn cái gì làm sao bây giờ?”

“Hài, hiện tại tay tôi có thể cử động một chút rồi” Đổng Học Bân nâng nâng cánh tay cầm di động lên, “Nhìn xem, không có việc gì, cô nghỉ ngơi sớm đi”.

Tiểu hộ sĩ không thuận theo, không buông tha hướng về phía ghế ngồi xuống, “Tôi ở đây trông anh, khi nào anh ngủ thì tôi ngủ tiếp”.

Đổng Học Bân tâm tình rất tốt, cũng không ngại làm phiền cô, “Đúng rồi, cô tên là gì?”

Tiểu hộ sĩ cảnh giác nói: “Anh hỏi làm gì? Có phải muốn đi cáo trạng tôi với viện trưởng không?”

Đổng Học Bân vui vẻ nói: “Người không lớn, tâm tư thật ra cũng không ít, tôi muốn đi cáo trạng cô sao? Giữa ban đêm cũng không có gì làm, hai ta tâm sự một chút đi”.

Tiểu hộ sĩ nhìn nhìn anh nói, “Tôi là Chiêm Nhu Nhu”.

“Ừm, tên không tồi, nhà ở đâu?”

“…Trong thành phố”.

“Cha mẹ làm gì?”

“Anh tra hộ khẩu sao? Ba tôi làm ở Ủy ban kỷ luật thành phố, cũng là nhân viên công vụ”.

“Ủy ban kỷ luật? Đơn vị tốt đấy”.

Hàn huyên trong chốc lát, Chiêm Nhu Nhu mới nhìn ra, ồ một tiếng, “Chủ nhiệm Đổng, trong nhà anh có phải có việc gì vui? Phải không? Sao tôi thấy anh cao hứng như vậy?”

Đổng Học Bân ho khan một tiếng, dù sao còn không có cùng Huyên di kết hôn, hơn nữa tối thiểu cũng phải đợi cùng chị Tạ kết hôn năm năm sau mới có thể cưới Huyên di, vì thế hắn cũng không tiết lộ ra, “Không có”.

“Tuyệt đối có!”.

“…”

“Mau, nói cho tôi biết, gì việc vui vậy?”

“Ta nói sao cô lắm chuyện vậy? Việc gì không nên hỏi thì đừng hỏi”.

“Rõ ràng là anh hỏi tôi trước!” Chiêm Nhu Nhu hừ một tiếng, “Keo kiệt!”

Đổng Học Bân bị cô chọc cười, cảm thấy tiểu hộ sĩ này rất thú vị, ngay từ lần đầu gặp cô cô đã tuyệt đối không câu nệ, xem ra hẳn là không phải người con nhà bình thường, ba cô làm ở Ủy ban kỷ luật? Khả năng cũng là làm lãnh đạo, có điều Đổng Học Bân cũng không hỏi nhiều.

Điện thoại! Điện thoại như thế nào còn chưa tới vậy?

Bây giờ cũng đã hơn nửa ngày rồi? Huyên di còn chưa sinh sao?

Đổng Học Bân không yên lòng, lúc vui, lúc buồn, một lúc lại phiền muộnm cái cảm giác này, thật không thể nói ra.

Chiêm Nhu Nhu thấy như vậy liền hỏi, “Anh làm gì vậy??”

“...Nằm nghỉ”.

“Anh như thế mà là nằm sao, tôi nhìn thế nào cũng không được tự nhiên” Chiêm Nhu Nhu đảo mắt một cái.

“Đúng rồi tôi hỏi cô chuyện này nhé” Đổng Học Bân vẫn là nhịn không được hỏi: “Cô nói xem sinh con có nguy hiểm không? Nhất là loại sinh con trước ngày dự tính ý, có thể gặp chuyện không may không?”

“Trong nhà có người sắp sinh sao?”

“cứ cho là như thế đi, một người bạn”.

Chiêm Nhu Nhu hạ miệng nói: “Trước ngày sinh dự kiến như vậy hẳn là có nguy hiểm, nhưng còn phải xem trước ngày dự tính là bao lâu, một hai ngày thì không có việc gì, nhưng nếu trước nửa tháng thì có”.

Vừa nghe vậy, Đổng Học Bân liền lo lắng. “Vậy phải làm sao?”

“Cái này… Tôi cũng không biết, hắc hắc”.

“Cô không phải là hộ sĩ sao? Sao cco lại không biết?”.

