Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 202

Chương 202

Phòng họp rất lớn, Lý Dục Thần để ý thấy chỗ ngồi của nhà họ Lâm rõ ràng được chia thành hai phe.

Một bên lấy gia đình Lâm Thu Thanh làm trung tâm, bao gồm Lâm Thu Phượng và Lâm Nguyệt Nga, còn có rất nhiều người anh chưa từng gặp trước đây.

Bên kia lại lấy Lâm Lai Phong làm trung tâm, bao gồm cả Lâm Lai Nghi và Viên Quốc Thành, số lượng người ít hơn.

Mặc dù lúc này Lâm Lai Phong đang ngồi giữa một nhóm người nhưng trên mặt ông ta đầy phiền muộn, vừa nhìn thấy Lý Dục Thần đi vào thì vẻ mặt ông ta lại càng khó coi hơn.

Khi Lâm Lai Nghi nhìn thấy Lý Dục Thần, bà ta rất phẫn nộ, đứng dậy lớn tiếng hỏi: “Anh đến đây làm gì? Đây là từ đường của nhà họ Lâm, là một cuộc họp gia đình. Anh có tư cách gì để tham dự?”

“Là ông nội bảo anh ấy…”

Lâm Mộng Đình vừa giải thích thì đã bị Lâm Lai Nghi ngắt lời:

“Đừng đem ông cụ Lâm ra đây, quy củ của nhà họ Lâm là do tổ tiên đặt ra, cho dù ông cụ có ấn định hôn ước cho cô nhưng chỉ cần chưa kết hôn thì người này vẫn không phải người của nhà họ Lâm, không có tư cách vào từ đường nhà họ Lâm!”

Lâm Lai Nghi là chị cả trong nhà họ Lâm, trước đây hống hách thành thói, nay lại ỷ vào thế lực nhà chồng ở Tiền Đường nên có quyền lực rất lớn ở nhà họ Lâm.

Huống chi những lời bà ta nói lần này đều là sự thật, nhà họ Lâm đúng là có quy tắc như vậy, Lý Dục Thần đã phá vỡ quy tắc khi bước vào từ đường.

Mọi người bắt đầu nhỏ giọng xì xào:

“Đúng vậy, sao chưa kết hôn mà đã tới đây rồi?”

“Thanh niên ngày nay đây thật sự không hiểu quy củ gì cả”.

Người không rõ tình huống còn hỏi: “Đó là bạn trai của Mộng Đình sao? kà con trai gia tộc nào vậy?”

“Không biết, hình như là ông cụ Lâm đã sớm ấn định hôn ước”.

“Cái gì mà cậu chủ nhà nào chứ, nghe nói hắn trước kia đi nhặt rác, cũng không biết năm đó hắn ta đã cho ông cụ uống bao nhiêu rượu mới khiến ông ta trở nên mê muội như vậy”.

“Nhặt rác? Không thể nào!”

Nghe những tiếng bàn tán này, Lâm Mộng Đình rất xấu hổ.

Nhưng cô chỉ là một hậu bối, ở nơi này cô không có tư cách lên tiếng, cũng không biết nên giải thích như thế nào.

Bà Lâm, Nghiêm Tuệ Mẫn cảm thấy có lỗi với con gái mình nên đứng dậy nói: “Chị cả, tiểu bối không hiểu chuyện, lời chị vừa nói sao lại nghiêm trọng như vậy?”

Nghiêm Tuệ Mẫn không biết rằng chính Lâm Thượng Nghĩa đã gọi Lý Dục Thần đến đây, chỉ nghĩ rằng chính Lâm Mộng Đình đã quyết định đưa Lý Dục Thần vào, cho nên lúc nói chuyện cũng có vài phần chột dạ.

Lâm Lai Nghi cười lạnh nói: “Tiểu bối không hiểu chuyện, chẳng lẽ cô cũng vậy sao?Đã phá hủy quy củ của tổ tiên mà còn nói là không nghiêm trọng, xem ra ông cụ nhà họ Nghiêm cũng dạy cô như vậy rồi. Nhưng cô đừng quên, đây là từ đường của nhà họ Lâm, không phải từ đường nhà họ Nghiêm của cô.

Khuôn mặt của Nghiêm Tuệ Mẫn đỏ bừng, những lời nói của Lâm Lai Nghi chẳng những công kích bà ấy mà còn mắng cả nhà mẹ đẻ của bà ấy.

Nhưng bà ấy cũng không thể phản bác, dù sao người có lỗi trước cũng là con gái bà.

Bình Luận (0)
Comment