Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Chương 151

« Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 tạm thời bình ổn trở lại.

Đương nhiên, đây chỉ là sự im ắng tạm thời. Huyết mạch ác ma của Lý Duy Tư khiến cho hai boss cuối An Nguyệt Hình và « Hầu tước » đều để ý tới. Ngày sau nhất định sẽ không còn yên bình nữa.

Bộ phim « Khách sạn ma ám » đã kết thúc được một tuần. Bạch Vũ Sóc bất tỉnh đúng 1 ngày 1 đêm mới tỉnh lại.

Sau khi quay xong bộ phim « Chiếc hộp đen », 4 trong 5 diễn viên mới vẫn còn sống sót, chỉ có 1 người tên Chung Mặc bỏ mạng. Không 1 diễn viên lâu năm nào bỏ mình bởi vì « Chiếc hộp đen » là 1 bộ phim kinh dị tương đối dễ.

Trong 4 diễn viên mới có 3 nam và 1 nữ.

Ba người đàn ông tên là Vương Cường, Phó Tử Bân và Ngô Hạo Vũ. Cô gái duy nhất tên là Khang Mẫn,trùng tên với phu nhân của Mã phó bang chủ của Cái Bang – Khang Mẫn trong [ Thiên Long bát bộ ].

Vương Cường là 1 nông dân khoảng ba mươi tuổi. Nguyên quán của y ở tỉnh Sơn Đông . Khi tới thành phố làm công, y vô tình nhặt được 1 tờ rơi. Nhìn y có vẻ rất quê mùa.Phó Tử Bân thì ngược lại. Hắn là 1 cán bộ cấp cao trong mảnh IT – 1 nhân sĩ tinh anh tinh thông nhiều ngôn ngữ quốc tế.Hắn đeo cặp kính gọng vàng, bộ dạng vô cùng đẹp trai.Ngô Hạo Vũ là 1 cậu thanh niên 18 tuổi. Y đang là 1 học sinh THPT, năm sau y sẽ thi Đại học. Trong lớp y cũng là 1 học sinh ưu tú có hy vọng có thể đỗ những trường Đại học top 1 của quốc gia, nhưng bây giờ chỉ cần y có thể giữ được mạng đã tốt lắm rồi. Cô gái tên Khang Mẫn đương nhiên không xinh đẹp giống như người phụ nữ mặt như thiên tiên nhưng tâm như rắn rết giống như trong nguyên tác của Kim Dung. Dung mạo của cô ta tương đối bình thường, cũng không khó coi lắm. Cô ta chỉ là 1 nhân viên thu ngân ở siêu thị. Siêu thị nơi cô ta làm mở của 24/24 giờ. Tối đó cô ta ngẫu nhiên nhìn thấy trên mặt đất có rơi 1 tờ rơi bèn nhặt lên,sau đó cô ta phát hiện trong danh sách diễn viên xuất hiện thêm tên của mình, rồi cuối cùng cô ta bị kéo vào trong thế giới của « Chiếc hộp đen ».

Khi bước vào trong rạp chiếu phim, 4 diễn viên mới ai nấy cũng đều mặt mày xay xẩm. Người nông dân Vương Cường kia cũng chẳng được học hành mấy. Khi y chỉ mới nghe được hai từ “địa ngục” thì y đã sợ mất mật ôm chặt chân của Phương Lãnh rồi hô:
-Tôi chỉ là 1 người nông dân bình thường, chưa từng làm chuyện gì thương thiên hại lý cả , sao tự dưng lại bị đày xuống địa ngục chứ? Tôi chết rồi thì gia đình tôi phải làm sao đây? Ngày thanh minh hàng năm không biết họ có thể đốt cho tôi chút tiền vàng mã không, thi thể của tôi có được yên nghỉ không......

Khẩu âm địa phương của y khiến cho mọi người chẳng hiểu mô tê răng rứa gì cả.Cũng may Triệu Y Hoa cũng là người cùng Sơn Đông nên cô ta phiên dịch lại cho mọi người những lời y nói. Mọi người lúc đó mới biết hoá ra y tưởng mình chết rồi bị đày xuống địa ngục.

Lúc ấy khi y nhìn thấy đám người Phương Lãnh còn tưởng rằng họ là Hắc Bạch Vô Thường nên y cứ liên mồm hô :
-Nhất định là Diêm Vương lão gia nhầm lẫn rồi.Tôi không thể nào xuống địa ngục được. Tôi muốn gặp Diêm Vương lão gia để minh oan.....

