Hầu Tước đã không thể cử động, cũng không thể nói chuyện, hắn thậm chí đã không con bất cứ tư tưởng gì.
Cửa hiệu cắt tóc bị phá vỡ đã không thể ngăn cản.
Mà Vũ Phàm vô lực quỳ rạp xuống đất, nàng cắn chặt môi, cơ hồ muốn chảy máu, không ngừng muốn cường hóa tinh thần mình.
Nếu thật sự có thiên phú như vậy, nàng muốn sử dụng nó để cứu Hầu Tước!
Nàng muốn cứu hắn!
Giờ này khắc này, Vũ Phàm bắt đầu chân chính nhận thức được phân lượng của Hầu Tước trong lòng mình.
Vượt qua lần lượt những thống khổ trong mộng cảnh, điều nàng thu được nhiều nhất chính là tự tin. Nàng sinh tồn là có giá trị, nàng không
phải là người luôn bị người khác bài xích, không còn chỉ biết oán thầm
cha mẹ không biết dậy con cái đạo đối nhân xử thế, mà nàng là người có
thể dùng lực lượng của bản thân bảo vệ chính mình cũng những người khác!
Nàng đưa mắt nhìn về phía Hầu Tước.
Lúc này thân ảnh Hầu Tước đã ẩn ẩn hiện hiện, cơ hồ không còn rõ ràng.
“Không được...... Không được! Không thể!”
Nước mắt bắt đầu tràn mi. Nhìn Hầu Tước muốn biến mất trước mặt mình
khiến Vũ Phàm cảm giác có 1 loại giống như lòng tín niệm bị sụp đổ, tựa
hồ như bị mất đi 1 thứ quan trọng nào đó.
Quá khứ của ta... có thể không có ngươi tồn tại.
Thế nhưng...... Ta hi vọng tương lai của ta, có thể có ngươi.
Ôn Vũ Phàm nói thầm trong lòng như thế.
Ta không dám cầu xin quá nhiều... Chỉ cần có thể làm bạn bên cạnh ngươi......
Chỉ cần ngươi có thể sống sót là được......
Cho nên van cầu ngươi......
Đừng biến mất!
Lúc này, trần nhà đã muốn sụp xuống.
Thân ảnh của Hầu Tước trước mắt Vũ Phàm rốt cục hoàn toàn biến mất, không còn bất cứ tung tích!
Ôn Vũ Phàm trừng mắt muốn nứt nhìn 1 màn đó. Nàng căn bản không phát
hiện bản thân xiết chặt tay tới nỗi móng tay đã đâm sâu vào da thịt, hàm răng cắn vào môi đã xuất hiện vết máu đỏ tươi.
Ôn Vũ Phàm từ lúc chào đời tới nay, lần đầu tiên cảm nhận được tình cảm như thế.
Loại cảm xúc dường như muốn đem hết thảy thế gian này xé bỏ, muốn nguyền rủa trời xanh!
Tiếp theo nàng chậm dãi đứng lên, bên trong cửa tiệm cắt tóc đang sụp đổ, không có dấu hiện nào muốn ngừng lại.
Ngay sau đó, nàng ngẩng đầu lên.
Một khối trần nhà sụp xuống, sắp đập lên đỉnh đầu nàng.
Thế nhưng. Sát na sắp chạm tới đầu nàng, tầm mắt Ôn Vũ Phàm trở nên thật dữ tợn!
Đúng vậy, dữ tợn!
Cảm xúc dữ dội như vậy cư nhiên xuất hiện trong mắt Ôn Vũ Phàm!
Sau đó......
Nóc nhà sụp đổ kia bỗng chốc biến thành hư ảo!
Hai mắt Vũ Phàm giống như bị thiêu đốt, hai hàng huyết lệ rơi xuống gò má!
Hai mắt Vũ Phàm chảy ra huyết lệ thật sự trông như 1 nữ quỷ! Thế
nhưng nháy mắt khi huyết lệ rơi xuống, toàn bộ cửa hiệu cắt tóc liền bốc cháy!
Theo sau. Nàng nhìn về phía hắc ám bên ngoài, không chút do dự bước tới!
Hầu Tước đã chết, mà nàng cũng rất nhanh rập khuôn theo hắn.
