Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Chương 471

Tử vong với bất cứ ai mà nói đều là chuyện khiến người ta sợ hãi và cảm thấy khó chịu nhất. Nhất là trong xã hội hiện thực,sống trong thời đại hoà bình,chúng ta được ăn sung mặc sướng, được chữa trị bởi 1 hệ thống chữa bệnh hoàn thiện và điều kiện sinh hoạt đảm bảo khiến phần lớn chúng ta cảm thấy rất xa lạ với tử vong.

Cũng chính vì như thế nên con người hiện đại rất thiếu hiểu biết về cái chết, khiến năng lực chấp nhận của chúng ta trở nên vô cùng kém.Chúng ta lại càng không có cơ hội để cảm nhận cái cảm giác rợn tóc gáy khi sống và chết chỉ cách nhau đường tơ kẽ tóc.Vì thế, chúng ta đều cho rằng sự hiện diện khắp nơi của cái chết trong phim kinh dị chỉ là ảo giác.

Nhưng hình ảnh chân thực của phim kinh dị đang xuất hiện trước mặt họ. Không...... thậm chí còn chân thật hơn cả tưởng tượng. Ở Trung Quốc, những cảnh máu me và bạo lực căn bản không thể vượt qua khâu kiểm duyệt để trình chiếu trong rạp, bởi vậy,cảnh tượng mấy vạn xác chết chất đống và đan xen với nhau vốn là cảnh tượng mà họ không được nhìn thấy. Hơn nữa, đó là xác chết chân thật chứ không phải là đạo cụ,cũng chẳng phải là diễn viên. Mà điều đáng sợ hơn những cái xác này lúc nào cũng có thể hoá thân thành thần Chết tới lấy mạng họ!

Chỉ là những diễn viên có thể đứng ở chỗ này thì có ai là không trải qua vô số lần giãy dụa giữa sống và chết. Bất cứ ai cũng hiểu rằng trong hoàn cảnh này, sợ hãi cũng chẳng giúp ích được gì.Nếu muốn sống,bọn họ chỉ có thể liều!

Trong bất cứ một bộ phim kinh dị nào, diễn viên cũng không bị đẩy vào hoàn cảnh tuyệt đối phải chết.Điều đó là quy tắc bất di bất dịch.Hay nói cách khác, nhất định có cách có thể vượt qua!

Lúc này tuy rằng Phương Lãnh không ở đây, nhưng đám người Diệp Tưởng vẫn sắp xếp theo trận hình đã được sử dụng trong cuộc diễn tập mô phỏng. Đương nhiên, trong hoàn cảnh này, làn sóng quỷ hồn có thể bao vây lấy họ bất cứ lúc nào. Nói thật thì diễn viên không có vật bị nguyền rủa loại ký sinh sẽ vô cùng khó sống tiếp.

Hiện tại,mỗi khi di chuyển trong tầng thứ 2 của lăng mộ,chân của bọn họ đều phải đạp lên 1 cái xác. Cũng chẳng còn cách nào khác vì thi thể thật sự quá nhiều khiến không còn dù chỉ 1 kẽ hở. Hơn nữa, bọn họ còn cảm giác được 1 cách rõ ràng rằng lớp thi thể này rất dày. Điều đó chứng tỏ số lượng thi thể nằm ở phía dưới chắc chắn không ít. Hơn nữa cứ đi được 1 đoạn, bọn họ lại có thể nhìn thấy 1 ngọn núi thấy. Toàn bộ những cái xác đó đều trần như nhộng,thân thể thối rữa cao độ,khuôn mặt sưng vù lên khiếnngũ quan trở nên méo mó.Mỗi cái xác đó hình như đều nhìn họ với vẻ vô cùng lạnh lùng.

Cảnh tượng các thi thể người bị chất thành từng đống khiến người ta chỉ có thể nhớ đến một từ.

“Địa ngục” !

