Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh

Chương 33

Sự chỉ bảo của đại nhân quả thật là phát huy hiệu quả rất lớn. Những thí sinh thi sau đó đều rút kinh nghiệm được ít nhiều, những thí sinh biết học hỏi còn lập tức điều chỉnh bài thi của mình khiến chất lượng cuộc thi tăng lên đáng kể.

Tầm mười rưỡi đêm, cuộc thi chính thức kết thúc.

MC thở phào, chuyển giọng vui vẻ: “Cuộc thi đêm nay tạm đến hồi kết, cảm ơn các vị giám khảo, các thí sinh và các nhân viên hậu đài. Năm phút nữa khi ban giám khảo và các nhân viên hậu đài rời khỏi sân khấu, ban tổ chức sẽ có một món quá bí mật gửi tặng các bạn. Mời quý vị khán giả nghỉ ngơi trong giây lát, chúng ta sẽ gặp lại nhau sau giờ nghỉ!”

Sau câu này, tất cả mic đều biến mất, chỉ còn giai điệu ngân nga của ca khúc chủ đề game…

Không biết ai phát hiện ra điểm khác thường trước nhất, cô chỉ thấy mọi người liên tục post tin nhắn vào khung bình luận: “Trời ạ! Mau nhìn danh sách nhóm quản lý viên…”, “(Gào khóc) Món quà trời ban gì thế này… Chết mất thôi…”

Những người đang định rời khỏi room chat lập tức phấn khích quay trở lại, nhảy bổ vào kiểm tra danh sách quản lý viên.

Danh sách quản lý viên vốn chỉ có MC và Thương Thanh Từ, nhưng giờ… người quản lý đang không ngừng gia tăng. Một, hai, ba… Hoàng giáp(*)liên tục tiến vào phòng.

(*) Hoàng giáp là cấp bậc quản lý tổng kênh, ngoài hoàng giáp ra thì cấp bậc phân chia địa vị trên YY còn có nhiều màu khác nhau nữa.

Tuyệt Mỹ Sát Ý, Phong Nhã Tụng, Đậu Đậu Bánh Đậu, Tiểu T. Đây là nhóm lồng tiếng Perfect.

Tư Vô Tà, Tiểu Bạch, Điệp Điệp, Phù Sinh Vô Mộng, Wwwwk. Đây là nhóm lồng tiếng Âm Thanh Tuổi Hoa.

Phi Thiếu, Bắc Đẩu Tiểu Tinh, Loan Loan Nhiễu Nhiễu. Đây là ban nhạc Thủy Mặc.

Linh Lung Tích Thấu, Tiệm Tiệm, Tiểu Hà, Nhị Nguyệt. Đây là ban nhạc Cổ Trà Vô Hương.

Bốn nhóm cây đa cây đề của hai giới đều xuất hiện! Trời ạ… (⊙o⊙)…

Cố Thanh nhìn những tên tuổi đó mà suýt ngất, món quà bí mật này đúng là làm người ta hết hồn, cho tới giờ cô chưa từng thấy đội hình nào hùng mạnh đến thế. Tuy nhiên nhờ Thương Thanh Từ, cô đã gặp một vài “sao” trong số đó nên cũng không đến nỗi giật mình lắm, nhưng đối với các fan trên kênh YY mà nói thì những nhân vật này vẫn là những sự tồn tại vô cùng thần bí.

Bốn nhóm này chính là đỉnh kim tự tháp trong số mấy trăm nhóm hiện giờ. Không những vậy, họ còn là bậc nguyên lão trong nhóm của mình. Đối với những người mới gia nhập nhóm thì những bậc lão thành này cũng là những sự tồn tại vô cùng thần bí.

Hầu hết những người này đều không nhận bài mới nữa, chỉ ngẫu nhiên tham gia một vài hoạt động do nể mặt bạn bè thân quen mà thôi. Thế mà lúc này họ lại rủ nhau cùng xuất hiện ở đây! Kinh ngạc quá sức tưởng tượng.

