Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Chương 794

Không đến một giờ, xe đã chạy đến nghĩa trang Thượng Hải khu Phụng Hiền.

Nghĩa trang lúc này tự nhiên đóng cửa, bất quá muốn đi vào cũng không khó khăn. Đối với Từ Tố hiện tại mà nói, nhìn thấy vong hồn Mạc Minh Nguyệt là ưu tiên hàng đầu, cho dù mạo hiểm cũng không tiếc.

“Mấy năm nay, ngươi vẫn thường tới tảo mộ cha mẹ đi?” Từ Tố đột nhiên hỏi.

“Phải.....” Từ Vũ đối với chuyện này không lộ ra thần tình ngoài ý muốn:“Ta lưu lại hoa trước mộ bia, tỷ tỷ ngươi hẳn nhìn thấy?.”

“Ngươi tới... có lẽ được nhìn thấy cha mẹ. Điểm này, ta ngược lại phải hâm mộ ngươi.”

Dọc theo từng hàng mộ bia, cuối cùng, tỷ muội hai người đi tới trước mộ cha mẹ.

Cha mẹ hai người hợp táng cùng một chỗ.

Đúng lúc này, tầm mắt Từ Vũ bỗng nhiên chú ý tới, chung quanh mộ bia thường sẽ có bóng người lướt qua!

Nơi này tự nhiên là nơi dễ gặp quỷ nhất. Rất nhiều người sau khi chết, nhưng vì chết không nhắm mắt, hoặc có người không muốn rời xa...

Bất quá, cha mẹ của hai người lại thủy chung không có xuất hiện.

Đồng dạng...... Mạc Minh Nguyệt cũng không xuất hiện trước mặt hai người.

“Tỷ tỷ...... Chẳng lẽ chúng ta phải qua đêm tại đây sao?”

Hiện tại vốn đang là mùa đông, còn ở thời điểm như thế này chạy đến nghĩa trang, Từ Tố tự nhiên cũng có cảm giác lạnh buốt. Bất quá nàng chưa từ bỏ ý định “Thử chờ một giờ, nếu không được liền rời đi!”

“Tỷ tỷ trở về đi, nơi này rất nguy hiểm!”

“Không được! Chỉ cần đạp qua một bước này là có thể nắm mấy chục triệu mỹ kim vào tay...... Ta sao có thể buông tha!”

Từ Vũ ngưng mắt nhìn tỷ tỷ, thở sâu nói:“Lại là tiền...... Đối với tỷ tỷ, trên thế giới này tiền là quan trọng nhất sao?”

“Không sai!” Từ Tố trả lời không chút do dự:“Trên thế giới này đương nhiên tiền trọng yếu nhất! Ngươi muốn nói ta chủ trương tôn thờ đồng tiền? Tôn thờ đồng tiền có thể hình thành một loại ‘Chủ nghĩa’, bản thân nó đã nói lên giá trị tồn tại! Tiền tài chính là sinh tồn! Ta từ nhỏ đến lớn vượt qua cuộc sống bần hàn, ta không muốn giống như cha mẹ, sống cuộc sống hèn mọn không có tôn nghiêm! Không có tiền sẽ không có ai coi ngươi như con người! Nếu ta có nhiều tiền như vậy, không chỉ ta... con cháu của ta sẽ vĩnh viễn không biết cái gì gọi là ‘Bần cùng’!”

“Tiền tài không phải đệ nhất. Tỷ tỷ, nhân sinh quan trọng nhất, không phải người thân sao?”

“Người thân? Đừng đùa giỡn ta. Trước kia thời điểm chúng ta sinh hoạt nghèo khổ, nào có thân thích nguyện ý giúp đỡ chúng ta? Ngay cả tiền để ‘Chữa bệnh’ cho chúng ta, cũng là cha mẹ đi vay ngân hàng, còn bị bao nhiêu đạo sĩ giang hồ lừa tiền? Thời điểm lễ tang cha mẹ, thân thích nào tới thăm không phải đều hỏi chuyện tiền bảo hiểm? Trên thế giới này, tiền mới là tất cả! So sánh với quỷ hồn, bần cùng còn khủng bố hơn nhiều!”