Nàng không thể cứ thế chết đi trong tuyệt vọng. Nàng thà rằng đánh cược một phen, đánh cược chính mình có tương lai hay không!
Đây là giấc mộng của nàng!
Giấc mộng của nàng!
Hai con mắt dữ tợn mang theo 2 dòng huyết lệ, giờ phút này Ôn Vũ Phàm không hề có bất cứ băn khoăn hay do dự, thiên phú tinh thần của nàng
triệt để mở khóa!
Nàng mở cửa tiệm cắt tóc, sau đó bước ra ngoài!
Cửa, mở!
Ôn Vũ Phàm nhìn ngoài cửa, trên tay vẫn còn cầm bài thi thất bại kia.
Sau đó, nàng quay đầu nhìn lão bản nương con đang cắt tóc cho khách
nhân bên trong, tiếp theo hướng về phía chung cư nhà mình mà đi.
Hết thảy, đều tươi sáng như ánh mắt trời.
Buổi tối hôm nay nàng đem bài thi ra. Kết quả tự nhiên là bị mụ mụ
hung hăng giáo huấn một phen. Nhưng không biết vì sao, nàng không cảm
thấy trong lòng rất khó chịu.
“Đây là lần thứ mấy con thất bại rồi? Con là đầu heo sao? Ta như thế nào có thể sinh ra 1 nữ nhi không có trí tiến thủ như con! Con cùng
người ngồi cùng bàn điểm số chênh lệch lớn như vậy, học cũng không giỏi
bằng người ta! Hàng năm họp phụ huynh ta đều lo lắng coi lão sư nói con như thế nào! Tổng thể là quan hệ bạn bè không tốt, thành tích họp tập
thì từ dưới đi lên, con có phải muốn ta tức chết không hả! ”
Ôn Vũ Phàm yên lặng thừa nhận hết thảy.
Nàng cảm giác bản thân thật bi thương, nhưng không phải vì bị mẫu thân răn dạy.
Nàng cảm giác dường như đã mất đi 1 cái gì đó rất quan trọng, nhưng lại không biết đó là cái gì.
“Mụ mụ......” Nàng bỗng nhiên mở miệng:“Con cũng có thứ muốn bảo vệ.
Lần đầu tiên con có niềm tin mạnh mẽ như vậy, tin tưởng bản thân con có
thể thay đổi rất nhiều. Con sẽ không làm cái gì cũng không tốt, con cũng sẽ không than trời oán đất.. Thế nhưng...... Thế nhưng vì cái gì...... Vì cái gì lại như vậy?”
“Con.. con đang nói cái gì ah? Ta nghe không hiểu!”
“Con rất khổ sở!” Vũ Phàm đánh vào vị trí trái tim mình, thanh âm
nghẹn ngào:“Ở nơi này của con rất khổ sở a! Giống như bị xé rách rất đau đớn, rất khó chịu.... ”
“Vũ Phàm?”
Tiếp theo, Vũ Phàm liền bổ nhào vào lòng mẫu thân.
“Mụ mụ...... con rất muốn gặp người. Lúc này, con thật sự rất muốn gặp người!”
“Vì cái gì không bao giờ cổ vũ con? Vì cái gì luôn gạt bỏ lòng tự tin của con?”
“Nếu con có thể sớm 1 chút nắm được lực lượng cường đại như vậy, có
lẽ sẽ không có nhiều người chết đi như thế... có lẽ, con có thể cứu
hắn...!”
“Hảo...... Hảo. Về sau làm bài thi tốt hơn là được, con đừng nói mê
sảng nữa ta sợ, ăn cơm đi.” Mẫu thân nhìn Ôn Vũ Phàm nước mắt đầy mặt,
không thể nói thêm được lời nào, đứng dậy giúp nàng dọn cơm. Còn Ôn Vũ
Phàm vẫn ngồi yên tại chỗ.”
“Trong mắt người con kém cỏi đến vậy sao? Mụ mụ?”
Nàng cúi đầu.
Nhưng 1 thanh âm từ bên cạnh thân thể nàng truyền đến.
“Không. Ngươi làm phi thường tốt, còn tốt hơn nhiều so với trong tưởng tượng của ta.”
Ôn Vũ Phàm hướng về phía thanh âm kia nhìn sang.
Một nam tử tuấn mỹ mặc hắc y đang đứng ngay cạnh nàng.
