Quyết Không Để Em Ly Hôn

Chương 23


Sáng hôm sau, cả hai dậy rất sớm.

Tối qua họ có một giấc ngủ thật ngon.
Họ xuống dưới nhà thì mọi người đã ngồi trên bàn đợi họ.

Nhà họ Thẩm ai cũng có thói quen dậy sớm.
"Hai đứa dậy rồi à.

Tối qua có ngủ ngon không?" Quý Thường Hi tươi cười hỏi han
"Vâng, chúng con ngủ rất ngon thưa mẹ" Lục Vĩ Thành đáp
Còn Thẩm Đông Quân thì nhìn về phía Thẩm Nhã Tịnh, nhếch mày mà trêu chọc:"Em gái tối qua vất vả lắm à?"
Cô nghe anh nói thế trừng mắt lên.

Đầu óc anh trai cô ngày càng đen tối đi thì phải.

Bắt gặp ánh mắt của Thẩm Nhã Tịnh, Thẩm Đông Quân cụp mắt lại, thôi không chọc con mèo xù lông nữa.
"Hai đứa ăn nhiều vào nhé" Bà nội vừa nói vừa gắp thức ăn vào cho anh và cô
"Phải rồi, chuyện hôn lễ của hai đứa đã bàn rồi.

Ăn Tết xong đợi đến ngày mồng sáu tháng ba sẽ tổ chức.

Ngày đó là ngày lành tháng tốt.

Cả hai bên gia đình đã đồng ý rồi chỉ chờ ý kiến của hai đứa"
"Cháu đồng ý ạ" Lục Vĩ Thành nhìn bà đáp

"Thế còn Nhã Tịnh thì sao" Bà nhìn về phía cô, vẻ mặt mong chờ
"Cháu cũng không có ý kiến gì"
"Vậy thì tốt rồi"
Bữa ăn của họ diễn ra khá nhanh chóng, chỉ có điều hôm nay Thẩm Bác Văn hơi ít nói, có lẽ chuyện hôm qua vẫn khiến ông khó xử với vợ và hai con.

Ăn xong Lục Vĩ Thành phải đến công ty.

Sau khi tạm biệt anh thì điện thoại của Thẩm Nhã Tịnh có một tin nhắn, là của Nhan Uyển Đình.
"Tiểu Tịnh Tịnh, tức chết tớ rồi.

Ở công ty tớ lòi đâu ra một ông chủ mới.

Anh ta đang làm khó buổi thử vai của tớ.

Cậu mau đến đây giúp tớ đi"
Thẩm Nhã Tịnh nhắn lại:"Giúp? Tớ thì giúp được gì?"
Phía bên kia sau khi nhận được tin nhắn thì gửi một icon mặt mày mếu máo:"Đời này của tớ toang thật rồi"
Cô khẽ thở dài, bất lực.

Nhan Uyển Đình là một người có thực lực nhưng cô nàng lại rất kém may mắn trong việc chọn kịch bản.

Các nhân vật mà cô nàng chọn chưa thật sự nổi bật vì thế mà cô nàng vẫn chưa được công nhận.
Cô nàng mới gia nhập giới giải trí cách đây không lâu, từng nổi lên vài ngày vì một tấm hình do công ty đăng tải.

Cô theo đuổi phong cách tinh nghịch, nổi loạn nên dễ gây ấn tượng mạnh, ấn tượng tích cực không nhiều đa phần là tiêu cực đến từ fan của các đàn chị trong công ty.

Những lời chê bai ném đá cô khá nhiều khiến cô trở thành chủ đề hot một thời gian.

Nhưng vì là tân binh, chưa có lực lượng fandom đông đảo, chưa có tài nguyên nên chẳng mấy chốc đã bị chìm xuống.
Hôm nay cô nàng nhắm trúng một vai diễn của tác phẩm đang được công ty đầu tư mạnh với hy vọng đổi đời thì công ty thông báo sếp mới đến nhận việc, sẽ trực tiếp làm giám khảo buổi thử vai lần này.

Nào ngờ anh ta lại gây khó dễ cho cô, suýt chút nữa đánh trượt cô.

Cô nàng chẳng biết làm gì bèn khóc lóc than thở với Thẩm Nhã Tịnh.
Phía bên này Thẩm Nhã Tịnh đang đau đầu vì cô nàng thì Thẩm Đông Quân đến cạnh hỏi:"Hôm nay em lại đến trường à?"
"À không, hôm nay em không có tiết"
"Giảng viên Đại học coi bộ cũng nhàn ghê ha"
"Sao bằng Tổng Giám đốc như anh chứ"
"Con bé này một ngày em không nói móc anh thì sống không yên à"
"Thì tại anh gây sự với em trước mà"
"Được rồi, là tại anh.