“Tôi cũng không phải hộ sĩ khoa phụ sản nha” Chiêm Nhu Nhu đương nhiên nói: “Lại nói, tôi đến đây cũng chỉ là thực tập, mới làm được mấy tháng, chờ thêm trận này mới được cầm bằng tốt nghiệp của trường, tôi mới chính thức xem như là hộ sĩ, khả năng sẽ đi đến bệnh viện thành phố làm, bây giờ còn không tính chính thức sẽ làm việc ở đâu”.

“Hỏi thừa!” Trong thâm tâm Đổng Học Bân nói với chính mình tự nhiên lắm chuyện để làm chi, không duyên cớ lại sốt ruột thêm.

Huyên di, em ngàn vạn lần đừng có chuyện gì, còn có con gái ngoan của ba nữa, nhất định sẽ khỏe!

Đột nhiên, tiếng chuông đi động dồn dập đánh vỡ sự yên lặng trong phòng bệnh

Đổng Học Bân trong lòng nhất thời bất an,rất nhanh cầm lấy điện thoại, bởi vì động tác quá mạnh, cánh tay bị thương hơi đau một chút, nhưng Đổng Học Bân giật mình chưa thấy, vừa thấy dãy số, là Cù Vân Huyên gọi.

Chiêm Nhu Nhu dựng thẳng lỗ tai, căng thẳng nghe.

Đổng Học Bân nhìn cô, “Tôi nghe điện thoại, đồng chí Nhu Nhu, cô đi về ngủ trước đi, mau”.

Chiêm Nhu Nhu chu miệng, chậm rãi đứng lên, lắc lắc eo nhỏ đi ra phòng bệnh, lúc gần đi còn nghe cô than thở nói: “Ai thèm nghe chứ”.

Cửa đóng.

Đổng Học Bân dở khóc dở cười, nhưng tâm tư vừa chuyển, lại vội vàng hoang mang rối loạn khẩn trương ấn nút nghe, “Alo?”

“Alo, Tiểu Bân!” đầu bên kia truyền đến tiếng vui sướng của Cù mẫu, “Sinh rồi! Vân Huyên sinh rồi!”

Đổng Học Bân kích động, “Cô ấy và đứa nhỏ không có chuyện gì chứ?”

“Đều không sao! Đều tốt cả! Con nghe xem! Đứa nhỏ đang khóc đấy!” Oa oa tiếng khóc từ trong di động phát ra rất rành mạch.

Đổng Học Bân nghe tiếng, nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống, “Tốt rồi, tốt rồi!”

Cù mẫu vui sướng nói: “Bên này không cho gọi điện thoại, khuyên can mãi bệnh viện mới đáp ứng, hiện tại mẹ đưa cho Vân Huyên, con trò chuyện cùng nó nhé!”

Một lát sau, tiếng nói ôn nhu đến tận xương tủy của Cù Vân Huyên nhẹ nhàng vang lên, “Alo, Tiểu Bân?”

Âm thanh có chút yếu đuối, lại mang theo ý cười.

Đổng Học Bân lập tức nói: “Vân Huyên, vất vả cho em rồi, vất vả”.

“Nói cái gì đấy, em vì con mình, vất vả gì?”

“Là con trai hay là con gái?”

“Con gái, bộ dạng rất xinh”.

“Con gái tố rồi! Con gái là tốt rồi”.

“Bác sĩ nói, đứa nhỏ rất khỏe mạnh, em thấy miệng con bé đặc biệt giống anh, cái mũi cũng thế, còn các chỗ khác đều giống em”.

“Giống em thật tốt, trưởng thành khẳng định rất xinh đẹp, ha ha ha ha, đúng rồi, em thế nào rồi?”

“Em không có việc gì, bắt đầu vốn tưởng sẽ thuận lợi sinh con, có đièu sau đó bác sĩ nói em tuổi đã lớn, lại là sinh trước ngày dự tính, nên phải sinh mổ” Ngừng lại một chút, Cù Vân Huyên cười ấm áp nói: “Về sau nhà chúng ta có them một đại co nương nữa, anh không nhìn thấy chứ, bố mẹ em đều rất vui mừng, cười luôn miệng, nhìn xem, ngay cả em cũng không quan tâm, hai người chạy theo đứa nhỏ rồi”.

Đổng Học Bân đè cảm xúc hưng phấn xuống nói: “Chờ anh xong việc ở bên này, anh lập tức về Bắc Kinh!”

“Không cần vội, em và con không chạy đi đâu, anh chuyên tâm làm việc của anh đi, ngàn vạnlần phải chú ý an toàn, biết không?”

“Anh biết rồi! Yên tâm đi!”
Bình Luận (0)
Comment