Quyền Tài

Chương 876

Buổi sáng.

Mười một giờ.

Trời không tốt lắm, bên ngoài gió lạnh từng trận.

Đổng Học Bân không yên lòng thu xếp công tác, nhìn thời gian, liền phủ thêm áo khoác đi ra. Đi ra khỏi ký túc xá ủy ban kỷ luật, Đổng Học Bân cũng không có đi bãi đỗ xe lấy xe, mà là đi bộ, chờ đi khoảng chừng hai mươi phút đi ngang qua một cửa hàng bán xe đạp, Đổng Học Bân nghiêng đầu nhìn, đẩy cửa đi vào, tầm mắt quét trái quét phải ở bên trong.

"Tiên sinh, xem xe sao?" Một nhân viên đi tới.

Đổng Học Bân giơ ngón tay, "Lấy chiếc này, bao nhiêu tiền?"

Nhân viên công tác nói: "Hai trăm chín mươi tám đồng."

"Được, cho tôi khóa trước, bao tay nơi này có không?"

"Đều có, quầy hàng bên này."

"Không cần cái loại dày này, mỏng một chút."

Đổng Học Bân bỏ tiền, sau vài phút đem chiếc xe đạp cũng không đẹp mắt cho lắm, chậm rãi chạy tới gần nhà hàng Liễu Dương, đem xe để vào chổ đậu xe đạp, Đổng Học Bân suy nghĩ một chút, không có quên gì, cái cần chuẩn bị đều chuẩn bị xong rồi, hắn cúi đầu nhìn thời gian, vừa đúng mười hai giờ, thở ra một hơi, chỉnh sửa quần áo, Đổng Học Bân đi đến hướng nhà hàng.

Nhà hàng Liễu Dương.

Ngày hôm nay người tới ăn không nhiều lắm, có chút vắng vẻ.

Phía sau lớp ngăn cách của tầng một, Vạn Tư Triêu chính khí định thần nhàn hạ ngồi ở chỗ kia, bắt chéo hai chân uống trà, "Sinh ý bị ảnh hưởng? Tôi thấy không có người?"

Ông chủ Từ Đại Binh khách khí ngồi ở đối diện, "Ặc, có một ít như vậy."

Vạn Tư Triêu nói: "Yên tâm, sẽ không cho ông chịu thiệt, tôi đã liên hệ mấy phòng ban khu Tây Bình cho ông, sau này bọn họ ăn sẽ tới chổ này của ông."

Từ Đại Binh trong lòng vui vẻ, vội nói: "Vạn cục trưởng, vậy quá cảm ơn."

"Không cần, được rồi." Vạn Tư Triêu bỗng nhiên nói: "Một hồi chuẩn bị cho tôi một phòng, tôi muốn cùng Đổng Học Bân ăn."

Từ Đại Binh kinh ngạc, "Đổng Học Bân? Cái người của ủy ban kỷ luật thành phố kia? Cái này..."

"Không có việc gì, kêu ông chuẩn bị thì ông chuẩn bị đi."

Từ Đại Binh gật đầu, "Vậy ngài ngàn vạn lần cẩn thận, cái tên họ Đổng này nghe nói rất tà môn."

Thật ra Vạn Tư Triêu cũng không biết Đổng Học Bân hẹn hắn làm gì, bất quá hắn hoàn toàn không có lo lắng, ở chỗ này, tại thành phố Phần Châu, là địa bàn của Vạn Tư Triêu hắn, chuyện của Cù Vân Huyên đã kết án, Đổng Học Bân cũng không có biện pháp lật lại bản án, Vạn Tư Triêu không sợ hãi, hơn nữa hắn cũng có tâm tư muốn gặp thử Đổng Học Bân danh tiếng rất thịnh này, muốn nhìn một chút xem tên họ Đổng này rốt cuộc có ba đầu sáu tay gì.

Lúc này, Đổng Học Bân vào trong.

Từ Đại Binh xuyên thấu lớp ngăn cách thấy được, "Tên họ Đổng tới."

Vạn Tư Triêu mân mê trà, "Ông bận việc của ông đi, tôi uống một ngụm trà đã."

Từ Đại Binh chớp mắt mấy cái, từ phía sau đi ra, bởi vì Đổng Học Bân là lãnh đạo ủy ban kỷ luật, gã cũng không dám chậm trễ, cười nói: "Đổng chủ nhiệm đại giá quang lâm, không có từ xa tiếp đón."

"Là ông chủ Từ à." Đổng Học Bân nhìn gã, "Vụ án của chị họ tôi đã kết, còn phải cảm ơn ông chủ Từ cung cấp bằng chứng."

Từ Đại Binh mặt lộ dị sắc, "Coi ngài nói kìa, phối hợp công an tra án cũng là chức trách của chúng ta."

"Nói cũng phải." Đổng Học Bân khẽ gật đầu, giương mắt nói: "Bất quá vì bảo hiểm, tôi hỏi lại ông một lần cuối cùng, trước khi chị họ tôi nhảy lần, ông thật sự thấy Vạn Tư Triêu đi ra ngoài mua rượu?" Thấy gã không chút nghĩ ngợi muốn nói, Đổng Học Bân ngắt lời nói: "Ông tốt nhất nên lo lắng rõ ràng rồi trả lời."

