Quyền Tài

Chương 850

Bên ngoài, mưa hình như đã ngừng.

Trong phòng, REVERSE vẫn còn đang tiếp tục.

Một giây một giây rồi lại một giây, thời gian còn thừa đang không ngừng giảm xuống.

Ngồi ở trên giường, Đổng Học Bân mất hồn mất vía xoa bóp trên bộ ngực của Từ Yến, một vòng bên trái, một vòng bên phải, có thể nhìn thấy phần thịt dưới khăn tắm đang không ngừng biến ảo hình dạng, một hồi tròn, một hồi méo, cái cảm giác kia, quả thật không nói nên lời. Hơn nữa theo thời gian trôi qua, trong lòng bàn tay Đổng Học Bân chậm rãi cảm giác được, bộ ngực của chị Từ đang trở nên căng tròn ra, tính đàn hồi cũng càng ngày càng đủ.

Thật sự là lấy mạng người, cái này, quá khoa trương.

Trước đây từ bên ngoài quần áo sao không phát hiện vóc người chị Từ hấp dẫn như thế!

Tuy rằng cách một lớp khăn tắm hơi mỏng, nhưng phần ngực phía trên khăn tắm vẫn không cái gì che lấp, xúc cảm rất chân thực.

Hổn hển...

Hổn hển...

Đổng Học Bân cũng sắp “thăng” luôn rồi.

Bất quá hắn cũng biết chừng mực, sau khi xoa xong lập tức nhanh chóng lấy tay xuống, còn nghiêm mặt nhanh chóng kéo khăn tắm lại đàng hoàng cho Từ Yến. REVERSE cũng không khác biệt rồi, kiểm tra thời gian còn thừa trong menu, còn có năm phút đồng hồ, Đổng Học Bân lập tức mặc niệm một tiếng REVERSE giải trừ, lần này REVERSE đại khái rút lui cho Từ Yến năm sáu năm thời gian, tính ra, chị Từ hẳn là về tới dáng dấp khoảng chừng ba mươi bốn tuổi, vậy là đủ rồi, thời gian còn dư kia Đổng Học Bân phải để dành vào chuyện khẩn cấp, không thể động vào.

Ok!

Trị liệu kết thúc!

Từ Yến vẫn từ từ nhắm hai mắt, hô hấp rất đều đều.

Đổng Học Bân kiểm tra hiệu quả trị liệu, đôi mắt nhìn về phía mặt của chị Từ.

Nhưng mà cái này vừa nhìn, Đổng Học Bân hít ngừng thở, trợn tròn mắt lên!

Hơn nửa ngày hắn cũng nhìn lên mặt Từ Yến, bởi vì trước đó lực chú ý tất cả đều tập trung vào dưới lớp khăn tắm và bộ ngực của chị Từ, cái này mới là hậu tri hậu giác phát hiện thay đổi to lớn trên người của Từ Yến!

Tàn nhang? Nếp nhăn?

Hiện tại căn bản là một chút cũng nhìn không thấy!

Rên mặt của Từ Yến rất sạch sẽ, không chỉ da trơn truột, đàn hồi mười phần, nếp nhăn và tàn nhang vốn dĩ rất nhiều cũng không còn thấy nữa. Nhìn đi xuống, bộ ngực phía dưới khăn tắm cũng căng tròn lên vô số lần, hầu như muốn xé toạc khăn tắm mà vươn ra, chân thon dài lộ ra bên ngoài, mùi vị đầy ắp mười phần vẫn không thay đổi như trước, nhưng đã có thêm vài phần sáng bóng trắng mịn, nhất là lớp mỡ nhỏ thừa ở bụng của Từ Yến, hiện tại cũng nhỏ lại, nói túm lại, từ bán lão trở thành thiên kiều bá mị!

Người trước mắt đâu chỉ là một tiểu mỹ nhân?

Quả thật cũng là một tiểu mỹ nhân khuynh quốc rồi!

Nếu không phải Đổng Học Bân đã xem qua ảnh hcụp kinh diễm của chị Từ lúc hơn ba mươi tuổi, lúc này hắn phỏng chừng cũng không dám nhận thức, biến hóa quá lớn!

Lẽ ra bộ dạng của một người ba mươi tuổi và bốn mươi tuổi sẽ không kém nhau quá lớn, không có khả năng nhìn không ra là một người, nhưng chị Từ cũng là ngoại lệ, có thể cô ấy sinh đứa nhỏ sớm, cũng có thể là ly hôn đả kích, rất nhiều nhân tố đều khiến cho cô ấy già đi rất nhanh, ví dụ như nếp nhăn nơi, nếp nhăn tăng nhanh, tàn nhang chướng mắt, da khô ráo, hình thể cũng mập mạp, những cái này đều là nhân tố không quá đẹp, nhân tố ảnh hưởng dung mạo, chỉ cần tất cả những thứ không hài hòa biến mất không còn, thay đổi sinh ra không cần nghĩ cũng biết, cũng không phải một chút nửa điểm.

Đổng Học Bân lau lau mồ hôi, nhìn mà có chút choáng váng, thât đẹp.

