Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Chương 247

-Được rồi.
Mộc Lam nói:
-Tóm lại thì điều nên nói đã nói xong. Quy tắc của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10 chúng ta thế nào thì mọi người đều biết rồi, chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm cũng không cần ta phải nhắc. Lần này quyển sổ tay đã trở về với chúng ta.Bây giờ chỉ còn 3 vật bị nguyền rủa nữa là đủ bộ : ‘Chén rượu của Bá tước Dulan’,‘Pho tượng điêu khắc ở mũi tàu Aston’, và ‘Mắt của Lucifer’. Chắc mọi người đều đã biết ‘Mắt của Lucifer’ cũng đã có tin tức rồi chứ?

-Đương nhiên.
Người lên tiếng là 1 người đàn ông tóc vàng,trên người mặc bộ lễ phục cổ điển phương Tây,hông đeo 1 thanh kiếm Tây Dương.Đôi mắt của người đàn ông kia xanh lá cây , khuôn mặt cũng rất điển trai. Dung mạo của y và dung mạo của Mộc Lam đẹp trai theo 2 phong cách hoàn toàn khác. Nhất là cặp đồng tử màu xanh lá cây của y lại toả ra 1 khí tức yêu dị,giống như những công tử vampire thường gặp trong văn hoá Gothic.

Hắn đi đến trước mặt của Lý Mẫn Hà rồi nâng nhẹ tay của nàng, sau đó hôn phớt lên mu bàn tay của Mẫn Hà rồi nói:
-Rất vui vì được gặp cô, Lý tiểu thư. Tên tôi là Grandier Fearnon. Rất hân hạnh được giúp đỡ cho tiểu thư đây.

-Xin chào anh!
Lý Mẫn Hà thi lễ với y. Nàng nhớ lại lúc đó hình như không có y trong số những diễn viên nam tham gia vào vụ hiếp trước giết sau các nữ diên viên mới.

-Ha ha,Grandier! Sao trong lời giới thiệu của cậu lại thiếu mất 1 đoạn quan trọng thế? Diễn viên đóng vai ‘thiếu chủ đương thời của gia tộc Nitemare’ đâu rồi!

Lúc này,1 người đàn ông râu ria xồm xoàm từ phía sau đi tới, tay cầm bình rượu tu ừng ực rồi nói:
-Thiếu chủ Grandier của ‘gia tộc Nitemare’, thủ lĩnh chân chính của giáo đoàn Đọa Tinh! Phải như vậy mới đủ chứ!

-Anh lại say rồi đấy, Danzer.
Grandier nhìn người đàn ông đang nốc rượu ừng ực rồi nói:
-Tốt xấu gì chúng ta có mặt ở đây lần này cũng vì Mộc Lam mời chúng ta tới để chứng kiến thời khắc quan trọng này.Anh không thể sửa cái tính xấu của mình 1 chút được sao?

-Thế sao? Xin lỗi nhé!
Người đàn ông râu ria xồm xoàm tên Danzer cũng chẳng có phản ứng gì cả:
-Mộc Lam ! Kể ra thì cậu cũng may mắn phết nhỉ! Tôi nghe nói lúc ấy vì cậu coi trọng cô gái này nên cô ấy mới không bị giết. Xem ra ánh mắt của cậu vẫn sắc bén giống như trước kia.Người đàn bà của cậu trở thành người được đại nhân tín cẩn, xem ra tương lai của cậu sau này sẽ rất tươi sáng đấy.

Grandier nói với Lý Mẫn Hà:
-Cô đừng để ý đến y. Sau khi say rượu, y chẳng nói được câu nào tử tế đâu.

“Tửu quỷ” Danzer coi rượu như mạng.Tất cả mọi diễn viên trong «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10 đều biết chuyện này, nên chẳng ai thèm để ý tới y.

Mộc Lam giới thiệu với Lý Mẫn Hà:
-Grandier cũng là thành viên chủ chốt có sức chiến đấu hàng đầu của rạp chiếu phim chúng ta. Địa vị của anh ấy chỉ dưới tôi và đại nhân thôi.

