Rể Quý Rể Hiền

Chương 1610

Chương 1610

Cao Anh Hạo giận dữ, cả người run lên, nhưng không thể làm gì hơn.

“Trong một phút cuối cùng, nếu vẫn còn ngoan cố chống đối, tất cả đều bị bóp nghẹt! Bây giờ bắt đầu đếm ngược, 60!” Long Tuấn Hạo nhìn vào thời gian hô lên.

Cao Phong đang chắp hai tay sau lưng, cứ đứng trên mép sân thượng như vậy, mặt không biểu cảm nhìn mọi người.

Nếu binh lính nhà họ Cao không giải quyết xong, anh không có cách nào tìm thấy Cao Anh Hạo để tính sổ.

Nếu không, nhất định sẽ có binh lính nhà họ Cao sống chết bảo vệ Cao Anh Hạo.

“Bốn mươi chín!” Long Tuấn Hạo vẫn đang đếm ngược.

Trong tích tắc, một nhóm lớn binh lính nhà họ Cao bỏ vũ khí trong tay xuống.

“Hai mươi!”

Long Tuấn Hạo mỗi giây đều hô lên, đều biết có không ít người sẽ bỏ vũ khí xuống.

Thượng binh phạt mưu, giết người tru tâm!

Sức mạnh của kẻ địch, thêm vào đó thân phận chính thống của Cao Phong ở nhà họ Cao, cùng với sự uy hiếp vô cùng khí thế của Long Tuấn Hạo, ngày càng nhiều binh lính nhà họ Cao đã bị đánh bại tâm lý phòng ngự, không thể không tước vũ khí đầu hàng.

“Mười, chín, tám!”

Lúc Long Tuấn Hạo đếm ngược không đến mười giây, giữa sân còn sót lại không đến năm trăm binh lính nhà họ Cao.

Trước đó còn có số lượng lên đến hàng nghìn, nhưng bây giờ chỉ còn chưa đầy một phần ba.

“Một!”

Long Tuấn Hạo đọc đến số cuối cùng, ánh mắt mang theo vẻ nghiền ngẫm, nhìn hàng trăm binh lính còn lại của nhà họ Cao.

Những người này đều là những tên trung thành cường giả bên cạnh Cao Anh Hạo, lúc này vẫn nắm chặt vũ khí, nhìn hằm hằm Cao Phong và Long Tuấn Hạo.

“ Kình Thiên, những người này đều là binh lính nhà họ Cao chúng ta, cậu dám ra tay với bọn họ!” Cao Anh Hạo hét lên.

“Vậy ông hãy nhìn cho kỹ, xem tôi có dám làm gì bọn họ không!”

Cao Phong hét lên một tiếng: “Chuẩn bị công kích!”

“Cạch cạch!”

Vô số người bắt đầu lắp đạn, nhắm vào hàng trăm binh lính nhà họ Cao.

“Bọn họ là người nhà họ Cao, cậu điên rồi!” Cao Dương cũng rống to một tiếng.

Vẻ mặt của Cao Phong nghiền ngẫm xem ánh mắt của Cao Dương, thản nhiên nói: “Trong mắt tôi chỉ có phân chia bằng hữu và kẻ địch.”

“Kẻ địch có bao nhiêu, tôi dám giết bấy nhiêu! Tiến công!”

Khi Cao Phong đang nói ở dưới tầng thì một mai đạn pháo cùng vô số đạn hướng bên này anh công kích tới.

“Phản kích! Phản kích!”

Cao Anh Hạo cũng gầm lớn tiếng.

Nhà họ Cao còn lại mấy trăm binh lính một bên hướng phía biển tấn cô tang, một bên còn lại hướng Cao Phong điên cuồng nổ súng.

Long Tuấn Hạo mấy người sớm đã có chuẩn bị, không nói hai lời lấy ra lá canh đặt trước mặt bảo vệ chặt chẽ cho Cao Phong.

“Leng keng!”

Viên đạn lao tới mặt tấm khiên tạo lên vô số tia lửa, nhưng tấm khiên vẫn chắc canh, bình yên vô sự.

“Chính là nó! Đây là thứ đắt nhất trong Tam Giác Vàng. Giá một chiếc khiên cũng lên tới mấy trăm triệu, tôi tùy tiện đứng yên cho anh bắn cũng không sao!” Long Tuấn Hạo không chút nào để ý nói.

“Ầm ầm!”

“Đoàng đoàng đoàng đoàng!”

Trong phút chốc hàng trăm binh sĩ nhà họ Cao bị vô số súng ống áp đảo.

Cao Phong lần này mang tới hơn vạn người, đều nói Khối tập đoàn Phong Hạo binh sĩ dùng súng đã có năm nghìn người.

Mấy nghìn người đồng loạt tung hỏa lực khủng khiếp như thế nào?

Đừng nói mấy trăm danh binh sĩ nhà họ Cao, dưới sự áp đảo về vũ khí thì cho dù là mấy nghìn người thì cũng trong nháy mắt toàn quân bị diệt mà thôi.

Không đến một phút đồng hồ, những thuộc hạ trung thành của Cao Anh Hạo đều đã bị tiêu diệt.

Bình Luận (0)
Comment