Triệu Y Hoa cuối cùng phải dùng giọng Sơn Đông để giải thích cho y 1 hồi thì y mới hiểu nơi này không phải là địa ngục. Thật ra quy tắc của rạp chiếu phim đều đã hiện ra rõ ràng trong đầu y, chỉ là y chưa từng đọc qua 1 cách tỉ mỉ mà thôi. Tố chất tâm lý của y quả thực kém đến mức không tưởng.

Trái ngược với Vương Cường, Phó Tử Bân lại tỏ ra vô cùng bình tĩnh. Hắn và Phương Lãnh trao đổi rất lâu như muốn tìm hiểu rõ ràng quy tắc và cơ cấu của « Rạp chiếu phim địa ngục », thậm chí còn hỏi cả những chuyện có liên quan đến « Hầu tước » và An Nguyệt Hình. Sau đó y bắt đầu thao thao bất tuyệt:
-Hiện tại mô hình quản lý của rạp chiếu phim vẫn tương đối lỏng lẻo, cơ cấu nhân sự cũng tồn tại không ít vấn đề. Thí dụ như cô Tiêu Mộng Kì chính là 1 nhân tố không ổn định. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì vấn đề hợp tác đoàn đội sẽ gặp rất nhiều bất lợi. Anh Phương , tôi cũng đã từng làm việc 1 thời gian ở trong những công ty xí nhiệp lớn,nên tôi cũng có chút hiểu biết về mảng quản lý. Nếu anh không ngại , anh có thể uỷ quyền cho tôi......

Ngô Hạo Vũ và Khang Mẫn thì có vẻ vẫn rất bình thường.Chỉ là Ngô Hạo Vũ vẫn còn chưa hoàn hồn.Hắn chỉ là 1 học sinh THPT, cả ngày chỉ biết cắm đầu vào sách vở với thi cử,nên hắn cũng chẳng mấy hiểu những đạo lý đối nhân xử thế trong xã hội. Khi hắn đột nhiên bị kéo vào trong thế giới phim kinh dị, hắn đã sợ đến són đái cả ra quần,còn sống trở về đã may mắn lắm rồi. Khang Mẫn cũng chỉ là 1 nhân viên thu ngân bình thường trong siêu thị, nhưng khi nàng nhìn thấy Đổng Ỷ Lam, nàng là người vui mừng nhất vì nàng cũng là 1 fan hâm mộ của Đổng Ỷ Lam. Được gặp thần tượng ở đây với nàng mà nói là 1 điều khó tin. Nàng thậm chí còn lấy ra điện thoại di động để chụp cùng Đổng Ỷ Lam 1 tấm. Theo lời của nàng thì nàng có vẻ rất chú ý tới những tin tức của làng giải trí. Trước mắt thông tin Đổng Ỷ Lam mất tích vẫn chưa được công bố. Chuyện nàng ở phim trường Hoành Điếm chuẩn bị quay bộ phim mới cũng được giấu không cho những ký giả và đám paparazi biết. Xem chừng là bên đầu tư và công tu quản lý đã bắt tay che giấu chuyện này.

Đương nhiên, diễn viên mới bắt đầu gia nhập và làm quen với cuộc sống địa ngục này cũng chỉ là 1 khúc nhạc dạo mà thôi. 4 diễn viên mới lần này cũng chẳng có gì nổi trội. Phó Tử Bân tuy có thể nói luyên thuyên như vậy, nhưng rõ ràng y là người chỉ có lý luận suông. Y căn bản không biết hình thức sống sót đầy khủng bố của « Rạp chiếu phim địa ngục » là thế nào. Chuyện hắn muốn đoạt quyền cũng rất rõ ràng, mà chính hắn lại tưởng rằng mình rất cao minh, cho nên lâu dần cũng chẳng có ai chú ý tới hắn nữa.

Về phần người nông dân Vương Cường, y cứ nói giọng Sơn Đông mà chỉ có Triệu Y Hoa nghe hiểu, mọi người cũng nhìn thấy dáng vẻ quê 1 cục của y nên cũng chẳng có ai để ý tới y. Ngô Hạo Vũ thì còn quá nhỏ, cho nên cũng có vài người khá là chiếu cố hắn.Trong lòng hắn vẫn vô cùng lo lắng cho kỳ thi Đại học sang năm.Bởi vậy có thể thấy được nền giáo dục của Trung Quốc khủng bố thế nào khi có thể khiến một người đặt ngang hàng thi cử với sinh tồn. Khang Mẫn tuy chỉ là 1 nhân viên thu ngân ở siêu thị, cô nàng cũng mới chỉ tốt nghiệp trường nghề, nhưng nàng tương đối dẻo miệng nên lâu dần cũng có không ít người thích nàng,cho nên nàng cũng nhanh chóng hoà nhập cùng mọi người.

