Tiếng bước chân kia càng lúc càng tới gần.
Bạch Vũ Sóc lúc này đã chuẩn bị sẵn sàng.Một khi cửa mở ra, nàng sẽ lập tức kích hoạt thể chất linh môi. Bởi vì dựa theo kịch bản,nàng vốn là sẽ không chết, cho nên cho dù sống sót, nàng cũng sẽ chẳng kiếm thêm được bao nhiêu vé chuộc cái chết. Nhưng có thể thu được thông tin với nàng mà nói đã quá đủ rồi. Nếu có thể nhìn thấy diện mạo thực sự của quỷ hồn kia, có lẽ có thể tra ra thân phận của nó, thí dụ như là 1 quỷ hồn nào đó bị chết oan cách đây mấy chục năm về trước, vân vân. NHư thế cục diện có thể sẽ trở nên sáng tỏ.
Đương nhiên, nếu không phải trong nhà dán đầy phù chú, cộng thêm bản thân nàng là linh môi sư, nàng sẽ tuyệt đối không tự mình đối diện với nguy hiểm. Nàng dám chắc, trừ phi trước khi kịp kích hoạt thể chất linh môi còn không nàng tuyệt đối sẽ không chết.
Muốn sống sót trong phim kinh dị chân thực, không thể nào không đối diện nguy hiểm.
Rốt cục, tiếng bước chân đã dừng trước cửa phòng ngủ. Bạch Vũ Sóc chợt có linh cảm nguy hiểm vô cùng mãnh liệt.Bạch Vũ Sóc nhanh chóng lui người cách tường 1 khoảng. Nàng cũng không bật đèn vì lo lắng nếu bật đèn,bầu không khí khủng bố sẽ tiêu tan, có lẽ sẽ khiến quỷ không dám vào. Dù sao đây là phim kinh dị, nên bầu không khí xuất hiện trong phim cũng được yêu cầu rất nghiêm khắc.
Lúc này, Bạch Vũ Sóc gần như nín thở, tinh thần tập trung cao độ, đồng thời,nàng cũng hơi chút khẩn trương lo lắng. Rốt cuộc, nàng thấy tay nắm cửa bắt đầu xoay nhẹ, sau đó của được từ từ mở ra.
Đúng ngay lúc này, Vũ Sóc chợt có linh cảm nguy hiểm rất mạnh mẽ và rõ ràng !
Linh cảm này cho nàng cảm giác nếu như cánh cửa này mở ra, nàng sẽ lập tức đi chầu Diêm Vương !
Ngay tức khắc, nàng không chút do dự,lập tức kích hoạt tấm phù lục được dán trên cửa!
Cánh cửa đã mở ra. Nhưng bên ngoài lại không có 1 bóng người.
Vũ Sóc ngã khuỵu xuống sàn .
Cũng may,linh cảm nguy hiểm do thể chất linh môi đem lại gần như mang tính tiên tri. Chuyện này vật bị nguyền rủa tuyệt đối không thể thay thế được.Linh cảm nguy hiểm này không chỉ 1 lần cứu mạng nàng. Đây cũng là 1 chỗ dựa rất quan trọng để nàng có can đảm làm vậy. Bạch Vũ Sóc nàng tuyệt đối sẽ không tham chiến khi chưa có sự chuẩn bị kỹ càng.
Vũ Sóc đi ra ngoài. Lúc này nàng có thể xác định, mình đã có được lý do thích hợp để toàn diện điều tra người hàng xóm này. Kế tiếp, cho dù nàng có theo dõi người hàng xóm 24/24 giờ cũng là điều hợp tình hợp lý,sẽ không gây ra ng.
Tiếp đó, nàng lại chui lên giường nằm. Thật ra, sau khi phát sinh 1 loạt sự kiện bí hiểm thế này, nếu An Tri Huệ là người bình thường chắc chắn sẽ chuyển nhà. Nhưng mà, dựa theo kịch bản đặt ra, Tri Huệ là người có lòng hiếu kỳ rất mãnh liệt, cho nên, nàng rất muốn điều tra chân tướng đằng sau mọi chuyện. Cho nên, Vũ Sóc đành phải lựa chọn như vậy.
