Quyền Tài

Chương 932

Quân hạm nhanh chóng chạy tới.

Du thuyền phóng đi rất nhanh.

Tình huống trước mắt làm cho tất cả mọi người trên thuyền cứu viện đều lo lắng đề phòng, lần này nếu xông lên, du thuyền kia và tiểu huynh đệ trên thuyền đã có thể xong đời rồi.

Tạ Tĩnh cũng không dám nhìn, lập tức nhắm hai mắt lại.

Tôn Khải và Tạ Hạo cũng trợn tròn mắt đổ mồ hôi.

Một trăm mét…

Năm mươi mét…

Hai mươi mét…

Đổng Học Bân vẫn là không có quay đầu chuyền hướng, thấy quân hạm của người Nhận Bản không có chút khách khí xông lên, hắn quát to một tiếng: “Tới rất tốt” Ánh mắt cũng híp lại.

Tên khốn này, rốt cuộc lộ ra sắc mặt giết người không chớp mắt.

Đến đây. Con mẹ nó muốn nhìn xem là ai giết ai. Ta sẽ sợ các ngươi sao?

Đổng Học Bân có lá gan như thế nào chứ? Đối mặt với tình huống này, ngược lại lại càng khơi lên tinh thần chiến đấu của hắn.

Mười mét…

Năm mét…

Một mét…

Một tiếng nổ ầm vang. Hai chiến thuyền cách xa nhau về độ lớn nhỏ đâm vào nhau.

Đầu thuyền khu trục hạm đâm vào đầu thuyền du thuyền, giờ khắc này, thời gian tựa như ngừng lại.

Bùm, một trận nổ xảy ra, du thuyền của Đổng Học Bân quả nhiên không địch lại được trọng tải của khu trục hạm, bị đâm nổ rồi, mảnh vỡ bay ra ngoài.

“Xong rồi”.

“Anh rể”.

“Cứu người, mau đi cứu người”.

Thuyền cứu viện bên này đều hô to ra tiếng

Trên chiếc thuyền cá đang thả neo ở xa xa kia, mấy người thấy Đổng Học Bân liều chết tới cứu bọn họ, lại bị quân hạm đâm phải, ánh mắt tất cả đều đỏ lên.

Trên quân hạm một tên quan viên bắt đầu cười lạnh, trong lòng thầm nói một câu không biết tự lượng sức mình.

Một người bên cạnh vội vàng nhắc nhở hắn: “Nếu có người chết việc sẽ lớn đó”.

Tên quan viên kia tai điếc làm ngơ: “Là bọn họ khiêu khích trước, hơn nữa đây lại là lãnh hải của chúng ta, ai bảo bọn họ xông tới làm gì? Không sao, xảy ra chuyện ta chịu trách nhiệm”.

Vài lần tuần tra ở trên biển này, làm cho tên Nước A này càng ngày càng bừa bãi.

Nhưng ngay sau đó, rất nhiều người đang tươi cười trên quân hạm đều đọng lại ở trên miệng, hơi sững lại.

Vụ nổ lui đi, lúc này những người bên thuyền cứu viện bên kia mới khiếp sợ phát hiện, du thuyền của Đổng Học Bân lại không có bị vỡ năm vỡ bảy, đừng nói là bị đâm nát, lấy kính viễn vọng nhìn thấy, trên thân thuyền và đầu thuyền căn bản là ngay cả một chút bị hỏng đều không có, lại vẫn là êm đẹp chạy ở đó.

Hơ, đây là chuyện gì vậy?

Nhưng khu trục hạm kia là trọng tải vô cùng lớn. Du thuyền có tốc độ nhanh như vậy đâm vào lại đúng là bình yên vô sự?

Sau đó, mọi người mới phát hiện một chuyện càng làm bọn họ kinh ngạc hơn là, du thuyền không bị phá hỏng, nhưng chiếc khu trục hạm của người Nước A đâm vào nó thì lại bị đâm một lỗ ở dưới đầu thuyền khoảng 2 mét, đây là…. đây là bị du thuyền phá hỏng sao? Ta ngất. Con mẹ nó chứ, chuyện này là cái gì với cái gì vậy.

