Quyền Tài

Chương 905

Mấy chiếc thuyền ở trên biển đều lắc qua lắc lại.

Ở khi quân hạm cùng hải tặc giao chiến, Đổng Học Bân giơ súng lên bắn ra ba phát, toàn bộ trúng đầu ba hải tặc, súng bắn là mất mạng. Thậm chí có người tận mắt thấy, theo góc độ ẩn thân của Đổng Học Bân mà nổ súng, viên đạn thế tất sẽ phải lướt qua đầu mấy con tin, sát qua tóc bọn họ mới có khả năng ở cái góc độ rất nhỏ kia bắn trúng hải tặc, nếu không căn bản không có khả năng, ai ngờ lại có thể bắn trúng!

Một lần là vận khí.

Hai lần là vận khí.

Nhưng lần thứ ba vẫn là trúng đầu, như thế nào có khả năng vẫn là vận khí!?

Mọi người nhìn Đổng Học Bân thổi khói ở trên đầu súng, tất cả mọi người ồ lên một mảng!

Đại tá có chút đăm chiêu trầm ngâm nói, “Đây là người gì?”

Các quân nhân còn đang kinh ngạc, “Hạm trưởng, có phải người quân đội chúng ta hay không?”

“Tôi không có nghe nói quân đội còn có bộ phận nào chấp hành nhiệm vụ này?” Đại tá nhíu mày nói.

Một quân nhân khác nói: “Nhưng cái kỹ thuật bắn súng này, thủ đoạn dùng dao giết chết hải tặc vừa rồi, khẳng định sẽ không là người bình thường!”

Đây chính là nói thừa, nếu thật sự là người bình thường, ngay cả súng chỉ sợ cũng không biết dùng, càng đừng nói cầm một khẩu ak47 vốn không phải là súng ngắm, tinh chuẩn còn rất kém cỏi còn có thể phát nào cũng trúng đầu, ngay cả quân nhân bọn họ cầm súng ngắm chuyên nghiệp đều làm không được điểm này, ngay cả mấy tay súng bắn tỉa ưu tú lâm thời điều lại đây đều làm không được điểm này, một thuyền viên bình thường trên thuyền hàng lại có thể làm được? Đương nhiên không thể là sự thật!

Ba phát súng này quả thật đem quân nhân ở đây dọa ngẩn người.

Bọn họ cùng đám ô hợp hải tặc này không giống nhau, là chịu qua huấn luyện chuyên nghiệp cùng có hệ thống, tự nhiên rõ ràng nếu muốn ở khoảng cách đó dùng ak47 bắn trúng đầu hải tặc có bao nhiêu vô nghĩa, muốn ở trên thuyền lắc qua lắc lại gió biển gào thét bắn trúng hải tặc này là có bao nhiêu không thực tế, đừng nói bắn trúng đầu.

Nhưng Đổng Học Bân làm được!

Chiêu thức ấy thực làm kinh sợ không ít người!

...

Trên thuyền hàng.

Đám người Ngưu Đại Chiêu sớm đều kinh đến ra một thân mồ hôi.

Bao gồm Ngưu Đại Chiêu ở bên trong, trong đó có ba người vừa rồi đều rõ ràng cảm giác được, tóc hoặc hai má có một đạo cực nóng sát qua, hiện tại ở trên đầu còn nóng rát, lại vừa thấy vị trí Đổng Học Bân nổ súng, lại thấy ba hải tặc ngã xuống sau khi nổ súng, bọn họ mới là rõ ràng là Đổng Học Bân đã nổ súng giết mấy tên hải tặc này, hơn nữa viên đạn là sát qua đầu bọn họ mà bay đi qua, điều này làm cho tất cả mọi người có điểm lòng thấy sợ hãi, chỉ cần viên đạn thoáng trật hai li, cho dù là một li, người chết sẽ là bọn hắn!

Bọn họ lần đầu tiên nghĩ đến, Tiểu Đổng này rốt cuộc là ai?

