Quyền Tài

Chương 963

Buổi chiều.

Trên công trường Trường cấp ba Tây Bình.

Đổng Học đang nhìn chăm chú vào mấy nhân viên bảo an, sau đó liền dõng dạc chỉ huy các khoa viên của mình, bảo bọn họ kiểm tra khắp nơi

Không lâu sau, Đổng Học Bân gọi Phí Phàm tới, “Thế nào?”

Phí Phàm do dự, “Vật liệu kiến trúc rất tốt, không giống như có vấn đề gì”.

Đổng Học Bân nhíu mày, “Một chút vấn đề đều không có? Tất cả đều tốt?”

“Hẳn là thế” Phí Phàm nói: “Tôi xem một lần, cơ bản đều là đạt tiêu chuẩn”.

Đổng Học Bân không thấy có gì bất ngờ, hơn nữa càng tin tưởng suy nghĩ trong lòng, chính là bên Phùng Kiệt để lộ tin tức, nói cho các nhân viên tương quan, thến nên mới vợi vàng, nước tới trôn mới nhảy đem vật liệu kiến trúc thay đổi hết, vì làm cho Ủy ban kỷ luật bọn họ đến không công một chuyến, cái gì cũng không tra được, nhưng dù các người có thay đổi ật liệu thì những thứ đã làm trong tòa nhà dạy học cũng không thay đổi được? Đổng Học Bân lúc này vung tay lên,“Lại đi vào bên trong nhìn xem”.

Phí Phàm đi vào.

Reng reng reng, điện thoại của Đổng Học Bân vang lên.

Vừa nhìn liền thấy là Chiêm Phó Bí thư, Chiêm Quế Bình, Đổng Học Bân vội tiếp điện thoại, “Chiêm Bí thư”.

“Đổng Chủ nhiệm.” Chiêm Quế Bình thản nhiên nói: “Cuộc điều tra ngầm như thế nào rồi? Tra ra manh mối gì không?”

Đổng Học Bân nói: “Cuộc điều tra ngầm không thành, Phùng Phó Thị trưởng đến đây, chúng tôi vừa đến chân trước thì ông ta liền đuổi kịp phía sau lưng, còn trước mặt mọi người mặt nói cho người khác biết chúng tôi là người của Ủy ban kỷ luật thành phố, ngay cả cán bộ phụ trách viẹc này của khu Tây Bình cũng bị Phùng Phó Thị trưởng mang theo tới, tôi nghi ngờ là tin tức bị lộ, Phùng Phó Thị trưởng đến đây là để phá chúng tôi, còn vấn đề về vật liệu kiến trúc xây dựng, hiện tại cũng chưa tìm thấy, cũng không biết bị chuyển dời đến đâu nữa, những vật liệu này rõ ràng là vừa được chuyển tới đây, trên đó còn có dấu vết, đây là lên mặt với chúng tôi, về phần những cán bộ có liên lụy chuyện này, có Phùng Phó Thị trưởng là người phải vạch trần đầu tiên, ai cũng biết nó chúng tôi là người của Ủy ban kỷ luật, cũng khẳng định sẽ có chuẩn bị, muốn tra cũng tra không được ”.

“Phùng Thị trưởng đến đó?” Chiêm Quế Bình vừa nghe đại khái cũng đã hiểu, sắc mặt hơi trầm xuống, cố ý cản trở công tác của Ủy ban kỷ luật bọn họ? Có ý tứ gì?

“Đúng thế, hiện tại còn đang thị sát”.

“Nếu không tra ra vấn đề, các cậu về đây trước đi”.

“Chiêm Bí thư, tôi muốn kiểm tra lại, phương diện này khẳng định có vấn đề”.

“Cậu không phải nói bọn họ trước đó đã có chuẩn bị sao?”.

“Vậy cũng thử xem đi, vạn nhất có thể tìm được đột phá gì đó”.

“Được rồi, tôi cũng đã gặp Hạ Bí thư, ý tứ của Hạ Bí thư cũng thế, nếu tra được cán bộ trong khu Tây Bình có chủ ý ăn bớt của công, liền tra đến cùng, tuyệt đối không dược nương tay!”

“Tôi hiểu rồi, có tin tức gì tôi sẽ lập tức báo lại với ngài”.

Ngắt điện thoại, Đổng Học Bân nhìn đồng hồ, thời gian cũng sắp đến rồi

Theo như trên báo chí nói, hơn mười phút nữa nơi này sẽ có một trận dư chấn rất nhẹ, sau đó tòa nhà dạy học này sẽ biến thành phế tích, bảy người chết, năm người bị thương, bởi vì là tin tức đưa lên tức thời cho nên cũng không có nói nhiều lắm, nhưng Đổng Học Bân vẫn nhìn về phía cái tòa nhà dạy học chưa xây xong kia, ánh mắt tập trung vào bên trong thấy có mười mấy công nhân đang thi công, thấy đám người Phí Phàm cùng Chu Trúc cũng muốn đi vào, Đổng Học Bân lập tức ngăn trở.

“Đến tòa nhà dạy học đã xây xong rồi đi” Đổng Học Bân nói.

Phí Phàm cùng Chu Trúc và Ninh Thiếu Dương nháy mắt, vẫn là quay người lại đi đi đến một tòa nhà khác, nơi đó đúng là nơi mà Phùng Kiệt, Phùng Phó Thị trưởng cùng các cán bộ khu Tây Bình đi vào.