"Tiểu Đổng?" Khoé miệng của Từ Yến khẽ động: "Được rồi chứ?"

"Được rồi!" Đổng Học Bân ho khụ khụ một tiếng: "Các huyệt vị cần xoa cũng xong rồi, ngài dậy đi"

Chị Từ trở nên đẹp như thế, Đổng Học Bân cũng có chút ngượng ngùng khi nhìn cô ấy, nhất là chổ bộ ngực vừa rồi được mình xoa qua.

Từ Yến chậm rãi mở mắt ra, thấy biểu tình xấu hổ của Đổng Học Bân, chị Từ vui vẻ nói: "Tên nhóc cậu, da mặt thật là mỏng"

Đổng Học Bân ai da nói: "Không có, tôi là do nóng"

Từ Yến cười nhạt nói: "Nhìn cậu còn biết đỏ mặt, tôi cũng an tâm, cái biểu tình của cậu lúc mới tới hồi chiều, tôi còn sợ cậu đã xảy ra chuyện gì"

"Làm cho ngài lo lắng" Đổng Học Bân cười gượng nói.

Trọng tâm câu chuyện được chuyển về hướng Từ Yến, biểu tình của Đổng Học Bân cũng trở nên thoải mái hơn.

Từ Yến đỡ giường ngồi dậy, nói: "Chị bây giờ thế nào? Có trẻ ra được không?"

Đổng Học Bân cười khổ không thôi nói: "Ngài hiện tại... ài, quả thật, tôi không nói nữa, tự ngài soi gương đi, tôi không có biện pháp hình dung"

Từ Yến cười nói: "Là đẹp hay là xấu xí? Nói trước cho chị Từ cậu chuẩn bị tâm lý đi"

"Ngài tự mình xem đi" Đổng Học Bân nói: "Nhìn xong rồi, ngài khẳng định sẽ không thể tưởng tượng, tôi cam đoan"

"Vậy đó là trẻ tuổi sao? ha ha, còn làm cho chị Từ cậu sốt ruột, được, chị tự đi nhìn"

Đổng Học Bân nhắc nhở: "Bất quá ngài tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý, lần này trị liệu... không giống với hai lần trước, ngài nhìn xong thì rõ ràng"

Bỗng nhiên, chuông cửa vang lên.

Kính coong... bên ngoài có người.

Từ Yến nhìn thoáng qua đồng hồ trên tường: "Có thể là lão Chu đưa văn kiện tới, chị đi xử lý trước một chút, đợt lát nữa sẽ tự soi gương"

Đổng Học Bân sợ có người thấy sẽ nói bậy, vội nói: "Vậy tôi ở trong phòng chờ ngài"

Từ Yến ừ một tiếng, mang dép đi ra ngoài, cũng không quan sát trên người, tuỳ tiện khoác thêm một cái áo khoác trên sô pha, mở cửa ra.

Bên ngoài.

Lão Chu đang cầm một túi giấy đứng ở nơi đó, ông ta là cán bộ phòng tổng hợp của quốc an, buổi sáng Từ Yến đã gọi điện cho ông nói muốn một phần văn kiện, thấy cửa mở, lão Chu vô thức lộ ra biểu tình cung kính, nhưng sau một khắc thì sửng sốt, kinh ngạc nhìn thiếu phụ ra mở cửa, một đôi chân đẹp, da thịt co dãn mười phần, còn có một khuôn mặt đẹp kinh diễm, quả thật...

Lão Chu ngây người ra một chút rồi nghiêm túc nói: "Xin chào, xin hỏi Từ cục trưởng có ở nhà không?"

Từ Yến nghe ông ta nói vậy, suýt nữa bật cười: "Ông nói đi?"

Lão Chu kỳ quái nói: "Từ cục trưởng bảo tôi đem đến một phần văn kiện, cái này, bên chúng tôi có quy định, loại hồ sơ này không thể qua tay người khác, cho nên có thể kêu Từ cục trưởng ra hay..."

Từ Yến buồn bực nói: "Lão Chu, mới vài ngày mà đã không nhận ra tôi?"

Lão Chu kinh ngạc, thiếu chút nữa té ngã xuống đất, khiếp sợ nói: "Ngài là... ngài là Từ cục trưởng?" Lại nhìn lên khuôn mặt, thật ra cũng có bảy tám phần tương tự, nhưng mà độ ổi này... Từ cục trưởng trở nên trẻ như thế từ lúc nào? Mẹ nó, cái này không phải là dùng đồ trang điểm chứ?"

"Không phải tôi thì là ai?"

"Nhưng mà ngài..."

"Tôi làm sao?"

"Ặc, không có việc gì không có việc gì"

"Được rồi, khổ cực ông, trở về đi"

Từ Yến thấy lão Chu có phản ứng này, cũng có chút ngây người, cầm lấy văn kiện trong tay cảu lão Chu xong, Từ Yến đóng cửa đi vào trong phòng vệ sinh.

Sau một giây đồng hồ.

Một tiếng la "a" của chị Từ từ trong phòng vang ra!

...
Bình Luận (0)
Comment