Tiểu Đổng trước kia làm công tác gì? Như thế nào sức chiến đấu hung mãnh như vậy??

...

Đùng đùng đùng!

Đùng đùng đùng!

Công sự che chắn mà Đổng Học Bân tránh ở sau nổi lên một mảng mảnh vụn, đều là bị đám hải tặc phía sau kia bắn như mưa mà cày lên!

Bởi vì hải tặc mặt sau đạn có vẻ nhiều, Đổng Học Bân không có cơ hội xoay người bắn trả, đợi trong chốc lát thấy bọn hải đạo cũng không có xông lên, hiển nhiên là sợ năng lực chiến đấu cận thân của Đổng Học Bân, vì thế Đổng Học Bân bên này cũng thoải mái một chút, liền gào thét lớn đối với con tin trên thuyền hàng: “Đều nằm úp sấp xuống!”

Ngưu Đại Chiêu nghe thấy, vội nói: “Đúng đúng! Nằm úp sấp xuống!”

Mấy thuyền viên đều nghe theo, chẳng qua bởi vì trên tay bị trói, cho nên bọn họ nằm úp sấp xuống động tác có chút khó coi, lăn lông lốc nằm trên mặt đất.

Lúc này, hai hải tặc trong khoang thuyền cũng không có lái thuyền đi, ghìm súng mặt sắc hung ác bước đi ra, một trong đó đúng tên lúc trước trói Đổng Học Bân kia - một hải tặc da đen. Hai người một cầm ak47, một cầm súng ngắn, sắc mặt tức giận.

Người da đen hải tặc hét lớn một tiếng, “^%$G%$!”

Hải tặc bên cạnh cùng hắn cùng đưa súng lên, lại một lần muốn giết con tin thị uy!

Bất quá lần này hai người cũng thông minh một ít, nhìn ba đồng bạn vừa rồi ngã xuống, hai người bọn họ rõ ràng trốn ở mặt sau thùng gỗ ở trên boong thuyền, sau đó mới bắt đầu nhắm bắn!

Quân hạm nếu đã muốn nổ súng, hiện tại cũng bất chấp rất nhiều, giờ phút này tình huống đã không để bọn họ nghĩ nhiều.

“Súng bắn tỉa! Nổ súng!” Đại tá lập tức hạ lệnh!

Hai hải tặc vừa nấp tốt, quân hạm xa xa liền bang bang hai tiếng súng vang len!

Một viên đạn đánh trúng thùng gỗ, nhặt lên một ít vụn gỗ, một viên khác không biết bay đi đâu, hải tặc an toàn không việc gì, vẫn là không có ngã xuống!

Hai tay súng bắn tỉa mặt sắc khó coi, cảm thấy có chút mất mặt, nhưng bọn họ cũng tốt, quân nhân bên cạnh cũng thế, đều biết bọn họ đã cố hết sức.

Hai người trên thuyền hàng nhất thời giận dữ, súng đưa lên muốn bắn con tin!

Đại tá quát nói: “Yểm hộ! Đừng để cho bọn chúng có cơ hội nổ súng! Cứu con tin!”

Đùng đùng đùng! Lại là vài tiếng súng vang lên! Đáng tiếc viên đạn vẫn không thể bắn trúng! Đều trật!

Trên biển lại nổi lên gió, hiện tại là thời điểm gió lớn nhất, muốn bắn trúng mục tiêu thật sự là rất khó khăn!