Thời gian trôi quá nhanh. Tháng 8 đã tới.

Thượng tuần của tháng 8 có tất cả 5 bộ phim mới công chiếu.

Diệp Tưởng kinh ngạc phát hiện,trong danh sách diễn viên của phim [ Trở về ] cũng có tên hắn ! Người mà hắn thay thế vốn là Ngô Triệu Thiên. Ngoài ra, nhân vật vốn sẽ do Thạch Thanh Tú đóng sẽ do Đổng Ỷ Lam thay thế. Nếu đổi là hơn một tháng trước có người nói với Diệp Tưởng rằng hắn sẽ có cơ hội diễn chung với 1 vị minh tinh điện ảnh trong thế giới thực,Diệp Tưởng nhất định sẽ cho rằng đây chỉ là trò đùa. Nhưng mà, trò đùa đó lại trở thành sự thực!

Sau khi danh sách diễn viên của phim [Trở về ] được công bố, ngày công chiếu vẫn được giữ nguyên như cũ.

Nhân vật chính của bộ phim lần này vẫn do Phương Lãnh đóng! Diệp Tưởng rốt cục đã có thể đóng chung với Phương Lãnh. Hắn ít nhiều cũng cảm thấy tò mò với lá bài tẩy của Phương Lãnh – cũng là đòn sát thủ của hắn sẽ là vật bị nguyền rủa gì?

Phương Lãnh vẫn không nói cho hắn biết. Y chỉ nói lấp lửng rằng đến lúc đó hắn sẽ biết. Nhưng có thể khẳng định, vật đó chắc chắn không phải là vật bị nguyền rủa loại đuổi quỷ mà nhất định sẽ là loại đặc thù hoặc loại ký sinh. Nói cho cùng, thì loại đuổi quỷ là loại có số lượng nhiều nhất và cũng là bình thường nhất. Nó cũng là loại vật bị nguyền rủa yếu nhất nhất. Hai vật bị nguyền rủa Phương Lãnh có thể có uy danh hiển hách như vậy thì chắc chắn sẽ không phải là vật bị nguyền rủa loại đuổi quỷ mà thôi.

Nếu Phương Lãnh có lòng lấp lửng khiến hắn tò mò, Diệp Tưởng cũng dứt khoát chẳng đi hỏi những người khác làm gì. Dù sao, hắn sớm hay muộn cũng sẽ được biết. Hơn nữa có 2 người Phương Lãnh và Bạch Vũ Sóc ở đây, cộng thêm 1 tân quỷ sai là hắn,cho dù bộ phim kinh dị lần này sẽ rất khó,nhưng chắc chắn xác suất sống sót của họ sẽ rất cao.

Danh sách của diễn viên tham gia lần này gồm có: Phương Lãnh, Bạch Vũ Sóc, Diệp Tưởng, Ôn Vũ Phàm, Tề Tình Tình, Lý Duy Tư, Thành Tuyết Tùng, Đổng Ỷ Lam, Dương Hồng, Nhạc Lễ Thanh. Đương nhiên, số lượng diễn viên tham gia không có quan hệ trực tiếp đến độ khó khăn của phim kinh dị,mà chẳng qua là bộ phim này cần nhiều người đóng mà thôi. Chênh lệch về độ khó giữa [ Trở về ] và [Khách sạn ma ám] có lẽ cũng không lớn. Lần này tuy Diệp Tưởng không phải nhân vật chính, nhưng tên của hắn được xếp rất gần ở phía trước , nên có lẽ hắn có thể đóng vai nhân vật thứ chính. So ra thì diễn viên nổi tiếng như Đổng Ỷ Lam lại xếp ở kế cuối, xem ra nhân vật của nàng cũng không phải là nhân vật quan trọng lắm, thậm chí có thể coi là diễn viên quần chúng.

Nói ra thì Đổng Ỷ Lam vẫn chưa thể chấp nhận nổi vận mệnh của mình. Nàng ta vẫn chưa thể quên được ánh hào quang của thân phận minh tinh điện ảnh được cả triệu người hâm mộ nên khi đối đãi với người khác nàng ta vẫn mang thái độ của kẻ bề trên, hơn nữa còn thường xuyên hứa hẹn nếu sau này nàng có thể trở về, nàng sẽ dốc sức báo đáp mọi người. Lấy thân phận của nàng, cho dù báo đáp bằng vật chất hay dùng mối quan hệ của mình trong giới văn nghệ sĩ để nâng đỡ đối phương cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.

