Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Chương 42

Chỉ trong chớp mắt, phản ứng của Diệp Tưởng phải nói là quá nhanh. Hắn lập tức lôi tấm thôi hồn phù ra dán về phía sau !

Cảm xúc lạnh toát sau gáy lập tức biến mất.

Quay đầu nhìn lại đằng sau...... Vẫn không có ai cả !

Diệp Tưởng còn chưa kịp hoàn hồn,nhưng hắn vẫn cố vắt chân lên cổ chạy khỏi hành lang này!

Vừa rồi, cho dù nói hắn dạo 1 vòng trước quỷ môn quan cũng không hề quá ! Nếu không phải trên người hắn vẫn còn tấm thôi hồn phù thì hắn chết chắc!

Chỉ là...... hắn vẫn không rõ, cho dù hắn đã đem cất chiếc giày cao gót vào trong túi......nhưng mà hiệu quả của nguyền rủa chắc chắn vẫn phải duy trì 1 khoảng thời gian. Tuy rằng hắn vẫn chưa xác định được cụ thể là bao lâu, nhưng cũng không thể chưa gì đã......

Nhưng mà, hắn cũng thu được lợi ích trong hiểm. Trải qua một hồi sinh tử chỉ trong nháy mắt,hắn cũng thu được 500 tấm vé chuộc cái chết ! Đương nhiên, số lượng có vẻ ít hơn so lúc trước khi cứu Lưu Oánh, bởi vì vừa phải bảo vệ mình vừa phải cứu giúp người khác khó khăn hơn chỉ bảo vệ mình rất nhiều. Vé chuộc cái chết ban đầu bởi vì liên tục sử dụng giày cao gót và 1 tấm thôi hồn phù khiến cho hắn chỉ còn lại 158 tấm vé chuộc cái chết[ trong đó còn có một bộ phận vé chuộc cái chết bị trừ do hắn thay đổi tình tiết ], hiện tại kiếm thêm 500 tấm, khiến cho bây giờ hắn có tất cả 658 tấm !

Sau khi đi vào phòng khách, hắn nhìn thấy Tô Hàn đứng đó bèn lập tức nói:
-Không...... Không tốt ...... Liễu, Liễu, Liễu Hải Bình chết rồi!

Ngay cả nhân vật chính Vu Thần cũng chết, kết quả này thật sự khiến Diệp Tưởng quá mức kinh sợ. Nhân vật chính không phải không có khả năng chết, chẳng phải nhân vật nam chính La Hạo Sinh trong « Xe khách khủng bố » cũng chết đấy thôi? Chỉ là, kinh nghiệm của Vu Thần nhiều hơn Dương Hà rất nhiều, hơn nữa hắn còn có đoạn ngón tay đứt nữa! Nhưng ngay cả như vậy hắn cũng vẫn phải chết sao? Như vậy, Ngô Quân đâu? Nhân vật chính chết rồi, vai phụ như hắn chắc cũng xong đời.

Đương nhiên, nếu Vu Thần chết rồi, Diệp Tưởng vừa mới « nhậm chức » nhân vật nam « thứ chính » sẽ được đôn lên làm nhân vật chính ! Chỉ là, chuyện này đối với Diệp Tưởng mà nói cũng chẳng có gì đáng vui mừng. Trước mắt, trong thời gian nửa giờ sau, hắn chỉ còn có thể sử dụng tấm phù chú cuối cùng, hơn nữa tấm phù chú này cũng chỉ có tác dụng chống đỡ 1 khoảng thời gian. Nhân vật chính chết rồi khiến cho kịch bản của màn thứ ba lại một lần nữa bị bỏ trống, sau này phải tiếp tục diễn thế nào đây?

-Cậu, cậu vừa nói gì? Tôi không lầm đấy chứ?

Tô Hàn cảm thấy mắt nổ đom đóm, vừa rồi...... Diệp Tưởng đã nói gì với hắn?

Liễu Hải Bình, không phải là Vu Thần sao? Vu Thần...... Hắn chết rồi?

Vu Thần chết rồi?

Tô Hàn tuy rằng biết Diệp Tưởng tuyệt đối không có khả năng lấy chuyện này ra làm trò đùa,nhưng hắn vẫn cảm thấy rất khó chấp nhận chuyện Vu Thần đã chết. Phải biết rằng rằng đó là Vu Thần! Ngay cả Phương Lãnh cũng rất tán thưởng Vu Thần ! Hắn cũng không nên chết trong bộ phim kinh dị có độ khó khăn thấp thế này chứ?

