Rể Quý Rể Hiền

Chương 1580

Chương 1580

Sư tử vồ thỏ còn cần dùng hết toàn lực, huống chi là đối mặt với một nhà họ Cao thế lực khổng lồ.

Cao Phong chuẩn bị lâu như vậy, phát triển lâu như vậy, cuối cùng cũng chờ được tới ngày này.

Thắng, từ nay về sau Cao Phong nhậm chức gia chủ nhà họ Cao, tay nắm quyền lực.

Cùng với đó phát triển lực lượng trong thời gian này, Cao Phong cũng có thể một tay che nửa bầu trời.

Cái gì mà giàu mạnh nhất Việt Nam đều phải đứng sang một bên.

Nhưng nếu thất bại…

Thế lực của anh sẽ hoàn toàn bị đánh tan, Cao Phong cùng toàn bộ người bên cạnh chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp…

Cho nên, Cao Phong càng đến gần chân núi, trong lòng liền càng thêm ngưng trọng.

Đối với kết quả ngày mai, anh có lòng tin!

Nhưng rốt cuộc kết quả sẽ như thế nào, cũng không ai biết trước được.

Vũ trụ chưa định, ai cũng không dám kết luận bừa.

“Nhìn thấy không? Đây chính là nguyên nhân vì sao mà ngài Khải Kiệt một mực muốn tạo mối quan hệ tốt với ngài Cao.”

Chị Ngô đưa tay chỉ dưới chân núi, vô cùng cảm thán mà nói.

Cả trăm tên bảo vệ cũng bị bọn họ dọa cho sợ, sợ tới mức kinh hồn bạt vía.

Đây mới là thực lực!

“Nắm quyền thiên hạ, tay ôm mỹ nhân, đây mới là giá trị của cuộc sống!”

“Đây mới là chuyện mà đàn ông nên làm, ngài Cao quả nhiên là nhân trung long phượng!”

“Này! Ngài Cao, rốt cuộc là dạng người gì?”

Trăm tên an ninh không người bàn tán, trong lòng trừ khiếp sợ vẫn là khiếp sợ.

“Anh Phong!”

“Cậu Phong!”

Long Tuấn Hạo, Liễu Tông Trạch, Khúc Đại Minh, Cao Kim Thành cùng Cao Quang Minh, bao gồm Dư Văn Cường, Hoàng Hạo Nam của thành phố Biển Đông đồng loạt đi tới.

Những người này người đều trang bị y phục tác chiến, chân đi giày lính, nhìn vô cùng có khí thế.

Cao Phong khẽ gật đầu, đứng ở đài cao nơi chân núi nhìn về phía phương xa.

Vô số xe cộ dừng lại, vô số người bắt đầu nhốn nháo.

Sau lưng Long Tuấn Hạo là hàng nghìn chiến sĩ của khối tập đoàn Phong Hạo.

Sau lưng Cao Quang Minh cùng Cao Kim Thành, trước kia từng là chiến sĩ của nhà họ Cao.

Người phía sau Dư Văn Cường cũng như vậy đếm không xuể, Hoàng Hạo Nam phía sau cũng có hàng ngàn võ sĩ đi theo từ thành phố Biển Đông.

Tất cả mọi người cộng lại, tuyệt đối không thấp hơn năm ngàn.

Lần này đưa quân vào nam, tất cả đều là thế hệ trẻ của bọn họ.

Đám người Long Chí Minh, phải đem thành phố Hà Nội, cùng với thành phố khác xử lý tốt, để tránh xảy ra chuyện phía sau.

“Anh Phong, sắp xếp như thế nào?” Long Tuấn Hạo nhìn Cao Phong hỏi.

Cao Phong chậm rãi thu hồi ánh mắt, hỏi nhỏ: “Lão Lâm đâu?”

Lâm Vạn Quân, vẫn luôn muốn nhìn tận mắt Cao Phong trở về nhà họ Cao, hoàn thành tâm nguyện của lão Lâm.

Nhưng hiện tại Cao Phong suy nghĩ không biết có nên mang theo Lâm Vạn Quân hay không.

“Sau khi lão Lâm trở về thì luôn ở trong phòng không ra ngoài, chủ động giao hết các thiết bị liên lạc rồi tự đóng của ở trong phong.”

Cao Kim Thành im lặng mấy giây rồi đi lên báo cáo đúng sự thật.

“Được rồi.” Cao Phong hơi siết chặt bàn tay, trong lòng cảm thấy có điều không đúng.

Ban đầu Lâm Vạn Quân bị Cao Bằng nhốt ở khu quy hoạch Thành Bắc, cuộc sống không bằng heo chó, Cao Phong cũng từng chỉ trích Cao Bằng táng tận lương tâm.

Mà Lâm Vạn Quân vất vả mong đợi anh quay trở lại, quay lại cũng bởi vì anh, bị nhốt vào một căn phòng nhỏ.

Tuy nói Cao Phong cũng không có phái người nhốt Lâm Vạn Quân, nhưng cái này cùng với nhốt không có gì khác biệt.

Cao Phong càng nghĩ trong lòng càng khó chịu.

Nhưng nếu Lâm Vạn Quân quả thật có liên quan tới cái chết của ông Cao, Cao Phong cũng sẽ không có một chút lưu tình.

Có một số việc anh vĩnh viễn cũng không thể tha thứ.

Bình Luận (0)
Comment