Thong tin này khuếch tán chỉ trong nháy mắt, người trong phòng gia tăng vùn vụt, nhiều người còn khóc trong khung bình luận. “Cuối cùng cũng chen vào được, vừa nãy vừa bị đạp bay ra khỏi phòng…”, “Thần tượng của mình… Ôi! Các thần tượng của mình… Trời ơi…”

Năm phút trôi qua thật chậm chạp. Bảng bình luận bị càn quét, nhân viên quản lý hội trường liên tục ra tay ngăn cản tốc độ phát ngôn nhưng hoàn toàn bất lực trước tình huống bạo phát thế này, cuối cùng họ đành buông xuôi.

Dẫu sao hoạt động chính thức cũng đã xong, trận khuya này vốn là để mọi người vui vẻ mà!

“Tốt lắm! quý vị đã thấy rồi đó!” MC cũng rất cao hứng, hoàn toàn nhập vai một tín đồ âm thanh. “Hai nhóm lồng tiếng nổi tiếng, hai ban nhạc đình đám nhất đã sáng tác ca khúc chủ đề và giới thiệu tính sáng tạo của mảng lồng tiếng cho game này. Đêm nay chắc chắn là đêm của niềm vui và sự kinh ngạc, đây cũng chính là món quà lễ Tình nhân muộn dàng cho quý vị. Quý vị hãy coi đêm nay là đêm các thần tượng bù đắp ngày lễ Tình nhân cho các fan. Còn tôi… sẽ an phận làm một fan nhỏ bé và giao mic lại cho các thần tượng…”

MC giao mic.

“Chào các bạn… Đã lâu không gặp rồi nhỉ!” Phù Sinh Vô Mộng của nhóm lồng tiếng Âm Thanh Tuổi Hoa lên tiếng trước với chất giọng dịu dàng đến mức tưởng chừng có thể vắt ra nước. “Tôi đang ở sân bay, dùng điện thoại lên YY, lát nữa biểu diễn nếu âm sắc có chỗ nào không tốt thì xin lượng thứ nhé!”

Điệp Điệp: “Không sao… Vô Mộng đại nhân, lại đây bắt chước tiếng mèo kêu nào! Coi như lót tay trước cho mọi người…”

“Meooo… Các bạn nói gì? Tôi không nghe rõ… Meooo…” Phù Sinh Vô Mộng cười nhẹ, giọng cười mềm mại, tinh tế lại ngọt ngào…

Khung bình luận lập tức bị càn quét: “Dễ thương quá!”, “Đại nhân ơi! Lấy em nhé!”…

Điệp Điệp ho khan. “Nguyên tắc của chúng ta bàn trước đâu rồi hả…”

“Meooo… Các bạn nói gì thế? Haizz, tín hiệu ở sân bay tệ quá! Giao mic đây!”

Điệp Điệp bật cười thành tiếng, hắng giọng, tiếp nhận nhiệm vụ người chủ trì. “Do trong đám bạn lâu năm này, chỉ mình tôi kiêm MC online nên đêm nay tôi xin mạn phép làm MC vậy… Đêm nay đúng là đêm đặc biệt, trừ một vài vị chưa đến, còn cơ bản đều đã tề tựu đông đủ. Đúng không? Át chủ bài đại nhân?”

Đại nhân là giám khảo đêm nay, đương nhiên cũng là một trong những nhân vật chủ chốt. Có điều… Cố Thanh vẫn cảm thấy, hình như tất cả mọi người đều rất thích trêu chọc anh…

Anh chỉ thản nhiên đáp “ừm” một tiếng thật ngắn gọn và rõ ràng, hoàn toàn khác với kiểu nói chuyện bình tĩnh và logic như lúc làm giám khảo. Anh quay về với phong cách lời nói gói vàng của mình nhưng điều ấy không hề ảnh hưởng đến những lời tỏ tình đang ào ào đổ về như dời non lấp biển của fan…

“Tôi cảm thấy vì hôm nay đã qua lễ Tình nhân nên mọi người mới rảnh rỗi như vậy.” Điệp Điệp cười cười. “Đúng không Át chủ bài đại nhân? Hẳn là hôm qua nhiều người phải bận rộn lắm nhỉ?”