Tô Hàn thở sâu,hai nắm đấm nghiến lại kêu răng rắc. Hắn sải bước tiến lại,hỏi:
-Cậu vừa nói gì? Liễu Hải Bình chết rồi? Cậu chắc chắn chứ? Cậu nhìn thấy thi thể của anh ta ở đâu ?

Tô Hàn vẫn cảm thấy rất khó tin. Chuyện này không hợp lý chút nào cả !

Hơn nữa, nếu Vu Thần chết rồi,vậy những tình tiết phía sau......phải làm thế nào đây?

Tuy rằng Tô Hàn cũng có 1 vật bị nguyền rủa là một bức tranh. Nhưng mà vé chuộc cái chết của hắn cũng không nhiều.

Phải biết rằng rằng từ đầu đến giờ hắn còn chưa kiếm được cho dù chỉ 1 tấm vé chuộc cái chết !

Vu Thần chết rồi, người mà hắn còn có thể trông cậy chỉ còn mỗi Diệp Tưởng !

Mấy phút sau, tất cả mọi người đều có mặt trước cửa tầng ngầm.

Bộ dạng của Vu Thần lúc chết khủng bố ra sao, thảm thiết thế nào có lẽ không cần phải tả nhiều. Đã không còn có ai dám bước vào tầm ngầm trong tình hình này. Hơn 50% khả năng Ngô Quân cũng bỏ mạng rồi.

-Chuyện…chuyện này không có khả năng !
Vẻ mặt của Lưu Oánh có thể nói là sợ đến hồn lìa khỏi xác, thiếu chút nữa nàng ta ngã bệt xuống đất, phải có Triệu Tiểu Nhã tới đỡ mới có thể đứng được.

Nàng rốt cuộc vẫn chỉ một diễn viên mới, cho nên từ đầu chí cuối nàng vẫn cho rằng cho dù phải chết thì nhân vật chính cũng chỉ chết ở cuối phim. Thật không hợp lý chút nào khi mới ở màn 3 mà nhân vật chính đã chết !

Triệu Tiểu Nhã nhìn cái xác của Vu Thần với vẻ mặt hoảng sợ vô cùng. Xem ra, nàng cũng giống như Lưu Oánh, đều rất ngạc nhiên trước cái chết bất ngờ của nhân vật chính .

-Liễu Hải Bình chết thế nào vậy?
Triệu Tiểu Nhã lập tức liếc nhìn Diệp Tưởng.
-Trương Hoa,anh có thể kể lại mọi chuyện từ đầu chí cuối cho chúng tôi biết được không!”

-Phải, phải......
Lưu Oánh níu chặt áo của Diệp Tưởng. Nàng cũng bị cảnh tượng này làm cho mất hồn. Ngay cả nhân vật chính cũng chết rồi, một vai diễn phụ nhỏ nhoi như nàng còn có thể sống được sao?

Sắc mặt của nàng lúc này trắng bệch như tờ giấy,nước mắt như mưa rơi xuống:
-Nói cho tôi biết đi! Trương Hoa...... Chuyện rốt cuộc là sao !

Lưu Oánh thật hy vọng chuyện này không phải là thật. Nhân vật chính chết rồi trong khi tình tiết của phim mới qua được 1 nửa, chuyện này ai có thể ngờ được ! Nhân vật chính không phải có hiệu ứng của nhân vật chính hay sao? Nàng căn bản cũng chưa chỉnh lý tổng hợp những quy tắc được rạp chiếu phim công bố, cho nên nàng không biết được chuyện nhân vật chính cũng có khả năng chết rất sớm.

Cùng lúc đó, dưới tầng ngầm......

Xác của Ngô Quân nằm vắt ngang trước cánh cửa gian phòng bị khoá. Đầu của hắn vẫn còn « dính » trên cổ, chỉ là những phần xương cổ gắn kết với nhau rất yếu ớt.

Còn đoạn ngón tay đứt nằm trên mặt đất phía trước.

Ở phía sau...... Đằng sau cánh cửa khoá kín......

Trong căn phòng ấy......

-Chát !

-Chát !

Trong bóng đêm âm u , từng hồm âm thanh chát chúa đó cứ văng vẳng vang lên. Nghe ra….có vẻ giống như......


Muốn phá vỡ cánh cửa đó......

Diệp Tưởng và Tô Hàn khi nhìn thấy xác của Vu Thần cũng cùng nhau chú ý tới phía túi quần áo. Tô Hàn đã them nhỏ rãi đoạn ngón tay đứt của Vu Thần từ lâu. Về phần Diệp Tưởng, bởi vì bị hạn chế không thể sử dụng vật bị nguyền rủa lần thứ hai trong thời gian 30 phút, do đó đối với hắn, thu được càng nhiều vật bị nguyền rủa càng tốt.