Trước đó người ở trong căn nhà này là bác Triệu. Sau đó gia đình bác Triệu vội vã di dân, nhưng bởi vì tạm thời không tìm được người mua cho nên họ đành phải ủy thác cho văn phòng môi giới nhà đất để bán hộ. Cụ thể là văn phòng nhà đất nào nàng cũng không biết. Mà cho dù tìm được, đối phương cũng không thể nói cho nàng biết người mua là ai. Nhưng dù sao đây cũng là manh mối duy nhất.
Hiện tại có rất nhiều văn phòng môi giới bất động sản,mà nàng thì không đoán được bác Triệu nhờ văn phòng nào. Hơn nữa, gia đình bác Triệu vội vã di dân ra nước ngoài cho nên cũng chẳng kịp để lại cách liên lạc cho An Tri Huệ.
Trước mắt, Vũ Sóc vẫn chưa thu thập được thông tin mà nàng mong muốn. An Tri Huệ và nàng đều có thể chất linh môi, như vậy nếu bắt tay điều tra từ phương diện quỷ thần chắc cũng không có vấn đề. Nàng đã hỏi qua họ hàng người thân, cũng lên mạng tìm tòi,nhưng nàng cũng không nghe được bất cứ tin đồn về chuyện căn nhà hàng xóm có phải đã từng bị quỷ ám hay không.
Đúng lúc này, thông qua thể chất linh môi, nàng cảm nhận được, người hàng xóm mới kia có thể một lần nữa “xâm nhập trái phép” vào nhà nàng. Khi đó, nàng có thể sống sót hay không cũng rất khó nói.
Sử dụng thể chất linh môi tuy rằng không chịu hạn chế về thời gian như vật bị nguyền rủa nhưng nếu thường xuyên sử dụng, sẽ có khả năng rất lớn khiến bản thân bị quỷ nhập. Cho nên tốt nhất cũng không nên sử dụng thường xuyên.
Những diên viên khác có lẽ cho rằng, đối với Bạch Vũ Sóc thì những bộ phim kinh dị tương đối khó cũng chẳng tính là gì, nhưng mà sự thật lại không phải như vậy. Nàng cũng có thể sẽ chết.
Nhất định nhà nàng sẽ còn tiếp tục bị xâm nhập, vẫn còn có thể......
Khi đó, nàng có thể sống sót sao?
Nàng sẽ đuổi đi đối phương trước, hay là nàng sẽ bị ác linh còn chưa nhìn rõ mặt mũi nhập lên người trước? Nàng lại không thể rời khỏi căn nhà này, nên sớm hay muộn nàng vẫn phải chờ đợi khoảnh khắc “người hàng xóm mới” kia tới viếng thăm.. Cho nên, nàng cần có sự giúp đỡ của Thành Tuyết Tùng và Lý Duy Tư, nhất là vật bị nguyền rủa của Thành Tuyết Tùng cộng thêm giầy cao gót của Diệp Tưởng.
Buổi tối hôm nay đánh dấu giai đoạn cao trào của bộ phim.
Sáng hôm sau, nàng lại 1 lần nữa tới lớp.
-Cậu nói sao? Giang Triết không đến lớp?
Mới vừa bước vào lớp học, nàng liền nghe được Lý Duy Tư nhắc tới chuyện này. Đương nhiên, thông qua kịch bản, nàng đã biết chuyện này .
-Đúng vậy, không biết đã diễn ra chuyện gì.
Lý Duy Tư nhún vai nói:
-À phải rồi! Tri Huệ,hôm qua sau khi mọi người tới nhà cậu thì ai nấy cũng đều có vẻ hưng phấn.Mọi người nói hy vọng lễ Giáng Sinh có thể tới nhà cậu chơi!
Bọn họ bắt buộc phải đi, vì đây là phần trong kịch bản được viết bằng chữ đỏ. Cho nên,cho dù biết là nguy hiểm, tối hôm lễ Giáng sinh bọn họ phải tới nhà An Tri Huệ chơi.
Mà trước ngày đó, mấy ngày nay đều là giai đoạn an toàn của kịch bản.
-Mình đã gọi điện thoại cho Giang Triết. Cậu ấy nói cậu ấy cũng sẽ tới . Nhưng mà nghe giọng cậu ấy có vẻ rất quái dị, chẳng biết đêm qua đã diễn ra chuyện gì.