“Cho nên ngươi tất yếu không cần cúi đầu. Sau này, ngươi cũng không cần cúi đầu trước bất kỳ ai.”
“Hầu...... Hầu Tước?”
Ôn Vũ Phàm trong hình tượng học sinh cấp 2 lập tức biến thành Ôn Vũ Phàm trưởng thành!
“Ngươi còn sống!”
“Ân, hoàn hảo ta là Linh môi đứng đầu, 1 luồng tàn hồn này vẫn miễn
cưỡng lay lứt được thêm 1 đoạn thời gian. Chậm thêm 1 chút nữa ta liền
xong rồi. ”
Tại thời khắc thiên phú tinh thần của Ôn Vũ Phàm giải khải, Hầu Tước
hoàn toàn khôi phục lại lực lượng ngày xưa! Lần nữa trở thành linh môi
đứng đầu, có thể dựa vào trạng thái linh hồn mà tồn tại!
Thậm chí, trạng thái linh hồn của hắn lúc này so với trước kia còn muốn mạnh hơn!
“Cảm ơn ngươi, Ôn Vũ Phàm.”
Hầu Tước biết, lần này hắn có thể quay về từ Quỷ Môn quan, hơn nữa
lực lượng tăng lên đều là do Ôn Vũ Phàm trước mặt ban tặng. Cho nên,
nàng rất đáng nhận 1 lời “Cám ơn” của hắn.
Long Ngạo Thiên...... Mộc Lam...... Diệp Tinh Vẫn......
Những người này,1 tên Hầu Tước cũng không bỏ qua!
Sau này cùng những người này tranh đoạt quang hoàn nhân vật chính,
khi đó chính là lúc không phải ngươi chết thì ta sống, tuyệt không hề
trì hoãn!
Nhìn thấy Hầu Tước trùng sinh, Ôn Vũ Phàm bưng kín miệng, nàng cơ hồ không dám tin tưởng.
Nàng không chút do dự ôm choàng lấy Hầu Tước.
Lúc này, nàng cái gì cũng không muốn hỏi. Tựa hồ mọi chuyện trên thế gian đều không còn tồn tại.
Nàng chỉ biết là Hầu Tước còn sống. Còn sống ở trên thế giới này.
Vậy đã đủ rồi.
Một ngày kế tiếp trong thế giới mộng, Ôn Vũ Phàm tiếp tục tiến hành
xây dựng mô hình, đồng thời nàng cũng bắt đầu vì mình và Hầu Tước sáng
lập 1 thân thể mới!
“Ngươi nói...... Long Ngạo Thiên có thể đem 1 đám hậu cung của hắn ra khỏi thế giới mộng cảnh?”
“Phải. Như vậy, chúng ta kế tiếp sẽ phải đối mặt với địch nhân rất cường đại. ”
“Xem ra, chúng ta cũng cần trở nên mạnh mẽ hơn mới được. Long Ngạo
Thiên là nhân vật còn khó đối phó hơn An Nguyệt Hình. Bất quá...... Lại
nói, Kim Tứ Quý cùng Lý Mĩ Gia lúc trước được ngươi cứu ra từ trong mộng cảnh vì sao lại không trở thành diễn viên rạp chiếu phim thứ 19?”
“Tình huống của 2 nàng có chút đặc thù, tiến vào không chỉ có linh
hồn mà còn có nhục thể chưa bị hủy diệt triệt để. Dưới tình huống đó,
khi rời khỏi mộng cảnh sẽ trở về rạp chiếu phim nguyên bản.”
“Nguyên lai là như vậy...... Ta bị mất đi nhục thể, nói cách khác, thân phận là diễn viên của rạp chiếu phim thứ 13 đã mất.”
Tái tạo nhục thể không hao phí quá nhiều thời gian, trước mắt tinh
thần thiên phú của Ôn Vũ Phàm đã có thể dùng từ khủng bố để hình dung.
Sau khi tái tạo thành công nhục thể, cũng là lúc 2 người trở về!
Rạp chiếu phim địa ngục thứ 19.
Đến hôm nay vẫn lạnh lẽo không có bóng người nào.
Giây phút này, bên trong sảnh chiếu phim, chỗ khán giả xuất hiện 2 thân ảnh.
Hầu Tước Heine, còn có Ôn Vũ Phàm![ chưa xong còn tiếp..]