Cho dù là Mộc Lam, khi nói chuyện với Grandier cũng có vẻ rất cẩn thận. Huyết mạch trong người y là huyết mạch trực hệ của Nitemare. Y cũng là thiếu chủ đương thời của gia tộc Nitemare. Nếu không có Mộc Lam thì vị trí hiện nay của Mộc Lam chắc đã do Grandier đảm nhận.

Lúc này, Hoắc Thanh Lam vẫn nhìn theo Mẫn Hà. Y rốt cuộc chịu không được phải bước tới rồi nói:
-Mẫn...... Mẫn Hà ! Anh, anh có vài lời muốn nói với em!

Dù sao Thanh Lam cũng hy vọng được Mẫn Hà tha thứ. Hắn vẫn luôn yêu nàng. Nếu không phải vì hoàn cảnh lúc đó thì làm sao hắn lại vứt bỏ nàng chứ?

Mẫn Hà nghe được tiếng của Hoắc Thanh Lam cũng cảm thấy căng thẳng. Nàng vừa rồi luôn cố ý tránh né ánh mắt của Hoắc Thanh Lam. Nàng lúc này không biết phải đối xử với hắn thế nào.

Trong “Rạp chiếu phim đại ngục” tầng 10 chỉ có duy nhất Hoắc Thanh Lam không có bất cứ vật bị nguyền rủa nào, cũng như không có 1 năng lực đặc biệt nào khác. Có khi hắn còn thua cả diễn viên mới. Hắn có thể sống cho tới ngày hôm nay hoàn toàn là nhờ Lý Mẫn Hà. Nếu không, Trương Hạo Thiên đã sớm bóp chết hắn. Trong rạp chiếu phim này, người không có thực lực và năng lực, chỉ biết nhờ cậy người khác để sống sót thì chỉ cần có người thấy anh không vừa mắt, muốn giết anh thì sẽ không có ai đứng ra truy cứu cả.

-A Lam......
Mẫn Hà cắn chặt môi. Nàng hiện tại không biết phải làm sao. Nàng vẫn luôn tin lời nói của Mộc Lam không phải sự thật,nàng cũng không muốn tin hắn đã vứt bỏ nàng. Nhưng chuyện này lại là sự thật. Tuy rằng có thể thông cảm được hành động đó của hắn trong tình cảnh như vậy, nhưng làm sao nàng có thể dễ dàng tha thứ cho hắn được?

-Đi thôi.
Mộc Lam lúc này nói:
-Cô vừa rồi lấy lại quyển sổ tay chắc hẳn đã khiến cho người cô chịu gánh nặng rất lớn.Mau đi nghỉ đi!

Lý Mẫn Hà vừa rồi cũng không phải dễ dàng mới khiến cho ác ma vượt qua không gian giáng xuống thế giới của [ Con đường vong hồn]. Nàng chỉ được phép xâm nhập thế giới của 1 bộ phim đúng 1 lần, hơn nữa thời gian nhiều nhất cũng chỉ kéo dài được 10 giây, mà quan trọng hơn là thân thể của nàng phải chịu gánh nặng tương đối lớn. Lý Mẫn Hà quả thực cảm thấy rất mệt mỏi, chẳng qua là nàng vẫn cắn răng chống đỡ mà thôi.

Lý Mẫn Hà gật đầu, sau đó nàng quay đầu đi cùng Mộc Lam rời đi.

Hoắc Thanh Lam nhìn thấy cảnh này mà lòng hắn đau như dao cắt. Chuyện tình yêu của hắn và Mẫn Hà vẫn luôn khắc sâu trong tim hắn. Không lẽ hắn và nàng bây giờ lại như 2 đường thẳng song song không bao giờ gặp nhau ?