Ban đầu mọi người cũng có ấn tượng rất tốt với vị minh tinh điện ảnh này, nhưng sau này mọi người cũng cảm thấy chán ngán. Nàng tuy thường đóng những nữ nhân vật chẳng khác gì tiên nữ không ăn khói lửa nhân gian trên màn ảnh, nhưng trong hiện thực nàng khiến cho người ta rất thất vọng. Thật ra thì chuyện này cũng rất bình thường. Nếu thật sự có người không ăn khói lửa nhân gian thì làm sao lại đi lăn lộn trong làng giải trí cơ chứ? Giới văn nghệ sĩ bẩn thỉu và đen tối ra sao nếu không phải là người trong nghề thì sẽ không có mấy ai có thể tưởng tượng ra được. Rất nhiều khán giả khi xem phim thường cho là nhân vật và diễn viên được đúc ra từ cùng 1 khuôn, nhưng kỳ thực họ lại không biết 2 người vốn dĩ hoàn toàn khác nhau.

Lúc mới đầu, mọi người cảm thấy tò mò và kích thích vì có thể được chung sống với nữ minh tinh màn bạc. Nhưng lâu dần, họ cũng phát hiện, minh tinh cũng là người thường, đói bụng vẫn phải ăn cơm, khát vẫn phải uống nước.Bộ dạng của nàng tuy xinh đẹp, nhưng trong « Rạp chiếu phim địa ngục » này ,giá trị của 1 mỹ nữ kém xa giá trị của vật bị nguyền rủa. Lời nàng hứa hẹn sau khi rời khỏi đây sẽ trả cho bọn họ rất nhiều tiền, vân vân và vân vân… cũng chẳng làm ai cảm thấy hứng thú.Vé chuộc cái chết mới là thứ có giá trị với bọn họ.Cho dù nàng có tài sản sánh ngang Bill Gates hay Lý Gia Thành, thì chuyện này cũng chẳng có liên quan gì đến họ.

Sau nhiều ngày như vậy,khi Đổng Ỷ Lam phát hiện,ánh mắt của mọi người khi nhìn nàng đã không còn vẻ hâm mộ như lúc ban đầu, nàng mới từ từ tỉnh táo lại. Lúc đó nàng mới hiểu nếu muốn sống sót ở nơi này, nàng không thể lấy thân phận minh tinh để đối đãi với mọi người được. Nhưng chuyện này nói thì dễ,muốn làm lại rất khó khăn.

Khi 1 người đã quen sống với cảm giác cao cao tại thượng, được muôn người săn đón, người đó trong vô thức luôn hy vọng những người khác sẽ coi họ là trung tâm của vũ trụ, tất cả mọi người đều phải xoay quanh nàng. Hiện tại tình thế không những thay đổi mà đến cả khi quay phim kinh dị nàng cũng chỉ có thể diễn 1 nhân vật phụ nho nhỏ thì làm sao mà nàng cam tâm cho được? Phải biết rằng, loại phim kinh dị này nếu trình chiếu trong nước thì doanh thu phòng bán vé cũng chẳng khá khẩm là bao, cho dù đạo diễn có hạ mình lạy lục mời nàng đóng vai chính,nàng cũng chẳm thèm đi, chứ đừng nói tới loại nhân vật phụ chẳng có bao nhiêu đất diễn, vừa mới xuất hiện trước màn ảnh đã toi mạng này?

Nàng thực sự hận ! Nàng hận không biết vì sao vận mênh của mình lại trở nên như vậy. Hai ngày nay nàng nhốt mình trong phòng, đồ đạc trong phòng cũng bị nàng đập phá thành đống lộn xộn. Thậm chí nàng chẳng muốn ra gặp mặt người khác. Nàng không thể nào chấp nhận nổi chuyện này ! Vốn nàng tưởng rằng mình là 1 minh tinh điện ảnh trong thế giới thực, nên chưa biết chừng sẽ được hưởng 1 số đặc quyền. Chỉ cần tham gia mấy bộ phim kinh dị là có thể sớm ngày kiếm đủ 10.000 tấm vé chuộc cái chết, sớm rời khỏi nơi quỷ ám này ! Nhưng mà......Nàng phải làm gì bây giờ đây?

Nàng sẽ chết sao?

Vừa nghĩ đến đây, nàng cảm thấy rất tuyệt vọng. Nàng thậm chí đã nghĩ tới chuyện tự sát, nhưng nàng không có gan làm vậy.

Nàng phải làm gì bây giờ đây?
Bình Luận (0)
Comment