Người trên khu trục hạm số 11 vẫn chưa phát hiện, nhưng người bên khu trục hạm số 12 lại thấy được, ngạc nhiên nhìn trong chốc lát, đối phương lập tức ngay cả tin quân hạm số 11, nói cho bọn họ đầu thuyền bị hỏng nhẹ. Người Nước A trên khu trục hạm số 11 lúc này mới phát hiện ra, rất nhiều người còn chưa có phản ứng lại.

Du thuyền dân dụng nhỏ đâm vào khu trục hạm của quân đội sao?

Du thuyền ngược lại cuối cùng lại đâm hỏng khu trục hạm?

Đây quả thực là chuyện khó tin trong thiên hạ, rất nhiều người đều không thể tin được.

Tạ Hạo cười ha ha: “Anh rể không sao. Tôi đã nói anh rể của tôi rất tuyệt mà”.

Tạ Tĩnh cũng là kinh hãi cả người mộ hôi lạnh: “Thật nguy hiểm. nhưng… nhưng du thuyền của Ngô lão gia kia từ lúc nào lại chắc chắn như vậy? Không có khả năng. Đây chính là du thuyền loại nhẹ”.

Tôn Khải rất lâu không nói gì, vẫn trừng ánh mắt ngẩn người ra nhìn.

Viên quan chỉ huy trên khu trục hạm số 11 phát người kiểm tra một chút mức độ bị hao tổn ở đầu thuyền, thấy không có sao, vì thế lại lập tức giận dữ hạ lệnh. Quân hạm bắt đầu truy kích, hướng tới du thuyền xông lên để trả thù. Kết quả này tất nhiên là làm cho người Nước A thật mất mặt.

Chỉ có một mình Đổng Học Bân biết là chuyện gì, nhìn lên trên vị trí quân hạm kia, Đổng Học Bân cười to một tiếng, khí thế càng hung mãnh.

Còn dám tới sao?

Được. Tôi cùng đâm với các ngươi.

Đổng Học Bân điều khiển phương hướng, lại một lần nữa nhắm ngay đầu thuyền khu trục hạm, du thuyền dùng tốc độ lớn nhất một đường bọt nước vọt tới trước.

Trong lòng những người ở đội cứu viện lại một lần nữa bắt đầu lo lắng.

Bị nhốt ở trên thuyền đánh cá thả neo, người dân cũng đều khẩn trương nhìn qua.

Hai mươi mét…

Mười mét…

Oành…

Hai chiến thuyền lại một lần nữa đâm vào nhau.

Nhưng van chạm trong nháy mắt, Đổng Học Bân vẫn sử dụng chiêu cũ, duỗi tay ra sờ sờ bánh lái, tập trung ánh nhìn ở trên đầu du thuyền.

Reverse!

Một giây… hai giây… ba giây

Vật liệu làm du thuyền tự nhiên lấy hình thức nhẹ làm chính, đương nhiên không có khả năng bị đâm qua khu trục hạm quân dụng, đó là căn bản không có khả năng cũng không thật sự, nhưng Đổng Học Bân hơi dùng chút thủ đoạn, hiệu quả kia sẽ không giống nhau. Hắn mở reverse vốn không có dừng lại, trong nháy mắt du thuyền đã không phải là du thuyền bình thường mà là một con thuyền mỗi một chớp mắt đều ở thời gian không ngừng lui về du thuyền ở giữa lúc đó, liên tục không ngừng.

Đầu du thuyền bị đâm nát?

Trong nháy mắt tiếp theo liền lại khôi phục như trước hoàn hảo, không bị tổn hao gì.

Thân du thuyền bị đâm vỡ?

Khoảnh khắc tiếp theo cũng không giống như vậy lại trở lại mức chắc chắn như một ngày trước, thậm chí là hai ngày trước.