Nhưng Đổng Học Bân lại không biết điểm này, hắn căn bản là chưa dùng qua súng tự động, càng chưa sử dụng qua súng ngắm, cũng không biết trên biển bắn súng khó khăn, cho nên vừa thấy tay súng bắn tỉa trên quân hạm bên kia bắn hút như vậy, nhiều viên đạn như vậy ngay cả cọng lông của hải tặc cũng chưa đụng tới, hắn không khỏi một trận bực mình, trong lòng nói các người là kỹ thuật bắn súng thối gì vậy, chỉ với kỹ thuật bắn súng như vậy mà đi chấp hành nhiệm vụ quan trọng như vậy? Làm sao mà không dọa người! Lúc trước cục công an huyện Duyên Đài chúng tôi tùy tiện lôi ra một cảnh sát, năm sáu phát cũng có thể bắn trúng một phát vào vòng chín vòng mười, các ngươi thì giỏi rồi, ngay cả vòng một đều sát chưa đến biên? Vậy mà còn làm tay súng bắn tỉa sao? Cái này không phải là mất mặt xấu hổ sao? Cảnh sát cơ sở chúng tôi so với các người đều giỏi hơn!

Người thường chỉ xem náo nhiệt.

Đổng Học Bân chính là một người thường thuần túy, nơi nào biết cái gì sức gió cùng lay động sẽ ảnh hưởng quỹ tích viên đạn linh tinh gì đó? Hắn bình thường chỉ tại lục địa bắn súng qua, vẫn là chỉ biết dùng súng ngắn, chưa từng lo lắng qua tốc độ gió, cho nên ở trong lòng mắng hai tay súng bắn tỉa kia không thôi.

Không thể trông cậy vào đám quân nhân kia được!

Làm việc đều phải dựa vào chính mình!

Tại hỏa lực của hai tay súng bắn tỉa kia áp chế, hai hải tặc kia tránh ở mặt sau thùng ló đầu ra, Đổng Học Bân bang bang hai phát súng bắn qua!

Một hải tặc mặt sắc bị kiềm hãm, thịch một tiếng ngã xuống!

Một hải tặc da đen khác biểu tình cứng đờ, cũng máu nhuộm boong thuyền!

Hai người vẫn là bị bị bắn trúng đầu, một ở trên mũi, một ở trong mắt bên phải!

Đừng nhìn chỉ là hai phát súng vô cùng đơn giản, nhưng Đổng Học Bân cũng không biết dùng back lui về bao nhiêu lần, lúc này mới bắn trúng!

Thấy hải tặc ngã xuống, hai tay súng bắn tỉa thần sắc đại chấn, “Hạm trưởng! Bắn trúng mục tiêu!”

Đại tá kia để ý cũng không để ý đến hai người bọn hắn, im lặng không nói gì giơ kính viễn vọng nhìn xa xa, cái gì cũng không nói.

Đang lúc hai tay súng bắn tỉa ngây người, một quân nhân bên cạnh giận dữ nói: “Không phải các người bắn trúng, hải tặc là ngã về phía tây, phương hướng đường đạn là phía đông”.

Tay súng bắn tỉa lúc này mới chú ý tới, thì ra lại là Đổng Học Bân nổ súng!

Hai người trên mặt lúc đỏ lúc trắng, mười phần xấu hổ, quân nhân chung quanh sắc mặt cũng có chút phức tạp, một người nghiệp dư thế mà so với tinh anh trong quân đội kỹ thuật bắn súng còn muốn chuẩn hơn, cái này thật sự có điểm mất mặt.

Đại tá lúc này lại hạ lệnh,“Toàn lực yểm hộ cho người trẻ tuổi kia!”

“Rõ!”

“Rõ!”

Tay súng bắn tỉa không phục cũng không được, cũng không nói thêm gì nữa, toàn lực yểm hộ cho Đổng Học Bân.

Hiện tại ai cũng đều rõ ràng, Đổng Học Bân là mấu chốt chiến thắng trận chiến đấu này, có thể cứu con tin trở về hay không hoàn toàn phải dựa vào hắn!

Có hoả lực trên quân hạm yểm hộ, hải tặc trên chủ thuyền bắn cũng phải có ẩn nấp, Đổng Học Bân bên này nhất thời thoải mái hơn rất nhiều.

Là lúc này!

Trước tiêu diệt hải tặc còn sót lại! Không thể để cho bọn chúng chạy thoát!

