Quyền Tài

Chương 879

Buổi trưa.

Ủy ban kỷ luật.

Mười hai giờ bốn mươi phút.

Trong ký túc xá, stop tự động giải trừ, thân ảnh của Đổng Học Bân bỗng nhiên từ trong hành lang nhảy ra, hình như vô duyên vô cớ hiện ra thêm một người.

Cao Văn Vinh cách đó không xa đi tới càng hoảng sợ, "Đổng chủ nhiệm?"

Đổng Học Bân bình phục tiết tấu hô hấp một chút, "Cao chủ nhiệm, cuộc họp bắt đầu rồi chứ?"

"Lập tức bắt đầu." Cao Văn Vinh dụi dụi con mắt, hình như mắt bị hoa, cũng không lưu ý.

"Được, vậy tôi đi qua." Đổng Học Bân gật đầu, đi nhanh vào phòng họp phía trước.

Bên trong, bí thư ủy ban kỷ luật Hạ Tuế Ân, cục trưởng cục giám sát Tiếu Bân, thư ký trưởng Vương Hữu Phúc cùng mấy người lãnh đạo của ủy ban kỷ luật thành phố đều đến đông đủ, bất quá bởi vì hội nghị mở sớm, Đổng Học Bân tuy rằng đến trễ một chút, nhưng mọi người cũng đều không nói cái gì, huống chi hiện tại chính phủ thị ủy thành phố từ trên xuống dưới ai không biết chị họ của Đổng Học Bân Cù Vân Huyên thiếu chút nữa bị Vạn Tư Triêu cưỡng gian hại chết, cũng đều nghe nói đội hình cảnh không tra được chứng cứ nên vụ án không giải quyết được gì, dưới loại tình huống này, tất cả mọi người rõ ràng Đổng Học Bân tâm tình rất thấp, cũng không ai nói cái gì.

Bất quá duy nhất khiến cho mọi người ngoài ý muốn chính là, Đổng Học Bân ngày hôm nay tâm tình hình như không tồi, tựa như cũng không có bởi vì chuyện kia làm ảnh hưởng. Vài người nhìn Đổng Học Bân, đều rất kỳ quái. Tiểu Đổng có phải là bị tức điên rồi không? Sao lại có cái biểu tình này? Hắn lẽ nào thật sự tin chuyện Cù Vân Huyên nhảy lầu không có nửa điểm quan hệ với Vạn Tư Triêu? Là Cù Vân Huyên mình uống say? Sao có thể, chuyện này chỉ cần người sáng suốt đều có thể nhìn ra, khẳng định là Vạn Tư Triêu động tay động chân đối với Cù Vân Huyên, lúc này mới ép cô ấy nhảy lầu, bất quá ngại quan hệ của Vạn bí thư, bên dưới có rất nhiều người giúp Vạn Tư Triêu đánh yểm trợ mà thôi, giúp hắn chạy tội, Tiểu Đổng lẽ nào thấy không rõ?

Hạ Tuế Ân gõ gõ bàn, "Được rồi, người cũng đến đông đủ, họp thôi."

Tất cả mọi người ngồi thẳng lại, cầm lấy văn kiện bắt đầu nghe Hạ bí thư tổng kết.

...

Cùng lúc đó.

Nhà hàng Liễu Dương.

Khi stop giải trừ tác dụng, Lý Thái Bá và Từ Đại Binh tiếp tục cụng ly uống rượu, La Hải Đình ở trong phòng vệ sinh chờ, khách tại một tầng nên cười nói ăn uống, thời gian của mọi người vẫn dừng lại tại thời khắc vừa rồi, không ai nhận thấy dị thường.

Chỉ riêng Vạn Tư Triêu!

Trong cảm quan của Vạn Tư Triêu, một giây đồng hồ trước hắn còn đang nói chuyện với Đổng Học Bân, nghe Đổng Học Bân nói cả đời này là không có cơ hội tìm Cù Vân Huyên, Vạn Tư Triêu nghĩ có chút buồn cười, còn uy hiếp tôi? Được đấy, vậy chúng ta chờ xem! Xem tôi sau này đối đãi Cù Vân Huyên thế nào! Xem tôi có thể đem cô ấy đè dưới thân hay không! Vạn Tư Triêu đối với Cù Vân Huyên vẫn là nhớ mãi không quên, từ lần đầu tiên gặp mặt đã đối với thèm muốn của Vân Huyên, cho nên ngay cả lần này xảy ra ngoài ý muốn, Vạn Tư Triêu cũng không dự định buông tha, mấy năm nay Vạn Tư Triêu tai họa không ít phụ nữ, sau đó cũng không phải chịu trách nhiệm pháp luật gì, những cái này thành công đã khiến cho hắn càng ngày càng bừa bãi, trong lòng sớm không có khái niệm pháp luật, cho nên Đổng Học Bân càng như thế, Vạn Tư Triêu lại càng có hứng thú đối với thân thể của Cù Vân Huyên, thậm chí trong nháy mắt còn nhớ thương đến bà vợ cực kỳ xinh đẹp của Đổng Học Bân … Tạ Tuệ Lan, Vạn Tư Triêu nghĩ Tạ Tuệ Lan nếu như ngày nào đó có ý dựa vào hướng chú của mình, Vạn Tư Triêu cũng có thể nương cơ hội chiếm tiện nghi của Tạ Tuệ Lan, dù sao không ai dám chọc chú của hắn.