Du thuyền ở dưới reverse, đã là vĩnh viễn bất diệt và tồn tại mãi mãi, sẽ vẫn duy trì nguyên dạng, chỉ cần reverse còn, vạn vật trên thế gian cũng không có cách nào có thể phá huỷ nó, càng đừng nói đến một con thuyền quân hạm, chỉ là người khác dùng mắt thường thì không nhìn thấy được.

Va chạm qua đi, du thuyền lại bị bay ra ngoài.

Lần này du thuyền thậm chí bị đánh bay ra hơn hai mét, ngã thật mạnh trên sóng biển, cũng may du thuyền không có bị lật, vẫn kiên định như cũ ở đó không gì sánh được. Trái lại chiếc khu trục hạm số 11 kia, ở đầu thuyền lại bị đâm sâu thêm một chút, còn giống như nhiều thêm một lỗ thủng nhỏ, như là bị thủng, đối mặt với một con thuyền vĩnh viễn có thể hồi phục tổn hại, đầu du thuyền và lực đâm vào như vậy, mạnh một chút nữa, quân hạm đương nhiên sẽ không chịu được.

Một lần là ngoài ý muốn, nhưng còn hai lần?

Làm sao có khả năng, mẹ nó đây là du thuyền gì.

Nhìn đến loại hình ảnh quỷ dị này, trừ bỏ Tạ Hạo một mình giơ tay lên hoan hô, những người khác đều nhìn xem trợn mắt há miệng.

Tình huống gì vậy?

Du thuyền này là dân dụng sao?

Đã có thể coi là quân dụng cũng không thể có khả năng chống lại và công kích? Cũng không có bị gì?

Vẻ mặt này của những người trong đội cứu hộ, càng đừng nói người Nước A ở trên quân hạm bên kia, một đám sợ hãi, giống như xem quái vật vậy, nìn chiếc du thuyền phong tao vô cùng kia.

Đây rốt cục là cái gì vậy?

Đã không có ai cho rằng đây là một du thuyền nữa. Lời thừa, ngươi có thấy qua du thuyền chắc chắn như vậy sao?

Những người đứng ở trên quân hạm số 11 nơi đó, ngẩn ra rất lâu không lấy lại được tinh thần, phỏng chừng còn đang suy nghĩ đây là đang chơi trò gì.

Khu trục hạm số 12 bên cạnh thấy tình thế không ổn, lập tức hướng lại bên này phối hợp che chắn.

Đổng Học Bân nghiêng đầu vừa thấy quân hạm số 12 còn ở khá xa, liền không thèm để ý đến nó, lái chuyển hướng một cái, thế nhưng lại hướng đánh tới khu trục hạm số 11.

Khu trục hạm số 11 không nhúc nhích, 80% là không biết ứng phó như thế nào.

Tốc độ du thuyền của Đổng Học Bân hiển nhiên là bọn họ không thể bằng được, ít nhất gia tốc trong nháy mắt khởi động du đĩnh là ưu thế chiếm tuyệt đối, cho nên đối phương cũng không kịp phản ứng.

Sau đó mọi người liền trơ mắt nhìn chiếc chiến thuyền kia.

Oành…

Du thuyền lần thứ ba hung hăng đâm vào đầu thuyền quân hạm

Rắc!

Dưới va chạm, du thuyền lần này rõ ràng định ở đầu quân hạm, bị kẹt ở trong đó, Đổng Học Bân mất rất lâu mới đưa du thuyền rời khỏi đó chạy ra xa

Ba lần đâm nhau đều là cùng một chỗ.

Lúc du thuyền lui ra phía sau, đầu thuyền quân hạm có một cái lỗ thủng lập tức hiện ra ở trước mắt mọi người, ào ào, không ít nước biển chảy vào bên trong.

Mọi người trên quân hạm hoảng hồn.

“Báo cáo, đầu thuyền bị tràn nước. Khoang thuyền nước cũng vào”.

