Rể Quý Rể Hiền

Chương 1461

Chương 1461

“Bang!”

Tiếng vang lần này lớn hơn, mấy ngàn người tại toàn khán đài đều nghe rõ ràng.

Hai cái tát liên tiếp của Cao Phong như tát vào mặt mọi người khiến không ít người run sợ.

Lúc này, tất cả mọi người đang nhìn chăm chăm tất cả những thứ này một cách kinh ngạc.

Không ai nghĩ rằng Cao Phong sẽ bộc phát như vậy, tát thẳng vào Bành Nguyên Hải hai cái tát liên tiếp.

“Tuy nhiên, nhìn thấy anh Vũ ra tay, tôi không khỏi cảm thấy nhiệt tình bùng nổ.

Thực sự cảm thấy rất kích thích.”

“Thời điểm nên đánh là tuyệt đối không nương tay, thoải mái!”

Nam Phương Hòa Trạch khen ngợi từ tận đáy lòng.

Nam Phương Minh Nguyệt cũng gật đầu một cái, mấy cái bạt tai này đánh đúng là hả giận cực kỳ.

Chẳng qua là gia chủ của nhà họ Bành lúc này sắc mặt lại tương đối khó coi.

Cháu trai nhà mình bị mắng là không biết điều, còn bị vả mấy bạt tai ngay trước mặt mấy ngàn, mặt mũi nào mà chịu đựng cho được? Nhưng mà gia chủ của nhà họ Bành cũng không nói gì được, đây là đại hội đấu võ, Bành Nguyên Hải không chịu nhận thua, vậy Cao Phong xuất thủ đánh anh ta cũng là phải thôi.

Thứ hai, Bành Nguyên Hải cứ mở miệng là lại nói muốn mạng của người ta, loại chuyện này thật sự là có chút không biết điều.

“Anh dám đánh mặt tôi? Tôi lớn như vậy nhưng vẫn không có ai dám vả mặt của tôi đâu!”

Bành Nguyên Hải hoàn toàn nổi giận, trực tiếp tức giận mất lý trí.

“Vậy anh nên cảm ơn tôi đi, đã cho anh nếm được mùi vị bị vả bạt tai lần đầu tiên.”

Cao Phong hừ lạnh một tiếng, lại là một cái bạt tai đánh Bành Nguyên Hải.

“Bai”

Một cái tát này đánh tới lỗ mũi Bành Nguyên Hải, đánh cho Bành Nguyên Hải phải thụt lùi hết mấy bước, trong lỗ mũi lập tức chảy ra máu tươi.

Bành Nguyên Hải bị lửa giận trong lòng thiêu đốt cho nóng hừng hực, lúc này bày ra một cái tư thế, quyết tâm phải lần nữa tấn công bùng nổ.

“Kẻ ngu xuẩn không biết điều, còn muốn mạng của tôi ư?”

Nhưng mà Cao Phong tốc độ lại cực nhanh, Bành Nguyên Hải chỉ mới vừa làm xong tư thế, còn chưa kịp vận lực, thì đã bị Cao Phong đánh thêm một bạt tai ở trên mặt lần nữa.

“Động tác võ thuật đẹp giống như trong sách truyện của anh cũng chỉ bắt nạt được người bình thường một chút thôi, loại phế vật như anh xuất hiện ở trên chiến trường, anh chắc chắn là kẻ đầu tiên phải chết!”

Cao Phong miệng vừa nói không ngừng, trở tay thêm một cái bạt tai tàn nhẫn nữa.

“Đăng đăng đăng đăng đăng!”

Bành Nguyên Hải cả đầu đều bị đánh cho mơ hồ, liên tục lùi lại về sau hết mấy bước.

Lúc này, bàn chân của anh ta đã cách mép lôi đài chỉ có không tới năm bước chân.

Bành Nguyên Hải trợn to hai mắt, trong mắt tràn đầy tức giận, há mồm còn muốn nói chuyện.

“Đừng nói nhảm, anh không tư cách nói chuyện với tôi.”

Cao Phong xoay người tiến lên, đùi phải căng thẳng đột nhiên đá ra một cái đá sát sườn, lực mạnh mẽ không chút lưu tình, như tia chớp đạp trúng cằm của Bành Nguyên Hải.

“Âm! Rắc rắc!”

Một tiếng giòn dã vang lên, cảm của Bành Nguyên Hải lại bị một cước đạp của Cao Phong làm cho trật khớp.

Sau đó, một lực đá phụ mạnh mẽ ập đến, thân thể của Bành Nguyên Hải lập tức bay lên không trung, nhãm thẳng hướng dưới đài mà hạ xuống.

“Rầm!”

Cùng với âm thanh thân thể của Bành Nguyên Hải rơi xuống đất, trận thi đấu đầu tiên coi như là hạ màn.

Khắp khán đài yên tĩnh không một tiếng động.

Cũng không ai nghĩ tới, ở hiện trường trận chung kết lại còn có thế xảy một trận chiến đấu đơn giản và thô bạo như vậy.

Theo lý thuyết cả hai người đều là siêu cấp cao thủ, nhất định là muốn đánh một trận khó phân thắng bại mới đúng! Có một lần trong một kỳ đại hội tranh bá võ lâm, có hai tên võ giả đánh một trận đối kháng mà phải đánh mất ước chừng hơn hai giờ mới phân định ra người chiến thắng…

Mà trận chiến của Cao Phong cùng Bành Nguyên Hải thì lại kết thúc khi chưa hết mười phút! Thậm chí chỉ cần tốn năm phút, chiến đấu cũng đã kết thúc.

Chuyện này có rất nhiều người cũng không cách nào tin tưởng được.

Bình Luận (0)
Comment