Vũ Sóc cũng muốn biết hôm qua sau khi Giang Triết bước chân vào căn nhà đó rốt cuộc đã diễn ra chuyện gì, vì sao nàng có cảm giác như linh hồn hắn đã bị bắt mất. Nhưng là, hiện tại nói những lời này đã chẳng còn ý nghĩa gì. Mọi chuyện phải chờ tối hôm nay.
Trưa hôm nay,bầu trời vẫn có vẻ âm u, thậm chí còn đổ mưa rào. Chuyện này giống như muốn báo trước có chuyện gì đó đáng sợ sẽ diễn ra vào tối hôm nay.
Thành Tuyết Tùng vẫn im lặng chẳng nói câu nào. Ngô Triệu Thiên, Chu Định Quân cũng chẳng có bao nhiêu lới kịch. Còn Tiền Tiểu Tuyết thì chủ động bỏ ra 50 tấm vé chuộc cái chết để mua sự bảo vệ của Bạch Vũ Sóc. Trong nhà nàng lúc này cũng dán đầy phù lục.
Cuối cùng, sau khi mọi người bàn bạc 1 hồi trong căng tin, cuối cùng càng nói càng vui vẻ. Thậm chí mọi người còn quyết định cùng nhau tới nhà của An Tri Huệ để đón Giáng sinh, cho nàng không có cảm giác cô đơn.
Phụ huynh của cả đám cũng đồng ý chuyện này. Tất cả mọi chuyện đều đã được kịch bản sắp xếp, nên tất cả đều diễn ra vô cùng thuận lời và xuôn xẻ. Đêm nay, mọi người sẽ giống như những con mồi bị vướng vào chiếc lưới được giăng sẵn của 1 con nhền nhện. Chờ đợi bọn họ không biết là tử vong hay là tân sinh đây. Đặc biệt là đối với đám diễn viên mới.
«Rạp chiếu phim địa ngục» thứ 13.
Phim đã được công chiếu hơn một giờ. Trong phòng nghỉ công cộng, có người ngồi chơi cờ, có người ngồi đánh bài poker để giết thời gian, cũng có người trở về phòng mình. Trong thời gian 1 giờ, phần lớn diên viên đã cố gắng phân tích không ít sự tình có liên quan đến bộ phim, nhưng mà,dù sao bọn họ cũng không biết được nhiều.
Diệp Tưởng và Ôn Vũ Phàm thì đi tới nhà ăn. Diệp Tưởng pha 2 phần cà phê,1 phần hắn mời Ôn Vũ Phàm thưởng thức. Quan hệ giữa 2 người lúc này đã trở nên thân thiết hơn nhiều .
-Chúc Vũ Sóc sớm bình yên trở về.
Diệp Tưởng vừa thưởng thức vị đăng đắng của cà phê, vừa chỉ biết cầu chúc cho Bạch Vũ Sóc.
Trước mắt Ôn Vũ Phàm đang chất đống mấy tờ rơi của bộ phim kinh dị “Hàng xóm mới”. Trên phần lớn tờ rơi chỉ có vẽ 1 căn nhà cổ quái, nhưng cụ thể bên trong nó là gì thì chẳng ai biết.
Đối với Ôn Vũ Phàm mà nói,nàng vẫn luôn lựa chọn cách trốn tránh cuộc đời,nếu đã không thể tạo lập được quan hệ với người khác thì bỏ qua. Nàng cứ 1 thân 1 mình làm chuyện mà nàng muốn làm, dần dần nàng không thể hoà hợp với người khác nữa. Nàng cũng vô cùng chán ghét bản thân,nhiều lần cũng muốn thay đổi. Nhưng mà, nàng luôn cảm thấy bước đi này rất khó khăn.
Tính cách của Bạch Vũ Sóc gần như hoàn toàn trái ngược với nàng. Quan hệ của Vũ Sóc với mọi người vô cũng tốt. Nàng đối xử với mọi người vô cùng nhiệt tình, luôn nhìn sự vật sự việc dưới góc nhìn tích cực. Cho nên, Ôn Vũ Phàm vô tình cũng để ý tới Bạch Vũ Sóc.