Đổng Học Bân hôm nay một tên cũng không chuẩn bị buông tha, cả đám này chỉ cần đem giết sạch đi, phe phái hải tặc này nhắm chừng cũng sẽ không đi báo thù, dù sao bên trong bọn chúng mâu thuẫn cũng rất lớn, cho nên sẽ không sợ ngày sau sẽ có hải tặc trả thù thương thuyền nước cộng hoà, cho nên đám hải tặc này một người cũng không thể lưu lại, không thể thả hổ về rừng!

Quét mắt nhìn mấy chiếc ca nô phía dưới, trên mỗi chiếc ca nô đều có một hải tặc điều khiển.

Trong đó một chiếc thấy tình thế không ổn muốn chạy trốn đi, có ba chiếc khác đang chạy về phía chủ thuyền hải tặc, xem ra thứ nhất là muốn tránh né hỏa lực quân hạm, thứ hai là muốn cùng thủ lĩnh hội hợp.

Chiếc thuyền đào tẩu kia đang ở hướng đối diện Đổng Học Bân, Đổng Học Bân không nói hai lời liền giơ lên ak47 nhắm, nhấn cò súng một phát!

Đúng!

Ca nô vẫn chạy như bay về phía trước, nhưng hải tặc trên thuyền thân mình đã nhoáng lên một cái ngã vào trong nước.

Ngay sau đó, Đổng Học Bân một tay cầm súng ôm lấy đứa nhỏ đột nhiên nhảy lên, ở bên ngoài công sự che chắn lăn một vòng, né tránh đạn ở đối diện bắn đến, thừa dịp nâng súng bắn lại!

Đùng đùng đùng!

Tổng cộng ba phát súng!

Ba chiếc ca nô bên kia nhất thời đều dừng lại!

Ba hải tặc trên ca nô liên tiếp mang theo ánh mắt hoảng sợ ngã xuống!

Liên tục giết nhiều người như vậy, nhân số hải tặc hiện tại tính cả thủ lĩnh, bọn chúng chỉ còn tầm năm người mà thôi!

Hải tặc bên kia từng đợt hô to.

“*%$*!”

“#$%#$@!”

Nghe tiếng thì hải tặc đã muốn có điểm sợ hãi.

Nhất thời, đạn lại tới tấp hướng Đổng Học Bân bắn đến!

Đổng Học Bân vừa thấy chỉ còn vài tên cuối cùng, rõ ràng không né không tránh chậm rãi bước đi tới.

Quân nhân xa xa trên quân hạm vừa thấy, đều có chút kinh hãi thất sắc, không nghĩ tới Đổng Học Bân lá gan lớn như vậy, lại dám đi lại ở trước họng súng!

“Mau yểm hộ!”

“Súng bắn tỉa!”

Đại tá cùng các quân nhân đều hô lên!

Nhưng làm cho bọn họ lại nghẹn họng nhìn trân trối là, Đổng Học Bân chỉ là giật giật đầu, nghiêng người, liền né tránh đan của bọn hải đạo, từng bước một tiếp cận hải tặc, viên đạn căn bản ngay cả da của Đổng Học Bân cũng không có dính trúng, ngược lại Đổng Học Bân trong khi đi qua thì liên tục bắn bốn phát!

Lại có bốn hải tặc ngã xuống!

Hiện tại phía hải tặc chỉ còn một mình tên thủ lĩnh.

Đổng Học Bân khi muốn nổ súng thì ak47 lại phát ra thanh âm rắc rắc, đạn đã hết.

Thủ lĩnh hải tặc xem chuẩn cơ hội, vui mừng đưa súng bắn qua.

Nhưng Đổng Học Bân cũng không hoảng không vội ném ak xuống, tùy tay từ sau lưng lấy ra con dao thứ ba, nghiêng người né qua, thân mình chợt lóe, một cây dao đã cắm vào trong tim thủ lĩnh hải tặc!
Bình Luận (0)
Comment