Mới nói đến đây, nàng đột nhiên chú ý, tiêu cự trong mắt Từ Vũ thay đổi.

Nàng vội vàng hạ giọng:“Nàng...... Ở trong này?”

Ánh mắt Từ Vũ hướng về một vị trí nhìn lại.

Nơi đó cách các nàng đại khái chừng ba hàng mộ bia.

Một thân ảnh đen tối mơ hồ đứng đó.

Từ Vũ nhìn thân ảnh kia, há miệng muốn nói nhưng lại nói không nên lời.

Thế nhưng Từ Tố quay người về hướng tầm mắt Từ Vũ, hô tô:“Mạc tổng! Ta là Tiểu Từ trong tập đoàn của ngươi! Cái chết của ngươi ta quả thực rất đau lòng! Là một thành viên trong tập đoàn, ta sao có thể để thi thể ngươi lưu lạc bên ngoài? Xin ngươi yên tâm, nếu ngươi có tâm nguyện gì, ta sẽ thành toàn giúp ngươi!”

Từ Tố nửa câu cũng không đề cập tới thù lao, nhưng lời nàng biểu đạt đủ ý tứ muốn lấy tiền thù lao không xót chút nào.

“Rakmal sơn? Có phải ngươi đang nằm đó hay không? Có thể nói cho ta biết, ngươi hiện tại ở nơi nào?”

Tuy rằng cái gì cũng không nhìn thấy, nhưng Từ Tố vẫn hướng về nơi không bóng người lớn tiếng, không có chút sợ hãi nào khi đối mặt với quỷ hồn.

Mà trong mắt Từ Vũ, hắc ảnh kia nghe được những lời Từ Tố nói, lại trôi nổi về một hướng!

Từ Vũ vội vàng đi theo, Từ Tố lập tức bám sát!

Không bao lâu...... Thân ảnh kia bay tới một vách tường trong nghĩa trang liền biến mất.

Thời điểm tỷ muội hai người chạy đến, phát hiện trên vách tường kia có một tấm bản đồ.

Đó là......

Bản đồ ngoại thành Thượng Hải!

“Đây là......”

Tỷ muội hai người nhìn thấy, trên tấm bản đồ xuất hiện một chấm đỏ!

Chấm đỏ kia rõ ràng là máu!

“Vị trí này là......”

Chấm đỏ này đã vượt qua phạm vi thành phố Thượng Hải!

“Là nơi này sao?”

“Không, không nhất định, đây chỉ là bản đồ ngoại ô Thượng Hải, có khả năng ở vị trí nào gần đó. Quá tốt, rốt cuộc cũng tìm được!”

Sự tình thuận lợi như thế khiến tỷ muội hai người khó có thể tin.

Vì thế, nhị nữ quay lại xe, chuẩn bị trở về. Ngày mai sẽ chính thức tiến về nơi được chỉ định kia, vị trí cụ thể đã dùng điện thoại chụp ảnh lại.

Kỳ thật, chỉ riêng một chấm đỏ như vậy, dù có xác chết của Mạc Minh Nguyệt tại đó cũng căn bản tra không ra. Đó là một nơi cực kỳ hoang vắng, thi thể bị ném tới nơi nào thực sự không ai biết.

“Thi thể hẳn đang ở nước ngoài mới đúng a......” Từ Tố đối với chuyện này có chút cảm giác hồ nghi:“Được rồi, hôm nay cứ như vậy đi, ngày mai tính sau.”

Thời điểm nàng muốn khởi động xe......

Từ Tố nhìn thấy rõ ràng trong kính chiếu hậu, một nữ nhân cả người mặc hắc y đứng phía sau xe không xa!

Nàng nhất thời cả kinh, lập tức khởi động xe, đạp ga phóng đi!

Chiếc xe rít lên, giống như mũi tên lao đi!

Nàng nhìn vào kính chiếu hậu... nữ nhân mặc hắc y kia cư nhiên đuổi theo phía sau!

Nàng...... Cư nhiên có cùng tốc độ với xe hơi!