Đổng Học Bân tâm không mềm mại, nhưng cho tới bây giờ cũng không phải cái loại người thủ đoạn độc ác, hắn đã sớm tra qua Từ Đại Binh, nhà hàng này là do Cù Vân Huyên chọn, Từ Đại Binh lúc đó cùng Vạn Tư Triêu cũng không có quan hệ gì, theo lý thuyết là không nên giúp Vạn Tư Triêu như thế, cho nên Đổng Học Bân nghĩ Từ Đại Binh không chừng cũng là bị Vạn Tư Triêu uy hiếp, lúc này mới bất đắc dĩ làm giả chứng, vì vậy muốn cho gã một cơ hội cuối cùng.

Nhưng mà, Từ Đại Binh đã sớm có phán đoán và so sánh của chính gã, Vạn Tư Triêu hiện tại ở sau lớp ngăn cách không xa, gã lo lắng cũng đủ, cho nên Từ Đại Binh vẫn như cũ nói không cần suy nghĩ: "Đổng chủ nhiệm, tình huống cụ thể tôi đều đã nói với công an, thật sự là chị họ của cậu uống say tự mình nhảy lầu, lời này tôi làm sao dám nói bậy, nếu như cậu không tin tôi, Lý Thái Bá đội trưởng nói ngài cũng nên tin chứ? Lý đội trưởng cũng nói trên người của chị họ cậu có rất nhiều mùi rượu."

Nghe vậy, Đổng Học Bân trong lòng cũng âm lạnh xuống, vỗ vỗ vai của Từ Đại Binh, "Được, cơ hội tôi đã cho ông, vậy ông đừng trách tôi."

Từ Đại Binh không cho là đúng.

"Ồ, Đổng chủ nhiệm tới?" Bên kia, Vạn Tư Triêu từ phía sau lớp ngăn cách chậm rãi đi ra.

Đổng Học Bân vừa nhìn hắn, đã tới sớm? Còn làm ra vẻ? Đổng Học Bân vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một người kiêu ngạo như thế. Đổng Học Bân cũng không để ý đến hắn, nhìn về phía Từ Đại Binh nói: "Cho chúng tôi một phòng đi, đúng rồi, phòng số 18 lầu bốn."

Từ Đại Binh sửng sốt.

Vạn Tư Triêu cũng hí mắt.

Số 18 lầu bốn, chính là căn phòng mà Cù Vân Huyên gặp chuyện không may.

Từ Đại Binh lập tức nói: "Xin lỗi, căn phòng đó không có mở cửa."

"Vậy mở cho tôi!" Đổng Học Bân lạnh lùng nói: "Có chuyện sao?"

Đang lúc Từ Đại Binh khó xử, Vạn Tư Triêu nở nụ cười một chút, "Vậy phòng số 18 đi, tôi cũng rất tưởng niệm bầu không khí trong phòng." Hình như có ý ngoài lời nói.

Từ Đại Binh do dự một chút, "Vậy tôi dẫn đường."

"Không cần ông." Đổng Học Bân nói: "Một hồi gọi người đem đồ ăn đưa lên tới là được."

Đổng Học Bân và Vạn Tư Triêu lúc lên lầu, ngoài cửa, La Hải Đình và Lý Thái Bá cũng đi vào tiệm cơm, thấy Đổng Học Bân và Vạn Tư Triêu có thể đi cùng nhau, hai người bọn họ đều ngẩn người.

"Tôi đi đặt phòng." La Hải Đình làm bộ không phát hiện bọn họ, đi đến quầy phục vụ.

Lý Thái Bá chau mày, lập tức gọi Từ Đại Binh cách đó không xa tới, thấp giọng nói: "Chuyện gì xảy ra?"

Từ Đại Binh nói: "Đổng Học Bân hẹn Vạn cục trưởng ăn, hình như là lai giả bất thiện, còn chọn phòng số 18, bất quá cụ thể là chuyện gì tôi cũng không biết."

Số 18? Căn phòng mà Cù Vân Huyên gặp chuyện không may? Lý Thái Bá thần sắc ngưng trọng, Đổng Học Bân đây là muốn trả thù? Thế nhưng hắn làm sao trả thù? Nếu như hắn len lén hẹn Vạn Tư Triêu đi ra còn dễ nói, nhưng hiện tại nhiều người như vậy đều nhìn hai người bọn họ, còn là ở tại khu phố trung tâm, thân là lãnh đạo ủy ban kỷ luật Đổng Học Bân khẳng định sẽ không đụng vào, vậy tên họ Đổng đây là có dự định gì? Tại sao lại hẹn Vạn Tư Triêu ăn?

Hành động khác thường của Đổng Học Bân khiến cho Lý Thái Bá cảnh giác, gã trong nháy mắt nghĩ tới chức vụ của La Hải Đình, chính là phó chủ nhiệm phòng giám sát số một, thủ hạ của Đổng Học Bân.

Bên trong có việc?

Vì bảo hiểm, Lý Thái Bá gọi điện thoại cho mấy người quen trong đội, "Lão Lý, anh mang Lão vương bọn họ tới nhà hàng Liễu Dương đi, không có nhiệm vụ, cũng là mời các người ăn... Đúng vậy, trực tiếp đến đây là được, phòng tôi đặt thay cho các người, tôi sẽ không tiếp khách, bên tôi còn có bạn, các người ăn uống đi."
Bình Luận (0)
Comment