Rể Quý Rể Hiền

Chương 1374

Chương 1374

Hai là dùng hết năng lực của bản thân để trấn áp, thu phục những người luyện võ, biến bọn họ thành lực lượng của mình.

Cũng không phải tới đây để hẹn hò yêu đương với Nam Phương Minh Nguyệt.Cho dù bây giờ, anh là “chồng chưa cưới” của Nam Phương Minh Nguyệt, nhưng anh cũng biết mình nên làm điều gì nhất.

Nam Phương Minh Nguyệt hừ lạnh một tiếng, sau đó vẫn đi theo bước chân Cao Phong.

Hai người một trước một sau trở lại bên trong đảo, tìm được nơi tụ tập của mọi người trong Dòng tộc nhà họ Nam Phương.

“Cao Phong! Minh Nguyệt! Đây là chìa khóa của hai đứa””

Nam Phương Minh Nghị đưa tới một cái chìa khóa.

“Chìa khóa cửa phòng bọn con ư?”

Nghe vậy, Nam Phương Minh Nguyệt hơi sửng sốt.

Cao Phong nhìn Nam Phương Minh Nghị, cũng nhẹ nhàng nhíu mày.

“Người đứng ra tổ chức hội thi nói là năm nay có khá nhiều người tham gia, cho nên hơi thiếu phòng ở.”

“Nếu hai đứa đã đính hôn, vậy họ sắp xếp cho đứa ở chung trong một căn phòng, ông cũng không tiện nói gì.”

Nam Phương Minh Nghị cũng không còn cách nào, đành phải giải thích.

Thật ra, trong lòng ông ta càng cảm thấy là người đứng ra tổ chức hội thi nghi ngờ về thân phận của Cao Phong, vì vậy sắp xếp thế này cũng có ý thử thăm dò một chút.

Lỡ như Cao Phong là một người ngoài, được Dòng tộc nhà họ Nam Phương trả một số tiền lớn để thuê đến cứu viện thì sao? Cho nên, người đứng ra tổ chức hội thi cũng đề phòng chuyện này thôi.

Nếu các người nói Cao Phong và Nam Phương Minh Nguyệt đã đính hôn, vậy cứ để hai người họ ở chung một phòng đi! Chỉ cần hai người ở chung một chỗ, vậy chuyện này mới tính là hoàn toàn chân thật.

Mà từ đây, thanh danh của Nam Phương Minh Nguyệt cũng sẽ khó giữ được.

Ở trong mắt người ngoài, cô ta đã là người phụ nữ của Cao Phong.

Không thể không thừa nhận, người đứng ra tổ chức hội thi sử dụng một chiêu này đúng là vô cùng hung ác.

“Chuyện này không phù hợp!”

Cao Phong sờ chóp mũi, mở miệng nói một câu.

“Đúng vậy! Ông nội! Làm sao hai chúng ta có thể ở chung một phòng chứ?”

Lúc này Nam Phương Minh Nguyệt cũng lắc đầu không đồng ý.

“Ở đây không phải là địa bàn của Dòng tộc nhà họ Nam Phương, chúng ta nói gì cũng không tính, cháu hiểu không?”

Nam Phương Minh Nghị hạ thấp giọng, nói với Nam Phương Minh Nguyệt.

Nam Phương Minh Nguyệt dừng một chút, sau đó nhìn về phía một cô cái thuộc Dòng tộc nhà họ Nam Phương và nói: “Doanh Doanh! Cô và Cao Phong đổi cho nhau đi.”

“Không được! Không thể đối!”

Nam Phương Minh Nghị trực tiếp quát bảo ngừng lại.

“Ông nội…”

Nam Phương Minh Nguyệt nhìn Nam Phương Minh Nghị một cách vô cùng khó hiểu.

“Nếu bọn họ đã làm như vậy, chắc chẳn bọn họ đã nghi ngờ.

Bây giờ mà hai đứa còn đổi phòng, vậy không phải cố ý cho bọn họ năm bắt được điểm yếu của mình sao?”

“Đến lúc đó, lỡ bọn họ đi điều tra một chút, rất có thể sẽ điều tra ra manh mối gì”

“Cho nên, mấy ngày nay, vào buổi tối, cháu và Cao Phong phải ở chung trong một phòng, chuyện này không cần bàn cãi gì nữa!”

Nam Phương Minh Nghị hạ thấp giọng, lời nói rất nghiêm nghị.

Nam Phương Minh Nguyệt còn muốn nói điều gì nữa, nhưng Nam Phương Minh Nghị không hề cho cô ta cơ hội mở miệng.

“Coi như ông nội câu xin cháu đi! Hãy làm vậy vì Dòng tộc nhà họ Nam Phương, được không?”

Trong mắt Nam Phương Minh Nghị tràn đầy vẻ chân thành.

Một câu câu xin làm cho Nam Phương Minh Nguyệt ngậm miệng ngay lập tức.

Cô ta đã lớn như vậy, nhưng từ trước cho tới bây giờ, cô ta chưa từng nhìn thấy Nam Phương Minh Nghị như thế này.

Cao Phong im lặng suy nghĩ trong hai giây, sau đó nhận lấy chìa khóa, nhìn Nam Phương Minh Nguyệt một cái rồi lập tức đi về phía căn phòng của bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment