899: Thành ý
Sau chuyện của Khổng Tử Dục, Khương Thư Nhai cũng chỉ có thể nhẫn nhịn thảo luận với mấy người ông Khương lát nữa nên bỏ phiếu thế nào.
“Hay lát nữa chúng ta đồng loạt bỏ phiếu, không theo thứ tự cụ thể nào cả, thế thì Lâm Hàn cũng sẽ không nhằm vào riêng một ai trong chúng ta. Nếu cậu ta thật sự tìm lý do để nhằm vào một trong số chúng ta thì coi như người đó xui xẻo”, Khổng Trung Thiên đề nghị.
Cả ba nhà đều không nói gì về đề nghị để ba nhà quý tộc liên minh lại với nhau, nếu Lâm Hàn nhằm vào ai thì hai nhà còn lại sẽ giúp, vì họ biết điều này không thực tế chút nào, dù là ai cũng không thể đảm bảo lúc đó đối phương sẽ thật sự giúp đỡ, khả năng cao là vẫn tự bảo vệ mình.
Suy cho cùng việc giúp quý tộc khác đối phó Lâm Hàn cũng không lợi là bao, ngược lại không giúp mà để Lâm Hàn với một nhà trong số họ cùng chịu thiệt hại, những nhà khác có thể thu được nhiều lợi ích hơn, đây là một chuyện tốt.
Chỉ có với thế lực bị Lâm Hàn nhằm vào mới là chuyện xấu.
Nên cũng không ai đưa ra đề nghị này, vì mọi người đều biết nó hoàn toàn không thực tế, ai cũng biết mình không phải người giữ chữ tín như vậy.
Sau khi Khổng Trung Thiên đưa ra đề nghị này, người của hai nhà quý tộc còn lại nhìn nhau, cả hai đều im lặng không nói, hiển nhiên là không đồng ý đề nghị này lắm.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, vẫn là không giữ được chữ tín.
Cho dù thật sự làm theo đề nghị của Khổng Trung Thiên thì vẫn có nhà quý tộc xui xẻo bị Lâm Hàn chĩa mũi nhọn vào, không ai muốn trở thành người xui xẻo này.
Hơn nữa khả năng cao là họ sẽ không giữ chữ tín, dù bây giờ đồng ý, lúc đó nhỡ có người cố tình bỏ phiếu chậm hơn hay làm gì khác thì chẳng phải sẽ hại hai nhà quý tộc còn lại, người đó nhất định sẽ không sao, thế thì cần so vận may làm gì nữa?
Hiển nhiên lời đề nghị này cũng hoàn toàn không có khả năng.
900: Cậu chủ lớn kỳ lạ
Khổng Tử Dục nghe Lâm Hàn hỏi vậy thì sửng sốt, đúng là anh ta đã đoán được thân phận của Lâm Hàn.
Mà sở dĩ anh ta đoán được thật ra chủ yếu là vì khi đi du học, anh ta vô tình biết đến sự tồn tại của nhà họ Lâm.
Tuy nhà họ Lâm khổng lồ nhưng người biết sự tồn tại của họ lại không nhiều, chỉ có người ở tầng lớp cao nhất thật sự trên thế giới mới biết, ví như Hoàng gia Anh trước đây, cũng chỉ họ mới biết đến sự tồn tại của nhà họ Lâm.
Nhà họ Lâm che giấu rất tốt, rất nhiều thế gia đều không hề biết đến sự tồn tại của họ.
Đặc biệt là với các thế lực ở Hoa Hạ, nhà họ Lâm lại càng là một sự tồn tại cực kỳ lạ lẫm, họ còn không biết có một sự tồn tại như vậy.
Đó là lý do tại sao những việc mà Lâm Hàn làm trước đây không hề khơi dậy sự nghi ngờ, bởi vì họ không biết rằng trên thế giới này còn có một gia tộc khủng bố như nhà họ Lâm.
Nếu không những chuyện lúc trước Lâm Hàn làm, kết hợp với họ của anh rất dễ khiến người khác liên tưởng đến nhà họ Lâm, dù sao cũng chỉ nhà họ Lâm mới có năng lực này, mới có thể giúp Lâm Hàn làm được nhiều điều không tưởng như thế.