Lúc này, Vũ Sóc lại là người bình phục nhanh nhất. Căm ghét, sợ hãi, cầu khẩn thần phật hay nguyền rủa « Ác ma » lúc này đều là vô nghĩa.Có thể sống tới bây giờ khiến Vũ Sóc không dễ dàng mất đi tố chất tâm lý và lý trí mạnh mẽ của nàng khi đối diện với tử vong.Nói thật thì nàng cũng hiểu cục diện trước mắt tồi tệ ra sao, nhưng, bọn họ vẫn còn 1 tuyệt chiêu chưa sử dụng.Đó chính là huyết mạch của Mông Hưu trong cơ thể của Tống Tuấn Trúc!

Lý do mà nghi thức tế quỷ bắt đầu cũng chỉ vì Mông Hưu muốn thu được loại vĩnh sinh dị dạng này nên đã bán linh hồn của người trong tộc mình -- thậm chí là của toàn bộ nhân loại cho « Ác ma », khiến người chết không phải đi tới thế giới của người chết sau khi chết mà vĩnh viễn lưu lại ở trên mảnh đất mà người sống đang sinh sống. Tống Tuấn Trúc có được huyết mạch của Mông Hưu,và thậm chí y có khả năng biến thành tân « Ác ma ». Quỷ hồn ở nơi này có thật sự ra tay giết hậu duệ của Mông Hưu sao?

-Liễu tiểu thư !
Diệp Tưởng lúc này đột nhiên hỏi:
-Cô có thể chỉ dẫn cho chúng tôi không ? Phải làm sao để đi tới nơi âm khí dày đặc nhất trong lăng mộ này ?

Thành Tuyết Tùng đương nhiên có thể biết. Nàng đóng vai phong thuỷ đại sư Liễu Nhất Trần,nênnàng vô cùng quen việc phải làm sao để dò tìm nơi mà âm khí hội tụ trong lăng mộ.Nàng đương nhiên cũng có được vật bị nguyền rủa có thể trực tiếp đưa người ta tới nơi âm khí hội tụ dày đặc nhất! Chỉ là, Diệp Tưởng không thể sử dụng được vật bị nguyền rủa chứ nếu không trực tiếp đưa Diệp Tưởng tới tầng chót của lăng mộ chính cũng là 1 sự lựa chọn không tồi !

-Tôi biết !
Thành Tuyết Tùng không chút do dự trả lời.

Với Diệp Tưởng thì trong lúc nguy cấp nhất thì người mà hắn muốn bảo vệ nhất là Vũ Sóc.Thứ nhất,Vũ Sóc là người duy nhất có thể bảo vệ linh hồn hắn khi hắn hoá thành ‘Ác ma ‘. Tiếp đó, trong tương lai,Vũ Sóc sẽ đảm nhận vai diễn Irina nên nàng là hy vọng quật khởi của«Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13.Do đó nàng tuyệt đối không thể xảy ra chuyện được. Đương nhiên, ngoài những lý do về công ra thì về tư, Diệp Tưởng quả thực đã bắt đầu có chút tình cảm với Vũ Sóc.Cho dù tình cảm ấy không được nóng bỏng như tình yêu thầm kín mà hắn dành cho Vũ Phàm,nhưng tình cảm với Vũ Phàm đã là quá khứ.Còn Vũ Sóc là 1 sự bắt đầu mới,là người mà hắn muốn dốc sức bảo vệ.Nếu Thành Tuyết Tùng chết thì phiền phức sẽ rất lớn,nhưng Diệp Tưởng sẽ phải chịu gánh nặng vô cùng lớn nếu như hắn muốn bảo vệ 2 người.......Nên biết rằng cho dù là 2 BOSS trùm thì trong hoàn cảnh này,họ cũng chỉ có thể bảo vệ chính mình là chính.

Đúng lúc này, 1 ngọn núi thây trước mặt họ bỗng nhiên bắt đầu « phun trào ». Những cái xác xếp ở bên trên bắt đầu bị quăng xuống bên dưới!

Biến cố này khiến sắc mặt của mọi người biến đổi dữ dội.

Những cái xác bị ném xuống không hề có phản ứng. Từ trong đống thi thể đó, bỗng nhiên máu tươi tuôn trào ra như suối phun khiến da đầu người ta như run lên.