Không hề nghi ngờ, cái này tuyệt đối chỉ có quỷ hồn mới làm được!

“Không...... Không!”

Mặc kệ nàng tăng tốc thế nào, quỷ hồn vẫn gắt gao đuổi theo. Mà Từ Vũ cũng ý thức được mặt sau có quỷ, nói:“Tỷ tỷ?”

“Đừng nói chuyện với ta!”

Hơn nữa...... Càng khủng bố là, tốc độ quỷ hồn không hề giảm bớt.

Từ Tố quay đầu nhìn lại, hắc y nữ quỷ kia vẫn lấy tốc độ kinh người đuổi theo!

Trên đường quốc lộ hoang vu tại ngoại thành, bị môt nữ quỷ đuổi theo là sự tình làm người ta sợ hãi thế nào đây??!!

Xe đã tăng lên tới tốc độ nhanh nhất, nhưng căn bản không thể bỏ lại quỷ hồn!

“Tỷ tỷ, chúng ta nên làm sao bây giờ?” Từ Vũ nôn nóng hỏi.

“Chúng ta? Là ta mới đúng! Ngươi không cần kinh hoảng!”

Tiếp theo... cự ly giữa nữ quỷ và chiếc xe ngày càng gần, càng gần...

Đến sau này, nữ quỷ cơ hồ đã chạm vào đuôi xe!

Lần này từ trong kính chiếu hậu, Từ Tố dựa vào đèn đường có thể nhìn ra rõ ràng gương mặt nữ quỷ kia.

Đó là một nữ nhân cả người tái nhợt, hai mắt nàng thế nhưng ngạnh sanh bị khâu lại, không thể mở mắt!

“A!”

Kết quả, nàng không chú ý một chút khiến tay lái lệch đi, tông vào cột điện phía trước!

Tỷ muội hai người...... Song song ngất đi......

Không biết qua bao lâu......

Từ Vũ lần nữa mở mắt.

Trên trán của nàng quấn băng vải, tay bị đâm kim truyền.

Nơi này...... là bệnh viện.

Mà bên ngoài, đã là ban ngày.

Một đêm điên cuồng vẫn rõ ràng trước mắt.

Xe tự nhiên đã hỏng. Bất quá may mắn thương thế của hai tỷ muội không tính quá nặng, lúc đó hai người đều cài dây an toàn, hơn nữa bóng khí trong xe tự động bật mở khi xảy ra va chạm, cuối cùng trên trán Từ Tố bị khâu mấy mũi, tay cũng bị gãy.

Trên mặt cỏ xanh ngát trong bệnh viện.

Từ Tố tay phải bó thạch cao, ngồi xe lăn, đối diện với Từ Vũ nói:“Hai mắt nữ nhân kia hoàn toàn bị khâu lại!”

“Như thế nào... lại có loại quỷ này?”

“Không biết. Thế nhưng thoạt nhìn không phải lệ quỷ bình thường, ít nhất trong quá khứ chưa từng gặp qua.”

“Giết người rồi dùng kim khâu mắt lại... Thượng Hải có sự kiện giết người đáng sợ như vậy sớm đã oanh động toàn quốc đi?”

Thành phố Thượng Hải là thành phố trực thuộc trung ương, có thể nói bất cứ gió thổi cỏ lay nào đều sẽ nhận được sự coi trọng từ chính phủ, mà tỷ muội từ nhỏ lớn lên tại thượng hải, chưa bao giờ nghe tin trong thành phố có thủ pháp giết người tàn nhẫn như thế.

“Ta cảm giác...... cái này có quan hệ với Mạc tổng.” Từ Vũ đưa ra cái nhìn của nàng:“Ta luôn cảm giác cái chết của Mạc tổng có vấn đề. Còn có Rakmal sơn gì đó, nàng dường như dụ dỗ chúng ta tới đó.”

“Ngay cả như vậy......” Từ Tố nghiến răng nghiến lợi:“Cũng tuyệt đối không thể buông tay!”[ chưa xong còn tiếp..]
Bình Luận (0)
Comment