-Diệp Tưởng.
Ôn Vũ Phàm bỗng nhiên nói:
-Có lẽ anh nói đúng. Có lẽ tôi rất may mắn khi được đóng chung với chị Vũ Sóc trong bộ phim kinh dị thứ 2 của mình.
Diệp Tưởng đã có chút hiểu biết về con người Ôn Vũ Phàm. Hoàn cảnh gia đình khiến cho nàng thiếu sự tin tưởng khi đối diện với người khác. Khi phải đối diện với nghịch cảnh, nàng cũng không dám khiêu chiến. Mặc dù nàng có mộng tưởng trong lòng nhưng nàng không dám lớn tiếng trình bày mộng tưởng đó trước mặt người khác,chỉ dám tự mình cố gắng trong im lặng, tự mình gặm nhấm cảm giác khổ đau.
Nhưng khi gặp được Bạch Vũ Sóc, nội tâm của nàng đã đón nhận 1 sự rung động mãnh liệt. Nên nhớ rằng, đối với 1 thiên kim tiểu thư vốn đang sống 1 cuộc sống quá ưu việt và xuất chúng, đột nhiên biến thành 1 diễn viên của rạp chiếu phim này, cô gái đó đã phải trải qua cảm giác tuyệt vọng đến mức nào. Chẳng những sau này không còn có thể sống cuộc sống như 1 công chúa, không còn nhận được sự sủng ái của tất cả mọi người, mà còn phải tự dựa vào chính mình mồ hôi và nước mắt để tìm kiếm con đường sống sót cho riêng mình. Chuyện này đã đủ khó khăn chưa? Nhưng mà nàng làm được, mà còn làm rất tốt.
-Nếu cứ tiếp tục kiên trì,rồi cũng sẽ có 1 ngày cô sẽ giống như Bạch Vũ Sóc.
Diệp Tưởng bỗng nhiên nói:
-Chuyện mà Bạch Vũ Sóc làm được, cô cũng có thể làm được.
-Tôi sao?
Nhìn Bạch Vũ Sóc trên tờ rơi, ánh mắt của Ôn Vũ Phàm trở nên mơ hồ:
-Tôi...... Thật sự có thể sao? Có thể trở thành giống như chị Vũ Sóc sao?
Ngay thời khắc Diệp Tưởng và Ôn Vũ Phàm đang thưởng thức cà phê, bộ phim kinh dị “Hàng xóm mới” đang bước vào giai đoạn cao trào.
Lễ Giáng sinh, đã tới.
Mấy ngày nay, gần như mỗi ngày đều có 1 người mất tích. Mà Giang Triết vẫn có vẻ quái lạ, nếu như ép hỏi hắn, hắn sẽ tỏ ra lo sợ co rúm người lại.
Những diễn viên khác và Vũ Sóc tới nhà Vũ Sóc khi trời chạng vạng tối. Cả Giang Triết, cũng tới. Chỉ là,mắt hắn thâm quầng giống như mấy ngày không ngủ, sắc mặt cũng càng ngày càng tái nhợt. Nếu cứ tiếp tục như vậy chẳng biết hắn sẽ trở nên thế nào? Hắn hiện tại có phải hắn đang đóng kịch hay không cũng rất khó xác định .
Tối nay, vị “hàng xóm mới” kia sẽ không mời mà tới.
Vũ Sóc cũng đã chuẩn bị kỹ càng. Hơn hai mươi tấm phù lục được dán khắp mọi ngõ ngách trong nhà. Để không khiến cho người khác bực mình, trên mặt tấm phù lục,nàng đều dán lên 1 tấm poster phim hoạt hình mà nàng mua trong cửa hàng.
Đi vào trong nhà, thứ đầu tiên đạp vào mắt mọi người là mấy tấm poster phim hoạt hình.
-Naruto? Bleach? Mới qua có 1 ngày mà sao Tri Huệ đã dán nhiều poster phim hoạt hình thế?
Lý Duy Tư “đã biết rõ mà còn cố hỏi” hỏi.
-Dán chơi cho vui ý mà.
Vũ Sóc hiện tại, đã hạ quyết tâm.
Cho dù bộ phim kinh dị này kết thúc ra sao...... Nàng nhất định phải sống sót!