Ví dụ như lần trước giúp nhà họ Tiêu xử lý nhà họ Khương và nhà họ Chu, nói là hoàn toàn phụ thuộc vào Lâm Hàn, nhưng nếu không có Tôn Minh âm thầm giúp đỡ, vận dụng tài nguyên và quan hệ của nhà họ Lâm thì dù Lâm Hàn có thêm năm mươi cao thủ được đào tạo bài bản nữa cũng không làm được điều đó. Cho dù có thể giúp nhà họ Tiêu vượt qua nguy cơ, nhưng cũng không thể gây ra tổn thất như vậy cho nhà họ Chu và nhà họ Khương, cuối cùng còn có thể khiến hai nhà đó ngoan ngoãn bồi thường bao nhiêu thứ, tất cả đều do Lâm Hàn có sự giúp đỡ từ bên ngoài.
Mà cho dù là sự tồn tại hàng đầu Hoa Hạ như quý tộc cũng không thể biết được sự tồn tại của gia tộc họ Lâm, có thể thấy khoảng cách giữa nhà họ Lâm và quý tộc là rất lớn. Khoảng cách này, một mặt là khoảng cách về thực lực, mặt khác là sự tiên tiến của kế hoạch quản lý gia tộc. Lâm Thiên Tiếu đã sớm nhận ra điều này, biết gia tộc dù có lớn đến đâu, sau khi để người khác biết thì kiểu gì cũng sẽ có đối thủ, vậy nên lựa chọn tốt nhất là để càng ít người biết càng tốt, cố gắng che giấu bản thân, vừa mở rộng tầm ảnh hưởng của nhà họ Lâm trong nhiều lĩnh vực, vừa chú trọng che giấu bản thân, nhìn tưởng chừng như mâu thuẫn nhưng thực tế hoàn toàn có thể cùng tồn tại.
Mà theo Khổng Tử Dục thấy, nếu không phải anh ta vô tình biết được sự tồn tại của nhà họ Lâm thì cũng không nghĩ đến Lâm Hàn là người nhà họ Lâm.
Dù sao trải nghiệm lần đó chỉ có Khổng Tử Dục biết, anh ta cũng không tiết lộ cho ai, theo lý mà nói căn bản không ai biết chuyện này chứ đừng nói là trong nội địa Hoa Hạ.
Mà nếu Khổng Tử Dục không nghĩ đến Lâm Hàn có thể có liên quan đến nhà họ Lâm thì cũng sẽ không đi thăm dò thân phận anh, thông qua các chi tiết và thông qua sự tự tin của Lâm Hàn để phán đoán anh có thực sự liên quan đến nhà họ Lâm không.
Khổng Tử Dục nghĩ rằng việc làm của mình hôm qua sẽ rất khó để Lâm Hàn phát hiện ra anh ta đang muốn xác nhận việc này, dù sao anh ta cũng không thể hiện ra nhiều.
Nhưng bây giờ Lâm Hàn đã đoán được điểm này, thực sự khiến anh ta bất ngờ.
Lúc này Khổng Tử Dục nghe thấy câu hỏi của Lâm Hàn cũng không nghĩ nhiều, anh ta cũng không định giấu Lâm Hàn điều gì, anh ta có thể nói hết những điều mình biết cho Lâm Hàn để thể hiện thành ý của mình, từ đó được Lâm Hàn đánh giá cao, được Lâm Hàn giúp đỡ, cũng có thể giúp anh ta thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn này.
“Đúng vậy cậu Lâm, lúc trước khi đi du học, tôi vô tình biết về sự tồn tại nhà họ Lâm, chỉ một mình tôi biết thôi, tôi cũng không nói cho người khác, cậu cứ yên tâm”, Khổng Tử Dục nói thẳng.
Lâm Hàn nghe xong khẽ gật đầu, đã xác nhận được điều này, về cơ bản anh cũng khẳng định có thể hợp tác với Khổng Tử Dục. Dù sao Khổng Tử Dục đã biết đến sự tồn tại của nhà họ Lâm, đương nhiên anh không muốn anh ta tiết lộ cho ai, như vậy dù với anh hay với gia tộc đều không phải chuyện tốt. Mà nếu Lâm Hàn không thể khống chế Khổng Tử Dục thì có lẽ sẽ phải thực hiện một số thủ đoạn khác.