Tạm gác chuyện Hoắc Thanh Lam đang nghĩ gì. Trong thế giới của [ Con đường của vong hồn], sau khi rời khỏi chùa Nguyệt Sơn, đám người Nam Cung Tiểu Tăng nhanh chóng lái xe chạy tới địa chỉ trước đây của con đường Tứ Trinh. Tình hình bây giờ đã hai năm rõ mười: đào ra đầu của Lâm Quảng Hải mới có khả năng sống sót trong bộ phim kinh dị này!


Ngay cả Yoon In Hee và Jack cũng đã bỏ mạng, họ có thể sống sót được sao?

Hiện tại, đầu của Lâm Quảng Hải là hy vọng duy nhất!

Kỳ thật Nam Cung Tiểu Tăng khi bình tĩnh ngẫm lại cũng cảm thấy việc Cronus nghe lén thông tin này cũng không phải là chuyện xấu.Đám người «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10 cũng giống như họ thôi, ai cũng muốn sống sót cả. Bọn chúng cũng có trung cấp linh môi sư. Nếu Triệu Không Ảnh có thể dùng cái đầu kia giải quyết mọi chuyện thì kết quả cũng thế cả.

Đương nhiên, có thể thành công hay không thì chẳng ai biết.

Lúc này, Nam Cung Tiểu Tăng, Miyazaki Meiko, Kim Cực Thọ cùng Trần Ngũ Sinh đang chạy đua cùng Tử Thần ! Trước mắt đã là màn cuối cùng của kịch bản. Nếu dựa theo kịch bản gốc thì chắc chắn tất cả bọn họ đều phải chết. Nhưng, bọn họ đương nhiên không thể nào để chuyện đó trở thành sự thực.

-Địa chị trước đây của con đường Tứ Trinh hiện nay là nơi giáp ranh giữa 2 khu Tân Giới và Cửu Long. Nói tóm lại chúng ta cần phải nhanh 1 chút. Đến lúc đó thì cô Mộ Dung,chuyện cảm ứng vị trí đầu của sư tổ sẽ do cô phụ trách.

Miyazaki Meiko biết quả thực chuyện này chỉ có nàng mới làm được. Chỉ là sau khi lấy được cái đầu đó thì phải làm thế nào tiếp theo lại không có quá nhiều đầu mối. truyện copy từ .

Thời gian cứ thế trôi qua...... Đến khoảng hơn 11 giờ đêm, bọn họ đã tới nơi đó.

Nơi này là 1 mảnh đất bị bỏ hoang, xung quanh không nhìn thấy nhà cửa gì cả.

Một trận gió lạnh thổi tới. Khu vực hoang vu heo hút này trong đêm có vẻ cực kỳ khủng bố.

-Đi thôi.

Nơi này đã bị bỏ hoang cả mấy thập kỷ. Con đường Tứ Trinh ngày xưa nay đã không còn, chỉ còn lại những bức tường bị ủi sập. Không thể nhận ra được đây vốn là vùng ngoại ô năm xưa.

Năm đó chuyện khu ngoại ô xuống cấp ảnh hưởng càng lúc càng lớn, đến cuối cùng chính phủ Anh vì muốn dập đi ảnh hưởng của nó mà phải gác lại vô thời hạn kế hoạch cải tạo khu phố cũ.Nơi này cứ như thế biến thành 1 mảnh đất bị bỏ hoang. Sau này lời đồn đại càng lúc càng trở nên nghiêm trọng khiến không ai dám bén mảng tới sống ở đây cả.

Năm đó, Thẩm Hoa Đình cũng đem chôn đầu của Lâm Quảng Hải ở chỗ này. Cũng vì có cái đầu lâu này nên con đường của vong hồn phải 7,8 năm mới xuất hiện 1 lần.

Linh môi sư mà ngày xưa Lâm Quảng Hải hằng trông mong rốt cuộc cũng đã có mặt.

Lúc này,ai nấy cũng có vẻ đề phòng. Trong số họ thì chỉ có mỗi Trần Ngũ Sinh là chưa sử dụng vật bị nguyền rủa nên lúc này cũng lão cũng theo sát Nam Cung Tiểu Tăng đi ở phía trước. Nam Cung Tiểu Tăng cũng chú ý tới động tĩnh bốn phía chứ không còn biết ỷ lại vào lời chỉ dẫn của Miyazaki Meiko nữa.