Nguyền rủa ma quái này khiến trái tim của người ta như giá lạnh.

Là 1 linh môi sư nên Vũ Sóc bỗng nhiên có cảm giác cực kỳ đáng ghét. Tất cả những cảm xúc tiêu cực như oán hận, phẫn nộ, tuyệt vọng của người đã chết không ngừng xâm nhập vào não bộ của nàng.Nàng thậm chí còn ý thức được việc mình rất có thể sẽ bị nhập.Nói cho cùng thì thể chất trung cấp linh môi sư vẫn còn quá yếu.

Vật bị nguyền rủa thông thường còn tác dụng ư ?Loại ký sinh ư ? Hay là hệ không gian và hệ thời gian của loại đặc thù?

Đúng lúc này, bỗng nhiên......bọn họ thấy được cảnh tượng cực kỳ khủng bố.

Trong máu tươi, từng cái xác lần lượt bị lật ngửa lên.Sau đó những cái xác mà mọi người vô cùng quen thuộc lộ ra!

Đó là...... Lâm Huyền, Diệp Nhất Thiên, Tăng Thụ Vũ !

Nhưng vẫn chưa hết.

Một cái xác còn đáng sợ hơn xuất hiện.

-Không...... Không...... Không thể nào !


Sắc mặt của Lý Duy Tư trở nên trắng bệch.

1 cái xác nhuốm đầy máu tươi đang giương to đôi mắt nhìn hắn.Bộ mặt của cái xác bị bóp méo đến mức ghê rợn!

Đó là cái xác của chính hắn !

Hắn..... đã trở thành 1 bộ phận của nghi thức tế quỷ rồi ư ?

Không thể nào ! Tuyệt đối không thể nào !

Lý Duy Tư lấy ra từ trên người bàn tay đẫm máu sau đó chỉ về thi thể của chính mình và quát lớn:
-Không phải, không phải ! Đó không phải là tôi ! Sao đó có thể là tôi được !

Sao hắn có thể chết được ? Hắn còn chưa thề trung thành với ‘Dạ Vương’ để đổi lấy việc mạng sống của hắn được đảm bảo. Hắn còn chưa tìm ra cách để mang « Thực âm chi thủ » về để chữa trị cho cái chân bị tê liệt của cha hắn.Hắn còn chưa trả thù những kẻ đã đả thương cha hắn để báo thù rửa hận ! Hắn lại càng chưa khiến Thành Tuyết Tùng ngã vào vòng tay của mình 1 lần nữa, để hắn có thể 1 lần nữa được vuốt ve cơ thể nóng bỏng của nàng ! Không thể , hắn không thể chết ở chỗ này!

Không thể nào!

Lý Duy Tư trở nên mất đi lý trí. Hắn muốn loại bỏ cái xác trước mắt để chứng minh nó là giả !

Lý Duy Tư đi về phía cái xác kia.Không ai cản hắn,kể cả Diệp Tưởng. Chính hắn muốn chết thì Diệp Tưởng cũng không thể nào giúp được.Huống chi Lý Duy Tư còn là nhân vật mà hắn muốn loại trừ. Tống Tuấn Trúc do hắn thủ vai cũng không thể nào cứu y.

-Khuất Ly !
Chỉ có Thành Tuyết Tùng la lớn tên hắn,sau đó nàng định chạy theo thì Diệp Tưởng ngăn lại. Thành Tuyết Tùng cực kỳ căm hận Lý Duy Tư vì dù sao chính yđã “cưỡng gian” nàng.Nhưng nàng chung quy đang đóng vai Liễu Nhất Trần – 1 cô gái cũng có cảm tình với Giản Khuất Ly.

Khi Lý Duy Tư chạy vọt tới trước cái xác của mình,và chuẩn bị ấn bàn tay đẫm máu lên..... hắn nhìn thấy cái xác của bản thân cười dữ tợn với hắn!

Vô sô thi thể sụp xuống bao phủ lấy Lý Duy Tư.

