Rể Quý Rể Hiền

Chương 1660

Chương 1660

Bây giờ gia chủ của nhà họ Cao đã trở lại, Cao Anh Hạo bản thân lại phạm tội đáng chết, cho dù thân phận của anh ta có cao đến đâu thì hiện tại cũng là tội nhân.

Một thành viên khác của hội thực thi pháp luật lấy ra một con dao to, lưng rộng, tỏa sáng lấp lánh.

Lưỡi đao của thanh đao dài lưng rộng này dài gần năm thước, ánh sáng lạnh lẽo của lưỡi đao hiện lên vô cùng sắc bén.

Nếu thanh đao này mà chém xuống một phát, đừng nói là thân thể của một người bình thường như Cao Anh Hạo, mà ngay cả đầu đồng xương thép cũng sợ rằng đã bị chém thành từng mảnh từ lâu rồi.

Thành viên của hội trường thực thi pháp luật cầm một thanh đao dài lưng rộng với vẻ mặt không cảm xúc, hai cánh tay của người đó giữ chặt lấy cán đao, sau đó từ từ đưa nó lên không trung.

Ánh mặt trời sáng rực chiếu thẳng lên lưỡi đao, thoạt nhìn lưỡi đao càng thêm phần chói mắt hơn.

Sắc mặt của Cao Anh Hạo trở nên tái nhợt, không thấy có một chút hồng hào nào, anh ta muốn giãy dụa nhưng lại bị người ta kìm lại, căn bản không thể động đậy được chút nào.

“Gia chủ Cao Phong, anh hãy thả tôi ra, thả tôi ra đi mà, tôi cầu xin anh đấy, tôi biết sai rồi, anh làm ơn thả tôi ra…”

Cho đến lúc này, Cao Anh Hạo vẫn không ngừng cầu xin lòng thương xót từ Cao Phong.

Khuôn mặt của Cao Phong không hề có cảm xúc, lúc này anh khẽ giơ cánh tay của mình lên, khóe miệng khẽ nhúc nhích như muốn nói ra chữ trảm vậy.

Chỉ cần anh ra lệnh xử trảm, thành viên của hội trường thực thi pháp luật sẽ giơ tay lên rồi chém xuống, sau đó dứt khoát chặt đầu của Cao Anh Hạo.

Lúc này, bỗng nhiên trái tim của tất cả mọi người có mặt ở đây đều thắt chặt lại, trái tim loạn nhịp như muốn nhảy ra khỏi cổ họng vậy.

Trong một giây tiếp theo, máu tươi của Cao Anh Hạo sẽ tuôn ra không ngừng, máu của anh ta đã nhuộm đỏ cả vùng đất rộng lớn trước mặt sảnh tang.

Chỉ sợ rằng Cao Anh Hạo đến chết cũng không thể ngờ được, hôm nay xây dựng cái sảnh tang này lại là để làm tang lễ cho bản thân anh ta.

Ngày này năm sau cũng chính là ngày giỗ của Cao Anh Hạo.

“Cao Phong, mày… mẹ nó mày là cái thứ rác rưởi! Giết chết ông đây đi này! Cho dù ông đây có trở thành ma đi chăng nữa thì tao cũng sẽ không buông tha cho mày đâu!”

“Sau này nếu như tao có cơ hội, tao nhất định sẽ giết chết con vợ của mày, hủy hoại gia đình của mày, tao sẽ khiến này đau khổ đến muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!”

Cao Anh Hạo cảm thấy có van xin lòng thương xót đến mấy cũng vô dụng, cho nên anh ta đã thay đổi lại thành vẻ ngoài hung dữ vốn có của mình, sau đó quay sáng Cao Phong mà chửi rủa ầm ĩ.

“Trảm!”

Đột nhiên cánh tay của Cao Phong hạ thấp xuống, trong miệng hô lớn một tiếng.

Thành viên của hội trường thực thi pháp luật không nói hai lời, người đó chậm rãi giơ thanh đao trảm lên rồi lập tức vung mạnh xuống.

“Aaaaa! Cao Phong, ông đây không phục! Tuyệt đối không phục!”

Cao Anh Hạo nghiến răng gầm lên một tiếng rung trời lở đất, sau đó đột nhiên anh ta giãy dụa, vậy mà anh ta lại có thể thoát khỏi hai thành viên của hội trường công lực đang dùng sức khống chế anh ta.

Không thể không nói rằng khi đối mặt với cái chết, Cao Anh Hạo cũng bộc phát ra một sức mạnh tiềm tàng chưa từng có!

“Kẻ nào dám giết tao!”

Cao Anh Hạo thoát khỏi sự khống chế của hai thành viên trong hội trường thực thi pháp luật, lúc này anh ta chỉ muốn bỏ trốn ngay lập tức.

Nhưng thanh đao dài của thành viên hội đồng thực thi pháp luật đã nhắm ngay vào cổ của Cao Anh Hạo mà vung mạnh xuống một cách dứt khoát.

Cao Anh Hạo liều mạng dùng tất cả sức mạnh trên thân thể của anh ta, sau đó anh ta lập tức xoay người đi ra xa trong một khoảng nhất định.

“Keng!”

Ánh sáng lạnh lẽo lóe lên, lưỡi đao đã chém xuống!

“Rầm! Răng rắc, cạch cạch!”

“Aaaaa!”

Dưới ánh mắt của tất cả mọi người đang có mặt ở đây, một thanh âm vang lên không ngừng, những âm thanh đó vang vọng xung quanh sảnh tang.

Mà tiếng kêu thảm thiết của Cao Anh Hạo cũng được phát ra ngay sau đó.

Tiếng hét này thật sự giống như giết heo mổ lợn vậy, tiếng kêu gào thảm thiết không ngừng đến nỗi bi thương.

Lúc này, mọi người mới nhìn thấy Cao Anh Hạo đã thoát khỏi số phận bị chém đầu vừa rồi.

Nhưng một đao kia lại không có một chút lưu tình nào mà trực tiếp chặt vào cánh tay của anh ta.

Bình Luận (0)
Comment