Lấy hay không?

-Tôi điên mất thôi ! Chuyện này rốt cuộc là sao?
Lưu Oánh bỗng nhiên ôm đầu gào lên:
-Tôi mặc kệ ! Tôi mặc kệ ! Chúng ta chắc chắn đều phải bỏ mạng ở chỗ này! Con cương thi kia, phải rồi, con cương thi kia khẳng định dùng đường hầm trong phòng để đi tới các phòng rồi sau đó lần lượt giết chết chúng ta ! Tôi, tôi phải chuẩn bị sẵn sàng mới...... Cương thi, cương thi sợ gì nhỉ? Giá chữ thập? Cọc gỗ? Đúng rồi, tôi phải làm 1 cái giá thập tự mới được ! Dù sao như thế sẽ tốt hơn...... Tôi không muốn chết, tôi không muốn chết đâu !

Triệu Tiểu Nhã vội vàng kéo tay Lưu Oánh lúc này đã sắp phát cuồng rồi nói:
-Bình tĩnh một chút ! Mọi người không ai muốn chết ! Nhưng mà cứ cuống lên thế này cũng không giải quyết được vấn đề! Nếu thật sự là cương thi, giá chữ thập cũng vô dụng !

Diệp Tưởng thở dài, hắn quyết định trước hết tạm thời bỏ qua việc tìm kiếm vật bị nguyền rủa trên xác của Vu Thần.

-Lục Trạch Nam, anh tới giúp tôi một chút.

Tô Hàn gãi gãi đầu. Hiện tại đã hoàn toàn không thể dựa theo kịch bản màn thứ ba để diễn, tuy rằng nguyên nhân là do Vu Thần đã chết. Vì thế tạm thời vé chuộc cái chết của bọn họ không bị trừ, nhưng mà theo thời gian, tình thế sẽ phát triển thế nào?

Tô Hàn bắt đầu cảm thấy vô cùng lo sợ. Bởi vì có Vu Thần ở đây, hắn có lòng tin cho rằng trong bộ phim kinh dị có độ khó thấp thế này, Vu Thần có thể giúp hắn sống sót. Nhưng mà, hiện tại hắn đã bắt đầu sợ hãi ...... Vu Thần cũng đã chết rồi, còn hắn thì sao? Hắn thật sự có thể sống sót sao?

Hắn có lẽ cũng sẽ chết thôi !

Không được...... Nhất định phải lấy được đoạn ngón tay đứt của Vu Thần !

Hắn tiếp đó không còn chút do dự nói:
-Đúng rồi, tờ giấy A4 đó có nằm trên người của Liễu Hải Bình không?

Sau đó, hắn liền không nói hai lời, nhanh tay thò vào trong túi của Vu Thần. Nhưng mà, hắn chỉ lấy được 1 cái chuông!

-Đây là......

Hắn rất nhanh nhận được thông báo của kịch bản, đây là vật bị nguyền rủa !

Điều này làm cho Tô Hàn rất vui sướng. Hắn lập tức đút nó vào trong túi rồi nói:
-A, đây là chiếc chuông mà tôi để mất! Chắc là Liễu Hải Bình nhặt được.

Diệp Tưởng cũng không đứng ra ngăn cản, nếu lần trước hắn đã cầm đi giày cao gót, vậy lần chiếc chuông đó để cho Tô Hàn đi. Phỏng chừng đó là đòn sát thủ mà Vu Thần vẫn luôn che dấu.

Mọi người về tới phòng khách. Lúc này, không ai còn dám tái bước vào tầng ngầm để xem Ngô Quân còn sống hay không .

-Mọi người.
Lúc này Diệp Tưởng biết,trọng trách của nhân vật chính hiện tại chỉ sợ hắn phải gánh vác thay.
-Tình thế phát triển đến mức này ,chúng ta nhất định phải đoàn kết nhất trí . Từ giờ trở đi, cho dù là có chuyện gì xảy ra...... Ừm, trừ khi đi vệ sinh, chúng ta bắt buộc phải đi chung với nhau, nghiêm cấm việc hành động một mình! Mọi người cố gắng cắn răng chịu đựng, ngày mai, ngày mai là có thể rời đi !

-Ngày mai có thật chúng ta có thể rời đi không?
Lưu Oánh khóc rống lên, nằm thu mình trong lòng của Triệu Tiểu Nhã.

Có thể đi ra ngoài sao?

Trước khi kịch bản của màn thứ tư xuất hiện, Diệp Tưởng tự nhiên cũng không có cách nào biết đáp án.