Đám người Diệp Tưởng đương nhiên cũng chẳng có tâm tình quan sát cái chết của Lý Duy Tư.Họ cũng chẳng thể lấy về vật bị nguyền rủa trên người hắn.Bỏ lỡ hai vật bị nguyền rủa hệ không gian quả thực vô cùng đáng tiếc, nhưng mạng sống của bản thân quan trọng hơn.Vật bị nguyền rủa lúc này chỉ là thứ yếu !

Nhưng hắn dù sao cũng là người đã thức tỉnh huyết mạch của Nitemare.Chẳng lẽ hắn lại chết 1 cách dễ dàng vậy sao?

Chỉ là chẳng ai có thể kiểm chứng điều này.

Tử vong chưa lúc nào ở gần bọn họ đến vậy.Nó chẳng khác gì cái bóng của chính họ vậy. Mỗi người đều bắt đầu ý thức được việc có lẽ xác của chính họ đang bị chôn ở 1 nơi nào đó trong núi thây biển máu.Bọn họ chỉ còn cách chấp nhận việc mình trở thành 1 thành viên trong đội ngũ vô hạn người chết này.

Mong muốn bất tử vốn là 1 mộng tưởng của bất cứ 1 sinh mệnh nào,nhưng bọn họ thà chấp nhận việc tuổi thọ của bản thân bị hạn chế chứ không muốn được “vĩnh sinh” như nghững gì mà người trong tộc Cửu Luân đang theo đuổi.Nói cho cùng sống như vậy còn đáng sợ hơn cả cái chết.

Nếu thật sự bị biến thành người chết ở chỗ này thì trước lúc đó, Diệp Tưởng sẽ tự chấm dứt mạng sống của mình.Linh hồn hắn tuy có trận lẫn với linh hồn của « Ác ma »,nhưng chung quy lại thì đó vẫn là linh hồn của con người.Chỉ cần chưa bị « Ác ma » tước đoạt thì nếu như chết, hắn sẽ chết thực,sẽ không cần phải rơi vào « Địa ngục » để phải chịu đựng đau khổ vô tận.

Sau khi chạy được 1 hồi,đột nhiên những núi thây trước mặt họ đột nhiên biến hóa.

Từng cái xác trên núi thây lần lượt rơi xuống. Sắc mặt của mọi người đều thay đổi dữ dội.Ngay cả Vũ Sóc cũng không ngoại lệ.Nên biết rằng cho dù gặp phải hoàn cảnh tuyệt vọng ra sao thì chỉ cần còn chưa chết, Vũ Sóc sẽ liều cả mạng sống để cố gắng sống sót. Nhưng thời khắc nhìn thấy xác của mình nằm trong núi thây vô tận đó sẽ khiến bất cứ ai cũng phải suy sụp.
Không ai có thể chấp nhận việc mình thực sự đã chết.

Thế nhưng, mọi người hoảng sợ khi phát hiện 1 điều ma quái : cho dù có bao nhiêu cái xác lăn xuống bên dưới thì độ cao của núi thây cũng không hề giảm bớt, bởi vìthi thể trong núi thây cuồn cuộn trào lên giống như mắc ma núi lửa vậy.

Chỗ này có tất cả bao nhiêu thi thể chứ?

Nguyền rủa của nghi thức tế quỷ rốt cuộc đã khiến bao nhiêu người trở thành người chết trong dòng thời gian chứ?

Người chết cuồn cuộn xuất hiện không ngừng,nguyền rủa không bao giờ chấm dứt.Người sốngcó thể biến thành người chết bất cứ lúc nào.Sinh mệnh và tử vong chưa bao giờ « cắt nhau » gần đến thế.

Diệp Tưởng biết hắn cần phải ra tay.

Hắn không thể không ra tay .

Huyết mạch của Mông Hưu...... Hắn đã nuốt chửng huyết mạch của Mông Hưu để tái tạo « Dạ Huyết ». Ngoài 50% lực lượng bắt nguồn từ « Ác ma »Wallace ra, một nửa khác đến từ Mông Hưu !
(Mình có 1 chút khó hiểu khi không hiểu lão tác giả có tính huyết dịch của Lý Duy Tư trong lần đấu với Y Mông vào đây hay không?)
Bình Luận (0)
Comment