Đổng Học Bân nắm chặt thời gian đi nhanh vào tòa nhà dạy học đang xây, trong tầng chưa xây xông khói bụi mù mịt, rất nhiều dân công đều đang làm việc.

“Người phụ trách của mọi người đâu?” Đổng Học Bân tùy tiện tìm tới một dân công hỏi.

Dân công hồ nghi nói: “Thế nào gọi là người phụ trách?”

Đổng Học Bân nói: “Chính là người quản lý nhóm mọi người đấy”.

“Ồ, hắn ở trên lầu” Dân công chỉ chỉ lên trên.

Đổng Học Bân gật gật đầu, sau khi đi lên cầu thang liền liếc mắt một cái nhìn xuống dưới, đại khái mười mấy dân công, phỏng chừng chính là như trên báo chí nói “bảy người chết năm người bị thương”, Đổng Học Bân nếu đến đã đây liền khẳng định sẽ không để cho bọn họ gặp chuyện không may, hắn phải liên hệ với người phụ trách di tản hết mọi người trong tòa nhà. Nhưng mà làm cho Đổng Học Bân kinh ngạc nhất là, không đợi anh đi lên trên tầng hai, chợt nghe ở trên có tiếng nói chuyện của một người trung niên.

“Đều dọn dẹp một chút, nghỉ ngơi trong chốc lát!”

“Ài!”

“Ồ!”

Đổng Học Bân lúc này mới lên lầu.

Người phụ trách mới nhìn thấy hắn, hiển nhiên cũng là nhận ra Đổng Học Bân, nhắm chừng vừa mới có người vừa gọi điện nói cho bọn họ, vì thế người phụ trách kia làm bộ như không thấy hắn, liền gọi mười mấy dân công trên lầu cùng nhau đi xuống lầu, đi ra khởi tòa nhà. Bên ngoài công trường có một chỗ ánh mặt trời chiếu xuống, rất ấm áp, mọi người mười mấy người liền ngồi xuống nơi đó, nói chuyện phiếm, uống nước, lúc Đổng Học Bân đang bất ngờ chăm chú nhìn bọn họ, người phụ trách kia lại xoay người vào khu tòa nhà dạy học, nhắm chừng phải đi tìm đám người Phùng Kiệt.

Nghỉ ngơi?

Sao lại thế này nhỉ?

Đổng Học Bân hồ nghi nhìn bọn họ, nếu là ở bên ngoài, còn cách tòa nhà dạy học này xa như vậy, hẳn là không có chết thương hay nguy hiểm gì, Đổng Học Bân nhìn đồng hồ, mắt thấy lúc này cách thời gian xảy ra dư chấn cũng chỉ còn mấy phút, chẳng phải sẽ có thương vong sao? Trên báo không phải đã viết như vậy sao? Chẳng phải là mình đã mang theo người của Ủy ban kỷ luật lại đây, bọn người có liên quan như Phùng Kiệt cũng đã đến, thế này nên mới ảnh hưởng tới quỹ đạo trong tương lai? Sinh ra một loại hiệu ứng cánh bướm? Cho nên cho dù hiện tại chính mình cũng không cần nói gì, cũng sẽ không có chết?

Hẳn là như vậy.

Cũng tốt, mình đỡ phải nhiều lời.

Đổng Học Bân khẽ gật đầu, đứng cách tòa nhà dạy học chưa xây xong này xa một chút, sau đó châm điếu thuốc, hút thuốc trên công trường, nhưng hút được nửa điều thuốc anh lại cảm thấy có chút lo lắng, vẫn là chớp chớp ánh mắt đi tới trước mặt vài dân công, “Đại ca, làm phiền một chút”.

Vài dân công nhìn về phía hắn, “Chuyện gì?”

Đổng Học Bân nói: “Bình thường mọi người vẫn nghỉ ngơi vào giờ này sao?”

Một dân công nói: “Đúng”.

“Vậy nghỉ ngơi đến lúc nào?”

“Chừng hai mươi phút”.

Hai mươi phút? Vậy dư chấn sớm trôi qua rồi, tòa nhà cũng sập rồi.

Đang lúc Đổng Học Bân buồn bực, lại có một dân công nói: “Mấy ngày hôm trước ông chủ đã nói, buổi chiều hôm nay bắt đầu chuyển sang thi công tòa nhà kia” Hắn chỉ chỉ vào tòa nhà cơ bản đã hoàn thành phía bên kia, “Bên trong còn có chút việc phải làm, có điều hình như có lãnh đạo đến thị sát, khả năng tạm thời không làm được ”.

Cái gì?

Tòa nhà kia??

Đổng Học Bân ngạc nhiên, “Nói cách khác hôm nay nếu không có người lại đây, mọi người sẽ làm việc trong tòa nhà kia? Mà chiều nay tòa nhà chưa xây xong này sẽ không có người?”

“Đúng thế”.

Đổng Học Bân không khỏi đổ mồ hôi lạnh, hắn đã quá chủ quan! Đầu tiên nhìn vào vẫn nghĩ là tòa nhà chưa xây xong này, nhưng...

Tòa nhà sắp đổ lại có thể là một tòa nhà khác?

Nếu không có đám người của chính mình tham dự, này đó những dân công này sẽ đến một tòa nhà khác thi công? Bị chôn ở nơi đó??

Không tốt!

Chuyện xấu rồi!

Nghĩ người một nhà còn đang ở trong đó, sắc mặt Đổng Học Bân biến đổi!
Bình Luận (0)
Comment