Trước mắt, hắn có hơn 600 tấm vé chuộc cái chết, giày cao gót có thể sử dụng 4 lần. Cho dù Sau khi dùng xong một lần phải nửa giờ sau mới có thể dùng lần 2, trên người hắn vẫn còn tấm phù chú cuối cùng.

Hắn tin tưởng chắc chắn mình có thể sống sót...... nhất định có thể !

Nhưng mà, tuy rằng nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng tình huống quỷ dị thế này lại là khiến hắn run sợ trong lòng. Vì sao Vu Thần lại chết? Hắn không chỉ có đoạn ngón tay đứt, còn có chiếc chuông kia. Có đến hai vật bị nguyền rủa, cho dù đã sử dụng đoạn ngón tay bị đứt, cũng còn có......

Đúng lúc này, Diệp Tưởng bỗng nhiên nhớ tới một chuyện phi thường quan trọng !

Đoạn ngón tay đứt kia đâu?

Tô Hàn cũng chưa lấy được đoạn ngón tay đứt đó ! Tô Hàn khẳng định sẽ nghĩ rằng mình đã lấy đi đoạn ngón tay đứt đó.

Như vậy, đoạn ngón tay đứt kia đang ở đâu? Bị đánh rơi ở chỗ nào? nguồn .

Chuyện này cũng không thể nói là không quan trọng ! Phải biết rằng, vật bị nguyền rủa không thể xuất hiện trước màn ảnh trong 1 thời gian dài vì theo thời gian, có lẽ sẽ có khả năng nguyền rủa khôi phục !

Đoạn ngón tay đứt kia nghe Vu Thần nói là trong bộ phim kinh dị, một người trước khi chết bị chém xuống 1 ngón tay, sau này y hóa thành lệ quỷ, nhưng nguyền rủa vẫn đeo bám trên đoạn ngón tay đó.

Ngưng tụ oán chú khủng bố nhất, bộ phim kinh dị đó có độ khó khăn vượt xa bộ « Giam cầm chi thất » này ! Một khi nguyền rủa khôi phục, chỉ 1 đoạn ngón tay đứt này cũng có thể khiến cho lệ quỷ trong bộ phim đó trọng sinh trong bộ phim này !

Dù có thế nào...... Cũng nhất định phải thu lại đoạn ngón tay đứt đó!

Lệ quỷ kia một khi trùng sinh trong bộ phim kinh dị này thì nó căn bản sẽ không chịu hạn chế cũng như ràng buộc từ kịch bản phim . Diệp Tưởng hắn cũng không có năng lực bảo mệnh đáng sợ như Tiêu Mộng Kì , có thể trong tình huống nguy hiểm như vậy sống sót an toàn!

Diệp Tưởng nhìn đồng hồ, đoạn ngón tay đứt kia đã bị bỏ lại ở đâu đó được hơn 10 phút rồi . Vật bị nguyền rủa bị bỏ lại là một vấn đề rất nghiêm trọng . Người phụ trách việc giải thích cho người mới là Vu Thần và Mạc Thu Thực cũng đều nói cho hắn biết loại tình huống này sẽ phát sinh chuyện gì. Bình thường nếu người nắm giữ vật bị nguyền rủa tử vong, vật bị nguyền rủa sẽ không còn thuộc quyền sở hữu của ai nữa, sẽ dẫn đến cấm chế do « Rạp chiếu phim địa ngục » áp đặt lên vật bị nguyền rủa sẽ bị suy yếu đi một chút, nhưng mà, mười phút cũng quá lâu ! Nếu cứ tiếp tục như vậy...... Hậu quả thiết nghĩ sẽ khó mà không chịu nổi !

Không thể đợi !

-À...... Tôi đi vệ sinh 1 lát.

Sau đó, Diệp Tưởng liền ly khai. Vừa rồi hắn cố ý đề cập tới chuyện “đi vê sinh” cho nên mọi người cũng không có ý kiến gì.

Hắn vội vàng chạy tới cửa tầng ngầm cửa,ở chỗ này vẫn còn lưu lại dấu vết của máu tươi.

Lúc này hắn cũng lo lắng đề phòng. Phải biết rằng rằng, nguyền rủa bám trên đoạn ngón tay đứt đó lúc nào cũng có khả năng phục hồi ! Hơn nữa hắn cũng không biết, sau khi đoạn ngón tay đó được lấy ra bao lâu thì Vu Thần mới bị giết chết, dẫn đến quyền sở hữu bị xoá bỏ, khiến cho cấm chế trên vật bị nguyền rủa từng bước bị suy yếu !

Hắn bước vào trong tầng hầm !
Bình Luận (0)
Comment