“Chắc vậy!” Dường như Thương Thanh Từ đã đoán ra Điệp Điệp muốn nói gì.

“Thế… hôm qua… Thương Thanh Từ đại nhân cũng bận rộn phải không? Anh đã làm gì thế?”

T.T… Cố Thanh lập tức thấy bối rối…

Mấy chục ngàn người đang theo dõi, vậy mà còn bị quay vào đề tài này sao?

“Tôi ư?” Thương Thanh Từ mỉm cười bâng quơ rồi trả lời rõ ràng. “Tôi làm chuyện nên làm!”

Làm… chuyện… nên làm ư? Cách trả lời chẳng khác nào khẳng định lại lời bình luận của Mộc Mộc post trên Weibo và cả bài hát anh mới post nữa… Trong phòng có mấy chục ngàn người nhưng rõ ràng Thương Thanh Từ – người đang cầm mic – bình tĩnh hơn người trốn dưới nick ảo nghe lén như cô rất nhiều.

Cô cạo móng tay vào trang sách, cạo mãi cạo mãi để mình bình tĩnh lại một chút.

Phong Nhã Tụng đột nhiên mở mic: “Chị Điệp Điệp nói thế là không được đâu nhé! Bao nhiêu người như vậy sao trong mắt chị chỉ có mỗi đại nhân khuynh quốc khuynh thành? Ái chà! Hay chị thương thầm nhớ trộm đại nhân nhà em thế?”

Điệp Điệp tươi cười đáp: “Mười cô thì đến tám cô thầm mến đại nhân nhà em. Chị đây còn độc thân vui vẻ đương nhiên là công khai mến đại nhân chứ việc gì phải vụng trộm?”

Phi Thiếu cũng tếu táo: “Anh cũng công khai mến đại nhân đấy! Đừng nghĩ em chiếm được mic là có thể tùy tiện tỏ tình với người ta nhé!”

Mọi người ồ lên cười. Những người bạn thân thiết với đại nhân hơn rõ ràng đang có thái độ che chắn cho anh.

May là Điệp Điệp chỉ lấy đại nhân để làm nóng không khí, sau đó nhanh chóng đi vào chủ đề chính: “Trong tiết mục đêm nay, bài hát mở màn sẽ là liên khúc. Hát liên khúc thế nào đây? Đêm nay, bốn anh chàng đẹp trai nhất của chương trình sẽ kích nổ ngòi mở màn để cống hiến cho quý vị!”

Tất cả chìm vào im lặng trong giây lát, để rồi sau đó sôi trào mạnh mẽ, mọi người kích động cuồng nhiệt…

Điều khiến người ta sục sôi nhiệt huyết chính là Điệp Điệp nói đến đó rồi dừng lại luôn, cố ý không tiết lộ tên tuổi của bốn mỹ nam. Trên khung bình luận không ngừng trôi lên các “sao”, mỗi người đều có fan của riêng mình, nhóm fan nào cũng hăng máu. Hơn nữa, MC đã nói đó là một trong bốn vị đó sẽ phải là thần tượng của mình, bởi trong lòng các fan thì thần tượng nhà mình bao giờ cũng hoàn hảo nhất.

Đương nhiên tiếng gào thét lớn nhất là fan của bốn nam thần tượng nổi tiếng nhất của bốn nhóm. Thương Thanh Từ, Phù Sinh Vô Mộng, Bắc Đẩu Tiểu Tinh và Tiệm Tiệm. Tên của Thương Thanh Từ bị spam lợi hại nhất…

Điệp Điệp chỉ cười, không nói gì thêm nữa rồi mở nhạc nền.