Tóm lại dù thế nào Lâm Hàn cũng sẽ không để Khổng Tử Dục tiết lộ bất cứ điều gì về nhà họ Lâm.
Mặc dù trước mắt Khổng Tử Dục cũng không biết bao nhiêu chuyện về nhà họ Lâm, chỉ biết rằng có một sự tồn tại như vậy mà thôi.
Nhưng chỉ riêng một điều này, Lâm Hàn cũng không cho phép tiết lộ.
Lúc này Lâm Hàn lại nói tiếp: “Câu hỏi thứ hai, anh muốn hợp tác gì với tôi? Anh có thể cho tôi thứ gì, anh cần tôi giúp gì? Anh cứ nói thẳng đi”.
Khổng Tử Dục nghe vậy thì hít sâu một hơi, đối mặt với Lâm Hàn lúc này, anh ta cảm thấy có chút căng thẳng, đã rất lâu rồi anh ta không có cảm giác này.
Khổng Tử Dục lúc này cũng hiểu ra Lâm Hàn lợi hại hơn trong lời đồn rất nhiều, rất nhiều. Các thế lực Vùng Xám Thiên Kinh đều biết Lâm Hàn lợi hại, có năng lực kinh khủng, là một sự tồn tại đáng sợ, nhưng họ không thể biết được sự đáng sợ ấy lớn nhường nào. Những gì họ nhìn thấy hay nghe thấy thực ra chỉ là phần nổi của tảng băng mà Lâm Hàn cố ý thể hiện ra mà thôi.
Khổng Tử Dục cũng không dám giở trò gì, Lâm Hàn đã đoán được mục đích của anh ta, anh ta cũng không dám giấu giếm gì một người như vậy.
Khổng Tử Dục nói luôn gần như không cần suy nghĩ hay do dự: “Tôi cần cậu giúp tôi an toàn rời khỏi nhà họ Khổng, thoát khỏi tình cảnh trước mắt, hơn nữa đừng để bất cứ ai của nhà họ Khổng có cơ hội đi tìm tôi. Mà điều tôi có thể giúp cậu cũng rất đơn giản, đó là tôi nắm giữ rất nhiều bí mật của nhà họ Khổng, có thể giúp cậu đối phó nhà họ Khổng, mặc dù không đến mức khiến họ diệt vong nhưng khiến họ thiệt hại nặng nề thì không thành vấn đề. Ngoài ra tôi cũng có một vài bí mật của nhà họ Chu và nhà họ Khương, tôi cũng có thể giúp cậu đối phó bọn họ".
Lâm Hàn nghe vậy thì hơi bất ngờ, điều kiện Khổng Tử Dục đưa ra không thuyết phục được anh, dù sao trước đó anh đã cho bộ phận tình báo nhà họ Lâm điều tra, hiện tại anh đã nắm được điểm yếu lớn nhất của ba quý tộc lớn, mượn thêm mối quan hệ của nhà họ Lâm, anh hoàn toàn đủ khả năng đối phó với họ.
Mà hiển nhiên Khổng Tử Dục không biết những điều này, cũng hoàn toàn không biết nhà họ Lâm có khả năng này, đặc biệt là bí mật nhà họ Khổng cẩn thận che giấu rất nhiều năm trước anh cũng có thể tra được.
Nói cách khác, những gì Khổng Tử Dục có thể cung cấp, trên thực tế không giúp được gì cho Lâm Hàn.
Nhưng điều kiện của Khổng Tử Dục khiến anh hơi bất ngờ, không ngờ anh ta không có bất kỳ kế hoạch to lớn nào mà chỉ để thoát thân.
Mà theo hiểu biết của Lâm Hàn, Khổng Tử Diệp là em trai ruột của Khổng Tử Dục, Khổng Trung Thiên là bố ruột của Khổng Tử Dục, điều gì khiến cho cậu chủ lớn nhà họ Khổng mong muốn rời đi và thoát thân như vậy? Lâm Hàn hơi tò mò, nhưng anh cũng biết bây giờ không còn nhiều thời gian nữa, cuộc họp đã sắp bắt đầu, bây giờ không thể tiếp tục tìm hiểu, chỉ có thể sau này có thời gian thì tìm hiểu sau.