Nhưng mà cái ý niệm này trong đầu vừa hiện lên, Vạn Tư Triêu cũng cảm thấy phía sau lưng bị người dùng lực đánh một chút, thân thể chợt rơi, không biết ở giữa không trung từ lúc nào!

Chuyện gì xảy ra?

Vạn Tư Triêu kinh hãi thất sắc, kêu thảm một tiếng!

Cảnh vật trước mắt thay đổi cực nhanh, trời xanh, mây trắng, đất xi măng, cửa sổ, không ngừng hiện lên trong tầm mắt, xoay tròn, toát ra!

Vạn Tư Triêu lập tức luống cuống, mình từ trên lầu ngã xuống?

Không có khả năng! Mình rõ ràng đang nói chuyện với Đổng Học Bân! Sao đột nhiên bỏ chạy ra ngoài cửa sổ??

"Người cứu mạng!" Vạn Tư Triêu kinh khủng kêu lên: "Cứu tôi! Cứu tôi! A! A!"

Thế nhưng tiếng gào chỉ giằng co trong mấy cái chớp mắt, chỉ nghe gió thổi phù một tiếng, thân thể của Vạn Tư Triêu liền đập mạnh xuống nền đất xi măng, vai chạm đất trước, dướic lực trùng kích lớn như vậy, cái cổ của Vạn Tư Triêu bị chấn động, trực tiếp bị vặn gãy, kêu cũng không kịp kêu một tiếng, cả người chết ngay tại chổ, chỉ để lại một vết máu từ phía dưới thân thể tràn ra, chậm rãi khuếch tán ra xung quanh, mở to mắt chết không nhắm mắt!

Khí lực của một người trước khi chết có thể nghĩ, tiếng kêu cũng là điếc tai điếc óc.

Tiếng kêu của Vạn Tư Triêu tất cả mọi người trong nhà hàng đều nghe được rõ ràng, tất cả đều sửng sốt một chút.

Trong phòng trên lầu bốn, Lý Thái Bá lập tức đứng lên khỏi ghế, "Là tiếng của Vạn cục trưởng!"

"Cái gì? Vạn cục trưởng?" Từ Đại Binh cả kinh nói: "Lẽ nào đã xảy ra chuyện?"

"Mau đi xem một chút!" Lý Thái Bá lúc này lao ra khỏi phòng chạy đến đối diện, "Đi!"

"Mau mau!" Từ Đại Binh cũng hoang mang rối loạn theo sát sau, trong lòng âm thầm cầu khẩn.

Mấy người của đội hình cảnh ở phòng bên cạnh đang ăn, bất quá bọn họ không cho rằng Vạn Tư Triêu cùng một chỗ với Đổng Học Bân sẽ xảy ra chuyện gì, thứ hai cũng cũng không quá quan tâm an nguy của Vạn Tư Triêu, cho nên có thể không có phản ứng, cũng không có động tĩnh gì. Nhưng Lý Thái Bá và Từ Đại Binh tựa như rất quan tâm Vạn Tư Triêu, vì vậy hai người đều nhanh hơn so với ai khác, cấp cấp chạy ào vào phòng đối diện.

Trong phòng có chút loạn.

Cái ghế ngã, bàn cũng lệch.

Khi nhìn đến cửa thủy tinh vỡ vụn và không có một bóng người trong phòng, Lý Thái Bá nhất thời hiện lên một loại dự cảm không ổn, mặt mũi trắng bệch, "Vạn cục trưởng!"

Từ Đại Binh cũng hô: "Vạn cục trưởng!"

Không người trả lời, trong phòng cũng không có chổ có thể giấu người!

Lý Thái Bá nắm tay chặt lại, liếc Từ Đại Binh, hai người đi về phía trước cửa sổ.

Bỗng nhiên, dưới lầu rốt cục có người thấy được thi thể của Vạn Tư Triêu, tiếng kêu sợ hãi vang ra.

Lý Thái Bá và Từ Đại Binh cũng nhanh chóng ghé vào cửa sổ nhìn xuống, thấy một bãi máu, thấy Vạn Tư Triêu nằm trong vũng máu, hai người đều ngơ ngác!

Lúc này, mấy người của đội hình cảnh cũng bước nhanh đi vào.

"Lý đội trưởng."

"Lý đội trưởng, xảy ra chuyện gì?"

"Vừa rồi ai kêu vậy?"

"Lý đội trưởng? Lý đội trưởng? Ngài làm sao vậy?"

La Hải Đình trong phòng vệ sinh tuy rằng nhận được tin nhắn của Đổng Học Bân bảo cô ấy chờ mười phút trong WC rồi mới trở ra, nhưng nghe thấy động tĩnh lớn, vẫn không nhịn được, gấp gáp từ phòng vệ sinh chạy ra, tìm đến phòng số 18, sau đó chợt nghe Lý Thái Bá nói một câu khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc.

"Tai nạn chết người." Lý Thái Bá phẫn nộ nói: "Nhanh xuống lầu! Bảo hộ hiện trường! Còn có căn phòng này! Phong tỏa! Bất luận kẻ nào cũng không được phép bước vào!"

"Mạng người?" La Hải Đình lúc này liền thay đổi sắc mặt!

Mấy người của đội hình cảnh cũng hơi kinh ngạc, "Ai chết?"

Lý Thái Bá không nói chuyện, nhìn xuống dưới lầu, giống như là cha ruột của gã đã chết.
Bình Luận (0)
Comment