Nhạc nền của bốn bài hát đã được biên tập thành một bài hoàn chỉnh từ trước, bài thứ nhất vừa vang lên âm đầu tiên, liền có người gõ tên bài hát Cánh nhạn cô đơn nơi thành bắc. Mic của Bắc Đẩu Tiểu Tinh sáng lên, giọng anh hơi khàn:“Trăng khuyết rồi tròn, chân thành bắc lại chất thêm bao xác thân. Hồn còn vương vấn chốn nhân gian, như cánh nhạn cô đơn, lượn vòng không muốn bay về phía chân trời…”

Quả nhiên đoán trúng! Hơn nữa, không ngờ bài mở màn lại là bài ca về trăng tàn thành cổ, chiến trường tan hoang, quốc gia thiên hạ. Một bài hát khiến người ta sôi trào!

Vì hát liên khúc nên mỗi người chỉ hát nửa bài. Chẳng bao lâu sau, nhạc nền đã chuyển sang phần điệp khúc của Phá nước. Nhạc nền được biên tập cắt ráp không tì vết, hoàn hảo như một bài hát liền mạch, lưu loát.

Lần này đến phiên Tiệm Tiệm: “Cười vang hỏi trời xanh, giương mắt nhìn nhân gian, khói đen cuồn cuộn ngút ngàn, sinh linh không ngủ ngập tràn thương đau…” Một bài hát về vị đế vương thẫn thờ than khóc trước cảnh nước mất nhà tan, Tiệm Tiệm hát thật rung động tâm can. Từng tấc đất nơi thành biên cương bị kẻ địch lấy mất, thần dân trăm họ rơi vào biển lửa, nhưng vị đế vương bại trận này lại chẳng thể làm gì, lòng không cam, tâm không nguyện, tay không muốn buông bỏ nhưng đành trơ mắt nhìn bất lực…

Giọng hát của Tiệm Tiệm vừa trong vừa sáng, hoàn toàn khác với giọng trầm buồn, thê lương của bài trước. Mấy chục ngàn fan đều ngây người nghe đến si mê.

“Meooo… Áp lực quá!” Phù Sinh Vô Mộng còn cố tình tỏ ra đáng yêu vào lúc này. Hiển nhiên, anh là người hát kế tiếp.

Đúng thế thật! Tiệm Tiệm vừa dứt lời là nhạc nền lập tức chuyển đến phần điệp khúc của bàiGiang sơn máu đổ. Không ngờ Phù Sinh Vô Mộng dùng di động thật, không biết anh ngồi hát ở góc nào của sân bay. Phù Sinh Vô Mộng được xưng tụng là nhân vật đáng yêu nhất nhóm Âm Thanh Tuổi Hoa, đồng thời cũng là ca sĩ hát hay nhất, anh vừa cất tiếng hát thì giọng đáng yêu thường thấy liền biến mất: “Biên ải trăng treo, lửa cháy rực trời, nghe tiếng ai hét giết, nghe lòng ai chơi vơi…”

Ba người rồi… Đã ba người hát rồi… Mọi người đều đoán ra người kế tiếp là ai.

Bất kể xét về danh tiếng hay chất giọng thì ngoại trừ Thương Thanh Từ, không ai có thể địch nổi ba ca sĩ vừa hát… Anh sẽ chọn bài gì đây? Tên anh và tên bài hát vụt xuất hiện trong đầu Cố Thanh như muốn nhảy vọt ra ngoài… Chỉ có anh mới áp chế được ba ca sĩ kia và chỉ có anh mới hát được bài ấy!

Trên khung bình luận không ngừng post tên Thương Thanh Từ và tên bài hát…

“Phú đế vương.”
Bình Luận (0)
Comment