“Mau sửa”.

“Không kịp rồi, tốc độ nước vào quá nhanh, thuyền sắp chìm rồi”.

Theo những lời này, trong lòng người Nước A cũng chìm xuống, trên mặt đều là sợ hãi.

Viên quan chỉ huy mặt trầm như nước, hận đến mức răng đều cắn tại một chỗ: “Bỏ thuyền. Chuẩn bị thuyền cứu nạn, nhanh lên”.

Đầu du thuyền có lớn tới bao nhiêu? Như vậy cũng có thể tưởng tượng chỗ thủng trên đầu quân hạm có lớn bấy nhiêu, tốc độ nước vào vô cùng nhanh, như vậy không bao lâu sau, quân hạm đã chìm xuống nửa mét.

Trên khu trục hạm loạn cả lên, mọi người đều hoảng loạn chạy trốn.

Đổng Học Bân vẫn là chưa hết giận, lập tức lái du thuyền ra xa một chút, nổi lên một lát, lại làm một tốc độ cách xa.

Quân hạm số 11 đồng thời phát ra tín hiệu cầu cứu.

Khu trục hạm số 12 vừa thấy, không chút nghĩ ngợi vội nhanh chóng tìm cách cứu viện.

Đắm một con thuyền của họ, Đổng Học Bân hiển nhiên không phải tiếp tục đâm nó nữa, anh sớm đã đem mục tiêu nhắm về hướng một khu trục hạm khác của người Nước A, thấy bọn họ lại đây, Đổng Học Bân liên tục trầm trồ khen ngợi, nâng tay lên đốt một điếu thuốc cho mình hung hăng hít một hơi, lập tức đột nhiên mạnh mẽ tiến lên.

Du thuyền nhanh chóng lao đi.

Khu trục hạm này còn mới tinh, căn bản không có cách nào tránh né, mắt thấy giữa thân thuyền bị đâm thật mạnh.

Bùm. Làm toàn chiếc thuyền đều lúc lắc.

Dưới một cái đâm như vậy, du thuyền vẫn là ở trên mặt biển phong tao, không bị tổn hao tí gì.

Nhưng nhìn lại khu trục hạm, trên thân thuyền lại có một lỗ đem ngòm vô cùng rõ ràng, cũng bị đâm hỏng rồi.

Dưới chuyện này, người trên khu trục hạm số 12 tới rồi nghĩ cách cứu viện cũng đều đều bị hoảng sợ, rất nhiều người kêu lên, thuyền trưởng lại kêu gào dùng tiếng Nước A hạ lệnh.

Đổng Học Bân là không có ý buông tha, dừng lại một chút, lại một lần nữa hướng về phía nó chạy tới.

Người trên quân hạ sắc mặt đều thay đổi, vội vàng quay đầu bỏ chạy.

“Đi mau”.

“Đừng đối chọi với nó”.

“Chuyển hướng, mau chuyển hướng”.

Trên quân hạm một mảng hỗn độn, tiếng la ngất trời.

Lần này Đổng Học Bân không đâm vào, bị bọn họ né tránh được, Đổng Học Bân buồn bực không thôi không cam lòng, ngược lại ở phía sau bắt đầu truy kích khu trục hạm.

Khu trục hạm như là thấy quỷ, liều mạng trốn chạy, ngay cả súng bắn cao áp dưới nước đều dùng tới, kiên quyết không cho du thuyền lại gần, sau đó… quân hạm tiếp tục chạy loạn vòng quanh.

Một cảnh này không phải ai đều có thể tiếp nhận được.

Nhìn thấy hình ảnh này, người bên thuyền cứu viện bên kia tất cả đều trợn tròn mắt.

Cái con mẹ nó chứ. Lại có thể đuổi theo đâm quân hạm sao?

Ngươi đây là là du thuyền hay là hàng không mẫu hạm đây?

Con mẹ nó cũng quá hung mãnh đi.
Bình Luận (0)
Comment