Rể Quý Rể Hiền

Chương 1066

Chương 1066

“Nết na chút đi! Nói với con biết bao nhiêu lần rồi, là con gái thì phải nết na!”

Nam Phương Minh Nguyệt bất đắc dĩ lắc đầu, ông ta bày ra vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà nhìn Nam Phương Minh Nguyệt.

Với tư cách là con trưởng có hi vọng trở thành chủ nhân của dòng họ Nam Phương nhất, tính tình của Nam Phương An Khang rất nghiêm khắc, ăn nói cũng thận trọng vô cùng.

Ba đứa cháu lớn bên trong dòng họ Nam Phương kia, mặc kệ là có phải con của ông ta hay không, bọn chúng đều vô cùng sợ vị bác cả là ông ta này.

Nhưng mà với đứa con Nam Phương Minh Nguyệt độc nhất của ông ta, ông ta lại không có biện pháp gì cả.

Lúc này, hai tay của Nam Phương Minh Nguyệt đang ôm chén trà, cô ta cúi đầu xuống, sau đó khẽ giương mắt lên nhìn thoáng qua Nam Phương An Khang, rồi lại tiếp tục uống trà của mình.

Nam Phương An Khang không biết làm sao nên chỉ đành lắc đầu, ông ta đối xử với cô nhóc quỷ quái này, không biết đã dùng bao nhiêu biện pháp rồi.

Nhưng cuối cùng vẫn không dạy dỗ được như cũ.

Chỉ có điều là cũng không tồi, Nam Phương Minh Nguyệt biết chuyện gì nên làm và cái gì không nên làm.

Vậy cũng sẽ không làm ra cái chuyện lớn không hợp đạo lý gì.

Nam Phương An Khang cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở mà thuận theo con gái.

“Cao Vũ này, thật sự lợi hại như lời con nói à?”

Nam Phương An Khang hỏi.

“Đúng vậy ạ! Cực kỳ lợi hại, hơn hai mươi người luôn đó chat”

“Hai mươi tên lưu manh cầm gậy gộc trong tay, lại bị anh ta đánh ngã trong một phút đồng hồ, cha nói xem có lợi hại lắm hay không đây!”

Vẻ mặt của Nam Phương Minh Nguyệt còn rất nghiêm túc, nói dối trắng trợn mà không lộ ra chút xấu hổ nào.

Cô ta cũng không biết tại sao mình lại phải nói dối Nam Phương An Khang nữa.

Chỉ là trong lòng có suy nghĩ, muốn làm cho Cao Vũ được dòng họ Nam Phương đánh giá cao hơn.

Tuy là, chính bản thân Nam Phương Minh Nguyệt cũng không biết vì sao cô ta lại có ý nghĩ như vậy.

“Cũng có phần thú vị, ở Thị trấn Biển Đông này, còn có một tên họ Cao có võ thuật được truyền lại sao?”

Nam Phương An Khang vươn tay vuốt cằm Suy Xét.

Sau đó ông ta lại ngẩng đầu lên và hỏi: “Con nhìn thân thủ từ cậu ta, có thể nào có liên quan đến nhà võ thuật quyên thế nào đó của Thị trấn Biển Đông hay không?”

“Không có, cha, thân thủ của anh ta tuyệt đối không thuộc về bất cứ một nhà võ thuật quyền thế nào ở Thị trấn Biển Đông đâu.”

Nam Phương Minh Nguyệt cực kỳ nghiêm túc mà trả lời.

Nam Phương An Khang gật đầu, ông ta lẩm bẩm: “Chẳng lẽ là cao thủ dân gian? Cũng không loại trừ là loại khả năng này nha…”

“Thế này đi, con cứ tiếp xúc với cậu ta nhiều hơn một chút, hiểu rõ cậu ta hơn tí nữa.

“Đợi cha điều tra kĩ chuyện, xác định không có trở ngại gì, cha có thể cho phép con dẫn cậu ta tới dòng họ Nam Phương xem xem.”

Con mắt của Nam Phương An Khang híp lại, Suy Xét nói.

“Hả?”

Nam Phương Minh Nguyệt ngớ ra.

Nghe ý này của Nam Phương An Khang, đây là muốn thuận theo mà gặp mặt phụ huynh à? “Con đừng nghĩ nhiều, nếu như thân thủ của cậu ta rất mạnh, lai lịch lại sạch sẽ, vậy tuyệt đối sẽ được dòng họ Nam Phương chúng ta trọng dụng.”

“Nhưng nà những điều này để sau rồi hằng bàn, bây giờ con cứ tiếp xúc với cậu ta trước thử xem đi.”

Nam Phương An Khang giải thích một câu.

Nam Phương Minh Nguyệt bĩu môi, cô ta nói: “Hừ! Cha như vậy là muốn con gái đây sử dụng mỹ nhân kể với Cao Vũ đúng không?”

“Cha không sợ tên Cao Vũ kia bụng dạ khó lường, anh ta sẽ động tay động chân với con hay sao hả?”

Nghe những lời này của Nam Phương Minh Nguyệt, không những Nam Phương An Khang không mảy may lo lắng, ngược lại ông ta còn nở nụ cười.

“Con cháu của dòng họ Nam Phương, nếu như có thể bị người nào đó tuỳ ý đối phó, vậy cũng quá bôi nhọ thanh danh của chúng ta rồi nhỉ?”

“Chuyện quan trọng nhất là, cha còn không biết con có tính cách như nào sao?”

“Con không đi ức hiếp người ta thì cha đã lập tức cảm ơn trời đất rồi.”

Nam Phương An Khang cười “Haha”.

Bình Luận (0)
Comment