Mọi người chậm rãi đi vào trong đống đổ nát. Phải biết rằng con đường của vong hồn có thể xuất hiện bất cứ lúc nào và kéo họ vào trong đó. Nếu nó xuất hiện thì hậu quả ra sao sẽ khó mà tưởng tượng.

Bức tường của những ngôi nhà xung quanh mới chỉ phá dỡ được phân nửa, trên mặt đường lổn nhổn những mảnh vụn của đá và gạch.

Bước đi trên đống gạch vụn đó mà trong lòng ai nấy đều có vẻ căng thẳng. Mọi người đều cảm giác mạng sống của chính mình bị bóp nghẹt.

Đúng lúc này thì bỗng nhiên có một bóng đen đi ra từ 1 căn nhà đổ nát ở phía trước!

Người đó...... là Triệu Không Ảnh !

Triệu Không Ảnh nhìn bọn họ rồi nói những lời đã có ghi trong kịch bản:
-Không cần khẩn trương. Đến nước này thì các người sống hay chết với ta mà nói đã không còn quan trọng. Với ta bây giờ thì làm sao để sống sót mới là quan trọng. Lúc trước ta muốn giết chết các người là vì không hy vọng các người điều tra được ra vụ tai tiếng nguyền rủa đáng sợ phát tán là do sự cố chấp của ông nội ta. Nhưng nếu không nhờ các người thì ta cũng không thu được thông tin quan trọng như vậy. Nếu đã gặp nhau thì mọi người nên liên thủ với nhau. Ý các người thế nào?

Phía sau hắn xuất hiện Cronus, Kinslow. Yuliana cũng không thấy xuất hiện, xem chừng ả đã chết rồi.

Liên thủ với «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10?

Nam Cung Tiểu Tăng làm sao có thể tin tưởng đám người này? Nhưng trước mắt, nếu hai bên liên thủ thì đây là mối quan hệ hợp tác cùng có lợi, có thể giảm bớt tiêu hao vé chuộc cái chết và hiệu quả nguyền rủa của cả hai bên. Quyển sổ tay đã không còn trong thế giới phim kinh dị này, có tiếp tục đấu đá cũng không còn có ý nghĩa. Cho dù có giết sạch chúng thì quyển sổ tay cũng không thể trở về.Nếu đã vậy thì không bằng hai bên tạm thời ngưng chiến, bắt tay nhau để vượt qua bộ phim kinh dị này rồi nói sau.

Trên thế giới này không có kẻ thù vĩnh viễn, cũng không có bạn bè vĩnh viễn mà chỉ có lợi ích vĩnh viễn mà thôi. Tình hình lúc này chính là như thế. Tuy rằng thù hận của hai rạp chiếu phim sâu như biển lớn, nhưng trong hoàn cảnh sinh tử tồn vong, phải bắt tay nhau thì họ mới có hy vọng sống sót. Trước mắt hai bên không còn lựa chọn nào khác !

-Được rồi.
Nam Cung Tiểu Tăng nói theo lời thoại có sẵn:
-Bay giờ cũng không còn giải pháp nào hay hơn.

Nam Cung Tiểu Tăng và Triệu Không Ảnh nhìn nhau.Vốn là bên nào cũng muốn giết bên còn lại, nhưng bộ phim kinh dị lần này lại khó ngoài sức tưởng tượng của cả hai,khiến cho bọn họ không thể không tạm thời chấm dứt nội chiến. Thế sự trêu người cùng lắm cũng chỉ đến thế mà thôi.

Vì thế, hai rạp chiếu phim, 7 diễn viên của 2 bên hợp tác với nhau, có thể nói là cường cường liên thủ (kẻ mạnh bắt tay với kẻ mạnh)!

Nhưng họ thật sự có thể sống sót sau bộ phim này sao?
Bình Luận (0)
Comment