Giờ em tính đi đâu vậy?"
"Uyển Đình mới than vãn với em vì chuyện thử vai, em tính đến Truyền thông Thiên Tân xem thế nào?"

"Trùng hợp vậy à? Anh cũng đang chuẩn bị đi kí hợp đồng với bên đó đây.

Để anh chở em đi luôn"
"Vâng, vậy cũng được"
Anh lái xe đưa cô đến Truyền thông Thiên Tân.

Đến nơi đã có người đến đón
"Thẩm tổng, hân hạnh khi anh đến đây.

Vị này là? " Anh ta chào hỏi Thẩm Đông Quân thì quay sang nhìn Thẩm Nhã Tịnh vẻ mặt tò mò
"Đây là em gái tôi" Anh thản nhiên đáp
"Hóa ra là Thẩm tiểu thư, đúng là xinh đẹp tuyệt trần"
Người này tắm tắc khen cô, phải nói là ở Truyền thông Thiên Tân của họ không thiếu phụ nữ xinh đẹp nhưng vị tiểu thư này thật sự còn đẹp hơn.
Tất cả những tiêu chuẩn vẻ đẹp dành cho minh tinh cô đều có, có khi còn hơn cả họ nữa.

Có thể nói cô mang vẻ đẹp của một tiểu thư gia thế đích thực, khí chất trâm anh tài phiệt bẩm sinh không ai sánh bằng.
"Được rồi, tôi lên gặp Tổng Giám đốc mấy người ký hợp đồng.

Phiền chỉ dẫn em gái tôi đi tham quan nơi này"
"Vâng..

Vâng ạ chúng tôi sẽ chăm sóc Thẩm tiểu thư thật tốt"
Nói rồi Thẩm Đông Quân xoa đầu cô bước đi, chỉ còn lại hai ba người Truyền thông Thiên Tân.
"Thẩm tiểu thư, chúng tôi dẫn cô đi tham quan" Một cô gái lên tiếng nói
"Không cần, tôi muốn đến phòng trang điểm dành cho các minh tinh.

Bạn của tôi ở đó, không biết có được không?"
Cô vẫn chưa nói cho Nhan Uyển Đình biết cô sẽ đến công ty cô nàng.

Lúc đó, cô nàng đã nói với cô là cô nàng sẽ trang điểm để tiếp tục vòng thi cuối cùng.


Vì thế cô muốn đến đó ngay, hiện tại cô nghĩ bản thân nên động viên cô nàng một chút.
Mấy nhân viên bên cạnh cô hiện lên vẻ mặt khó xử, họ chỉ là nhân viên nhỏ thôi làm sao có thể tiếp xúc với các minh tinh chứ đừng nói đến việc vào phòng trang điểm, thay đồ của họ.

Thẩm Nhã Tịnh nhận ra vẻ mặt của họ, hết cách rồi đành chịu thôi.

Lúc này có một người phụ nữ bước đến trông tầm 30 tuổi
"Giám đốc Trần" Nhân viên cúi đầu chào
"Được rồi các cô lui đi để Thẩm tiểu thư cho tôi chăm sóc" Người phụ nữ gật đầu, sau khi nhân viên đi thì đến chào hỏi Thẩm Nhã Tịnh
"Thẩm tiểu thư, hân hạnh được gặp cô tôi là Trần Lộ Vy, Giám đốc bộ phận Quan hệ công chúng của công ty.

Vừa nãy Tổng Giám đốc cử tôi đến đón tiếp cô" Người phụ nữ chìa tay ra trước mặt cô
Thẩm Nhã Tịnh gật đầu bắt lấy tay của Trần Khả Như.
"Chào Trần tổng"
"Không biết Thẩm tiểu thư cần giúp gì?"
"À tôi có một người bạn là minh tinh mới nổi gần đây, tôi biết yêu cầu quá cao nhưng liệu tôi có thể gặp cô ấy ở phòng trang điểm có được không?"
Trần Lộ Vy khẽ mỉm cười, đáp:"Tất nhiên là được rồi, mời cô đi theo tôi"
Trần Lộ Vy dẫn cô đến phòng trang điểm dành cho minh tinh.

Trên đường đi họ trò chuyện với nhau rất vui vẻ, Trần Lộ Vy có ấn tượng tốt về Thẩm Nhã Tịnh.

Dù cô có là tiểu thư cao quý nhưng lại không kiêu ngạo như vẻ ngoài của mình, ngược lại cô ăn nói rất thận trọng, đúng là Đại tiểu thư được dạy dỗ đàng hoàng.
Tại nơi trang điểm dành cho minh tinh, Trần Khả Như dẫn cô đi qua từng phòng, đi đến đâu luôn có người chào họ.

Đến phòng số 6 thì chợt nghe tiếng cãi vã:"Nhan Uyển Đình, cô ăn nói với tiền bối như vậy sao?"

Bình Luận (0)
Comment