Rể Quý Rể Hiền

Chương 1366

Chương 1366

Cao Bằng thấy Kim Tuyết Mai xuất hiện, lại thấy hai chị em Kim Tuyết Mai đều lần lượt đi ra khỏi ranh giới núi Bông Thiên, lúc này, hai mắt anh ta lập tức sáng lên.

“Bất hai người cô ta lại cho tôi!”

Cao Bằng ra lệnh không một chút chần chờ.

Kim Ngọc Hải có chết hay không cũng chẳng liên quan gì đến anh ta, anh ta chỉ cần đạt được mục đích của minh là được rồi! Mấy nhân viên an ninh của núi Bông Thiên liếc mắt nhìn nhau, sau đó dứt khoát xông ra khỏi Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, liêu mạng vây quanh hai chị em Kim Tuyết Mai, muốn bảo vệ hai người các cô.

Bọn họ làm như vậy vì bọn họ nghe theo lệnh của Tập đoàn Thể giới, ngoài ra còn có một lý do quan trọng hơn, bọn họ đều vô cùng rung động trước hành động của Kim Ngọc Hải.

“Con mẹ nó! Các người có ý gì vậy?”

Lúc này, Cao Bằng tiến về trước một bước, chỉ thẳng vào mặt mấy người nhân viên an ninh của núi Bồng Thiên và mảng to.

“Bảo đảm an toàn cho dân cư trong Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên là trách nhiệm của chúng tôi!”

Người dẫn đầu đội an ninh nhẹ giọng trả lời anh ta.

“Bọn họ đã đi ra khỏi phạm vi Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, các người còn bảo vệ cái gì nữa?”

Cao Bằng bực bội hỏi ngược lại và mạnh mẽ ngăn chặn lửa giận trong lòng mình.

“Thật ra toàn bộ khu vực nằm trong phạm vi bán kính năm ki-lô-mét xung quanh Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên đều thuộc về Tập đoàn Thế Giới của chúng tôi.”

“Nếu cậu Bằng không tin, tôi có thể để cậu Bằng xem giấy chứng nhận quyền sở hữu đất đai của chúng tôi.”

Đội trưởng đội an ninh nói rất đúng mực, rõ ràng và lịch sự.

Nghe vậy, Cao Bằng sửng sốt ba giây, sau đó đột nhiên xoay người, đi lấy một khẩu súng trường.

Mắt thấy sắp đạt được mục đích, lại bị người khác cản trở, trong nháy mắt đó, Cao Bằng đã đánh mất lý trí của mình.

“Cậu Bằng! Cậu đừng xung động!”

Cố Minh Tuấn vội vàng ngăn cản Cao Bằng.

Cao Bằng cản răng, sau đó lại xoay người, nhìn về phía Đội trưởng Đội an ninh của Khu dân cư cao cấp Bông Thiên, nổi giận mắng: “Tôi chỉ hỏi các người một câu thôi, Tập đoàn Thế giới của các người muốn tuyên chiến với ông đây đúng không?”

Lần này, Đội trưởng Đội an ninh không hê nói gì, nhưng anh ta vẫn không chịu xê dịch thân thể, đứng chắn trước mặt hai chị em Kim Tuyết Mai.

“mẹ mày!”

Cao Bằng mắng một câu, trực tiếp khoác tay một cái, một trăm tên chiến sĩ nhà họ Cao chỉ chần chừ trong giây lát, sau đó vẫn rút vũ khí nóng bên hông ra.”Räc rắc rắc rắc!”

Mở khóa an toàn, lên nòng, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ súng.

Sau một loạt thao tác liên tiếc, một trăm vũ khí nóng đồng loại nhắm thẳng vào một đám nhân viên an ninh.

Họng súng kia đen ngòm, sáng bóng nhưng lại tỏa ra hơi thở khiếp người, làm rất nhiều người đều âm thầm run rẩy.

Rất nhiêu người sau lưng Đội trưởng Đội an ninh đều trở nên ỉu xìu, trong ánh mắt liên tục có tia sáng lóe lên, trong lòng vô cùng sợ hãi.

Cao Bằng nhìn mọi người, trên mặt là nụ cười lạnh lùng và vẻ ngang ngược.

Anh ta có người, còn có súng, hơn nữa có bối cảnh mạnh mẽ, anh ta không lợi hại thì còn ai lợi hại? “Nếu các người biết điều thì hãy nhanh chóng tránh ra cho tôi, đừng ép tôi phải ra tay!”

Trong giọng nói của Cao Bằng tràn đầy vẻ đe dọa.

Chỉ trong nháy mắt, trong lòng một nửa số nhân viên an ninh đều xuất hiện ý tưởng chùn bước.

Nhưng mà Đội trưởng Đội an ninh chỉ chân chữ trong giây lát, sau đó anh ta quyết định vẫn kiên trì đứng yên tại chỗ.

“Rắc rắc!”

Cao Bằng không chút do dự, rút súng lục ra, mở khóa an toàn một cách dứt khoát rồi nhảm thẳng vào đầu Đội trưởng Đội an ninh.

“Bây giờ anh quyết định tránh ra hay vẫn không chịu tránh ra?”

Trên mặt Cao Bằng đầy vẻ tối tăm và hung tàn.

Trong lòng Đội trưởng Đội an ninh âm thầm chấn động một chút, bàn tay muốn sờ lên hông theo bản năng.

Bình Luận (0)
Comment